Truyện Con Rồng cháu Tiên là một câu chuyện cổ tích tuyệt vời để giải thích nguồn gốc của dân tộc Việt Nam.
Hôm nay, mời các bạn tham gia cùng Mytour.com.vn Kể cảm xúc truyện con Rồng cháu Tiên, để mọi người cùng lắng nghe và hiểu rõ hơn về nội dung câu chuyện. Dưới đây là thông tin chi tiết, mời các bạn đọc kỹ.
Kể cảm xúc truyện Con Rồng cháu Tiên - Mẫu 1
Trong một thời xa xưa, tại vùng đất Lạc Việt, có một vị thần được tôn thờ là Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ sống dưới biển Đông. Thần có hình dạng của một con rồng, sức mạnh vượt trội và thường xuyên thể hiện những phép lạ. Đôi khi, thần rời biển lên cạn, giúp nhân dân loại bỏ những sinh vật huyền bí như Ngư Tinh, Hổ Tỉnh, Mộc Tinh. Thần cũng dạy dân cách trồng trọt và duy trì cuộc sống.
Âu Cơ là một nữ thần, thuộc dòng họ của Thần Nông, sinh sống ở vùng núi cao phía Bắc. Nàng thích khám phá khắp nơi, đặc biệt là những vùng đất có phong cảnh tuyệt đẹp. Một ngày nọ, khi nghe nói về vùng đất Lạc Việt nổi tiếng với hoa thơm và cỏ lạ, nàng quyết định đến thăm. Và tại đây, Âu Cơ đã gặp được Lạc Long Quân. Hai người, một bên tài năng, một bên vẻ đẹp, đã yêu nhau và kết hôn.
Sau một thời gian, Âu Cơ sinh ra một trăm quả trứng, mỗi quả nở ra một người con trai hoặc con gái, mỗi người đều xinh đẹp và dũng mãnh. Chúng không cần sự chăm sóc mẹ mà vẫn lớn lên nhanh chóng, mạnh mẽ như các vị thần.
Một ngày, nhớ về biển cả và cảm thấy không thể sống lâu dưới ánh sáng mặt trời, Lạc Long Quân buộc lòng từ biệt Âu Cơ để trở về với cuộc sống dưới biển. Âu Cơ phải đương đầu với việc nuôi dạy con cái một mình. Ngày qua ngày, nàng luôn mong chờ chồng trở về với tình yêu và nỗi buồn trong lòng. Cuối cùng, nàng đã gọi Lạc Long Quân trở về và thốt lên:
Tại sao chàng lại rời bỏ em mà đi, không ở lại bên em để chăm sóc đàn con nhỏ của chúng ta?
Lạc Long Quân lời lẽ êm đềm giải thích:
Chúng ta vốn là dòng Rồng ở biển sâu, cô là dòng Tiên ở núi cao. Dù ở trên cạn hay dưới nước, tính cách và phong cách sống khác nhau, khó có thể sống chung một nơi lâu dài được. Nay ta dẫn năm mươi con xuống biển, cô dẫn năm mươi con lên núi, phân chia và cai quản các vùng. Dân sống trên núi, dân sống trên biển, khi gặp khó khăn, hãy giúp đỡ nhau và nhớ giữ lời hẹn.
Âu Cơ nghe theo và dẫn năm mươi người con lên đất Phong Châu. Con trưởng được phong làm vua, mang hiệu Hùng Vương, lập nước Văn Lang, đóng đô ở Phong Châu (vùng Bạch Hạc, Lâm Thao, Phú Thọ ngày nay). Triều đình có các quan văn, quan võ (Lạc hầu, Lạc tướng). Con trai của vua được gọi là lang, con gái của vua được gọi là mệ nương. Khi vua cha qua đời, con trưởng sẽ kế vị. Mười tám đời vua kế tiếp đều mang hiệu Hùng Vương.
Từ câu chuyện này, dân tộc Việt Nam thường nhắc đến nguồn gốc cao quý của mình là dòng Rồng, cháu Tiên. Tất cả các dân tộc sống trên đất nước Việt Nam đều là anh em, cùng chung một gốc gác (đồng bào). Các dân tộc đoàn kết, yêu thương và hỗ trợ lẫn nhau trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước.
