Mytour mang đến Bài văn mẫu lớp 6: Tận hưởng cảm xúc từ hình ảnh người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ đã đọc.
Hi vọng với 2 bài văn mẫu này, các bạn học sinh lớp 6 sẽ được thêm cảm hứng cho bài viết của mình. Hãy tham khảo nội dung chi tiết bên dưới.
Đề bài: Chọn một trong hai đề sau để viết thành bài văn ngắn (khoảng 2 trang).
- Đề 1. Trong bài thơ đã đọc, hình ảnh của người mẹ hoặc người bố làm cho em cảm động nhất.
Em thích đọc truyện cổ tích không? Vì sao? Hãy chia sẻ ý kiến của em.
Hình ảnh của người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ - Mẫu 1
M. Gorki đã viết: “Dưới bóng đêm tối không có ánh sáng hoa nở, bầu trời trống trải, trái tim đầy cảm xúc nhớ về người mẹ hiền thân, anh hùng thi sĩ đang trăn trở về sự vắng bóng của họ.”
Có thể thấy, vai trò của người mẹ trong cuộc sống là không thể phủ nhận. Bài thơ “Về thăm mẹ” của Đinh Nam Khương đã thể hiện được điều này một cách rõ ràng và sâu sắc.
Trong một chiều đông buốt giá, người con trở về thăm mẹ sau những năm tháng xa cách. Bước chân đặt lên những con đường quen thuộc, hình ảnh của mẹ hiện về trong tâm trí con:
“Con về thăm mẹ vào chiều đông lạnh giá, bếp không hòa lửa, nhà không còn hơi ấm. Mình con lang thang trong không gian quen thuộc, trời bỗng ương ương mưa rơi.”
Hình ảnh của khói bếp, biểu tượng cho công việc vất vả của người mẹ trong gia đình, luôn gắn bó trong tâm trí con. Khi thấy căn bếp vẫn im lìm, không có dấu hiệu của cuộc sống, con hiểu rằng mẹ không có ở nhà.
Điều này khiến cho nỗi nhớ mẹ trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Những đồ vật, những góc khuất đã từng là nơi chứa đựng bao kỷ niệm về mẹ, giờ đây nó lại hiện hữu ngay trước mắt con:
“Chum tương đã đậy khắp nơi, chiếc nón mê xưa giờ đứng lại, cũng có lúc ngồi dầm dề dưới cơn mưa. Chiếc áo tơi từng trải qua bao nhiêu buổi cày bừa, giờ đây vẫn còn tồn tại, mặc dù đã lủn củn, ố vàng, khoác trên mình lớp bụi rơm. Đàn gà mới nở đã vàng ươm, quanh co nhưng chỉ quanh một cái nơm rách vần vần, bất ngờ rụng từ trên cành xuống, trái na cuối vụ mẹ dành phần con”
Người mẹ chăm chỉ, sớm tinh mơ, lo lắng cho mọi thứ một cách chu đáo. Mẹ chờ đợi ngày con trở về, mong ngóng để cùng con thưởng thức. Đó là tấm lòng hy sinh, to lớn, mà cuộc đời mẹ chỉ biết lo lựa cho con của mình.
Hai câu thơ cuối cùng thể hiện tình cảm sâu nặng của nhà thơ dành cho người mẹ của mình. Ngồi trên hiên nhà vắng vẻ, người con nhìn những đồ vật quen thuộc mẹ vẫn thường dùng, nhớ mong mẹ quay về:
“Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn, từng giọt nước mắt rơi từ những chuyện giản đơn hàng ngày”
Sự xúc động đến nghẹn ngào là biểu hiện của tình yêu thương sâu sắc của người con. Điều khiến người con “Nghẹn ngào thương mẹ nhiều hơn” chính là những chuyện giản đơn hàng ngày - ngôi nhà mẹ vun đắp, sự hy sinh mẹ dành cho con.
Bài thơ “Về thăm mẹ” đã giúp độc giả hiểu thêm về những khó khăn, nỗ lực của người mẹ. Từ đó, chúng ta càng trân trọng và yêu thương người mẹ hơn.
Hình ảnh của người mẹ hoặc người bố trong một bài thơ - Mẫu 2
Bài thơ “Những cánh buồm” đã giúp độc giả cảm nhận được tình yêu thương sâu đậm của người cha dành cho con.
Mở đầu, tác giả đã mô tả hình ảnh của người cha và đứa con của mình:
“Hai cha con bước trên cát, dưới ánh mặt trời rực rỡ và biển xanh mênh mông. Bóng của cha kéo dài theo từng sóng nước, còn bóng của con thì tròn trịa và chắc nịch.”
Dưới ánh mặt trời tỏa sáng, biển xanh ngát, người cha đang dẫn con đi trên bãi cát. Hình ảnh này đối lập nhưng lại đầy dễ thương. Bóng cha dài lênh khênh, còn bóng con tròn chắc nịch. Đó là sự khác biệt giữa hai thế hệ, người cha đã trưởng thành, còn đứa con vẫn còn nhỏ bé.
“Sau trận mưa đêm rả rích, cát trở nên mịn màng hơn, biển càng trong xanh. Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng, nghe thấy tiếng bước chân của con, lòng cha vui phơi phới.
Sau cơn mưa đêm, cát trở nên mịn màng hơn, biển càng xanh ngát. Thiên nhiên rực rỡ, đầy sức sống hơn bao giờ hết. Người cha dắt con đi trên cát, nghe tiếng bước chân của con, lòng cha tràn đầy niềm vui phơi phới.
Những câu hỏi đáng yêu của đứa con đã khiến cho cha nhớ về chính bản thân mình trong quá khứ:
“Con bỗng lắc tay cha nhẹ nhàng hỏi: “Cha ơi, tại sao phía xa kia chỉ thấy biển và trời, không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha nhẹ nhàng mỉm cười vuốt đầu con nhỏ: “Theo cánh buồm đi mãi đến những nơi xa xôi, sẽ có cây, có cửa, có nhà, vẫn là đất nước của chúng ta. Ở nơi đó, cha chưa bao giờ tới.”
Người cha đã kiên nhẫn giải thích cho con hiểu về thế giới rộng lớn bên ngoài. Ở đây, chúng ta có thể thấy được tình yêu thương sâu đậm mà người cha dành cho đứa con của mình.
“Cha lại dắt con đi trên bãi cát mịn, dưới ánh nắng chan hòa. Cha trầm ngâm nhìn mãi phía cuối chân trời, còn con lại trỏ về cánh buồm xa xôi, nhỏ nhẹn hỏi: “Cha, cho con mượn cánh buồm trắng nhé, để con có thể đi!”
“Lời của con hay tiếng sóng thầm thì, hay tiếng lòng của cha từ một thời xa xưa. Lần đầu tiên trước biển khơi bao la, cha gặp lại chính mình trong tiếng ước mơ của con.”
Hình ảnh người cha dẫn con đi được lặp lại một lần nữa, cho thấy sự gắn bó của hai cha con. Đồng thời, chúng ta có thể cảm nhận được người cha đang tràn đầy hạnh phúc, bồi hồi khi gặp lại chính mình trong ước mơ của con. Lời của con hay cũng chính là tiếng lòng của cha khi còn là một cậu bé cũng từng ước mơ như con. Những ước mơ mà người cha chưa bao giờ thực hiện được giờ được gửi gắm trong con.
Trong bài thơ Những cánh buồm, người cha tự hào khi thấy con mình cũng đam mê những ước mơ cao đẹp. Hình ảnh của người cha trong bài thơ được vẽ lên với tình cảm yêu thương sâu đậm dành cho đứa con của mình.