Người thân luôn là điều đặc biệt trong cuộc sống của mỗi người, đặc biệt là người mẹ. Hãy khám phá Bài văn mẫu lớp 6: Miêu tả về người mẹ của em, giúp bạn học cách viết về người mẹ của mình.
Bài văn mẫu về người mẹ gồm 2 phần dàn ý chi tiết kèm theo 39 mẫu hay nhất được tuyển chọn từ những bài làm xuất sắc nhất. Cùng đọc nội dung chi tiết được chia sẻ ngay dưới đây.
Dàn ý về người mẹ của tôi
I. Khai mạc
- Bắt đầu bằng một câu thơ hay một đoạn nhạc phát hiện liên quan đến người mẹ: “Trái tim mẹ rộng lớn như biển Thái Bình dạt dào...”
- Mẹ là người đã sinh ra, dưỡng dục và nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành.
II. Nội dung chính
1. Sự miêu tả về mẹ
- Ngoại hình và dáng vẻ:
- Với thời gian, tuổi của mẹ ngày càng trưởng thành.
- Một vài sợi tóc bạc: biểu hiện sự lấm tấm của tuổi thời gian, bởi mẹ đã dành nhiều tâm huyết cho gia đình.
- Mắt vẫn tinh tế và sáng bóng.
- Nụ cười ấm áp và đậm chất nhân ái.
- Bàn tay mảnh mai và mạnh mẽ, đã trải qua nhiều gian khổ và cực nhọc vì gia đình.
- Vóc dáng cân đối và ổn định.
- Trang phục giản dị phản ánh sự hài hòa và chân thành trong mọi hoàn cảnh.
- Tính cách:
- Với mọi người xung quanh, luôn tỏ ra quan tâm và hỗ trợ.
- Đối với gia đình, luôn dành sự quan tâm, yêu thương và chu đáo.
- Với bản thân, luôn tự giác và có trách nhiệm với mọi việc.
2. Một kí ức sâu sắc giữa em và mẹ
- Trời mưa to, giỏ lớn; mẹ nhắc tôi không nên đi chơi.
- Tôi cãi lời mẹ, nghe theo lời rủ rê của bạn bè đê đi chơi đá banh với chúng bạn trong mưa to.
- Thế nhưng, sau cuộc chơi đó tôi bị bệnh sốt nặng.
- Mẹ nhìn tôi nằm trên giường bệnh với sự trìu mến.
- Không những không có lấy một lời la mắng, mẹ còn chạy đôn chạy đáo mua thuốc cho tôi trong đêm mưa to gió lớn với biết bao lo lắng cho tôi.
- Tôi cảm thấy thật hối hận và trách cứ bản thân.
- Tôi hứa với lòng sẽ không bao giờ cãi lời mẹ như vậy nữa.
- Kỉ niệm ấy luôn theo tôi đến tận bây giờ và gây trong tôi một nỗi niềm sâu sắc về mẹ của mình.
3. Cảm nhận về mẹ
- Mẹ là người mà tôi luôn quý trọng và tôn thờ.
- Không gì có thể thay thế cho mẹ.
III. Kết bài
Cuộc sống của tôi sẽ buồn chán và vô vị biết bao nếu thiếu vắng hình bóng của mẹ. Tôi hứa rằng sẽ luôn chăm lo học hành, ngoan ngoãn để trở thành con ngoan trò giỏi, không làm buồn lòng mẹ mình nữa.
Kể về người mẹ của em ngắn gọn
Đoạn văn mẫu số 1
Mẹ là một điểm tựa tinh thần vững chắc của tôi. Năm nay, mẹ của tôi bốn mươi tuổi. Dù công việc của mẹ khá vất vả và bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng với mẹ. Dù gây ra những lỗi lầm khiến mẹ buồn lòng nhưng mẹ luôn nhẹ nhàng khuyên bảo và dạy tôi cách sống tự lập. Từ đó, tôi trưởng thành hơn và luôn cố gắng học tập tốt để mẹ tự hào. Tôi luôn yêu thương và trân trọng mẹ rất nhiều.
Đoạn văn mẫu số 2
Mẹ là người thân yêu gắn bó nhất của tôi. Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Mẹ là một giáo viên Tiểu học và là người phụ nữ dịu dàng và đảm đang. Dù công việc khá bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Dù gây ra những lỗi lầm khiến mẹ buồn lòng nhưng mẹ luôn nhẹ nhàng khuyên bảo. Mẹ còn dạy tôi làm việc nhà, sống tự lập. Nhờ có mẹ, tôi đã trưởng thành hơn và tôn trọng mẹ rất nhiều.
Kể về mẹ
Bài văn mẫu số 1
Người mẹ là một điểm tựa tinh thần vững chắc trong cuộc sống của mỗi người. Chính vì vậy, chúng ta thường dành cho người mẹ những tình cảm kính trọng và yêu mến.
