Người bà là một trong những người thân quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Đó chính là lý do tại sao Mytour mang đến Bài văn mẫu lớp 6: Kể về người bà của em.
Tài liệu này bao gồm dàn ý và 17 bài văn mẫu, sẽ hỗ trợ cho các em học sinh lớp 6 trong việc viết bài của mình. Hãy cùng tham khảo ngay sau đây.
Dàn ý về người bà của tôi
1. Bắt đầu bài viết
Tổng quan về người bà của tôi.
2. Phần chính
a. Sự giới thiệu về người bà
- Thông tin cơ bản: Tuổi, nghề nghiệp.
- Ngoại hình: Vóc dáng đầy đặn, gương mặt phúc hậu, làn da đã trải qua nhiều năm tháng…
- Tính cách: Hiền lành, lòng nhân hậu…
b. Những kỷ niệm đáng nhớ về người bà
- Khi còn nhỏ: Bà chăm sóc, kể chuyện…
- Khi lớn lên: Bà dẫn đi chơi, dạy bảo…
=> Bà là điểm tựa tinh thần quan trọng trong cuộc sống của con cháu.
3. Tổng kết
Tình cảm đặc biệt dành cho người bà.
Một câu chuyện ngắn về người bà của tôi
Mẫu văn đoạn số 1
Bà ngoại của tôi là người mà tôi rất tôn trọng. Bà đã bước sang tuổi gần bảy mươi. Mặc dù đã cao tuổi nhưng sức khỏe của bà vẫn rất tốt. Trước đây, bà đã từng là một giáo viên tiểu học. Bà có vóc dáng khá đầy đặn. Khuôn mặt của bà luôn tỏa ra vẻ phúc hậu. Làn da của bà đã trải qua bao nhiêu năm tháng, đã có nhiều nếp nhăn. Tóc bạc phơ đã được buộc gọn gàng. Đôi bàn tay của bà đã chứa đựng nhiều dấu vết của những năm tháng làm việc. Đôi mắt không còn sắc nét như trước. Bà của tôi là một người rất hiền hậu. Từ khi tôi còn nhỏ, bà đã chăm sóc tôi từ việc ăn uống cho đến khi đi ngủ. Tôi đã lớn lên dưới những lời ru và câu chuyện của bà. Sau này, tôi học được rất nhiều điều tốt đẹp từ bà. Tôi rất tôn trọng và yêu quý bà ngoại của mình. Tôi mong rằng bà sẽ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.
Mẫu văn đoạn số 2
Người bà nội của tôi là người tôi cảm thấy yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình. Bà đã bước sang tuổi ngoài bảy mươi. Mặc dù đã cao tuổi nhưng sức khỏe của bà vẫn rất tốt. Vóc dáng của bà khá đầy đặn. Đôi vai đã còng xuống. Gương mặt của bà trông rất hiền lành, phúc hậu. Làn da nhăn nheo đã chứng minh thời gian trôi qua. Tóc bạc trắng của bà được buộc gọn gàng phía sau. Đôi mắt không còn sáng sủa như trước, nhưng vẫn toát lên vẻ dịu dàng. Bà của tôi luôn tỏa ra sự hiền lành và nhân hậu. Bà luôn dành cho chúng tôi tình thương yêu. Khi chúng tôi gặp phải những sai lầm, bà luôn có những lời khuyên đúng đắn. Mỗi khi buồn phiền chúng tôi thường tìm đến bà, được bà an ủi và chia sẻ.
Mẫu 1: Kể về người bà của em
Người bà ngoại của tôi là người mà tôi yêu quý và kính trọng nhất trong gia đình. Tuổi thơ của tôi đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp bên bà.
Bà của tôi đã ngoài bảy mươi hai tuổi. Mặc dù đã già nhưng sức khỏe của bà vẫn khá tốt. Bà có vóc dáng khá đầy đặn. Đôi vai đã còng xuống vì những năm tháng làm việc vất vả. Khuôn mặt của bà luôn toát ra vẻ hiền lành, phúc hậu. Làn da nhăn nheo đã chứng tỏ bà đã trải qua bao nhiêu năm tháng. Tóc bạc của bà được buộc gọn gàng sau gáy. Đôi mắt đã không còn sắc nét như trước, nhưng vẫn toát lên vẻ trìu mến, dịu dàng.
