Những kỷ niệm tuyệt vời. Mytour xin giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Kể chuyện về một kỷ niệm đặc biệt với một người thân trong gia đình, từ phần Viết ngắn trang 72 trong cuốn sách Chân trời sáng tạo, tập 2.

Bài viết bao gồm 13 mẫu văn mẫu lớp 6. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết được chúng tôi chia sẻ ngay sau đây.
Kỷ niệm đáng nhớ với người thân - Mẫu 1
Bà ngoại là người tôi yêu mến nhất. Tôi có nhiều kỷ niệm tuyệt vời với bà. Mỗi khi nghỉ hè, tôi thường về quê thăm bà. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất là vào một buổi sáng chủ nhật hè năm lớp một. Khi đó, tôi và mẹ đã đến bến xe và sau một chuyến đi dài, chúng tôi đã đến nhà bà ngoại. Tôi nhớ mãi khoảnh khắc ôm bà và chào hỏi. Cả tuần đó, tôi đã có nhiều trải nghiệm thú vị cùng bà. Mỗi sáng, tôi đi cùng bà ra đồng lúa. Buổi trưa, tôi được thưởng thức những món ngon do bà nấu. Và vào mỗi tối, chúng tôi lại ngồi ngoài sân ngắm trăng và nghe bà kể chuyện. Kể chuyện của bà luôn làm cho tôi thấy hứng thú. Bà giống như một bà tiên trong truyện cổ tích vậy. Tôi rất yêu quý và kính trọng bà ngoại.
- Câu văn sử dụng nhiều vị ngữ: Bà mỉm cười, rồi dắt tay tôi vào nhà và hỏi han chuyện học hành của tôi.
- Câu văn có sử dụng biện pháp nhân hóa: Hai hàng cây bên đường khẽ rung rinh đang chào đón tôi.
Kỷ niệm đáng nhớ với người thân - Mẫu 2
Mỗi người đều có những kỷ niệm thú vị trong tuổi thơ. Với tôi, một trong những kỷ niệm đó vẫn còn sống mãi. Vào một ngày học lớp năm, sau giờ học, nhóm bạn mời tôi đi chơi game. Tôi đồng ý ngay mà không suy nghĩ. Chúng tôi chơi đến tận khuya. Khi bác chủ quán nhắc nhở, chúng tôi mới nhận ra đã muộn. Tôi vội vã đạp xe về nhà. Trên đường về, tôi va chạm với một chiếc xe máy. Tôi bị ngã và đau đớn. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mẹ ngồi bên. Tôi xin lỗi mẹ và mẹ hiểu cho tôi. Từ đó, tôi học được nhiều bài học quý giá và quyết tâm thay đổi để làm cho bố mẹ tự hào.
- Câu văn sử dụng nhiều vị ngữ: Tôi bước nhẹ vào nhà, nhìn bàn ăn đầy những món ăn mà tôi yêu thích, cảm thấy xúc động đến rơi nước mắt.
- Câu văn sử dụng biện pháp nhân hóa: Đôi mắt của mẹ đã nói cho tôi biết mẹ đã lo lắng và buồn bã như thế nào.
Kỷ niệm với người thân - Mẫu 3
Tôi rất yêu và kính trọng bố của mình. Bố đã bước qua tuổi 45 năm nay. Công việc của bố là một hướng dẫn viên du lịch, vì vậy, bố thường đi công tác xa nhà. Mỗi khi về, bố mang về cho tôi những món quà từ những vùng đất mà bố đi qua, kèm theo những câu chuyện thú vị. Mỗi món quà đều thể hiện tình cảm sâu sắc của bố, và mỗi câu chuyện đều mang theo một bài học ý nghĩa. Những điều đó đã trở thành những bài học quý báu cho cuộc sống của tôi. Tôi hy vọng một ngày nào đó có thể trở thành một hướng dẫn viên du lịch như bố. Mặc dù bận rộn, nhưng mỗi khi ở nhà, bố luôn giúp mẹ với công việc nhà. Tôi thường đùa rằng bố chính là “siêu nhân” của mẹ. Với tôi, bố chính là nguồn động viên vững chắc nhất.
