Mytour sẽ cung cấp tài liệu về bài văn mẫu lớp 6: Đóng vai Sơn Tinh kể lại truyện Sơn Tinh Thủy Tinh.
Tài liệu bao gồm 18 bài văn mẫu, mang đến ý tưởng cho các bạn học sinh. Hãy theo dõi ngay.
Tham gia vai Sơn Tinh và kể lại câu chuyện về Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Bài văn mẫu số 1
Trong triều đại Hùng Vương thứ mười tám, vị vua có một con gái tên là Mị Nương, vừa xinh đẹp lại dịu dàng. Vì yêu thương con gái, vua quyết định tìm cho nàng một người chồng phù hợp.
Tôi là Sơn Tinh, sinh sống tại núi Tản Viên. Nghe đồn về việc vua Hùng tìm rể, tôi đã sai một người đi chuẩn bị quà, đến dự lễ cầu hôn Mị Nương. Cùng tôi có một người bạn tên là Thủy Tinh, sống ở biển, sở hữu khả năng phi thường: gọi gió, hô mưa.
Tôi và Thủy Tinh cạnh tranh nhau với sức mạnh và tài năng, khiến vua Hùng hoang mang. Ông triệu tập các quan lại vào hội ý, sau đó triệu tôi và Thủy Tinh ra để phán quyết:
- Cả hai đều được lòng tôi, nhưng tôi chỉ có một cô con gái. Do đó, ai mang được lễ vật đến trước vào ngày mai sẽ là người được cưới Mị Nương.
Tôi và Thủy Tinh liền hỏi vua về những gì có trong lễ vật. Vua Hùng trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm chiếc bánh chưng, chín cặp ngà của voi, gà, cựa ngựa, và hồng mao, mỗi thứ một cặp.
Nghe xong, tôi ngay lập tức quay về và gửi người đi tìm lễ vật. Sáng hôm sau, tôi mang đủ lễ vật đến trước và giành được Mị Nương.
Trên đường trở về, đột nhiên, trời tối đen. Không lâu sau, cơn giông bão ập đến làm đất trời rung chuyển. Thì ra, Thủy Tinh đến sau và thất bại trong việc giành vợ, tức giận tấn công và cố gắng cướp Mị Nương.
Dòng nước dâng cao lấp đầy các cánh đồng, nhấn chìm những ngôi nhà, lên đến đỉnh đồi dốc, biến thành phố Phong Châu thành một đảo giữa biển nước, khiến cho dân chúng gặp phải nhiều khó khăn. Tôi đã sử dụng sức mạnh phi thường, di chuyển từng đống đất, tháo gỡ từng dãy núi, xây dựng các đồng bằng, tạo ra các đê chắn nước lũ. Mỗi khi nước lên, đồi cao cũng tăng lên. Cả hai phe đánh nhau suốt nhiều tháng nhưng không ai chiến thắng. Cuối cùng, quân đội của Thủy Tinh kiệt sức và phải rút lui.
Từ đó, sự thù hận sâu nặng. Mỗi năm, Thủy Tinh đều mang nước đến tấn công nhưng luôn bị đối phương đánh bại.
Bài văn mẫu số 2
Hùng Vương thứ mười tám có một cô con gái tên là Mị Nương, xinh đẹp và dịu dàng. Vua muốn chọn cho con một chồng xứng đáng nên đã tổ chức cuộc kén rể.
Tôi là Sơn Tinh, cai trị vùng núi Tản Viên, là vị chúa của một miền cao nguyên. Nghe tin, tôi ngay lập tức chuẩn bị lễ vật để đến cầu hôn. Cùng đi có Thủy Tinh, tự xưng là chúa của biển cả. Hắn có tài năng phi thường: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Tôi cũng không kém cạnh: vẫy tay về phía đông, đông nổi sóng biển; vẫy tay về phía tây, tây mọc núi non.
Vua bày tỏ sự phân vân. Ngay lập tức, vua triệu tập các quan lại vào hội ý. Kết thúc, vua mời tôi và Thủy Tinh vào và phán:
- Cả hai đều đáp ứng ý của ta. Tuy nhiên, ta chỉ có một người con gái. Nay phải quyết định gả cho ai? Vì vậy, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ kết hôn con gái cho.