Tôi rất thích được nghe bà kể chuyện. Những câu chuyện cổ tích về Công chúa Tấm hiền dịu, chàng Thiên nga đen dũng cảm hay cậu bé lên ba… khiến tôi luôn hấp dẫn. Bà của tôi luôn hiền lành và nhân hậu. Bà luôn dành cho chúng tôi tình thương yêu. Khi chúng tôi mắc sai lầm, bà luôn có những lời khuyên đúng đắn. Mỗi khi buồn phiền chúng tôi thường tìm đến bà, được bà âu yếm và an ủi.
Người bà ngoại của tôi là một người khiêm nhường, lại rất hiền từ. Bà luôn dung túng cho những sai lầm của cháu cháu. Khi chúng tôi mắc phải lỗi lầm, bà luôn nhẹ nhàng tư vấn. Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất về bà là buổi học đầu tiên, khi tôi được bà đưa đến trường. Bà đã khích lệ và động viên tôi để tôi trở nên mạnh mẽ và tự tin hơn.
Tôi dành cho người bà ngoại của mình một tình cảm yêu thương sâu sắc. Tôi mong ước rằng bà sẽ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc, để được sống lâu bên cạnh chúng tôi. Bởi với tôi, bà chính là nguồn động viên tinh thần vững chắc không chỉ dành cho riêng tôi mà còn cho tất cả mọi người trong gia đình.
Mẫu 2: Kể về người bà của em
Trong gia đình em, mọi người đều dành cho nhau tình yêu thương. Nhưng người mà em yêu quý nhất là người bà ngoại của em.
Bà em đã gần đạt tuổi bảy mươi, nhưng vẫn giữ được sự minh mẫn. Bà có vóc dáng nhỏ nhắn. Đôi vai của bà đã cong xuống do những năm tháng lao động. Khuôn mặt của bà luôn rạng rỡ và phúc hậu. Tóc bạc của bà đã nở nang. Làn da của bà đã chứng tỏ bao nhiêu năm tháng, nhưng vẫn tràn đầy sức sống. Đôi mắt của bà đã mờ đi, nhưng vẫn tỏa ra sự ấm áp. Đôi bàn tay của bà, dù đã nhăn nheo, nhưng vẫn toát lên sự ấm áp.
Nhớ nhiều kỷ niệm về bà. Lúc bé, bà đã dìu dắt, ôm em hết lòng. Tiếc rằng vì xa cách, không thể thăm bà thường xuyên hơn. Nhớ nhất, khi em nhỏ, vì bố mẹ bận nên đã gửi em về quê cho bà chăm sóc. Bà thương em nhất nhà, luôn dẫn em đi chơi khắp nơi. Dù bệnh tình chưa nặng, bà vẫn đi chợ sáng sớm, đôi khi cùng em hoặc để em ở nhà và mang về đồ ăn dân dã như bánh rán, chè đậu, hay xôi bọc lá chuối... Dù không còn thưởng thức những món ăn đó, nhưng em vẫn nhớ mãi. Khi em ốm, bà cũng chăm sóc em rất chu đáo, thậm chí thức đêm canh em.
Bà ngoại cũng là nguồn động viên tinh thần của gia đình. Em mong bà sẽ luôn khỏe mạnh để ở bên chúng em lâu dài.
Mẫu 3: Kể về bà của em
Trong gia đình, em yêu quý nhất là bà ngoại. Bà là người phụ nữ hiền lành, luôn yêu thương con cháu.
Bà tôi mắt đã lòa, tay chân lập cập. Nhưng mỗi sáng em vẫn thấy bà chống gậy đi quanh nhà. Khi hỏi mẹ, bảo bà vẫn tập thể dục để chống lại căn bệnh viêm khớp từ khi còn trẻ. Ba em nói khác, bà là người phụ nữ kiên cường, trải qua cuộc đời vất vả, lo lắng cho nhà cửa, nấu nướng, rồi ruộng vườn, chăn nuôi, đến việc bắt cá, tôm... Giờ đã già cả vẫn không thể ngồi yên.
Là cậu út trong nhà, tớ được bà chiều chuộng nhất. Mỗi khi ba cầm roi vì tớ trốn học để đi chơi, tớ chạy đến bên bà để được bảo vệ. Bà ngăn ba lại, mắng và đánh tớ vài cái nhẹ vào mông rồi thôi. Nhờ vậy mà tớ tránh được những trận đòn nghiêm trọng nhất.
Năm tớ học lớp bốn, mắt bà mờ không nhìn thấy. Bác sĩ khuyên nên mổ mắt cho bà. Bà đồng ý nhưng tớ thấy bà lo lắng lắm. Trong những ngày trên giường bệnh chờ lượt mổ, cả nhà tớ luôn ở bên bà. Có lúc ba mẹ bận, chỉ có tớ và bà, tớ nằm trong vòng tay nhăn nheo của bà để được âu yếm và nghe bà kể chuyện.