- Câu văn sử dụng nhiều vị ngữ: Sau mỗi chuyến đi, bố đều mang về cho em những món quà từ vùng đất mà bố đi qua, kèm theo những câu chuyện thú vị.
- Câu văn sử dụng biện pháp nhân hóa: Mỗi món quà đều thể hiện tình cảm sâu sắc của bố.
Kỷ niệm với người thân - Mẫu 4
Trong cuộc đời, mỗi người chắc chắn sẽ không thể quên những kỷ niệm của thời học sinh, đặc biệt là những kỷ niệm của ngày đầu tiên đi học. Hôm ấy, tôi đã thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị sách vở đầy đủ. Đúng bảy giờ, ông nội đã đưa tôi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Bầu trời xanh thẳm, cao vút. Những đám mây trắng lười biếng, trôi chậm. Tôi nhìn ngắm cảnh vật hai bên đường mà lòng rộn rã. Đường phố hôm đó dường như cũng sôi động hơn. Tôi thấy nhiều bạn học sinh trong bộ đồ mới, ngồi sau bố. Khuôn mặt của họ vừa lo lắng, vừa háo hức. Tôi còn thấy các bạn lớp trên đạp xe trên con đường, trò chuyện rôm rả. Mặc dù đã gặp cô giáo, bạn bè trước đó, nhưng tôi vẫn cảm thấy hồi hộp. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mẹ tặng và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đã chờ ở cửa lớp để đón học sinh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sắp xếp của cô. Buổi lễ khai giảng diễn ra trang trọng với lời phát biểu của hiệu trưởng, học sinh cuối cấp và một bạn học sinh lớp Một. Cuối buổi, hiệu trưởng đã thay mặt cô đánh tiếng trống khai trường. Khi nghe tiếng trống, tôi cảm thấy xúc động và rộn ràng. Một kỷ niệm đẹp và đáng nhớ.
- Câu văn sử dụng nhiều vị ngữ: Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã tặng và cùng ông nội bước vào trường.
- Câu văn sử dụng biện pháp nhân hóa: Những đám mây trắng lười biếng, trôi chậm.
Kỷ niệm với người thân - Mẫu 5
Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi là về ngày đầu tiên đi học. Tối hôm trước, mẹ đã giúp tôi chuẩn bị mọi thứ. Tôi chỉ cần đi ngủ sớm để mai thức dậy đúng giờ. Sáng hôm sau, tôi thức dậy lúc sáu giờ. Tôi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng nhanh chóng và mặc bộ đồng phục mới. Đúng bảy giờ, mẹ đã đưa tôi đến trường bằng chiếc xe máy cũ. Trên đường, tôi cảm thấy vừa vui sướng, vừa lo lắng. Không bao lâu, trường Tiểu học đã hiện ra trước mắt. Từ xa, tôi nhìn thấy cổng trường to lớn, trên cao có bảng tên trường. Bên trong, sân trường rộng lớn, bằng phẳng. Ngôi trường đã 20 năm tuổi, yên bình đón chúng tôi. Mẹ đưa tôi đến lớp, nơi có cô giáo đứng chờ. Tôi nép sau lưng mẹ, không dám bước vào. Mẹ ôm tôi và động viên. Từ đó, giọng nói dịu dàng và ánh mắt trìu mến của mẹ đã là nguồn động viên lớn lao. Tôi bước vào lớp cùng cô giáo. Buổi học đầu tiên rất vui vẻ, thú vị. Tôi đã kết bạn với nhiều bạn mới. Chiều, tôi kể lại cho mẹ nghe về ngày học. Tôi rất hạnh phúc vì có mẹ ở bên trong một ngày đặc biệt.