Ngay sau khi nghe, tôi và Thủy Tinh hỏi về các vật mang theo. Vua trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, và một cặp voi có chín ngà, gà có chín cựa, ngựa có chín hồng mao, mỗi loại một cặp.
Tôi vội vã trở về và sai người đi tìm các vật phẩm cần thiết. Vào sáng hôm sau, ngay khi bình minh, tôi đã mang đầy đủ các vật phẩm lễ vật. Vua Hùng rất hài lòng và đã gả con gái cho tôi.
Trên đường về, tôi đột nhiên nhìn thấy bầu trời tối đen, mây đen kéo tới và gió thổi mạnh. Hóa ra, Thủy Tinh đến sau không thành công trong việc cướp Mị Nương nên đã mang quân đến. Hắn gọi mưa, thổi gió tạo thành cơn bão kinh hoàng làm rung chuyển cả trời đất. Nước sông dâng lên cuồn cuộn làm ngập lụt ruộng đồng và nhà cửa. Thành Phong Châu trôi lềnh bềnh trên biển nước. Nhân dân gặp phải khó khăn vô cùng.
Tôi ngay lập tức sử dụng phép thuật, bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để ngăn chặn dòng nước lũ. Nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi lại cao lên bấy nhiêu. Trận chiến kéo dài mấy tháng, nhưng đội quân của tôi vẫn giữ vững, trong khi đội quân của Thủy Tinh kiệt sức và phải rút quân về cuối cùng.
Kể từ đó, mỗi năm, Thủy Tinh vẫn tạo ra gió lớn, mưa lụt để dâng nước và tấn công chúng tôi. Nhưng hắn luôn thất bại trong cuộc chiến.
Bài văn mẫu số 3
Vào thời Hùng Vương thứ mười tám, nhà vua có một người con gái tên Mị Nương. Nàng vừa xinh đẹp tuyệt trần, lại dịu dàng nết na. Vua Hùng yêu con một cách sâu sắc nên quyết định tìm cho nàng một người chồng thích hợp.
Tôi là Sơn Tinh, sinh sống ở vùng núi Tản Viên. Khi nghe tin nhà vua muốn tìm rể, tôi đã sai người đi chuẩn bị lễ vật và đến cầu hôn ngay. Đồng thời, một kẻ tự xưng là Thủy Tinh cũng đến cầu hôn. Hắn sống ở vùng biển, có tài năng vượt trội: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa đến. Tuy nhiên, tôi cũng không kém cạnh: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi sóng bãi, vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi.
Thấy tôi và Thủy Tinh ngang sức, ngang tài, vua Hùng phân vân không biết phải làm sao. Vua gọi các lạc hầu vào bàn bạc, sau đó gọi tôi và Thủy Tinh ra để phán quyết:
- Cả hai đều làm cho ta vừa lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ai mang lễ vật đến trước vào ngày mai sẽ được rước dâu về.
Tôi và Thủy Tinh ngay lập tức hỏi vua về những gì cần để mang lễ. Vua Hùng trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nếp bánh chưng, và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Nghe xong, tôi ngay lập tức quay về chuẩn bị lễ vật. Sáng hôm sau, tôi mang đầy đủ lễ vật đến trước. Vua gả Mị Nương cho tôi.
Trên đường về, đột ngột, bầu trời bắt đầu tối sầm. Dông bão kéo đến làm rung chuyển cả đất trời. Hóa ra, Thủy Tinh tức giận, đuổi tới để cướp Mị Nương. Nước dâng cao làm ngập khắp ruộng đồng, nhà cửa. Thành Phong Châu như nổi lềnh bềnh trên biển nước khiến dân chúng vô cùng khốn khổ. Tôi không nao núng, chỉ chỉ huy quân lính đánh với Thủy Tinh. Tôi dùng phép lạ, di chuyển đồi núi, ngăn chặn dòng nước lũ. Trận chiến kéo dài mấy tháng nhưng không có kết quả. Cuối cùng, quân của Thủy Tinh kiệt sức, hắn buộc phải rút quân về.
Từ đó, oán thù nặng nề. Mỗi năm, Thủy Tinh đều tấn công. Nhưng hắn vẫn không thể đánh bại tôi.