Bà thường nói với tớ: “Bà sẽ mổ mắt để nhìn rõ cu Bi của bà.” Tớ lại chạy đến ôm bà. Một lần tớ hỏi ngớ ngẩn: “Nếu mắt bà không nhìn được nữa thì sao?” Bà vuốt nhẹ má tớ, cười: “Thì con sẽ là đôi mắt của bà, con ạ!”
Ca mổ thành công nhưng vài năm sau bà ra đi. Cho đến khi trưởng thành, tớ không thể quên bóng dáng và những ký ức ấm áp về bà. Tớ luôn giữ trong lòng những bài học quý giá từ bà, trong những ngày bà ở viện.
Tớ sẽ sống tốt vì bà, vì chính mình. Để trở thành đôi mắt của bà, mãi mãi ghi nhớ lời hứa: Tớ sẽ là đôi mắt của bà…
Chuyện về bà - Mẫu 4
“Bà là dòng suối hiền hòa” - Đây là dòng thơ em rất thích. Vì em yêu quý bà. Bà chính là người gắn bó nhất với em từ khi còn bé.
Bà của em là người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường. Bà luôn phải đối mặt với những gánh nặng của cuộc sống. Tóc bạc phơ, khuôn mặt đã có những nếp nhăn của thời gian nhưng vẫn tỏa sáng những nét đẹp của tuổi xuân. Dù lưng còng, chân đi chậm nhưng bà vẫn làm việc không mệt mỏi. Từ sáng sớm, bà đã lo việc nhà, làm vườn với lòng nhiệt huyết và tâm hồn tràn đầy nghị lực.
Bà rất hiền lành và tử tế. Với con cháu, bà luôn tràn đầy tình thương. Mỗi khi em đến thăm, bà luôn dành cho em những bánh kẹo ngon lành. Bà luôn quan tâm đến việc học hành của em và công việc của bố mẹ em. Bà cũng là người luôn chia sẻ, giúp đỡ hàng xóm láng giềng trong những lúc khó khăn.
Em luôn mong bà sống lâu bởi em biết rằng: tình yêu thương của bà dành cho em là không bao giờ cạn.
Kể về bà của em - Mẫu 5
Hai từ 'bà ngoại' trong lòng tôi luôn mang đầy cảm xúc và ý nghĩa thiêng liêng. Tuổi thơ của tôi tràn ngập những kỷ niệm đẹp về bà. Những kỷ niệm ấy như những hạt giống bà gieo trồng, tạo nên một góc kí ức ấm áp trong tâm hồn tôi. Bà là người tuyệt vời nhất trong trái tim tôi.
Bà tôi đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bạc như tuyết phủ, làn da nhăn nheo, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy tình thương và nhân ái. Bà dành cả tuổi thanh xuân để hy sinh và chăm sóc gia đình. Dù cơ thể đã mệt mỏi, nhưng trái tim bà vẫn luôn tràn đầy yêu thương vô bờ bến.
Những ký ức về bà luôn ấm áp trong lòng tôi. Tôi nhớ những đêm nghe bà kể chuyện, ru tôi vào giấc ngủ. Mùi trầu thơm của bà vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi. Mỗi khi ở bên bà, tôi cảm thấy an lành và hạnh phúc. Bà luôn là người dẫn dắt tôi đi trên con đường đúng đắn và tỉnh táo.
Bà luôn là nguồn cảm hứng cho cả gia đình với tinh thần lạc quan và hài hước của mình. Bà là người đầy yêu thương và sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Dù không nuông chiều, nhưng tình thương của bà vô hạn.
Tình yêu thương của tôi dành cho bà là vô hạn. Trong lòng tôi, bà luôn là người phụ nữ đẹp nhất, hiền nhất và đáng kính nhất. Sự vui vẻ và hạnh phúc từ bà sẽ luôn chiếu sáng xung quanh, làm cho tâm hồn tôi rạng ngời.
Kể về bà của em - Mẫu 6
Bà nội của em đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng vẫn rất dẻo dai và nhanh nhẹn. Mái tóc bạc của bà thường được buội cao sau đầu. Gương mặt bà luôn tỏa ra vẻ hạnh phúc, với ánh mắt hiền lành và biểu hiện độ lượng.