Mẹ của tôi tên là Trần Hồng Hạnh. Năm nay, mẹ tôi bốn mươi tuổi. Mặc dù đã nhiều tuổi nhưng mẹ vẫn rất xinh đẹp và trẻ trung. Dáng người của mẹ khá thanh mảnh, khuôn mặt trái xoan, nước da hồng hào và mịn màng. Mái tóc dài đen nhánh của mẹ được buộc gọn gàng. Giọng nói ấm áp và đôi bàn tay nhỏ nhắn đầy tình yêu thương.
Mẹ của tôi là một giáo viên Tiểu học. Dù công việc khá bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Mẹ là người phụ nữ dịu dàng và đảm đang. Khi tôi còn bé, tôi thường rất nghịch ngợm và gây ra nhiều lỗi lầm. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó giúp tôi cảm thấy có lỗi, nhận ra sai lầm và quyết tâm sửa chữa.
Cuối tuần, khi mẹ được nghỉ ở nhà, mẹ đã dạy cho tôi nhiều kỹ năng trong cuộc sống. Mọi công việc, tôi đều có thể làm được tốt. Nhờ vậy, tôi trở nên tự lập hơn trong cuộc sống. Thỉnh thoảng, hai mẹ con lại ngồi tâm sự, trò chuyện với nhau. Mẹ luôn lắng nghe, chia sẻ và động viên tôi. Mẹ giống như một người bạn của tôi vậy.
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
Bài ca dao đã thể hiện công lao to lớn của người mẹ. Bởi vậy, mỗi người hãy biết trân trọng và yêu thương người mẹ của mình.
Bài văn mẫu số 2
“Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời…” - Đó là những lời trong bài hát “Nhật kí của mẹ” đã mang lại cho mỗi người những suy tư sâu sắc về người mẹ.
Mẹ của tôi năm nay đã bước sang tuổi bốn mươi. Mẹ có dáng người khá cao và mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, với một nụ cười dịu dàng. Làn da của mẹ trắng hồng và mịn màng. Đôi bàn tay nhỏ nhắn của mẹ có nhiều vết chai sần. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo và mềm mại. Mái tóc dài, đen nhánh và mềm mại của mẹ thường luôn được chăm sóc kỹ lưỡng. Đôi mắt của mẹ lúc nào cũng toát lên vẻ trìu mến khi nhìn con.
Mẹ của tôi là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vất vả. Tuy nhiên, mẹ luôn dành thời gian cho gia đình. Mẹ không chỉ giỏi trong việc chữa bệnh mà còn là một bà nội trợ tài ba. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm sóc. Những bữa cơm gia đình luôn tràn đầy tiếng cười và ấm áp nhờ vào sự sáng tạo của mẹ trong việc nấu ăn.
Mẹ luôn quan tâm và chăm sóc mọi người trong gia đình một cách rất chu đáo. Tôi vẫn nhớ những lúc tôi ốm, mẹ đã dành cho tôi sự quan tâm và chăm sóc đặc biệt. Mẹ nấu cho tôi những bữa ăn dinh dưỡng và giúp tôi uống thuốc. Thậm chí suốt đêm, mẹ còn thức trông tôi ngủ. Từ những trải nghiệm đó, tôi hiểu được tình cảm và sự hy sinh của mẹ, và tôi cũng học được cách yêu thương và quý trọng mẹ nhiều hơn.
Đối với tôi, mẹ là người vô cùng quan trọng. Tôi yêu thương mẹ rất nhiều và luôn mong mẹ luôn khỏe mạnh để có thể ở bên tôi mãi mãi.
Bài văn mẫu số 3
Gia đình là nơi thiêng liêng, là điểm dừng chân của mỗi người dù ở bất cứ hoàn cảnh nào. Đó là nơi có những người thân yêu luôn mở rộng vòng tay chào đón chúng ta. Đặc biệt là mẹ - người yêu thương chúng ta nhất trong cuộc đời.
Mẹ của em làm nghề bác sĩ. Dù đã ngoài bốn mươi tuổi, khuôn mặt mẹ vẫn phúc hậu và dáng người đầy đặn. Mặc dù làm việc vất vả, mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc cho gia đình. Em luôn cảm thấy hạnh phúc khi được thưởng thức những món ăn do mẹ nấu.
Ngày Phụ nữ Việt Nam, em và bố đã chuẩn bị cho mẹ một món quà đặc biệt. Mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, từ bàn ăn cho đến lọ hoa hồng. Mẹ tỏ ra vô cùng bất ngờ và hạnh phúc. Em cảm thấy tự hào khi làm mẹ vui và hạnh phúc.
Em cảm thấy hối hận khi đã làm mẹ buồn lòng một lần. Em hiểu rằng tình yêu thương của mẹ là vô bờ bến và em sẽ luôn cố gắng ngoan ngoãn để làm mẹ vui lòng.
Mẹ không chỉ dạy dỗ em nhiều điều mà còn dành cho em tình yêu thương vô bờ. Với em, mẹ là điểm tựa vững chắc trong cuộc đời này.
