Đoạn trích từ truyện Cô Tô của nhà văn Nguyễn Tuân sẽ được giới thiệu trong chương trình Ngữ văn lớp 6.
Mytour sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Nhận xét về văn bản Cô Tô. Mời bạn đọc tham khảo nội dung chi tiết sau đây.
Nhận định về văn bản Cô Tô - Mẫu 1
Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ 'suốt đời tìm kiếm vẻ đẹp'. Các tác phẩm của ông luôn thể hiện phong cách văn học độc đáo. Văn bản 'Cô Tô' đã gây ấn tượng sâu sắc với người đọc.
Tác giả bắt đầu bài kí bằng việc mô tả vẻ đẹp của đảo Cô Tô sau cơn bão. Cảnh này hiện lên trước mắt người đọc với sự tươi mới, trong lành vào buổi sáng đẹp trời: 'Bầu trời trong xanh, cây cỏ thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc, đậm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa'. Việc lựa chọn những hình ảnh tiêu biểu như bầu trời, nước biển, cây cỏ trên đảo, bãi cát đã tạo ra một bức tranh thiên nhiên tuyệt vời. Người viết đã kết hợp với các từ mô tả màu sắc và ánh sáng: 'bầu trời trong xanh, sáng sủa, cây cỏ trên biển xanh mượt, nước biển lam biếc, cát lại vàng giòn'. Điều này cho thấy sự công phu trong việc chọn từ và mô tả của tác giả. Việc đứng trên đỉnh núi nhìn ra khắp biển Đông, ngắm nhìn đảo Cô Tô... làm cho người ta yêu thương hòn đảo như một ngư dân đã trải qua và lớn lên trong làng chài. Sau cơn bão, thiên nhiên trên đảo Cô Tô hiện lên thật đẹp.
Đặc biệt, đoạn mô tả về bình minh là điểm nhấn. Nhà văn đã dậy từ rất sớm để ngồi nhìn mặt trời mọc từ đầu đảo. Đoạn văn này thực sự rất ấn tượng với cách miêu tả độc đáo. Sau cơn bão, không gian trở nên trong lành, trời quang đãng như tấm kính lau sạch mây bụi. Mặt trời mọc dần, rồi lên cao. Hình dáng của nó tròn trĩnh và rực rỡ như lòng đỏ của một quả trứng đầy đặn. Nó được mô tả như một bàn thờ được dùng trong lễ tế để tôn vinh sự sống lâu dài của những ngư dân trên biển Đông. Đây thực sự là một đoạn văn rất tài hoa về cách miêu tả của Nguyễn Tuân.
Tiếp theo, cuộc sống hàng ngày của người dân trên đảo tạo nên một phần của bức tranh. Cảnh làm việc và sinh hoạt hàng ngày trên đảo được tập trung mô tả vào một nơi là giếng nước ngọt ở bờ biển. Tại đây, người chài đang gánh nước từ giếng xuống thuyền. Khung cảnh này thật yên bình, với nhịp sống lao động vui tươi và sôi động: 'Sáng nay, có biết bao nhiêu người đã đến đổ đầy và múc nước từ giếng. Họ đổ nước vào thùng, vào các thùng, những cái gánh màu da lươn... Từ thuyền đến giếng, các thùng và gánh tiếp tục di chuyển, tạo ra hình ảnh yên bình của cuộc sống trên đảo Cô Tô. Cảnh thiên nhiên và cuộc sống của con người trên đảo Cô Tô được miêu tả rất tươi đẹp qua ngôn ngữ điêu luyện của Nguyễn Tuân.
Bức tranh thiên nhiên của đảo Cô Tô trong văn bản “Cô Tô” thật sự khiến người đọc cảm nhận được sự chân thực nhất.
Ý kiến về văn bản Cô Tô - Mẫu 2
Nguyễn Tuân là một nhà văn có phong cách sáng tạo riêng. Trong số các tác phẩm nổi bật của ông, đoạn trích về Cô Tô đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về vẻ đẹp tự nhiên của đảo Cô Tô.
Khung cảnh của Cô Tô sau cơn bão được tác giả tóm gọn bởi hai từ “trong trẻo, sáng sủa”. Nguyễn Tuân đã bắt đầu miêu tả thiên nhiên ở Cô Tô từ một góc nhìn cao. Nhà văn đã tận dụng cái nhìn bao quát từ trên cao xuống dưới thấp để tạo ra một bức tranh đầy đủ về vẻ đẹp tự nhiên của đảo. Mọi thứ, từ bầu trời xanh sáng đến mặt nước lam, từ cây cỏ xanh mát đến cát vàng và sóng trắng xô dạt vào bờ, đều được mô tả một cách rất chi tiết. Màu xanh trải dài khắp Cô Tô, mỗi màu sắc đều mang một ý nghĩa riêng. Tất cả những điều này khiến người đọc cảm thấy như là họ đang ngắm nhìn đảo Cô Tô trong lòng mình, giống như một ngư dân từng lớn lên ở đây. Đây thật sự là một bức tranh tự nhiên toàn diện.
Cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô càng khiến bức tranh trở nên sống động và rực rỡ hơn. Câu văn mô tả rất tinh tế: “Sau cơn bão, chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau sạch mây bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cao. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng”. So sánh độc đáo này giúp người đọc hình dung rõ hơn về cảnh mặt trời mọc trên đảo Cô Tô. Khó mà diễn tả hết tài năng sử dụng từ ngữ của Nguyễn Tuân ở đoạn văn này.
Để làm cho bức tranh sinh động hơn, nhà văn đã mô tả cảnh sinh hoạt của con người trên đảo. Cuộc sống trên đảo vừa bận rộn vừa thanh bình, đem lại niềm vui và hạnh phúc. Quanh cái giếng nước ngọt của đảo Thanh Luân, một lượng lớn người đã đến để gánh nước từ giếng xuống thuyền, sẵn sàng cho một ngày đánh cá hồng. Và trong sự suy ngẫm và liên tưởng của nhà văn về hình ảnh: “Chị Châu Hoà Mãn địu con, thấy nó dịu dàng yên bình như biển cả là một người mẹ hiền móm cá cho lũ con lành”. Bức tranh về đảo Cô Tô trở nên sống động hơn, hoàn hảo hơn.
Đoạn trích về “Cô Tô” trong bài kí cùng tên đã thể hiện hình ảnh một Cô Tô sống động và chân thực. Người đọc đã cảm nhận được tài năng văn chương của nhà văn Nguyễn Tuân.