Bài văn mẫu số 4
Tôi là Sơn Tinh, chúa tể của vùng núi cao. Nghe nói vua Hùng ở Phong Châu có con gái tên Mị Nương, xinh đẹp và hiền lành. Tôi đã lâu mới được nghe tin về nàng. Vua yêu con nên muốn tìm cho nàng một người chồng phù hợp. Tôi không chần chừ, liền đến xin cầu hôn.
Ta cùng với Thủy Tinh, chúa tể vùng biển, đến cầu hôn Mị Nương. Vua Hùng phân vân không biết làm sao. Vua gọi các lạc hầu vào bàn bạc, rồi gọi ta và Thủy Tinh vào nói:
- Cả hai chúng ta đều được lòng vua, nhưng vua chỉ có một người con gái. Vậy nên ai mang lễ vật đến trước ngày mai sẽ được gả cho.
Nghe xong, chúng tôi hỏi vua lễ vật có gì. Vua Hùng trả lời:
- Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi loại một đôi.
Sau đó, chúng tôi cáo từ vua rồi về chuẩn bị. Về đến địa phương, tôi gửi người tìm những món vật nhà vua yêu cầu. May mắn, những thứ đó đều có sẵn ở núi cao của tôi. Sáng hôm sau, tôi sai người mang lễ vật đến. Khi tới, Thủy Tinh vẫn chưa đến. Vua Hùng xem lễ vật, rất hài lòng và quyết định gả Mị Nương cho Sơn Tinh. Trên đường trở về, bất ngờ, trời đất tối sầm, gió thổi mạnh. Hóa ra Thủy Tinh đã đến với quân đội của mình.
Hắn kêu mưa, gọi gió biến thành dông bão làm rung chuyển cả đất trời. Nước dâng ngập khắp ruộng đồng, nhà cửa, thành Phong Châu như lềnh bềnh trên biển nước. Ta nhìn thấy dân chúng khốn khổ, lòng đau xót. Không thể để Thủy Tinh chiếm thế, ta dùng phép lạ bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, xây thành lũy đất, cản dòng nước lũ. Nước sông dâng lên bấy nhiêu, đồi núi cao lên bấy nhiêu. Ta và Thủy Tinh giao chiến suốt mấy tháng, nhưng chưa có kết quả.
Nhưng cuối cùng, sức lực kiệt, Thủy Tinh phải rút quân về. Từ đó, mối thù càng sâu sắc. Mỗi năm, Thủy Tinh đều dâng nước, muốn giành lại Mị Nương. Nhưng hắn luôn bị ta đánh bại.
Bài văn mẫu số 5
Ta là Sơn Tinh, chúa miền núi cao. Nghe tin Hùng Vương muốn kén rể cho Mị Nương, ta liền tham gia.
Tham gia cùng ta còn Thủy Tinh. Hắn có khả năng kỳ diệu gọi gió mưa. Khả năng của ta cũng không kém cạnh, vẫy tay phía đông thì phía đông đất đứng, vẫy tay phía tây thì phía tây núi non trỗi dậy. Cả hai đều rất xuất sắc, vua Hùng phân vân không biết chọn ai. Vua ra lệnh:
- Cả hai người đều làm ta hài lòng. Ai mang sính lễ đến trước ngày mai sẽ được rước dâu về. Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Từ sớm, ta đã chuẩn bị lễ vật. Sáng hôm sau, ta mang đến trước lễ vật. Vua Hùng ngay lập tức gả Mị Nương cho ta. Trong khi đó, Thủy Tinh không kịp lấy vợ, tức giận đem quân tới. Hắn kêu mưa, gọi gió biến thành dông bão làm rung chuyển cả đất trời. Nước ngập khắp ruộng đồng, nhà cửa, thành Phong Châu trôi lềnh bềnh trên một biển nước. Thấy thế, ta dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, ngăn chặn dòng nước lũ.
Ta và Thủy Tinh giao tranh suốt mấy tháng, cuối cùng ta vẫn giữ vững trong khi sức Thủy Tinh cạn kiệt, phải rút quân. Từ đó, mối oán nặng thù sâu hơn. Hằng năm, Thủy Tinh đều dâng nước để đánh ta. Nhưng hắn luôn bị ta đánh bại.