Có ai lại không được lớn lên trong vòng tay của mẹ, nghe tiếng ru ngọt ngào, chìm vào giấc mơ trong gió mát mẹ quạt mỗi trưa hè? Có ai yêu con bằng mẹ, sẵn sàng sẻ chia ngọt bùi cùng con như mẹ?
Tôi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp vì nước da không trắng, khuôn mặt không phúc hậu... Nhưng mẹ đẹp ở trí tuệ, thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát lắm. Khi bên mẹ, tôi cảm nhận được sự yêu thương mãnh liệt và ý nghĩa của mỗi cử chỉ của mẹ.
Trong con mắt của một đứa trẻ, mẹ sinh ra để chăm sóc con. Tôi không bao giờ đặt câu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vô điều kiện vì con?
Tôi cảm thấy mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và cũng là người mà tôi yêu thương và mang ơn nhất trên đời này. Mẹ không chỉ đẹp bên ngoài mà còn đẹp bên trong, với tình yêu thương mãnh liệt và sự thông minh, nhanh nhẹn.
Tôi nhận ra rằng mẹ là người đã hy sinh vô điều kiện vì con. Trong mắt của một đứa trẻ, mẹ là người đặc biệt nhất, luôn sẵn sàng chăm sóc và yêu thương con hết mực.
Tôi vẫn nhớ một kỷ niệm đó như in. Một lần, tôi thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mình. Tôi tức lắm, giật cuốn nhật ký từ tay mẹ và hét to: “Sao mẹ quá đáng thế! Đây là bí mật của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa!” Nhưng mẹ chỉ lặng lẽ, đôi má tái nhợt, khóe mắt rưng rưng.
Tôi đã khóc nhiều, đêm trằn trọc, thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tôi cảm thấy có một bàn tay ấm áp vuốt nhẹ tóc tôi. Tôi chìm đắm trong cảm giác ấy, nhưng sáng dậy thì cảm thấy căn nhà buồn tủi. Mẹ nằm viện, nhà thiếu vắng. Tôi hối hận, chỉ vì nóng giận mà làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.
Sau một tuần, mẹ về nhà, tôi là người ra đón mẹ đầu tiên. Mẹ xin lỗi và tôi ôm mẹ, khóc nức nở. Hằng ngày, mẹ luôn chăm sóc gia đình với tình yêu thương vô bờ. Tôi hối hận và cảm thấy mẹ quan trọng đến nhường nào.
Mẹ đã hy sinh nhiều cho con mà không đòi hỏi gì. Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất. Tôi muốn nói với mẹ rằng: “Con yêu mẹ!”
Con luôn yêu thương và cần mẹ. Mẹ là người đã nuôi dưỡng tình cảm thiêng liêng nhất trong lòng con. Con mong mẹ mãi mãi sống để được yêu thương và chăm sóc.
Bài văn mẫu số 5
Nhiều người đã viết về mẹ, nhưng không ai có thể diễn đạt hết tình yêu của mẹ. Nếu có thể ước, con ước mẹ mãi bên con, trở thành sự thật. Dù phải đợi đến khi nào, con cũng hy vọng ước mơ ấy thành hiện thực.
Tình yêu của mẹ như Biển Thái Bình, rộng lớn vô tận. Con yêu mẹ nhiều lắm, không biết đâu là giới hạn. Và tình yêu ấy sẽ không bao giờ thay đổi.
Mẹ nuôi con từng ngày từng giờ, không biết bao nhiêu vất vả đã trải qua. Mẹ che chở cho con đến khi con trưởng thành. Con hứa sẽ không làm mất công sinh dưỡng của mẹ.
Mẹ đã hi sinh nhiều cho con. Con biết ơn công lao của mẹ và hứa sẽ không phụ lòng mẹ. Ngày con trở thành người có ích cho xã hội sẽ không xa.
Con nhớ mẹ không quên, dù con còn bé. Mẹ là người dạy con nói và bước đầu tiên của con. Mẹ luôn sưởi ấm cho con qua mọi khó khăn, và con ghi nhớ từng khoảnh khắc ấy.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất. Mẹ là người đã dạy dỗ và nuôi dưỡng con trưởng thành. Con yêu mẹ và muốn nói rằng: “Con rất yêu mẹ!”
Bài văn mẫu số 6
Mỗi người có một người mẹ, là nguồn động viên lớn lao. Mẹ tôi đã dành tình yêu thương lớn nhất cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về cha.
Dù không có cha, nhưng ở bên mẹ, tôi cảm thấy hạnh phúc. Mẹ làm việc vất vả để nuôi con và đến khi có công việc ổn định, tôi cảm thấy biết ơn và xúc động.
Bàn tay mẹ mang vẻ tối mắt của vết chai, và đôi mắt mẹ chứa đựng quầng đen từ cơ địa làm việc. Những ngày Tết, trong khi mọi người tưng bừng vui chơi, mẹ lặng lẽ ra vườn khóc, nhưng những giọt nước mắt ấy chứa đựng sự trong sáng và chung thủy của mẹ.
