Viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một hình ảnh đặc biệt trong văn bản mà tác giả sử dụng để làm nổi bật đặc điểm của sông Hương? Đây là một trong những chủ đề rất thú vị trong sách giáo khoa Ngữ văn lớp 11, phần Kết nối tri thức với cuộc sống tập 2.
Phân tích một hình ảnh độc đáo về sông Hương mà tác giả sử dụng để làm nổi bật đặc điểm của nó mang lại hai mẫu đoạn văn rất ấn tượng và hữu ích nhất. Điều này giúp học sinh lớp 11 có thêm gợi ý để ôn tập và nâng cao kiến thức, biết cách tiếp cận và giải quyết vấn đề. Đồng thời, họ cũng học cách trả lời câu hỏi trên sách giáo khoa Ngữ Văn lớp 11, phần Kết nối tri thức, trang 41. Ngoài ra, hãy tham khảo thêm cách viết bài văn ngắn giới thiệu một bài thơ chữ Hán của Nguyễn Du.
Hình ảnh đặc biệt trong văn bản được tác giả sử dụng để làm nổi bật đặc điểm của sông Hương - Mẫu 1
Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhà văn với phong cách và sở trường riêng biệt về thể loại bút ký và tuỳ bút. Tác phẩm của ông được xây dựng bằng ngôn từ nghệ thuật, sâu sắc và đậm chất trữ tình, tạo nên một cái tôi uyên bác và tài hoa. Sông Hương, qua con mắt của Hoàng Phủ Ngọc Tường, được mô tả qua nhiều góc nhìn khác nhau, từ địa lý, lịch sử, văn hóa, nghệ thuật... “Sông Hương dường như chỉ thuộc về một thành phố duy nhất. Trước khi đến vùng đất êm đềm, nó đã là một bản trường ca của rừng già, rộn ràng giữa những bóng cây rậm rạp qua những dòng thác”. Tuy nhiên, cũng có những khoảnh khắc sông Hương “trở nên dịu dàng và mê đắm giữa những dặm dài sáng ngời màu đỏ của hoa đỗ quyên rừng”. Bằng tuỳ bút, theo Nguyễn Tuân là “lối chơi độc tấu”, “dòng văn tràn ngập theo cảm hứng”. Điều này phản ánh rõ trong các từ ngữ mô tả sông Hương của Hoàng Phủ Ngọc Tường. Nhà văn đã mang người đọc vào những sự liên tưởng bất ngờ, khi ông so sánh “Sông Hương đã sống một nửa cuộc đời như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại”. Ông cho rằng sông Hương là đứa con của rừng già với một tâm hồn tự do và trong sáng, để rồi rừng già đã kiềm chế sức mạnh tự nhiên ấy ở con gái của mình để khi ra khỏi rừng, “sông Hương nhanh chóng trở thành một nguồn sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ, trở thành mẹ đẻ phù sa của một vùng văn hoá đất nước”. Hơn thế nữa, sông Hương còn là dòng sông lịch sử, văn hoá, thơ ca và nghệ thuật. Nó đã trở thành một phần của cuộc sống tâm linh của những người dân ở Huế yên bình và sâu thẳm. Câu hỏi “Ai đã đặt tên cho dòng sông?” của Hoàng Phủ Ngọc Tường khiến người đọc bắt đầu tự hỏi nhiều về một dòng sông mà họ đã cho là quá quen thuộc, nhưng lại ẩn chứa nhiều bí ẩn cần được khám phá. Điều này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về quê hương và đất nước, tự hào hơn về vẻ đẹp của Việt Nam.
Hình ảnh độc đáo trong văn bản được tác giả sử dụng để làm nổi bật nét đặc biệt của sông Hương - Mẫu 2
Trong văn bản, hình ảnh ấn tượng nhất là so sánh dòng sông như cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Đây là một hình ảnh sáng tạo và ấn tượng. Dòng sông ở thượng nguồn, nơi nước chảy mạnh mẽ, cuồn cuộn, là nguồn gốc của sông Hương, mang theo sự hoang dã như một con thú tự nhiên và dữ dội. Tuy nhiên, qua góc nhìn lãng mạn của tác giả, dòng sông không chỉ là một con thú hoang mà còn giống như một cô gái Di-gan - tự do và man dại. Đây chính là vẻ đẹp ban đầu của dòng sông, chưa bị gò bó bởi bất kỳ điều gì. Nó mang vẻ đẹp tự nhiên, hoang dã của thiên nhiên, và sự tự do của một sinh vật với giá trị ban đầu. Sự hoang dã của nó đã được nhân cách hóa, khiến nó trở nên đẹp và cuốn hút. Đây là một thành công lớn của tác giả khi so sánh vẻ đẹp tự nhiên với vẻ đẹp của con người.