Dù chỉ là người mẹ độc thân, khi bố em phải đi làm xa, bà vẫn hy sinh mọi thứ để chăm sóc chúng em. Sáng sớm, bà thức dậy và giúp chúng em chuẩn bị cho ngày mới, từ việc rửa mặt, đánh răng đến việc ăn sáng. Bà luôn khuyến khích chúng em phải ngoan ngoãn trong học tập và cuộc sống hàng ngày.
Bà luôn giữ nhà cửa gọn gàng và sạch sẽ. Mỗi ngày, bà cũng đi chợ và biết cách sắp xếp tiền bạc sao cho hợp lý, để mỗi bữa cơm chúng em đều được ấm no. Buổi trưa, cả gia đình quây quần bên bữa cơm, tạo nên không khí ấm áp và hạnh phúc. Bà cũng thường lúi húi bên thúng đồ may và kể chuyện cổ tích cho chúng em vào mỗi đêm trước khi đi ngủ, tạo ra một thế giới huyền bí và ấm áp.
Mỗi khi cha em trở về thăm nhà, thấy nhà cửa gọn gàng, con cái ngoan ngoãn, cha vui vẻ không ngớt. Cha cảm ơn bà bằng lời chân thành:
- Không có gì đâu! Mẹ cố gắng để gia đình bình an thôi.
Cha mẹ em rất trân trọng bà. Cha mẹ thường nói rằng nếu không có bà, gia đình em sẽ gặp nhiều khó khăn hơn.
Có những khó khăn, nhưng bà em không đặt ra nhiều yêu cầu. Bà chỉ mong ước được về thăm quê hương, làng xóm một vài lần. Cha em hứa sẽ thu xếp để cả gia đình về quê ăn Tết. Nghe tin, bà rất hạnh phúc.
Em và bé Thắng luôn lắng nghe lời dạy của bà để làm bà vui lòng. Mỗi khi đạt điểm 10, em tự hào kể với bà, nhận được sự âu yếm của bà: 'Cháu giỏi lắm đấy!'
Bà mỉm cười, nhìn như một bà tiên trong truyện cổ tích. Em yêu quý và biết ơn bà đến từng tấc của trái tim!
Kể về người bà của em - Tập 7
Trong gia đình, bà là người mà em yêu quý nhất. Bà luôn ở bên em, chăm sóc em từ khi em còn nhỏ. Bà ru em bằng những lời ru êm đềm.
Bà em đã già, mái tóc bạc trắng vì năm tháng trôi đi. Khuôn mặt tròn trịa, đẹp dáng. Vầng trán đã có nhiều vết nhăn. Mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một dấu hiệu của những ngày làm việc vất vả. Mặc dù đôi mắt bà không còn sắc sảo nhưng chúng thật dịu dàng, đầy tình thương.
Mặc dù bà đã già nhưng vẫn di chuyển linh hoạt. Điều đáng chú ý nhất là đôi tay khéo léo của bà. Đôi bàn tay ấy đã trải qua nhiều gian khổ nhưng vẫn làm được nhiều việc. Bà thích lao động, không ngừng nghỉ. Bà thích nấu ăn, làm bánh và giữ gìn nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp.
Trong những ngày thơ ấu, em được bà chăm sóc và yêu thương hết mực. Bằng những câu chuyện cổ tích đầy mơ mộng, bằng những bài ca dao êm ái, bà đã giúp em ngủ ngon giấc. Bà luôn tâm huyết với mọi người, luôn giúp đỡ những người khó khăn. Bà mong em học giỏi, thành đạt. Bà dạy em những điều tốt lành, nhắc nhở em về đạo lý, biết kính trên và nhường dưới, lắng nghe thầy cô, hòa thuận với bạn bè. Bằng những câu chuyện đời thường, bà dạy em nhân nghĩa, lòng từ bi.
Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em phong phú hơn, đã truyền sức mạnh cho em vững bước đi. Mọi người trong gia đình đều yêu quý bà và làm theo ý của bà. Em thường giúp bà trong những công việc nhỏ nhặt như quét nhà, hái rau, múc nước. Em lặng lẽ mong bà mãi khỏe mạnh.
Kể về người bà của em - Phần 8
Trong gia đình, em luôn gắn bó với bà ngoại nhất. Bởi vậy, tình cảm của em dành cho bà luôn rất đặc biệt.