Mẹ là người cao cả! Dõi theo từng bước đi của tôi như một nguồn động viên, mẹ đã phải làm việc vất vả khi năm đó lúa thất mùa. Nhưng đôi vai mẹ, mặc dù trầy xước nhiều, vẫn đựng đầy kỷ niệm đẹp.
Dù cuộc sống không cho mẹ nghỉ ngơi, mẹ vẫn giữ một tinh thần lạc quan và yêu đời. Tôi cảm phục trước tâm hồn vĩnh cửu của mẹ. Mẹ, như một tia sáng trong cuộc đời tôi, luôn hy vọng mình gìn giữ một tương lai tốt đẹp cho tôi.
Bài văn về mẹ
Bài văn mẫu số 1
“Trong vũ trụ này, có nhiều điều kì diệu, nhưng kì diệu lớn nhất là trái tim của người mẹ...” - Ai đó đã từng nói với em như vậy. Mẹ thực sự là điều thiêng liêng nhất, có mẹ là niềm hạnh phúc tuyệt vời nhất. Mẹ đối với em mang ý nghĩa cực kỳ quan trọng, là món quà quý báu nhất của em trong cuộc đời này.
Mỗi khi chúng ta chào đời, chúng ta được bảo vệ bởi vòng tay của mẹ. Mẹ đã dành nhiều năm để chăm sóc cho gia đình em, và năm nay, mẹ đã vượt qua cái tuổi bốn mươi, đã đi gần một nửa cuộc đời. Mẹ sinh ra trong một gia đình nông dân, nhưng sau này lại trở thành một người công nhân. Cuộc sống gian khổ, không dễ dàng như nhiều người phụ nữ khác, khiến cho dáng vẻ của mẹ trở nên già nua hơn so với tuổi thật. Dù vậy, đôi vai gầy của mẹ vẫn kiên cường và đầy nụ cười.
Mẹ luôn chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, hiền hậu, tạo cảm giác ấm áp và dễ chịu cho những người xung quanh. Khi bắt đầu cuộc sống hôn nhân, cả mẹ và bố đều là nông dân, vừa chăm sóc đồng ruộng, vừa chăm sóc gia súc và gia cầm, lo cho gia đình. Sau đó, khi bố đi làm xa, mẹ đã xin vào một nhà máy địa phương, làm công nhân môi trường, chuyên dọn dẹp xung quanh khu vực sân xưởng của nhà máy.
Vì công việc, đôi bàn tay của mẹ dần trở nên chai sạn và thô ráp. Nhưng mỗi ngày, bàn tay ấy vẫn chu toàn chu đáo trong việc chuẩn bị từng bữa cơm cho gia đình, chăm sóc cây cối và vật nuôi. Mẹ rời nhà từ sáng sớm, và chỉ trở về khi bóng tối đã bao trùm mọi ngóc ngách. Tuần sau tuần, mẹ lặp lại điều đó, chỉ có những ngày nghỉ và tan làm sớm là ít.
Mặc cho bận rộn, mẹ không bao giờ quên chăm sóc em và chị em em. Mỗi tối, mẹ dành thời gian để trò chuyện, hỏi han về tình hình học tập của hai đứa, nếu có điều gì không hiểu, mẹ sẽ giúp. Mỗi khi em ốm, mẹ vẫn như thường, chu đáo nấu cháo, lau sạch mồ hôi và thay đồ, mua thuốc và thăm hỏi em đến tận đêm khuya, chỉ khi em hạ sốt thì mẹ mới yên tâm.
Có những đêm học đến khuya, em và chị gái đều mệt mỏi ngủ quên trên bàn học, mẹ dù đi ngủ từ sớm vẫn để ý, thấy thế liền nhẹ nhàng tắt đèn, thu dọn sách vở và buông rèm cho chúng em. Nhiều lần, lo chúng em sáng sớm quên sách vở, mẹ còn kiểm tra kỹ thời khóa biểu, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ học tập, sách vở, sắp xếp gọn gàng trong cặp sách cho chúng em. Nhờ điều này mà chưa một lần nào em quên dụng cụ học tập khi đến trường.
Mẹ không chỉ là người mẹ hiền hậu, rộng lượng mà còn là người vợ hoàn hảo, chu đáo. Bố thường xuyên đi công tác xa nhà nhưng mẹ luôn chu đáo gọi điện hỏi thăm, thỉnh thoảng nhắc nhở chăm sóc sức khỏe, lo lắng mọi việc trong nhà kĩ lưỡng, không để bố lo lắng. Mẹ luôn nhắc em nghe lời, cố gắng không làm phiền bố vì lo bố bận rộn, không thể tập trung làm việc. Mẹ cố gắng chăm sóc chị em em đều đặn, không quá xa hoa nhưng cũng không kém phần quan tâm.
