Văn mẫu lớp 12: Viết đoạn văn 200 chữ về tình yêu với tiếng Việt bao gồm 3 bài văn mẫu khác nhau độc đáo. Điều này giúp các bạn học sinh lớp 12 có thêm nguồn cảm hứng để nâng cao kỹ năng văn học của mình với những bài văn sáng tạo và hấp dẫn.
TOP 3 đoạn văn nghị luận về tình yêu tiếng Việt đặc sắc dưới đây sẽ là tài liệu hữu ích cho các bạn trong quá trình học tập và tự nâng cao kiến thức văn học, từ đó phát triển khả năng sáng tạo trong việc viết văn. Ngoài ra, để cải thiện kỹ năng viết đoạn văn nghị luận, các bạn có thể tham khảo thêm: viết đoạn văn về cách từ bỏ tính độ kỵ, đoạn văn nghị luận về niềm đam mê trong cuộc sống.
Viết đoạn văn ngắn về tình yêu với tiếng Việt - Mẫu 1
Sinh ra, mỗi người đều có quê hương, nơi chôn rau cắt rốn, có tiếng mẹ ru trong từng lời thì thầm. Mỗi quốc gia đều có tiếng nói riêng, có ngôn ngữ riêng, và Việt Nam cũng thế. Không có gì có thể ngăn cản tình yêu của chúng ta dành cho tiếng Việt. Tiếng Việt của chúng ta là một ngôn ngữ vô cùng phong phú và đa dạng. Nó không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn là biểu tượng của bản sắc dân tộc. Tiếng Việt chứa đựng lịch sử, văn hóa, tập quán và truyền thống của dân tộc. Việt Nam sử dụng tiếng Việt để truyền đạt ý nghĩa, cảm xúc và tinh thần của mỗi người. Tuy nhiên, hiện nay, tiếng Việt đang dần mất đi sự đa dạng và sắc thái của nó. Thế hệ cha ông chúng ta sử dụng tiếng Việt với nhiều từ cổ, ca dao tục ngữ, và các cách diễn đạt phong phú. Trong khi đó, giới trẻ ngày nay sử dụng tiếng Việt với một lượng từ hạn chế và cách diễn đạt đơn giản. Để bảo tồn và phát huy giá trị của tiếng Việt, chúng ta cần phải cẩn trọng và sáng tạo trong việc sử dụng ngôn ngữ này, bằng cách thường xuyên đọc sách, lắng nghe và sử dụng tiếng Việt một cách đa dạng.
Viết đoạn văn ngắn về tình yêu với tiếng Việt - Mẫu 2
Gìn giữ tiếng mẹ đẻ chính là tình yêu dành cho Tiếng Việt. Trong thời gian gần đây, việc một số bạn trẻ ưa chuộng sử dụng tiếng nước ngoài thay vì tiếng Việt đã gây ra nhiều tranh luận. Với tôi, việc bảo tồn tiếng mẹ đẻ vẫn là điều cần thiết, là di sản quý giá của dân tộc, trong khi tiếng nước ngoài chỉ là một phương tiện để giao tiếp với thế giới. 'Tiếng mẹ đẻ' là ngôn ngữ của dân tộc, là tiếng nói gốc của cha mẹ, ông bà từ xa xưa. 'Tiếng nước ngoài' chỉ là ngôn ngữ chung của những quốc gia khác, không phải là tiếng mẹ đẻ. Chúng ta cần phải cân nhắc việc trau dồi tiếng mẹ đẻ và học ngoại ngữ đồng thời. Mỗi người sinh ra là một phần của văn hóa, truyền thống và bản sắc dân tộc. Chúng ta được dạy dỗ từ những câu chuyện ru của bà, mẹ, và phát triển từ ngôn ngữ giản dị, mộc mạc mà sâu sắc đó. Song song với đó, việc học ngoại ngữ cũng giúp chúng ta hội nhập và mở mang kiến thức. Gìn giữ tiếng mẹ đẻ không đồng nghĩa với việc từ chối sử dụng ngôn ngữ khác, mà là việc sử dụng ngoại ngữ một cách hợp lý, không lạm dụng. Việc lạm dụng tiếng nước ngoài, thậm chí sai lệch, sẽ ảnh hưởng đến sự trong sáng của tiếng Việt và không làm tăng giá trị con người. Nhiều người thành công như giáo sư Ngô Bảo Châu hay 'thần đồng' Đỗ Nhật Nam vẫn sử dụng tiếng Việt trong giao tiếp và viết văn, chỉ sử dụng tiếng nước ngoài khi cần thiết. Quan điểm rằng nếu công việc không yêu cầu ngoại ngữ thì không cần học là quan điểm hạn chế, vì ngoại ngữ không chỉ là công cụ làm việc mà còn là cánh cửa dẫn ta đến với thế giới.
Đoạn văn về tình yêu tiếng Việt - Mẫu 3
Ngôn ngữ đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành bản sắc văn hóa, phân biệt dân tộc. Vì thế, tình yêu đối với ngôn ngữ cũng là một phần không thể thiếu của tình yêu quê hương, đất nước. Yêu ngôn ngữ dân tộc được thể hiện ở nhiều khía cạnh khác nhau như tự hào về tiếng mẹ đẻ, tôn trọng sự đa dạng ngôn ngữ giữa các vùng miền, và chia sẻ vẻ đẹp của tiếng Việt đến bạn bè quốc tế. Việc bảo tồn và phát triển những tác phẩm văn học và âm nhạc dân gian cũng là một cách thiết thực để thể hiện tình yêu với ngôn ngữ dân tộc. Bảo vệ sự trong sáng và phong phú của ngôn ngữ cũng là bảo vệ sự độc lập, tự do văn hóa của đất nước. Hiện nay, trước sự phổ biến của văn hóa toàn cầu và sự tiến bộ của công nghệ thông tin, chúng ta cần đặc biệt coi trọng tinh thần tự tôn dân tộc. Sự kết hợp văn hóa, ngôn ngữ là điều cần thiết, nhưng không được phép để ngôn ngữ dân tộc bị 'hòa tan', mất đi đặc trưng. Thế hệ trẻ là 'bộ mặt mới của quê hương', là lớp người tiên phong trong công cuộc xây dựng đất nước, cần nhận thức được điều này. 'Tiếng ta còn, nước ta còn' đúng như vậy!