Bài văn mẫu lớp 10: Cảm nhận về bài thơ Nắng đã hanh rồi của Vũ Quần Phương bao gồm 2 bài văn mẫu khác nhau cực hay cùng với gợi ý viết chi tiết. Điều này giúp các bạn học sinh có thể tham khảo để nâng cao kỹ năng văn học của mình với những bài văn mẫu chất lượng và phù hợp với chương trình học.
Cảm nhận về bài thơ Nắng đã hanh rồi dưới đây được viết rất hay với phong cách rõ ràng, dễ hiểu, giúp việc tự học và tiếp thu kiến thức trở nên dễ dàng hơn, từ đó nâng cao hiệu quả học tập môn Ngữ văn và chuẩn bị tốt hơn cho các bài kiểm tra. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham khảo thêm: kết thúc bài văn về Nắng đã hanh rồi, phần mở đầu bài văn về Nắng đã hanh rồi.
Dàn ý cảm nhận về bài thơ Nắng đã hanh rồi
I. Phần mở đầu:
Giới thiệu tổng quan về tác giả và tác phẩm
II. Nội dung chính:
- Đề cập đến nội dung và chủ đề của bài thơ: miêu tả cảnh thiên nhiên vào mùa đông, tâm trạng của nhân vật đầy tình cảm.
- Phân tích chi tiết bài thơ qua mô tả cảnh vật và nhân vật.
+ Miêu tả về cảnh thiên nhiên vào mùa đông xung quanh nhân vật.
+ Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong truyện.
- Đánh giá và phân tích các đặc điểm nghệ thuật của bài thơ.
Tổng quan cảm nhận về bài thơ và xác nhận lại giá trị của nội dung.
Cảm nhận về bài thơ Nắng đã hanh rồi
Bài thơ 'Nắng đã hanh rồi' của Vũ Quần Phương là một bức tranh tuyệt đẹp về quê hương, với nét trữ tình thương nhớ đối với người em gái xa xôi.
Thể hiện qua những cảm xúc sâu lắng của nhân vật trữ tình, cảnh vật quê hương hiện lên với sắc nắng vàng hanh, tiếng sếu vang vọng, mây trắng bao phủ, khói ủ mộng yên bình, cùng với xôn xao của tre mía. Một cảnh quê bình dị, thơ mộng.
Mỗi câu thơ như một nét vẽ tinh tế tái hiện bức tranh sống động về quê hương. Chắc chắn Vũ Quần Phương là người đam mê thiên nhiên, yêu quê hương đến đam mê mới có thể có những cảm nhận tinh tế như vậy và thổi hồn vào cảnh vật, khiến chúng trở nên huyền diệu như vậy.
Khung cảnh thiên nhiên trước sân nhà lặng lẽ, mơ hồ. Tác giả sử dụng lối văn 'ay' để mở rộng không gian trước sân nhà vào mùa đông. Nhà thơ nhắc đến người 'em xa nhà' để thể hiện sự nhớ nhung về cô gái ở xa.
Câu hỏi nhẹ nhàng 'em có muốn...' hé lộ những cảm xúc khát khao được gần gũi với người con gái đang ở xa. Cảnh nắng chiều luôn gợi nhớ đến nỗi nhớ mong vì buổi chiều là thời điểm mọi người sum họp sau một ngày làm việc, cũng là lúc ngôi nhà trở nên trống vắng vì một người con gái đang ở xa.
Thấu hiểu qua các khổ thơ, ta thấy tác giả chú trọng đến việc gieo vần cuối câu thơ, tạo ra một nhịp điệu ổn định cho cả bài thơ. Như ở khổ thơ 1, vần được gieo là 'ay': bay, gày, hay. Hoặc như ở khổ thơ 2, vần được sử dụng là 'anh': tranh, lành, cành. Mỗi vần được gieo ở câu 1, 2 và 4 của các khổ thơ. Điều này giúp người đọc dễ dàng bắt được nhịp điệu, âm tiết của bài thơ.
Không chỉ là một bức tranh đẹp về cảnh quê, bài thơ còn chứa đựng nỗi lòng của nhân vật 'anh' gửi tới người 'em' xa xôi khi mùa đông về: 'Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong' – Câu hỏi nhẹ nhàng vang lên mang theo cả nỗi nhớ mong, khát khao gặp gỡ đến da diết của anh về em. Tình yêu thiên nhiên hòa quyện trong tình yêu đôi lứa đã tạo nên những dư vị đặc biệt, cảm xúc sâu sắc cho bài thơ 'Nắng đã hanh rồi'.
Cảm nhận về bài thơ 'Nắng đã hanh rồi'.
