Bài thơ Tĩnh dạ tứ của nhà thơ Lý Bạch là một phần trong chương trình Ngữ Văn lớp 7.
Hôm nay, Mytour trân trọng giới thiệu với bạn đọc bài Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nhận về bài thơ Tĩnh dạ tứ trong đêm yên bình. Mời các bạn học sinh tham khảo ngay bên dưới.
Phản ánh về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh - Mẫu 1
Lý Bạch là một trong những nhà thơ uy tín của văn học Trung Quốc. Bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh của ông thể hiện sâu sắc tình yêu và nỗi nhớ về quê hương:
“Trước sự lấp lánh của ánh trăng,
Trong không gian nghi ngút sương mù.
Ngẩng đầu nhìn trăng vẫn sáng,
Cúi đầu nhớ quê hương cố đô.”
Đầu tiên, bài thơ mô tả vẻ đẹp của ánh trăng. Cụm từ “lấp lánh”, “nghi ngút”, “sương mù” mô tả trăng chiếu rất sáng và trời đã khuya muộn. Lý Bạch thức đêm ngắm trăng, cho thấy tâm trạng thao thức và băn khoăn của ông. Ánh trăng chiếu xuống khắp mọi nơi, làm cho mọi vật trong đêm trở nên mơ hồ và mịn màng. Ông ngạc nhiên trước vẻ đẹp của ánh trăng, và người đọc có thể tưởng tượng được ông uống rượu và ngắm trăng.
Trong đêm trăng, Lý Bạch nhớ về quê hương. Từ “nhìn trời xa” có thể hiểu ông đang nhìn xa xăm trời trắng. Cũng có thể hiểu rằng ông đang nhớ nhà, phía xa xa. Dù thế nào, sự tinh tế trong tâm trạng của Lý Bạch được thể hiện rõ. Tiếp theo, câu thơ mô tả hai hành động đối lập: “ngẩng đầu” - “cúi đầu” (nhìn lên - nhìn xuống), tạo ra sự đối ngẫu trong bài thơ: Khi “ngẩng đầu”, ta thấy sự chiếu sáng của ánh trăng trên mặt đất và quê hương của ông. Khi “cúi đầu”, ta lại nhìn thấy ông đang hướng mình vào nội tâm - hồi tưởng về quê hương đáng nhớ. Tình cảm sâu sắc của nhân vật được thể hiện qua từ “nhớ” (nhớ), thể hiện tình cảm sâu sắc của ông đối với quê hương.
Chắc chắn rằng, bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh là tâm hồn của nhà thơ. Lý Bạch đã khắc sâu trong tâm trí người đọc tình cảm sâu sắc và chân thành với quê hương.
Phản ánh về bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh - Mẫu 2
Lý Bạch được coi là một trong những nhà thơ tiên phong. Thơ của ông thường thể hiện tâm hồn tự do, phóng khoáng. Hình ảnh trong thơ thường mang tính chất rạng rỡ, kỳ vĩ, ngôn ngữ mạch lạc và tự nhiên. Bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh là một trong những tác phẩm xuất sắc của ông:
“Dưới trăng sáng tỏ,
Trên sương mờ bay.
Ngắm trăng cao vút,
Nhớ quê hương xa xứ.”
Bài thơ có thể chia thành hai phần. Phần đầu miêu tả vẻ đẹp của ánh trăng. Nhà thơ đã sử dụng thành thạo các từ “sáng tỏ”, “mờ bay”, “sương mờ” để tả ánh trăng trong đêm sáng rực và mơ hồ, chiếu xuống mà nhìn như dưới mặt đất đang phủ một lớp sương mờ. Kết hợp với từ chỉ vị trí - “giường” để mô tả rõ vị trí ngắm trăng của nhà thơ. Ánh trăng sáng chiếu rọi xuống giường, dù đã khuya nhưng Lý Bạch vẫn thức. Tâm trạng thao thức được thể hiện qua việc không thể ngủ được. Ánh trăng chiếu sáng làm cho mọi thứ trong đêm trở nên mơ hồ khiến Lý Bạch không thể phân biệt được trăng và màn sương đêm. Dưới ánh trăng mờ ảo, chúng ta có thể tưởng tượng Lý Bạch uống rượu và nhớ về quê hương.
Sau đó, phần thứ hai mô tả tâm trạng của nhà thơ. Việc sử dụng từ “vọng” có thể hiểu là nhìn ra xa để ngắm trăng hoặc ngóng trông, nhìn về quê hương ở phía xa. Câu thơ tiếp theo Lý Bạch đã tạo ra hai hình ảnh đối lập: “cử đầu” - “đê đầu” (ngẩng đầu - cúi đầu) giúp cho câu thơ trở nên phản ánh mạnh mẽ. Với hành động “ngẩng đầu”, ta thấy được hướng nhìn về phía ánh trăng chiếu sáng khắp mặt đất, cả quê hương của nhà thơ. Với hành động “cúi đầu”, ta lại nhận thấy nhà thơ đang nhìn vào tâm trí mình - đối mặt với nỗi nhớ quê hương sâu sắc. Đọc hai câu thơ này, người đọc hiểu rõ tình yêu của nhà thơ.
Do đó, bài thơ Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh đã làm cho người đọc cảm nhận được tình yêu đối với quê hương và nỗi nhớ quê đậm đặc của một người sống xa quê trong đêm trăng yên bình.