Đối với hàng xóm, mẹ là người tốt bụng hiền lành, luôn sẵn lòng giúp đỡ khi cần. Có lần bà hàng xóm ốm đau, không có con chăm sóc, mẹ không ngại gian khổ, mỗi ngày đều đến lo cơm nước, giặt giũ như chăm sóc người thân ruột thịt. Nếu có việc bận, mẹ cũng dặn chị em em đến giúp bà. Mọi người xung quanh ai cũng yêu quý mẹ.
Mẹ không chỉ nuôi dưỡng, chăm sóc em mà còn dạy em những bài học về đạo đức, lòng nhân hậu và khích lệ em không ngừng phấn đấu, lạc quan, tin tưởng vào tương lai. Mẹ chính là điều may mắn lớn nhất của em. Em sẽ cố gắng để trở thành người hữu ích, không làm mẹ thất vọng, và hy vọng một ngày có thể đền đáp công ơn, chăm sóc mẹ.
Bài văn mẫu số 2
Ai trong chúng ta đều có một người mẹ - người sinh ra ta, nuôi nấng và chăm sóc ta với tình yêu vô điều kiện, hy sinh cao cả và thầm lặng. Tôi cũng may mắn có một người mẹ như thế.
Mẹ tôi đã gần bốn mươi tuổi. Mặc dù không còn trẻ nhưng mẹ vẫn giữ mái tóc đen và thẳng như đôi đũa. Dáng vẻ của mẹ mảnh mai. Mặc dù ai nhìn cũng nghĩ mẹ nhỏ bé nhưng chính điều đó tạo nên sự phi thường trong con người của mẹ. Sáng sớm, mẹ dậy chuẩn bị đồ ăn cho tất cả mọi người, rồi làm việc trong nhà suốt cả ngày. Mặc dù mệt mỏi nhưng mẹ chẳng bao giờ kêu than.
Mẹ của chúng ta có thể chẳng bao giờ kêu than để làm việc, chăm sóc con cái. Ngày bé, mẹ đã dạy tôi cách viết, tính toán. Lớn lên, mẹ dạy cách làm việc nhà, nấu ăn... Mẹ dạy tôi rằng, bất kể giàu sang hay nghèo khổ, ai cũng phải biết tự làm việc, tự phục vụ cho mình.
Mẹ nấu ăn rất ngon, đây chính là bí quyết giữ chân bố tôi và làm tôi hứng thú với bữa ăn. Các món mẹ nấu luôn rất đậm đà và ngon miệng. Về sau, tôi học được nhiều kỹ năng từ mẹ.
Mẹ dạy tôi cách gấp quần áo, sắp xếp đồ đạc gọn gàng, cách giải quyết vấn đề một cách bình tĩnh và tỉnh táo. Mẹ luôn dạy tôi những điều đúng đắn, chỉ ra điểm mạnh và yếu, và luôn yêu thương chúng tôi. Gia đình tôi thật sự hạnh phúc với sự chăm sóc từ mẹ.
Không biết mẹ có đọc được những lời này không, nhưng con luôn muốn nói: “Con yêu mẹ nhiều lắm”. Chúng ta - những người con ngoan hay nghịch ngợm - đừng làm mẹ phiền lòng, vì “Trên đời này không ai tốt bằng mẹ”.
Mẹ tôi đã dạy cho tôi rất nhiều điều, đi khắp nơi trên thế giới này, tôi chẳng bao giờ tìm thấy ai tốt như mẹ của mình. Mẹ chăm sóc tôi từng li từng tí, cả cuộc đời mẹ đều vất vả vì tôi. Mẹ không bao giờ than trách, mẹ là người dành cho tôi nhiều tình cảm nhất, luôn dạy tôi những điều tốt lành và dạy tôi cách trở thành người có ích cho xã hội. Mẹ là người phụ nữ của gia đình, luôn quan tâm và chăm sóc cho tất cả các thành viên trong gia đình.
Tình cảm của cha mẹ cao lớn như núi thái sơn, nghĩa mẹ vĩ đại. Tôi không bao giờ quên công lao và tình cảm mẹ đã dành cho tôi. Mẹ là người mà tôi yêu mến nhất.
Bài văn mẫu số 3
Lúc nhỏ, bà thường dạy em phải yêu thương mẹ, bởi mẹ đã hi sinh nhiều nhất vì em. Lớn lên, em mới thấu hiểu rằng người em yêu thương nhất chính là mẹ.