Bài văn mẫu số 6
Cách đây đã lâu, trong thời của vua Hùng Vương thứ mười tám, có một người con gái tên Mị Nương nổi tiếng với vẻ đẹp và tính cách dịu dàng.
Khi Mị Nương đến tuổi lấy chồng, vua Hùng Vương đã thông báo về việc tìm rể. Nghe tin đó, ta ngay lập tức chọn một ngày đẹp để đến cầu hôn nàng. Cùng với ta, cũng có một người tên là Thuỷ Tinh đến từ rất sớm. Hắn có khả năng gọi gió gió đến, hô mưa mưa về. Nhưng ta tự tin không kém cạnh. Ta vẫy tay về phía đông thì mọc lên cồn cát, vẫy tay về phía tây thì mọc lên những dãy núi đồi. Vua Hùng do dự không biết chọn ai nên mời các Lạc hầu vào bàn bạc và phán:
- Cả hai đều ngang sức, ngang tài và đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một con gái duy nhất. Vì thế, ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được ta gả con gái. Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, ngay khi trời mới tờ mờ sáng, ta đã đến và mang theo đầy đủ lễ vật, sau đó nhanh chóng rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến muộn không kịp lấy vợ, hắn tức giận sai quân tới đuổi theo đánh ta để cướp Mị Nương. Cuộc chiến giữa ta và hắn rất gay gắt. Hắn kêu mưa, gọi gió, tạo ra cơn dông bão làm rung chuyển đất trời, nước dâng cao tràn ngập nhà cửa, ruộng đồng. Nước lên đến lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc đó như một đảo trên biển nước.
Ta không sợ hãi, dùng tất cả sức mạnh để bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, ngăn chặn dòng nước. Cho dù Thuỷ Tinh dâng nước cao đến đâu, ta cũng biến phép cho đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuộc đấu sức giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng. Cuối cùng, Thuỷ Tinh thất bại và phải rút quân về. Từ đó, mối thù càng trở nên nặng nề. Mỗi năm, Thuỷ Tinh lại mang mưa gió, bão lụt như làm nhớ lại mối thù cũ. Tuy nhiên, nhờ có sự ủng hộ và góp sức của dân chúng, mỗi năm ta đều giành được chiến thắng lẫy lừng.
Bài văn mẫu số 7
Tôi là Sơn Tinh, sinh sống tại vùng núi Tản Viên hùng vĩ. Hôm nay, khi nhìn thấy bà con nô nức làm ăn, cánh đồng vàng óng bởi những bông lúa chín, cây trái cũng chín đỏ ngát thơm phức, tôi lại nhớ về những ngày trước khi tôi đến cầu hôn Mị Nương.
Vào một buổi sáng tươi đẹp, chim chóc líu lo, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu xuống kinh thành Phong Châu. Nghe tin vua Hùng muốn kén chồng cho công chúa Mị Nương, tôi đã sắm sửa trang phục và chọn con bạch hổ mà tôi yêu thích nhất để đến cầu hôn Mị Nương. Khi tôi đến, tôi đã chứng kiến cảnh các tráng sĩ thi đấu sôi nổi. Đến lượt tôi, tôi bước vào sân rồng với vẻ uy nghi, tôi vẫy tay về phía đông, phía đông bỗng trở nên nổi cồn bãi, tôi vẫy tay về phía tây, phía tây nổi lên những dãy núi đồi. Vua Hùng cùng các Lạc Hầu đều mừng rỡ. Bất ngờ, mây đen ùn ùn kéo đến, tiếng sấm vang lên từng trận, chớp nhấp nháy như những vạt sáng rạch ngang bầu trời. Một người tự xưng là Thủy Tinh cưỡi một con rồng đen đi ra từ phía đám mây đen. Hắn bước vào sân rồng, đôi mắt sáng ngời, bộ râu xanh quăn quẹo, hắn mặc một chiếc áo vảy cá lung linh. Chỉ cần hắn múa bài đường thì giông bão kéo đến, mưa rơi ngập tràn mặt đất, cây cối đổ đứng. Tôi dùng phép gọi nắng về, tan mây đen, làm cho cây cối đứng thẳng lại. Sau khi vua Hùng bàn bạc cùng các Lạc Hầu, vua phán:
- Trong tất cả những người tham gia buổi kén rể của ta hôm nay, ta thấy cả hai Sơn Tinh và Thủy Tinh đều đáp ứng ý ta, nhưng ta chỉ có một con gái biết gả cho một người. Thế nên, ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho. Sính lễ gồm có một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng sớm hôm sau, tôi cùng dân làng mang đủ lễ vật đến cầu hôn Mị Nương. Tôi đã đến trước Thủy Tinh và thành công rước Mị Nương về. Trên đường, tôi nhìn thấy Thủy Tinh cưỡi rồng đen xuất hiện từ đám mây đen, dưới chân hắn là đoàn tùy tùng hậm hực đuổi theo chúng tôi. Hắn kêu gọi mưa, nước dâng lên, tôi thấy cảnh bà con chạy trốn lên núi trước cảnh lụt lũ, tôi bèn sử dụng phép bốc đồi, dời núi để xây lũy ngăn chặn dòng nước lũ. Dù nước dâng lên đến đâu, đồi núi cũng dâng lên theo. Chúng tôi chiến đấu mấy tháng trời. Cuối cùng, sức lực của Thủy Tinh cạn kiệt, tôi vẫn mạnh mẽ, hắn đành phải rút quân và biến mất như một cơn gió.
Bài văn mẫu số 8
Ta là Sơn Tinh, vị thần cai trị vùng núi Tản Viên. Nhìn lại cảnh bình yên của đất nước, ta nhớ lại lần cầu hôn nàng Mị Châu xinh đẹp, nay là vợ ta. Ta còn nhớ cuộc chiến khốc liệt với Thủy Tinh và những khó khăn thử thách.
Câu chuyện bắt đầu từ lời kêu gọi kén rể của vua Hùng Vương thứ mười tám. Vua muốn tìm chồng cho công chúa Mị Nương, một nàng xinh đẹp và nết na. Ta nghe tin đó và quyết tâm đến cầu hôn. Trong số các đối thủ, ta thấy Thủy Tinh, một tướng mạo khôi ngô và tài giỏi. Nhưng nhà vua quyết định: “Sáng mai, ai mang đến sính lễ trước sẽ được lấy công chúa”.
Nghe xong, ta nhẹ nhõm vì tất cả đều là sản vật trên rừng dễ tìm. Sáng hôm sau, ta mang đủ lễ vật đến và rước Mị Nương về núi Tản Viên. Trên đường, ta nhìn thấy Thủy Tinh nổi giận và đuổi theo ta. Ta dùng phép bốc đồi và dời núi để chặn dòng nước lũ của hắn. Trận chiến khốc liệt nhưng Thủy Tinh kiệt sức và phải rút quân về.
Nhiều năm sau, Thủy Tinh vẫn dâng nước khiêu chiến nhưng đều thất bại. Người dân đã học được nhiều bài học để chống lại sự giận dữ của hắn, để cuộc sống yên bình, hạnh phúc.
Bài văn mẫu số 9
Sơn Tinh, vị thần cai trị núi Tản Viên hùng vĩ, hôm nay trong dịp bà con thu hoạch lúa, tôi và vợ thân yêu Mị Nương đi thăm thú và chúc mừng bà con. Cảnh yên bình này làm tôi nhớ lại cuộc chiến với Thủy Tinh để đón Mị Nương về.
Nhớ lại hôm ấy, một ngày tươi đẹp, nắng vàng rực rỡ, và khi nghe tin vua Hùng kén rể cho Mị Nương, lòng tôi rạo rực. Tôi sẵn sàng thể hiện tài năng để chinh phục công chúa. Khi đến kinh thành, không khí rất nhộn nhịp, mọi người đều muốn trở thành phò mã.
Sau bao ngày chờ đợi, tôi cuối cùng được thể hiện tài năng trước vua Hùng. Chứng kiến sức mạnh của tôi, vua và các quan đều hết sức ấn tượng. Nhưng khi kết thúc, Thủy Tinh xuất hiện với sự kiêu hãnh không kém. Tài năng của hắn khiến mọi người sửng sốt.
