Bài văn mẫu lớp 10: Nghị luận về Đất rừng phương Nam mang đến một loạt các bài văn mẫu khác nhau với gợi ý viết chi tiết. Giúp học sinh nâng cao kỹ năng văn học của mình với những bài văn mẫu sáng tạo.
Nghị luận về Đất rừng phương Nam là tài liệu quý giá dành cho học sinh trong quá trình học tập, tự học và tự đọc để mở rộng vốn hiểu biết văn học của mình. Bên cạnh đó, hãy tham khảo thêm phân tích về tác phẩm Mùa hoa mận.
Bài nghị luận về Đất rừng phương Nam
Từ lâu, thiên nhiên vùng núi rừng sông nước đã là nguồn sống cho cuộc sống con người. Không chỉ cung cấp thức ăn và nơi ở, mà còn là một phần của văn hoá con người. Quan hệ chặt chẽ này đã được con người thể hiện qua văn chương, tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên mà vẫn giữ lại sự hoang sơ, gợi lên những tâm hồn trong sáng. Thiên nhiên phong phú là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm nghệ thuật của các nhà văn, nhà thơ, làm nổi bật những nét gần gũi với con người.
Trong một bức tranh văn, thiên nhiên không chỉ là sự sống của cây cỏ, mà còn là biểu tượng của sự sáng tạo nghệ thuật, nơi mà cả cây cối và dòng sông đều biết biểu diễn. Tất cả hòa quyện thành một, gắn kết với loài người. Thiên nhiên, mẹ đất, là nguồn sống của chúng ta, vì thế con người luôn biết ơn và dành tình cảm thiêng liêng nhất cho nó. Tình yêu thiên nhiên không bao giờ phai nhạt, luôn ghi sâu trong lòng những người yêu quý nó. Nhưng không phải ai cũng có cơ hội sống gần gũi với cuộc sống tự nhiên, và để hiểu sâu hơn về nó, chúng ta không thể thiếu những người viết văn chân thành, mang thế giới đó đến với độc giả. Như một thợ mỏ trung thành với bút, Đoàn Giỏi đã biến miền Nam tổ quốc thành một tác phẩm nghệ thuật, nơi mà thiên nhiên núi rừng sông nước hiện lên một cách sống động. Với tập truyện Đất rừng phương Nam, ông đã thể hiện sự sáng tạo của mình trong việc chiêm nghiệm và cảm nhận cuộc sống.
Đoàn Giỏi, một nhà văn từ Đông Nam Bộ, chia sẻ niềm yêu quê hương qua những tác phẩm về thiên nhiên và con người miền Nam. Trong thế giới văn học phong phú ngày nay, có lẽ không ai quên được nhà văn giản dị như ông, người đã tạo nên Đất rừng phương Nam với bao kỷ niệm của thế hệ học trò. Từng mùi hương của sông nước, mùi thơm của rừng, tất cả đều in sâu trong trái tim của người viết, khiến mỗi câu văn trở nên sống động và thẩm mỹ. Ông không giống như những nhà văn khác, ông tìm thấy phong cách riêng, làm nổi bật vẻ đẹp của cuộc sống miền Tây sông nước. Những đóng góp của ông là minh chứng cho tinh thần yêu thiên nhiên, yêu con người Nam Bộ, làm nổi bật tình yêu và lòng trắc ẩn. Chính những điều đó khiến Đoàn Giỏi trở thành một nhà văn xuất sắc, đáp ứng nhu cầu thẩm mỹ của những người có trái tim giàu nghĩa tình.
Đất rừng phương Nam không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là kỷ niệm đẹp đẽ của bao thế hệ trẻ thơ. Ở đó, chúng ta như tìm thấy chính mình trong nhân vật, trải qua những cuộc phiêu lưu thú vị ở miền sông nước. Trong truyện, cậu bé An là biểu tượng của sự hồn nhiên và lòng yêu nước, luôn sẵn sàng bảo vệ quê hương. Cậu đã làm cho độc giả thấy được vẻ đẹp của cuộc sống và lòng trung thành với đất nước. Những cuộc phiêu lưu của An là hành trình khám phá miền Tây sông nước, nơi mà con người và thiên nhiên hòa quyện vào nhau, tạo nên những khoảnh khắc đẹp đẽ và ý nghĩa. Đó là sự đồng cảm và tình yêu đối với thiên nhiên và cuộc sống, là sự trân trọng vẻ đẹp của quê hương.