Trình diễn cảm xúc truyền kỳ Con Rồng cháu Tiên - Mẫu 2
Lạc Long Quân, con trai của thần Long Nữ sống dưới biển Đông. Ông có sức mạnh phi thường và biết nhiều phép thuật, ông là người với đức tính cao quý, thường lên cạn giúp dân diệt trừ yêu quái như Hồ Tinh, Mộc Tinh, Ngư Tinh... Ông cũng dạy cách trồng trọt để xây dựng cuộc sống. Nhờ có ông mà con người có cuộc sống bình yên.
Vào một thời điểm như thế, có một nàng Tiên tên là Âu Cơ, con của Thần Nông, người cai quản mặt đất, đã xuất hiện. Nàng là người xinh đẹp, tài năng và hoàn hảo. Một ngày nọ, Âu Cơ và Lạc Long Quân tình cờ gặp nhau. Với tình yêu mãnh liệt của tuổi trẻ, bất kể hoàn cảnh khác biệt, họ đã yêu nhau và kết hôn. Hai người trở thành vợ chồng và cùng nhau sống ở cung điện Long Trang.
Niềm vui không lâu sau đã đến với họ khi Âu Cơ mang thai. Khi đến lúc sinh, điều kỳ lạ đã xảy ra khi nàng sinh ra một bọc có trăm trứng. Hơn nữa, từ trăm trứng ấy nở ra trăm người con xinh đẹp và khỏe mạnh, không cần bú mẹ mà vẫn lớn nhanh như thổi. Mọi người đều vui mừng. Cung điện Long Trang tràn ngập hạnh phúc và yên bình.
Sau một thời gian sống yên bình, Lạc Long Quân cảm thấy nhớ quê hương, nhớ mẹ già. Anh luôn mong muốn trở lại thủy cung. Anh tạm biệt gia đình để trở về biển, thăm mẹ và trừ yêu quái dưới biển. Trong khi đó, Âu Cơ sống trong sự chờ đợi và nuôi dạy con cái.
Thời gian trôi đi, các con đã lớn lên nhưng nỗi nhớ vẫn cháy bỏng trong lòng Âu Cơ. Nàng ra biển gọi chồng. Lạc Long Quân lên cạn và giải thích với các con rằng:
– Chúng ta, người nòi Rồng và dòng Tiên, có phong tục tập quán khác nhau, sống ở môi trường khác nhau nên không thể ở chung một nơi lâu dài. Bây giờ, tôi sẽ đưa năm mươi con xuống biển, còn lại sẽ ở với mẹ trên núi, chia nhau cai quản các vùng. Mặc dù xa cách nhưng tình thân vẫn sẽ mãi đậm sâu, ngọt ngào. Khi cần giúp đỡ, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau.
Âu Cơ đã hiểu và chấp nhận sự thực, cô đành chịu đựng việc phải chia ly. Các con của họ không muốn nhưng hiểu rõ tình hình, họ đồng ý với quyết định đó. Gia đình cảm thấy xúc động và buồn bã khi phải xa nhau, một số đi theo cha xuống biển, một số đi theo mẹ lên núi.
Không lâu sau đó, người con trưởng của Âu Cơ đã lên làm vua và xây dựng nên đất nước Văn Lang, đặt đô ở Phong Châu. Đất nước phát triển mạnh mẽ, nhân dân sống giàu đủ. Triều đình của vua đầu tiên cũng có các tướng văn, tướng võ.
Từ đó, luật lệ nhà vua được định rõ, khi vua cha qua đời, ngôi vua sẽ được truyền cho con trai trưởng. Từ thời điểm đó, con cháu của Âu Cơ đã lưu dấu 18 đời. Tất cả các vị vua đó đều mang hiệu Hùng Vương.
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta về nguồn gốc của mình. Mỗi người dân Việt Nam đều có mẹ là Âu Cơ và cha là Lạc Long Quân, vì vậy chúng ta phải biết yêu thương và hỗ trợ lẫn nhau. Là anh em con cháu của Rồng Tiên, chúng ta cần đoàn kết để đối phó với kẻ thù, chúng ta phải chia sẻ và giúp đỡ những người gặp khó khăn, cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và ấm no.