Vua Hùng quyết định chúng tôi phải vượt qua thử thách: người mang sinh lễ đến trước sẽ được lấy con gái của vua. Lễ vật bao gồm cơm nếp, bánh chưng, voi, gà, ngựa.
Bài văn mẫu số 10
Tôi quay trở lại chuẩn bị lễ vật. Sáng hôm sau, mang theo sinh lễ, tôi rước nàng Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, không thành công và tức giận, đem quân đánh trả. Nhưng tôi không sợ hãi, sử dụng tài năng của mình để ngăn chặn dòng nước lũ của hắn.
Từ đó, Thủy Tinh luôn có ý định trả thù mỗi khi tôi cưới Mị Nương. Nhưng để bảo vệ gia đình và người dân, chúng tôi đoàn kết chống lại hắn.
Kể lại câu chuyện giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh
Bài văn mẫu số 1
Tôi, Sơn Tinh, đang sống hạnh phúc bên Mị Nương trên núi Tản Viên. Thủy Tinh vẫn không ngừng tái chiến, nhưng chúng tôi luôn đoàn kết đánh lui hắn.
Hồi đó, rời núi Tản Viên để cầu hôn Mị Nương, con gái vua Hùng. Gặp Thủy Tinh, đối thủ ngang tài. Vua Hùng quyết định ai đem lễ vật đến trước sẽ cưới Mị Nương. Trở về chuẩn bị, ta đến trước và may mắn cưới được Mị Nương. Thủy Tinh tức giận, dâng nước đánh bại nhưng ta chống lại mọi thủ đoạn của hắn.
Từ đó, mỗi năm Thủy Tinh đều đánh với ta. Nhưng mỗi lần ta là người chiến thắng, không nao núng.
Bài văn mẫu số 2
Ta là Sơn Tinh, ở núi Tản Viên, nghe tin vua Hùng kén rể, đến ngay. Gặp Thuỷ Tinh, tài năng không kém. Vua Hùng ưng ý cả ta và Thuỷ Tinh nhưng chỉ có một công chúa. Vua phán:
- Ai đem lễ vật đến trước sẽ được lấy công chúa.
Ta và Thuỷ Tinh cùng hỏi:
- Vua ơi, để làm lễ vật cần gì ạ?
Vua trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, cùng voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Nghe xong, ta vội về chuẩn bị lễ vật. Sáng hôm sau, ta mang đầy đủ lễ vật đến. Vua Hùng cho phép ta đưa nàng Mị Nương xinh đẹp về núi Tản. Trên đường, giông bão, mưa gió đột ngột ập đến. Quay lại, thấy Thuỷ Tinh nổi giận, dùng quân đuổi theo để cướp Mị Nương. Khắp nơi rung chuyển, nước lên cuồn cuộn ngập cả ruộng đồng, nhà cửa, cả thành Phong Châu.
Ta không bao giờ nao núng, biến những chiêu thức để chống lại dòng lũ. Dù nước dâng lên cỡ nào, đồi núi lại cao lên bấy nhiêu, ta và Thuỷ Tinh vẫn chiến đấu không mệt mỏi suốt mấy tháng. Cuối cùng, Thuỷ Tinh kiệt sức và phải rút quân. Ta và Mị Nương vui sống bên nhau từ đó cho đến giờ.
Thuỷ Tinh không từ bỏ. Mỗi năm, hắn lại dâng nước để đánh ta, và mỗi năm hắn đều thất bại.
Bài văn mẫu số 3
Hùng Vương thứ mười tám có một con gái tên Mị Nương, nổi tiếng về sự xinh đẹp và dịu dàng. Khi nàng đến tuổi lấy chồng, tin kén rể lan rộng khắp nơi một cách nhanh chóng.