Khung cảnh thiên nhiên luôn là một đề tài truyền cảm hứng cho các tác giả viết thơ. Đây là một đề tài được các nhà thơ cổ điển và hiện đại đều yêu thích. Trong dòng thơ hiện đại, nhà thơ Vũ Quần Phương đã tạo ra một bức tranh sâu sắc để lại ấn tượng cho độc giả. Đó chính là bài thơ 'Nắng đã hanh rồi', được trích từ tập 'Hoa trong cây, Những điều cùng đến, Vết thời gian'. Tác phẩm này đã giúp người đọc thấy được một bức tranh mùa đông tuyệt đẹp và rất ấn tượng.
Hanh là một trạng thái thời tiết trong những ngày giao mùa từ thu sang đông, với nắng nhẹ và lạnh có khi khô. Đây được xem là biểu hiện chuyển đổi thời tiết sang mùa đông đặc trưng nhất. Và đặc biệt, loại thời tiết hanh khô này chỉ xuất hiện ở các tỉnh thành của Bắc Bộ, là một đặc điểm rất dễ nhận biết và con người cũng dễ cảm nhận được. Thông qua hình ảnh những ngày nắng hanh, tác giả đã cho thấy cảnh thiên nhiên tươi đẹp và cũng sự hiện diện của nhân vật trữ tình trong bối cảnh đó.
'Nắng đã vàng hanh như phấn bay
Đã nghe tiếng sếu vọng sông này
Trước sân mây trắng về đông lắm'
Khác biệt so với những tia nắng ngày xuân, ngày hạ, nắng mùa đông được tác giả ví như một hiện thể. Nó cũng có màu vàng nhạt nhưng nhẹ nhàng như 'phấn bay' thay vì mượt mà. Những tia nắng ở đây gợi nhớ những hạt tuyết nhẹ nhàng lơ lửng giữa bầu trời, điểm xuyết trong không khí se lạnh của mùa đông sớm. Sau khi thấy, nghe, tác giả dùng tiếng vọng từ thiên nhiên. Đàn sếu gáy lên, tiếng kêu đó vang lên như một chuông báo hiệu. Những tầng mây như sà xuống thấp, tạo ra hình ảnh sống động. Bầu trời mùa đông không xanh ngắt và trong suốt như mùa hè, mà mang sự u ám của khí hậu lạnh leo đang tiến về. Cuối cùng, câu hỏi 'Em ở xa nhà, em có hay' làm xúc động độc giả. Trong khung cảnh buồn bã của ngày cuối thu, lòng người trở nên nặng nề.
Tiếp theo, tác giả miêu tả chi tiết hơn về nhân vật em và nối tiếp câu chuyện về hai người. Đó là mái hiên yên bình, sau đó là khu vườn tràn đầy tre mía. Xa xa là những ngọn núi với những cây thông, gắn liền với những kỷ niệm của cả hai.
'Em có cùng anh lên núi không
Có nghe tiếng rừng thông thì thầm
Nắng chiều ngả, bóng thông in đất
Anh ngả vào đâu nỗi nhớ mong
Xuân sắp sang rồi, xuân sắp qua
Một năm năm tới, lại năm qua
Mà sao nắng cứ như tơ ấy
Rung tự trời cao xuống ngõ xa'
Vào một ngày cuối thu, cảnh vật đẩy tác giả nhớ đến một người đã đi xa, kèm theo đó là bao kí ức trỗi dậy. Thời gian dường như trôi nhanh, giữa hai người cách xa là một khoảng thời gian không thể vượt qua. Nhân vật 'anh' trở nên nhỏ bé và cô đơn. Không ai ở bên cạnh, giữa cảnh thiên nhiên tươi đẹp và đầy tính biểu tượng, anh trở nên cô đơn đến lạ. Bao lâu nữa, hai người mới có thể gặp lại nhau?
Tác giả sử dụng các từ điệu để nhấn mạnh sự trôi qua của thời gian. Các kỹ thuật miêu tả và nhân hoá được áp dụng để tạo ra bức tranh sống động, kích thích trí tưởng tượng của độc giả. Lời thơ nhẹ nhàng và sâu lắng giúp người đọc cảm nhận được sự tha thiết của tình yêu, vượt qua thời gian và khoảng cách. Điều này chứng minh cho câu nói rằng, tình yêu không bao giờ bị nhạt phai bởi thời gian và không gian.
Bài thơ 'Nắng đã hanh rồi' mô tả một cảnh đẹp của mùa đông bắt đầu. Trong bức tranh đó, tình yêu giữa hai nhân vật vẫn rực rỡ, dù họ phải chịu đựng sự chia xa.