Bà ngoại đã bước sang tuổi bảy mươi. Da bà trắng hồng, mịn màng, gương mặt hiền từ, phúc hậu. Tiếng nói của bà dịu dàng, ấm áp. Mặc dù mái tóc bạc phơ nhưng vẫn được bà buộc gọn gàng, trông rất trẻ trung. Bà kể rằng trong tuổi trẻ, mái tóc của bà mượt và dài. Mắt bà vẫn sáng, chỉ khi đọc báo thì bà mới đeo kính.
Bà có đôi bàn tay khéo léo. Trong vườn hoa của bà, bà chăm sóc mỗi bông hoa như chăm con trẻ, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sau khi miền Nam giải phóng, bà thường đi Đà Lạt để mua giống hoa quý. Vườn hoa của bà đầy loài hoa đẹp, nhất là những luống hoa hồng, hoa cúc...
Bà cần cù, thức khuya dậy sớm là thói quen của bà. Mọi người trong gia đình đều kính trọng bà. Mỗi hè lên Hà Nội, mọi người thường thăm bà và bà luôn chăm sóc họ chu đáo.
Tôi yêu thương bà và mong bà luôn khỏe mạnh để sống lâu trăm tuổi.
Kể về người bà của em - Phần 9
Trên đường về nhà từ trường, em thấy một cảnh tượng đáng yêu: một đứa trẻ nắm tay bà và kể chuyện vui vẻ cho bà nghe. Khi đó, em nhớ bà của mình. Bao kỷ niệm về bà ùa về trong trí nhớ.
Năm nay bà đã bước sang tuổi bảy mươi. Da bà có những vết nâu của thời gian. Đôi tay bà mảnh mai. Bà là người nhân hậu, luôn quan tâm đến mọi người xung quanh. Bà luôn yêu thương con cháu. Mỗi buổi sáng, bà quét nhà, dọn dẹp và cho gà ăn. Trưa, bà chuẩn bị cơm chờ mọi người về.
Bà là người rất thân thiện. Bất kỳ ai gặp khó khăn, bà cũng sẵn sàng giúp đỡ. Mọi người trong xóm thường lui tới nhà bà để trò chuyện. Bà thương con cháu. Mỗi khi về quê, bà luôn chăm sóc chu đáo, chuẩn bị đồ ăn ngon cho con cháu. Mỗi sáng, con cháu được cùng bà ra vườn hái rau về nấu cơm.
Có lần em mắc lỗi và không về nhà ăn trưa. Khi em trở về, bà vẫn đợi em và cùng em ăn vì nghĩ em không thích ăn một mình. Kể từ đó, em luôn cố gắng bình tĩnh và suy nghĩ kĩ trước mỗi hành động. Bà cũng dạy em kiên trì, tỉ mỉ. Em học được nhiều từ bà.
Bà luôn chăm sóc tận tình những người ốm trong nhà. Có những đêm em bị ốm, bà thức trắng để trông coi em. Bà chuẩn bị từng miếng cháo, dỗ dành em. Cảm giác thật ấm áp. Bà kể chuyện cổ tích cho em nghe, nuôi dưỡng tâm hồn em từ bé. Bà còn kể những câu chuyện từ thời trẻ, mỗi chi tiết đều rất thú vị.
Em muốn được sống bên bà để được bà yêu thương và chăm sóc. Em muốn có bà bên cạnh để được chia sẻ mọi chuyện vui buồn ở lớp.
Kể về bà của em - Mẫu 10
Trong cuộc đời này, ai cũng có một người bà. Tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương của bố mẹ, tôi còn được sống trong tình thương yêu của bà. Dù không được ở bên bà vì điều kiện gia đình, nhưng hình ảnh bà vẫn mãi khắc sâu trong trái tim tôi.
Bà tôi đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như bà tiên trong truyện cổ tích. Lưng bà đã còng lưng từ lâu vì cuộc sống khó khăn. Làn da bà nhăn nheo với nhiều nếp nhăn. Bà đã hy sinh tuổi trẻ, sức khỏe để chăm sóc gia đình. Đôi mắt bà không còn sáng nhưng vẫn tràn đầy nhân ái. Đôi bàn tay thô ráp, chai sạn vì công việc vất vả suốt đời.
Lúc nhỏ, tôi được bà yêu thương và chăm sóc. Mỗi đêm, những câu chuyện cổ tích bà kể đã giúp tôi ngủ ngon. Mỗi sáng, bà dắt tay tôi đến trường và đợi cho đến khi tôi vào cổng trường. Buổi chiều, bà đưa tôi về nhà. Bên bà, tôi luôn cảm thấy ấm áp.