Hôm sau, ta đến cầu hôn. Cùng đi với ta là Mị Nương. Hắn có thể gọi gió, gọi mưa. Nhưng ta cũng không thua kém. Ta có thể tạo ra cồn cát khi vẫy tay về phía đông, và những dãy núi đồi khi vẫy tay về phía tây. Vua Hùng phải mời các Lạc hầu vào hội ý và phán quyết:
- Cả hai ta và Thuỷ Tinh đều ngang tài ngang sức, và đều được vua Hùng vừa lòng. Nhưng ta chỉ có một con gái duy nhất. Cho nên ngày mai, ai đem đến sính lễ trước sẽ được gả con gái cho. Sính lễ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, cùng voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, khi trời vừa bắt đầu sáng, ta đã đến trước và mang theo đầy đủ lễ vật. Sau đó, ta được rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không thể lấy được vợ, hắn tức giận sai quân đuổi theo để cướp Mị Nương. Trận chiến giữa ta và hắn dữ dội. Hắn gọi mưa, hô gió, làm thành giông bão rung chuyển trời đất, nước lên đến cao lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc ấy như nổi lên trên biển nước.
Sau đó, ta sử dụng phép màu để bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để chặn dòng nước. Dù Thuỷ Tinh dâng nước lên cỡ nào, ta cũng biến đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuộc đối đầu giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng. Cuối cùng, Thuỷ Tinh thất bại và phải rút quân về. Từ đó, hắn hàng năm lại gây mưa gió, lụt lội để trả thù, nhưng luôn bị đánh bại.
Bài văn mẫu số 4
Vào thời vua Hùng Vương thứ mười tám, vua có một con gái tên Mị Nương, được biết đến với vẻ đẹp duyên dáng. Khi nàng đến tuổi lấy chồng, tin kén rể đã lan truyền khắp nơi.
Ta ngay lập tức chuẩn bị lễ vật để cầu hôn Mị Nương. Cùng đi với ta là Thuỷ Tinh, người có tài gọi gió, hô mưa. Nhưng ta cũng không kém phần. Vẫy tay về phía đông, cồn cát nổi lên, vẫy tay về phía tây, dãy núi đồi mọc lên. Vua Hùng phải băn khoăn không biết chọn ai, nên mời các Lạc hầu vào bàn bạc và quyết định:
- Cả hai ta và Thuỷ Tinh đều ngang tài ngang sức, đều được lòng vua, nhưng ta chỉ có một con gái duy nhất. Cho nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước sẽ được gả con gái. Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, cùng voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, ta đã đến trước và mang theo đầy đủ lễ vật. Sau đó, ta được rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau không thể lấy được vợ, hắn tức giận sai quân đuổi theo để cướp Mị Nương. Trận chiến giữa ta và hắn dữ dội. Hắn gọi mưa, hô gió, làm thành giông bão rung chuyển trời đất, nước lên đến cao lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu lúc ấy như nổi lên trên biển nước.
Ta dùng phép màu để bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi để chặn dòng nước. Dù Thuỷ Tinh dâng nước lên cỡ nào, ta cũng biến đồi núi cao lên bấy nhiêu. Cuộc đối đầu giữa ta và hắn kéo dài mấy tháng. Cuối cùng, Thuỷ Tinh thất bại và phải rút quân về. Từ đó, hắn hàng năm lại gây mưa gió, lụt lội để trả thù, nhưng luôn bị đánh bại.
Bài văn mẫu số 5
Là Sơn Tinh - vị chúa tể của vùng núi cao, ta đang trên đường từ thành Phong Châu trở về núi Tản Viên. Tuy nhiên, hôm nay, có điều gì đó khác lạ, bởi ta không trở về một mình mà còn dẫn theo người vợ mới cưới của mình, là nàng Mị Nương.
Cả ngày qua, ta không một phút nào được nghỉ ngơi. Ta đã mất hết thời gian đi khắp nơi tìm kiếm những món lễ vật mà Vua Hùng yêu cầu: voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, cùng một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng. Khi đến nơi, đối thủ của ta - Thủy Tinh - vẫn chưa xuất hiện. Ta đã trình lễ vật cho vua và được gả Mị Nương. Trên đường trở về, lòng ta rất hân hoan vui sướng.
