Bài văn mẫu lớp 10: Thảo luận văn học Mùa hoa mận bao gồm 2 mẫu vô cùng xuất sắc dưới đây được viết rất tốt với phong cách văn rõ ràng, dễ hiểu có thể tự học để mở rộng, nâng cao kiến thức, sẽ giúp các em học sinh cải thiện kỹ năng về môn Ngữ văn.
Thảo luận về bài thơ Mùa hoa mận là nguồn tư liệu vô cùng quý giá, giúp các bạn học sinh có thể chọn lựa cho mình một cách tiếp cận, phong cách văn phù hợp, để sau này trở thành kiến thức quý báu của bản thân. Ngoài ra các bạn có thể tham khảo thêm bài văn phân tích Mùa hoa mận.
Thảo luận về bài thơ Mùa hoa mận
Đối với cư dân ở vùng núi Tây Bắc, sắc trắng của hoa mơ, hoa mận không chỉ là biểu tượng của mùa xuân mà còn là biểu tượng của quê hương. Đối với những người xa quê chỉ biết đến sắc trắng của hoa mơ, hoa mận qua hình ảnh trên truyền hình, báo chí cũng đã đủ khiến họ xúc động và rưng rức khó diễn tả. Bài thơ “Mùa hoa mận” của tác giả Chu Thùy Liên, sáng tác đúng vào tháng chạp năm 2007, đã thể hiện sâu sắc nỗi nhớ về quê hương, làng quê của những người xa xứ qua sắc trắng quen thuộc đó.
Bài thơ được cấu thành từ ba khổ thơ, mỗi khổ thơ bắt đầu bằng hình ảnh hoa mận nở trắng muốt “cành mận bung cánh muốt”, sắc trắng tinh khôi của hoa mận lan tỏa khắp vùng trời Tây Bắc, như một dấu hiệu của mùa xuân. Và từ đây, nhà thơ tỏ ra sâu lắng với những cảm xúc về quê hương. Dưới bóng mận, dưới sắc trắng tinh khôi của hoa mận, toàn bộ cuộc sống bình dị của dân làng hiện ra, đầy ấm áp và thiêng liêng:
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hứng đùa nghịch
Lũ con gái rộn ràng khăn áo mới
Bóng bay thổi bùng ước mơ của trẻ thơ
Vui nhất và háo hứng nhất khi xuân về chính là lũ trẻ nhỏ. Chúng rộn ràng, sung sướng vì được mặc áo mới, được chơi những trò chơi dân gian mà không lo lắng về sự quản lý của cha mẹ. Con trai “háo hức đùa nghịch”, “con gái rộn ràng khăn áo mới”... niềm vui ấy lan tỏa khắp không gian xung quanh. Các từ “háo hức”, “rộn ràng” khiến cho tâm trạng thơ đầy sôi động, tươi vui, dường như chúng ta cảm nhận được nụ cười tươi trong trẻo của lũ trẻ. Dường như cành mận cũng đã vui vẻ cùng lũ trẻ, chứng kiến bao ước mơ và hành trình trưởng thành của chúng.
Cành mận bung cánh muốt
Mẹ vội vàng rửa lá, ngâm gạo
Người già hối hả làm đu
Không khí đang trở nên sôi động, náo nhiệt và hối hả. Dưới bóng mận, mẹ vội vàng làm sạch lá, ngâm gạo để chuẩn bị nấu cơm, làm bánh cúng tổ tiên, hy vọng có một mùa màng bội thu. Cha đi căng cánh nỏ, người già hối hả làm đu, để chuẩn bị cho những trò chơi dân gian vào năm mới. Động từ “giục” liên tiếp xuất hiện trong ba dòng thơ “giục mẹ”, “giục cha”, “giục người già”... toàn bộ tạo ra một không khí hối hả, sôi động và phấn khởi. Cả làng từ trẻ đến già đều háo hức, phấn khích chờ đón một mùa xuân mới.
Cành mận rực lửa
Nhà truyền thống thơm mùi nếp
Lửa hồng thiêu sáng bếp ấm
Cho người xa xứ nhớ về con đường quê
Trong những ngôi nhà truyền thống, mùi hương của nếp gạo thơm phức. Dân làng thổi bếp, nấu cơm, ủ men lá, thịt lợn, làm bánh… căn bếp luôn sáng bừng ánh lửa. Không khí ấm áp, hạnh phúc tràn ngập. Tác giả đã rất khéo léo khi viết về “lửa hồng thiêu sáng bếp ấm”, khiến chúng ta cảm nhận được hương vị của mùa xuân lan tỏa khắp các con đường của làng quê.
Màu trắng của hoa mận, cánh trắng tinh khôi, sắc trắng phủ lên mọi con đường, ven suối, bản làng làm cho quê hương trở nên thêm đẹp đẽ. Chính sắc trắng ấy gợi lên trong lòng những người xa xứ những cảm xúc đong đầy, nhớ mong da diết. Ai đi xa cũng khao khát quay về, đặc biệt vào những ngày xuân tươi mới, nỗi nhớ quê hương càng trở nên sâu sắc hơn. Hoa mận như là biểu tượng, như là dấu hiệu dẫn lối con người trở về với quê hương, nơi sinh ra và lớn lên suốt những năm tháng tuổi thơ.