Một lần tôi ngã, tôi nằm đó mãi không đứng lên được. Bà lấy tôi lên và nói: 'Con hãy luôn biết đứng dậy sau mỗi lần gặp trở ngại. Con như con lật đật, phải không? Bà rất vui khi thấy con như vậy'. Nghe bà nói, tôi nín khóc và đứng dậy. Bà cười: 'Con ngoan lắm, đến đây bà lau cho sạch'. Đôi khi tôi học khuya, tôi gục ngã trên bàn. Sáng hôm sau, tôi thức dậy, thấy bàn học đã được sắp xếp gọn gàng. Bà đã đưa tôi lên giường và sắp xếp lại sách vở cho tôi.
Bà luôn cẩn thận với công việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, lo rằng bà sẽ mệt mỏi nhưng bà không chịu nghe. Tôi mong mình lớn nhanh để có thể giúp đỡ bà, nhưng đôi khi, tôi lại ước ao thời gian trôi chậm để mãi được nằm trong vòng tay yêu thương của bà.
Bà rất vui vẻ, thường kể những câu chuyện hài hước cho cả nhà nghe. Bà cũng luôn sẵn lòng giúp đỡ hàng xóm, vì thế, mọi người đều yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không bao giờ bao bọc. Một lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà im lặng với tôi. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giải thích cho tôi biết điều gì đúng đắn. Tôi cảm thấy ân hận, xấu hổ vì khiến bà buồn. Sau sự việc đó, tôi đã tự hứa với bản thân, không bao giờ làm tổn thương tình cảm của bà.
Bà thích chăm sóc cây cảnh. Mỗi sáng, bà thức dậy sớm để tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, những bông hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tươi thắm, rạng rỡ. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không chán những cái cây đang dần dần lớn lên.
Buổi tối, trước khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi nghe. Nghe những câu chuyện của bà, tôi như được hòa mình vào thế giới của những nhân vật, đôi khi là cô Tấm hiền lành, đôi khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được mở rộng hơn.
Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh, ở xa quê, tôi luôn lo lắng liệu bà có đủ ấm không, bà có ngủ ngon không... Tôi mong bà sống bên cạnh mãi mãi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.
Kể về bà của em - Mẫu 11
Trong gia đình tôi, mọi người đều yêu thương nhau. Nhưng người mà tôi kính trọng và yêu quý nhất là bà nội của tôi.
Năm nay, bà đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Làn da của bà nhăn nheo, đen sạm. Tôi thường đùa rằng đó là dấu hiệu của thời gian. Khác biệt so với những người cùng tuổi, mái tóc đen dài của bà luôn gọn gàng, được buội sau gáy. Với đôi mắt to đã mờ mắt, nụ cười phúc hậu với hàng răng đen làm bà thêm đáng yêu. Đôi bàn tay gầy gò với những vết chai sần vì vất vả. Bà luôn mặc đồ rất giản dị, thường chỉ là những bộ quần áo nâu đã cũ. Mỗi khi mẹ tôi muốn mua đồ mới cho bà, bà thường lắc đầu và nói: 'Mẹ già rồi, không cần nhiều quần áo, để tiền đó lo cho các cháu đi'.
Bà nội tôi rất thích chăm sóc cây xanh. Mỗi sáng, bà tự tay tưới tắm và bảo dưỡng cho cây. Một lần, Anh, em họ tôi hỏi bà: 'Bà ơi, tại sao bà yêu quý những cây này thế? Có khi nào bà yêu chúng hơn cả chúng tôi không?'. Bà nhìn chúng tôi và nói: 'Thế được sao, tất nhiên là bà yêu quý các cháu hơn rồi. Những cây này chỉ là niềm vui của bà thôi. Đây là những cây mà ông để lại khi ông mất. Bà thay ông chăm sóc chúng'.
Bà rất yêu thương chúng tôi. Khi tôi còn nhỏ, bà đã thay thế mẹ, chăm sóc tôi từng cặp từng tẹo. Mỗi đêm, bà ru tôi vào giấc ngủ qua những khúc hát dịu dàng. Mỗi khi tôi ốm, bà chăm sóc tôi để mẹ đi làm. Bà ngồi bên giường, vuốt ve, từng chút từng chút cho tôi ăn cháo. Suốt những năm tháng tuổi thơ, tôi đã lớn lên trong sự yêu thương của bà. Sau này, dù không còn ở bên tôi hàng ngày nhưng mỗi khi xuống nhà tôi chơi, bà vẫn mang đến rất nhiều quà cho tôi và hàng xóm láng giềng. Ai cũng yêu quý và kính trọng bà.