Em nghe rất nhiều bài hát và bài thơ khen ngợi mẹ, nhưng có lẽ không đủ để diễn đạt hết những tình cảm mẹ dành cho em. Ngày xưa, trước khi mẹ là một cô giáo trẻ trung và xinh đẹp. Mẹ có chiều cao khiêm tốn nhưng lại sở hữu dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh và dáng đi nhẹ nhàng. Mái tóc dài mượt mà của mẹ như những cô tiên trong truyện cổ. Em luôn ngắm nhìn ảnh cưới của mẹ với cha ngày trước. Mẹ cười xinh xắn khoe chiếc cằm chẻ duyên dáng và đôi đồng điếu. Ba kể với em rằng cũng chính vì đôi đồng điếu này mà ba bị thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng cô giáo trẻ trung của em đã trở thành một người mẹ giản dị, bình thường. Ngày em ra đời, mẹ phải nghỉ việc đi dạy để chăm sóc em. Em thường xuyên ốm, không ai chăm sóc nên mẹ gánh vác mọi thứ. Thế nên chỉ vài năm mà mẹ đã già đi rất nhiều. Nhìn mái tóc ngắn của em, em thấy thương mẹ vô cùng. Trán mẹ có nhiều nếp nhăn, đôi mắt quầng đen vì thức đêm. Gương mặt trắng trẻo xưa giờ trở nên xanh xao và có nhiều vết nám. Mặc dù không có thời gian cho bản thân, mẹ vẫn giữ được nụ cười tươi. Mẹ vẫn luôn lạc quan và động viên mọi người khi gặp khó khăn.
Mẹ là người phụ nữ trong gia đình và làm nội trợ, nhưng em luôn tự hào về mẹ. Ai quan tâm đến mẹ sẽ hiểu được giá trị của người nội trợ và không có công việc nào quan trọng hơn thế. Nếu không có sự chăm sóc của mẹ, ông bà em không thể khỏe mạnh như thế. Ba cũng không thể yên lòng để đi công tác. Hai chị em em không thể lớn khôn và đầy đủ. Mẹ không thích nói lời ngọt ngào nhưng lại sống rất tốt bụng. Mẹ sẵn sàng giúp đỡ người khác mà không cần họ trả ơn. Bên nhà em có một gia đình nghèo, hai cô chú ấy phải đi làm suốt ngày để nuôi con. Đứa bé chưa lên 1 tuổi đã phải xa mẹ. Mẹ em hiểu cô chú ấy không có nhiều tiền để trả tiền giữ trẻ nên nhận nuôi bé mà không lấy bất cứ khoản tiền nào. Cô chú biết ơn mẹ và rất kính trọng mẹ.
Mẹ là món quà quý báu nhất mà cuộc sống này dành riêng cho em. Em không thể nói hết tình cảm và lòng biết ơn em dành cho mẹ. Em chỉ biết hứa với bản thân là sẽ ngoan ngoãn, cố học để khiến mẹ mãi vui như bây giờ.
Bài văn mẫu số 4
Có lẽ khi còn nhỏ ai cũng được nghe câu hát ru, hay những vần thơ: “Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”. Và trong bài văn này, em sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của em - người mẹ luôn yêu thương con mình bằng cả cuộc đời.
Mẹ em đã qua tuổi ba mươi, làn da mẹ không còn trắng sáng như xưa mà đã đen đi vì công việc chăm sóc chúng em. Mẹ có mái tóc đen dài đến ngang lưng, luôn được buội gọn gàng phía sau. Hàm răng đều, trắng bóng và luôn nở nụ cười mỗi khi vui. Mẹ không cao, hơi gầy, nhưng dáng đi rất nhanh nhẹn. Mặc dù luôn bận rộn với việc nhà và công việc, mẹ vẫn dành thời gian cho các con. Mẹ dạy em học, dạy làm việc nhà, luôn tận tình từ những công việc nhỏ nhất, nhắc nhở em phải học cẩn thận từ những công việc nhỏ để sau này có thể làm tốt những việc lớn hơn. Em luôn nhớ lời dạy của mẹ và cố gắng làm thật tốt.
Em nhớ mãi ngày đầu tiên vào lớp Một, mẹ đưa em đến trường sau khi đã thăm quan trường, đêm trước mẹ luôn động viên khích lệ để em không bỡ ngỡ. Khi em viết chữ bằng tay trái, mẹ kiên nhẫn luyện viết tay phải cho em. Mẹ cầm tay em từng nét, từng chữ, giúp em có thể viết chữ đẹp và giành giải trong các kỳ thi. Tất cả là nhờ công sức của mẹ.
Em nhớ một lần khi em còn nhỏ, sau khi học về sớm, mẹ đi đón em ở cổng trường nhưng không thấy em. Mẹ lo lắng đi tìm em khắp nơi mà không thấy. Cuối cùng, khi bố đi làm về mới biết em đã về nhà từ lâu. Mẹ về nhà trong tình trạng mệt mỏi và lo lắng. Lúc đó, em không hiểu tại sao mẹ lại lo lắng như vậy nên ngồi im lặng. Sau này, khi lớn lên, em mới hiểu được mẹ lo lắng và quan tâm đến em như thế nào.
Khi em còn nhỏ, em không hiểu lý do mẹ đánh em. Nhưng sau này, em mới biết mẹ đánh em là vì mẹ quá lo lắng cho em và em không nghe lời mẹ. Em không thể quên được lần đó. Mẹ ơi! Con xin lỗi. Lúc đó, em không hiểu để nói lời xin lỗi mẹ.