Bài thơ gồm ba khổ, viết theo thể thơ 5 chữ, không sử dụng vần, không quá khó khăn về hình thức. Cảm xúc của nhà thơ thấm nhuần khắp từng câu chữ. Bằng những nét tinh tế, nhà thơ đã giúp người đọc hiểu được vẻ đẹp và không khí rộn ràng của quê hương vào những ngày xuân. Điều đó cũng làm dấy lên trong lòng mỗi người tình yêu mãnh liệt dành cho quê nhà.
Thảo luận về văn học Mùa hoa mận
Chu Thùy Liên là một trong những nhà thơ nữ đặc biệt nổi tiếng trong số nhiều nhà thơ của các dân tộc thiểu số. Những tác phẩm thơ của bà luôn mang lại cảm giác tinh tế, khó quên. Trong tập thơ 'Thuyền đuôi én', không thể bỏ qua bài thơ mang tựa đề 'Mùa hoa mận'. Với bút pháp tài năng và tâm hồn trong sáng, Chu Thùy Liên đã mô tả chân thực vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống của người dân Tây Bắc.
Bài thơ chỉ gồm ba khổ thơ ngắn gọn. Mỗi khổ thơ đều bắt đầu với câu 'Cành mận bung cánh muốt', tạo ra cảnh sắc thiên nhiên trong mùa hoa nở. Trước hết, đó là khung cảnh:
'Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hứng chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo mới
Bóng bay thổi bùng ước mơ của trẻ thơ'
Khi xuân về, những bông hoa mận cũng hé nở. Sắc trắng tinh khôi, thuần khiết ở đầu cành đong đưa trong làn gió. Không khí ấm áp, cảnh vật hòa mình tạo nên một cảm giác nao lòng. Dưới tán cây, trẻ con hồn nhiên vui đùa. Lũ con trai cùng nhau chơi trò cù - một trò chơi dân gian phổ biến ở nhiều dân tộc. Lũ con gái thì rộn ràng với khăn áo mới. Các từ 'háo hức', 'rộn ràng' làm nổi bật không khí vui tươi ở đây. Hình ảnh trẻ thơ vui chơi tinh nghịch, cầm trên tay quả bóng khiến mọi người liên tưởng đến 'Bóng bay thổi bùng ước mơ của trẻ thơ'. Có lẽ, những quả bóng kia là biểu tượng của ước mơ và hy vọng của lũ trẻ. Họ có hy vọng vào một tương lai tươi sáng phía trước không?
Bức tranh về cuộc sống hàng ngày tiếp tục được thể hiện thông qua sự hiện diện của người lớn:
'Cành mận nở trắng muốt
Mẹ vội vã tìm lá, gạo
Cha hào hứng căng cánh nỏ
Người già hối hả làm đu'
Hoa đã hé nở, xuân đã về và Tết sắp đến bản làng. Nhìn cành hoa trắng muốt, người lớn bận rộn, khẩn trương chuẩn bị cho năm mới. Mẹ vội vàng tìm lá, gạo để làm bánh. Cha phấn khởi, vui mừng căng cánh nỏ. Người già trong bản lại bận rộn làm đu. Mỗi người một công việc. Ai nấy đều vội vã, như thể bị thúc giục bởi bông hoa mận kích thích.
Ngôi nhà đặc trưng của người vùng cao được tái hiện tinh tế trong những dòng thơ cuối:
'Cành mận nở trắng muốt
Nhà đất nện tỏa hương nếp
Lửa bếp sáng rực hoa rỏ trong
Cho người xa nhớ về con đường trở về...'
Thấp thoáng trong sắc trắng của hoa mận là hình ảnh của ngôi nhà thân thương, với bốn bức tường làm từ đất nện. Ngôi nhà đơn giản ấy chứa đựng, lưu giữ mùi hương quê nhà. Đó là hương vị của nếp gạo, của lửa bếp sáng rực. Không khí gia đình ấm cúng, hạnh phúc không tả được. Khi nhớ lại, lòng người càng trở nên xúc động, nhớ mãi không quên. Câu cuối cùng 'Cho người đi xa nhớ về con đường trở về' thể hiện mong muốn trở về quê hương. Cuối cùng, những cảnh quen thuộc ấy là điểm dẫn dắt để họ quay trở lại bản làng.
Với những hình ảnh thơ mộng, đậm chất bản sắc Tây Bắc, ngôn từ tinh tế và biểu cảm sâu lắng, nhà thơ Chu Thùy Liên đã truyền đạt thành công thông điệp về vẻ đẹp tự nhiên và tình cảm quê hương trong tác phẩm 'Cành mận bung trắng muốt'.
Trong 'Mùa hoa mận', ta được đắm chìm trong không gian tươi đẹp, trong lành của miền Tây Bắc quê hương. Với chỉ ba khổ thơ, Chu Thùy Liên đã vẽ lên một bức tranh đẹp, gần gũi nhưng đầy ý nghĩa về quê hương - nơi chúng ta sinh ra và lớn lên.