Bà rất hảo hiện. Có một lần, thấy một đứa trẻ ăn xin từ xa, bà nhanh chóng tiến lại và cho em tiền, bảo em đi mua thức ăn để không đói. Chờ em đi xa, bà nói với tôi: 'Cháu đã thấy em đó chưa? Bà nghĩ em bé chỉ như cháu thôi, nhưng lại phải đi ăn xin. Thật đáng thương. Nếu từ nay về sau, cháu gặp ai đó gặp khó khăn, cháu hãy giúp đỡ họ. Họ cũng chỉ là con người như chúng ta, chỉ là cuộc sống của họ không may mắn. Cháu đừng bao giờ phân biệt, chế giễu họ'.
Vì yêu quý bà nên tôi thích về quê. Tôi chỉ mong mãi được gặp bà, nghe những câu chuyện cổ tích của bà, được ôm bà, thiu thiu ngủ trong tiếng ru à ơi của bà. Tôi yêu bà, tôi mong sẽ không bao giờ phải xa bà.
Kể về bà của em - Mẫu 12
Mỗi khi thấy túi bánh đa, tôi lại nhớ đến bà yêu quý của mình. Bà tôi nay đã gần bảy mươi nhưng vẫn rất minh mẫn và đầy tình thương với con cháu. Da bà nhăn nheo, miệng bà luôn nhai trầu đỏ, mái tóc bạc đi nhưng vẫn rất trẻ trung.
Ngày tôi còn nhỏ, bà rất khoẻ. Bà thường đi chợ và mua bánh cho tôi. Tôi luôn chờ đợi bà về vào buổi chiều. Bà tôi ngày xưa bán hàng mã và cau trầu. Bánh đa - một món ăn mà không chỉ riêng tôi mà cả các em nhỏ thời ấy đều yêu thích, bởi nó được nướng trên lửa than đỏ rực, giữa làn khói xanh từ các bà lão lành nghề nên rất giòn và thơm ngon. Mỗi khi thấy bà xuất hiện ở đầu ngõ, tôi đã chạy ra ôm bà và nhận xâu bánh đa giòn rụm.
Bây giờ bà đã già, chỉ còn ở nhà để con cháu chăm sóc. Bà vẫn kể cho tôi nghe về vô số câu chuyện cổ tích như cô Tấm, nàng Tiên, ông Bụt. Dù trong những thời kì khó khăn, khi cuộc sống khắc nghiệt, bà vẫn kể lại giúp tôi hiểu rõ hơn về cuộc sống của nhân dân ta trong thời kì bom đạn. Bà từng bán bánh đa, nhưng sau đó chuyển sang bán hàng mã và cho đến bây giờ vẫn làm nghề đó. Tôi được biết từ mẹ, bà cũng nướng bánh đa rất ngon, giòn và không bao giờ bị cháy.
Có lẽ vì thế mà ký ức của tuổi thơ tôi luôn gắn liền với những túi bánh đa thơm ngon. Bà thật hiền lành và nhân hậu. Bà yêu thương con cháu, luôn đưa ra những lời khuyên đúng đắn cho tôi. Mỗi khi buồn phiền, tôi thường kể cho bà nghe, được bà an ủi và chỉ bảo, tôi cảm thấy thoải mái và yêu bà hơn.
Tình cảm gia đình, tình cảm máu ruột mà không gì có thể sánh kịp. Bà luôn là người tôi yêu quý, kính trọng và biết ơn. Bà đã mang lại cho tôi tuổi thơ tươi đẹp, những ký ức ấy hiện lên trong lòng tôi. Bên cạnh bà, tôi luôn cảm thấy ấm áp, được che chở, một cảm giác an toàn. Tình yêu của bà dành cho con cháu rất rộng lớn. Tình cảm ấy, tôi không thể nào đền đáp hết.
Dù đã lớn và đi học, tôi vẫn mong muốn được bà âu yếm như hồi bé. Bây giờ bà đã già và yếu hơn nhiều, tôi mong bà sống lâu và mạnh khỏe. “Cháu yêu bà nhiều lắm”.
Khi nhớ về những kỷ niệm với bà, lòng tôi không khỏi xúc động. Những kỷ niệm ấy đã gắn bó với bà trong suốt thời gian tôi lớn lên. Bà luôn quan tâm và chăm sóc tôi mỗi ngày. Hình ảnh của bà sẽ mãi ở trong tâm trí tôi, bà luôn tần tảo và chăm sóc cho tôi. Đó là điều không thể nào quên.