- Câu văn sử dụng nhiều vị ngữ: Tôi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng nhanh chóng và mặc bộ đồng phục mới.
- Câu văn sử dụng biện pháp nhân hóa: Ngôi trường đã 20 năm tuổi, yên bình đón chúng tôi.
Mỗi kỷ niệm về ông ngoại là một hành trình đẹp đẽ, là thời khắc ý nghĩa nhất trong cuộc đời tôi.
Sự vắng bóng của ông ngoại khiến cho không gian quê hương trở nên lạnh lẽo hơn, nhưng những kỷ niệm về ông vẫn đọng mãi trong trái tim tôi.
- Đứng trước hàng loạt kỷ niệm, tôi nhận ra giá trị quý báu mà ông ngoại đã góp phần tạo nên.
Kỷ niệm về ông ngoại giống như một cuốn sách văn học, mỗi trang đều chứa đựng những câu chuyện đáng nhớ và ý nghĩa.
Mỗi kỷ niệm về ông ngoại là một bức tranh tươi sáng, vẽ nên hạnh phúc và ấm áp trong tâm hồn tôi.
- Hàng trăm loài hoa tự hào khoe sắc tươi thắm, như những nàng công chúa trong lễ hội xuân.
Trong tâm trí tôi, hình ảnh ông nội luôn là biểu tượng của tình thân ái và sự gắn kết vững chãi trong gia đình.
Bước vào khu vườn nhỏ của gia đình, tôi nhớ mãi những kỷ niệm ấm áp với ông nội yêu quý.
- Mỗi loài cây trong vườn như những người bạn thân thiết, luôn bên tôi chia sẻ niềm vui và nỗi buồn.
Những kỷ niệm về ông nội là những dấu ấn đẹp đẽ trong cuộc sống của tôi, giúp tôi trưởng thành và biết ơn hơn mỗi ngày.
Mỗi khi gió thổi qua, những chú ốc nhỏ gần như hòa vào nhau, tạo ra âm thanh ngọt ngào đầy vui vẻ.
- Hôm qua, gia đình em đã có một ngày tham quan đầy ý nghĩa ở thành phố Hà Nội.
Kỷ niệm về chuyến đi đến Hà Nội vẫn còn rất sống động trong tâm trí em.
Những hàng cây cổ thụ xung quanh hồ như những người bảo vệ trung thành, luôn trấn an và bảo vệ vẻ đẹp của nơi này.
- Cảm giác thấy Bác Hồ và thăm quan hồ Gươm đã là những trải nghiệm không thể nào quên được của em.
Trải qua kì nghỉ hè ấy, em luôn giữ trong lòng những kỷ niệm ấm áp với bà ngoại yêu quý.
Chiều tà, hai bà cháu ra vườn, vừa chăm sóc cây cối vừa trò chuyện vui vẻ, tạo nên khoảnh khắc đáng nhớ.
- Mỗi khi nhớ về mẹ, tôi luôn nhớ đến những lời khuyên và sự quan tâm vô điều kiện của người mẹ hiền.
Từ kỷ niệm ấy, tôi nhận ra giá trị của việc hiểu biết và thấu hiểu tâm trạng của người thân yêu.
Kỷ niệm về lời nhắc nhở và sự quan tâm ân cần của mẹ luôn là động lực để tôi trưởng thành và phấn đấu hơn.
- Đôi mắt của mẹ khiến cho tôi hiểu biết được mức độ lo lắng và buồn bã của bà ấy.
Bà ngoại luôn là người tôi yêu mến nhất, và những kỷ niệm cùng bà luôn ấm áp trong tâm trí tôi.
Khi tôi đến quê thăm bà ngoại, hàng cây bên đường như muốn chào đón tôi bằng sự rung rinh trong gió.
- Hai hàng cây bên đường như những người bạn trung thành, luôn sẵn sàng chào đón tôi về với bà ngoại yêu quý.