Bài văn mẫu số 5
Lúc nhỏ, tôi luôn mong ước mẹ là một cô giáo. Tôi muốn trải qua cảm giác có một người mẹ là giáo viên, được tự hào với bạn bè trong lớp. Nhưng khi lớn lên, tôi yêu mẹ hơn, dù mẹ chỉ là một nông dân bình thường.
Mẹ tôi suốt ngày làm việc vất vả, luôn bận rộn. Dù mới hơn ba mươi tuổi nhưng mẹ trông già hơn nhiều. Nơi khóe mắt mẹ đã có những vết chân chim nhưng đôi mắt vẫn sáng rạng. Mỗi lần tôi lỗi, đôi mắt ấy nhìn chúng tôi đầy nghiêm túc. Đôi mắt ấy đã thức trắng bao đêm mỗi khi tôi ốm. Luôn là tình yêu dành cho chúng tôi. Đó cũng là thứ tôi được thừa hưởng từ mẹ. Mỗi khi có người khen tôi giống mẹ, tôi tự hào vô cùng. Tôi là con gái của mẹ! Da mặt mẹ có nhiều vết nám, dấu ấn của những ngày nắng mưa. Nghe ngoại kể, mẹ trẻ xinh, da má trắng hồng. Tôi tiếc nuối vì lại giống bố về làn da ngăm ngăm.
Nhưng điều mà mẹ tự hào nhất, chăm chú nhất về bản thân là mái tóc. Dù vất vả nhưng mái tóc của mẹ dường như không già đi. Nó dài, đen, óng mượt. Tôi thích nhìn mẹ hong tóc, nắng chiếu lên, thơm mùi hoa bưởi. Dáng người của mẹ nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Mọi người thường nói mẹ đi vất vả. Thì cũng phải, bởi bố đi làm xa, mẹ chăm sóc gia đình một mình. Mỗi buổi tối, mẹ vẫn dành thời gian kèm anh em học bài. Mẹ là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, dạy chúng tôi những bài học mà mẹ nhớ.
Mẹ tôi ăn mặc rất giản dị. Vẫn những chiếc áo bà ba sơn màu. Mẹ luôn dậy sớm nhất nhà, chuẩn bị sáng, dọn nhà. Dù bận rộn, mẹ vẫn dành thời gian kèm con học bài mỗi buổi tối. Mẹ là cô giáo đặc biệt của chúng tôi. Mẹ còn dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống.
Mẹ luôn âm thầm ở bên cuộc đời của tôi và anh tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương của mẹ. Trong câu hát ru của mẹ, có nước mắt của sự yêu thương và hy vọng. Tôi không thể nói hết được tình yêu dành cho mẹ. Chỉ biết rằng mình phải cố gắng để mẹ vui.
Bài văn mẫu số 6
Trong lòng tôi, mẹ luôn là người hiền lành và nhân hậu. “Mẹ” một tiếng nghe giản dị mà lại chứa đựng tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào”
Năm nay mẹ tôi bốn mươi hai tuổi. Mẹ tôi là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truyện cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, chúng đã chai mờ nhưng ghi lại những nỗi vất vả của mẹ trong suốt những năm đã nuôi em khôn lớn. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ mượt mà. Khuôn mặt mẹ đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười, hai hàng răng mẹ trắng bóng trông rất đẹp!
Mẹ vừa dịu dàng vừa đảm đang. Về nhà, mẹ nấu cơm cho gia đình, dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Trong trái tim tôi, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Có lần tôi bị bệnh, mẹ đưa tôi lên bệnh viện huyện. Mẹ nghỉ dạy để chăm sóc tôi vì bố tôi bận công tác xa, mẹ phải lo cơm nước, giặt giũ.
Khi tôi khỏe lại, mẹ đi dạy một buổi, trưa về mẹ chăm sóc cho tôi. Hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng, âu yếm biết bao. Ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện cho tôi nghe để tôi chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm, mẹ túc trực bên tôi, sáng đêm, lo lắng, xếp đặt mọi công việc. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon. Mẹ khuyên bảo tôi đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya, mẹ ngồi soạn giáo án, để chuẩn bị cho tiết dạy ngày mai. Nhìn mẹ tôi thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, tôi thấy mẹ nghĩ ngợi trên ghế, xa xôi. Tôi vội ra bên mẹ. Mẹ ôm tôi vào lòng, vòng tay âu yếm.
Lòng mẹ vẫn sâu rộng như biển cả vô tận. Em bỗng nhớ đến câu thơ:
“Ai nói công lao mẹ nhỏ
Thực chất công lao mẹ to lớn hơn”
Nhìn mẹ, con tự hào và hạnh phúc vì có mẹ. Mẹ ơi, con vẫn chưa thực sự ngoan. Con hứa với mẹ sẽ học tập chăm chỉ để làm mẹ vui lòng.