Từ lời của An, chúng ta cảm nhận được sự thật sáng sủa của vẻ đẹp tự nhiên miền sông nước: “Buổi sáng trên đất rừng rất yên bình. Không có gió, nhưng không khí vẫn mát mẻ. Hơi ấm của sông, mương, của đất ấm và thảo mộc thở ra từ bình minh, ánh sáng trong lành, làm cho mọi thứ trở nên trong veo. Ánh dương nhẹ nhàng xuyên qua kẽ lá màu vàng nhạt như pha lê, tạo ra một khung cảnh tinh tế và đẹp đẽ.” Những miêu tả này không chỉ hoa mỹ mà còn chứa đựng những cảm xúc chân thành từ trái tim tác giả, khiến chúng ta như được sống trong bức tranh nghệ thuật đó.
Ba cha con An bước sâu vào rừng, mỗi người mang theo những công việc của mình. Anh cầm chà gạc, thằng Cò đội thúng tó và An mang túi da và gùi tre. Trên đường, họ chặt gãy mấy bụi gai, đi qua những con sông im lìm. Sau khi ăn cơm, mặt trời lên, khu rừng tỉnh giấc. Chim hót trên cây, làn gió nhẹ thổi qua, và mùi hoa tràm lan tỏa. An cảm nhận sự hấp dẫn của thiên nhiên lần đầu tiên, khiến cho trái tim trẻ thơ của cậu rạo rực. Mỗi chi tiết trong khung cảnh tỏa ra vẻ êm đềm và hòa mình vào sự tươi mới của buổi sáng.
Sau một thời gian đi, họ đã đến nơi lấy mật ong, nơi có những cái kèo được tạo ra từ nhánh cây tràm, tạo điều kiện cho ong làm tổ. Đây không chỉ là sự hiểu biết sâu rộng về thiên nhiên mà còn là nghệ thuật của những người làm ong. Người Nam Bộ có kỹ năng tinh xảo, họ biết cách tận dụng thiên nhiên để sinh tồn, thể hiện ý chí chinh phục thiên nhiên của con người. Thằng Cò bị ong châm vào trán, được chữa trị bằng vôi, và không nên giết ong vì chúng đem lại mật. Tía an lấy một cục màu vàng, đốt lên tạo mùi thuốc, khiến lũ ong bay đi, chỉ còn lại mật trong kèo. Họ nhanh chóng thu hoạch mật, đã có năm mươi kèo ong, chỉ tiếc không mang về hết số kèo đã đặt trước. Trên đường về, An suy nghĩ về sự đa dạng trong cách nuôi ong của các nền văn hóa khác nhau, nhưng không ai có cách làm kèo độc đáo như ở U Minh.
Đối với Đất rừng phương Nam, không chỉ nội dung mà cả hình thức nghệ thuật đều là điểm nhấn. Việc thể hiện cảnh vật thông qua góc nhìn của An, tía má nuôi và thằng Cò tạo ra một góc nhìn đa chiều và sâu sắc về thiên nhiên. Mô tả cảnh vật tinh tế, từ hình dáng, màu sắc, mùi hương làm cho độc giả như đang nhìn thấy trực tiếp trước mắt. Cuộc trò chuyện giữa An và các nhân vật khác cũng thể hiện tâm trạng, tình cảm của họ. Chỉ với một đoạn trích nhỏ, tác giả đã thể hiện được tài nghệ của mình một cách rõ ràng.
Là người con của Nam Bộ, Đoàn Giỏi đã dành tâm huyết của mình để vẽ lên bức tranh về thiên nhiên và con người nơi đây. Người dân Nam Bộ sống gắn bó với thiên nhiên, hòa mình vào đất trời như một. Thành công của Đoàn Giỏi đã tạo ra Đất rừng phương Nam một cách chân thực.