Bà là người hiền lành, luôn yêu thương con cháu, dành trọn tình cảm cho những người xung quanh. Bà đã dẫn tôi đi chợ quê một lần, khoảnh khắc đó vẫn mãi trong lòng tôi. Bà là người mẹ, người bà luôn âu yếm và yêu thương tôi hết mực. Những kỉ niệm về bà sẽ luôn ở trong trái tim tôi, là nguồn động viên cho tôi mỗi ngày.
Bà tôi là trụ cột của gia đình, luôn dành tình cảm cho con cháu và chỉ bảo chúng tôi khi cần. Bà là người hiền lành, nhẹ nhàng và từ bi, không bao giờ cáu giận với chúng tôi. Tôi rất yêu quý bà của mình.
Bà ngoại của em là người em yêu quý nhất. Bởi bà đã chăm sóc em từ khi còn bé đến tận bây giờ.
Bà ngoại của em đã nghỉ hưu sau nhiều năm làm giáo viên tiểu học. Dù đã sáu mươi tuổi nhưng vẫn giữ được dáng vóc thanh mảnh và nụ cười rạng rỡ.
Bà ngoại của em là một người phụ nữ xinh đẹp và tốt bụng. Dù đã có tuổi nhưng vẫn tỏa sáng với nụ cười đẹp của mình.
Bố mẹ thường phải đi công tác xa, để lại em dưới sự chăm sóc của bà. Bà luôn chăm sóc em từ việc ăn uống đến giấc ngủ. Bà là người luôn ở bên chứng kiến mỗi bước trưởng thành của em, từ khi em tập đi đến khi em tập nói. Những câu chuyện cổ tích mà bà kể cho em đã ấn tượng sâu trong trí óc em.
Bà đã dạy em những bài học quý giá về tôn trọng và sẻ chia. Nhờ bà mà em tự giác hơn trong học tập và biết cách giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn.
Em biết rằng bà yêu thương em hết mực. Vì thế, em luôn cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để làm bà hạnh phúc.
Gia đình là nơi em luôn được yêu thương và quan tâm. Với em, gia đình có bà nội - người em yêu thương nhất trên đời.
Gia đình là tình yêu vô bờ bến, là nơi có bà nội - người đã dành cho em biết bao yêu thương và quan tâm.
Bà em đã gần bảy mươi tuổi, nhưng vẫn giữ được sự minh mẫn. Dáng người bà nhỏ nhắn, lưng còng của bà là dấu ấn của cuộc đời vất vả. Bà có khuôn mặt phúc hậu, mái tóc đã bạc trắng nhưng vẫn toát lên vẻ hồng hào. Đôi mắt của bà dù đã mờ nhưng vẫn tràn đầy tình yêu thương. Trong mắt em, bà vẫn đẹp như một bà tiên trong truyện cổ tích.
Bàn tay của bà đã làm lụng để nuôi cả gia đình. Em thường ngồi bên nghe bà kể chuyện, cảm nhận được sức ấm từ đôi bàn tay ấy như là nguồn sống mới. Dù đã già nhưng bà vẫn minh mẫn và thường tập thể dục buổi sáng đều đặn. Bà vẫn nhớ rõ những câu chuyện ngày xưa để kể cho em nghe.
Bà đã chăm sóc em từ khi em còn nhỏ. Bà cũng là người dạy em những bài học quý giá và rèn cho em tinh thần yêu thương và chia sẻ. Nhờ có sự động viên của bà mà em đã cố gắng học tập thật tốt.
Em hy vọng bà sẽ luôn khỏe mạnh để được sống bên em thêm nhiều năm nữa. Em muốn gửi lời yêu thương đến người bà của mình.
Bà em đã dành cả cuộc đời để chăm sóc gia đình và dạy dỗ em những bài học quý giá. Em sẽ luôn trân trọng những điều ấy.
Tuổi thơ mỗi đứa trẻ thường gắn bó với ông bà. Đối với tôi, bà ngoại là nguồn cảm hứng quý báu.
Bà đã gần bảy mươi tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh. Trước khi nghỉ hưu, bà là giáo viên tiểu học, luôn giúp đỡ mọi người.
Bà là khoảng trời ký ức tuổi thơ của tôi. Bà dạy tôi nhiều bài học quý giá và giúp tôi tự giác hơn trong học tập.
Bà là người lớn tuổi nhất trong gia đình, luôn đem lại lời khuyên đúng đắn và sự ủng hộ cho mọi người.
Tôi rất kính trọng và yêu mến bà ngoại. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để bà tự hào về đứa cháu của mình.