Bài văn mẫu số 7
“- Mẹ ơi, trong lòng con
Yêu thương mẹ như con dế con yêu mẹ”
Những dòng thơ trong bài “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh vô cùng ngây thơ và đầy tình cảm, khiến người đọc không khỏi suy ngẫm về người mẹ.
Năm nay, mẹ của em đã bước sang tuổi bốn mươi. Mẹ vẫn giữ được dáng vóc thanh mảnh, mái tóc dài đen óng ánh như sợi tơ, và đôi mắt tỏa sáng như những vì sao. Dù đã có những vết chai sần trên đôi bàn tay, nhưng khuôn mặt của mẹ vẫn toát lên vẻ phúc hậu và đằm thắm, gây ấn tượng mạnh mẽ cho mọi người. Mẹ là một đầu bếp tài ba, luôn sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cả gia đình thưởng thức. Dù bận rộn, mẹ vẫn không quên lo toan việc nhà.
Khi còn nhỏ, em thường làm mẹ phải buồn lòng vì tính nghịch ngợm của mình. Nhưng mẹ không trách mắng em, chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến em nhận ra lỗi lầm và quyết tâm sửa đổi. Những lúc rảnh rỗi, mẹ dạy em làm việc nhà từ nấu cơm, rửa chén đến quét nhà, luôn chỉ dẫn em một cách tỉ mỉ. Nhờ có mẹ, em đã trở thành một cô bé tự lập.
Càng lớn, em càng biết ơn mẹ vì những điều mẹ đã làm cho em. Từ khi còn trong bụng mẹ, đến khi sinh ra và lớn lên, mẹ luôn chăm sóc và nuôi dưỡng em. Nhờ có sữa ngọt ngào của mẹ mà em đã lớn lên từng ngày. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập để trở thành người có ích cho xã hội.
Mẹ là nguồn động viên và niềm tin vững chắc trong tâm hồn em. Em mong ước mẹ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Bài văn mẫu số 8
“Cha vun đắp non sông
Mẹ nuôi con dạt dào tình thương thấu hiểu
Tôn kính cha, yêu thương mẹ
Hiếu nghĩa con, tròn chữ lòng thành”
Đọc bài ca dao này, em càng yêu quý và kính trọng người mẹ của mình hơn.
Mẹ của em đã bước sang tuổi bốn mươi tư. Dù đã qua tuổi thanh xuân nhưng mẹ vẫn giữ được vẻ đẹp của mình. Mái tóc dày và đen bóng, làn da trắng hồng của mẹ làm cho mọi người xung quanh phải ngưỡng mộ. Mẹ là giáo viên Toán tại một trường cấp hai trong huyện. Mặc dù dạy môn Toán nhưng mẹ không hề khô khan, luôn tạo điều kiện cho em hiểu bài một cách tốt nhất.
Mỗi chiều cuối tuần, em thường giúp mẹ nấu cơm và cùng nhau trò chuyện vui vẻ. Trong gia đình, mẹ luôn chăm sóc em và anh trai bằng những phần ăn ngon và những lời khích lệ. Những khoảnh khắc bên mẹ là niềm hạnh phúc của em.
Thời gian trôi qua, em hiểu rõ hơn những gì mẹ đã trải qua. Điều đó khiến em cảm kích và yêu thương mẹ hơn. Em luôn quyết tâm phấn đấu học tốt, hiền lành để mẹ luôn tự hào về con gái của mình. Em mong rằng mẹ sẽ mãi khỏe mạnh và hạnh phúc.
Tình mẹ như biển cả bao la. Những lời thơ, bài hát không đủ diễn tả hết tình yêu thương của mẹ dành cho con. Em muốn gửi đến mẹ những lời yêu thương chân thành nhất.
Bài văn mẫu số 9
“Bên con mẹ đếm sao trời
Đếm mãi không hết muôn đời lưu luyến.”
Không đong đếm hết được tình thương bao la của mẹ. Đó là lý do tại sao, đối với tôi, mẹ là người vô cùng quý trọng.
Năm nay, mẹ của tôi bốn mươi tuổi. Dáng người mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại. Da trắng hồng, hàm răng trắng bóng. Ánh mắt mẹ sáng như vì sao. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sần.
Mẹ là y tá ở bệnh viện huyện. Công việc bận rộn nhưng mẹ vẫn quan tâm, chăm sóc gia đình. Mẹ giỏi việc nước, đảm việc nhà và luôn ấm áp bằng những bữa ăn ngon.
Tôi nhớ khi còn bé, tôi nghịch ngợm làm mẹ buồn. Nhưng mẹ luôn nhẹ nhàng khuyên bảo. Mẹ dạy tôi nấu cơm, giặt giũ... Tôi đã trở nên ngoan ngoãn hơn nhờ mẹ.
Sự dạy dỗ của mẹ đã giúp tôi trưởng thành hơn. Tôi cố gắng học tập để mẹ tự hào.
........Mời bạn đọc tham khảo nội dung chi tiết trong file tải dưới đây.......