Bỗng, không khí trở nên nặng nề. Từ phía thành Phong Châu, một cơn gió lớn nổi lên, sau đó là cơn mưa lớn kéo đến, sấm chớp vang vọng. Nước bắt đầu dâng lên từ khắp nơi, và chỉ trong nháy mắt, thành Phong Châu đã bị nhấn chìm. Người dân hoảng loạn bỏ chạy lên núi. Thấy vậy, ta ngay lập tức lao về để ngăn cản dòng nước. Ta dùng sức mạnh của mình nhấc lên từng quả đồi, dời từng dãy núi, xây lên những bức tường thành để chặn dòng nước dữ. Lúc này, ta mới nhận ra rằng nguyên nhân của tai họa này chính là Thủy Tinh. Hắn tức giận vì không cưới được vợ, dâng nước uy hiếp để yêu cầu ta trả lại Mị Nương. Cuộc đấu giữa ta và hắn kéo dài suốt mấy tháng. Hắn dâng nước lên cao bấy nhiêu thì ta cũng biến núi cao lên bấy nhiêu. Cuối cùng, chắc do kiệt sức, Thủy Tinh phải rút quân. Kết thúc trận chiến, ta với vẻ kiêu hãnh của người chiến thắng tiếp tục đưa vợ về quê hương. Chúng ta sẽ cùng nhau sống hạnh phúc cho đến khi già đi.
Tuy nhiên, ta vẫn cảm thấy một chút phiền muộn khi hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước tấn công ta nhằm trả thù. Và tất nhiên, hắn không bao giờ và sẽ không bao giờ đánh bại được ta.
Bài văn mẫu số 6
Hùng Vương thứ mười tám có một cô con gái tên là Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn hiền lành. Nhà vua yêu thương con gái nên muốn chọn cho công chúa một người chồng xứng đáng.
Là Sơn Tinh, ta sinh sống ở vùng núi Tản Viên. Nghe tin Vua Hùng muốn kén rể, ta đã nhanh chóng đến cầu hôn. Cùng ta còn có Thủy Tinh, là chúa vùng biển cả. Tài năng của hắn phi thường: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa tới. Mặc dù vậy, ta vẫn tự tin. Tài năng của ta không thua kém. Khi ta vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây nổi lên những dãy núi đồi.
Hai ta ngang tài, khiến nhà vua phải băn khoăn không biết chọn ai. Vậy nên, vua đã mời các Lạc hầu vào bàn bạc. Sau đó, vua phán:
- Cả hai đều làm ta vừa lòng. Nhưng ta chỉ có một con gái. Hôm nay biết gả cho ai? Vậy nên, ngày mai nếu ai đem lễ vật đến trước, ta sẽ gả con gái cho người đó.
Nghe vậy, ta và Thủy Tinh liền hỏi về nội dung của lễ vật. Vua Hùng đáp:
- Có một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Nghe xong, ta rất vui mừng. Các đồ vật trong lễ cưới đều có sẵn ở vùng núi của ta. Nhưng ta không lười biếng, ngay lập tức trở về để chuẩn bị. Sáng hôm sau, khi mới bắt đầu rạng đông, ta đã mang đầy đủ lễ vật đến. Vua Hùng rất hài lòng với điều này. Ta được rước Mị Nương về núi.
Trên đường trở về, bất ngờ trời đất lại tối sầm. Đó là do Thủy Tinh đến sau, không cưới được vợ, tức giận sai quân đuổi theo cướp Mị Nương. Hắn gọi mưa, làm gió thành giông bão làm rung chuyển cả đất trời. Nước từ sông dâng lên làm ngập ruộng đồng, nhà cửa. Thành Phong Châu như nổi lên giữa một biển nước. Người dân rất đau khổ.
Thấy vậy, ta không nao núng. Ta sử dụng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi. Tạo thành đồi cao, ngăn chặn dòng nước lũ. Nước từ sông dâng lên bấy nhiêu, đồi núi lại cao lên bấy nhiêu. Ta và hắn đấu nhau nhiều tháng nhưng vẫn không ai thắng. Cuối cùng, quân của Thủy Tinh kiệt sức, phải rút về.
Từ đó, oán hận nặng nề, hàng năm Thủy Tinh lại tạo gió, tạo bão để dâng nước để đánh ta. Hắn quyết tâm cướp Mị Nương. Nhưng mỗi năm, hắn vẫn chịu thất bại, không ai thắng nổi ta. Cuối cùng, Thủy Tinh vẫn phải rút quân về.
Văn mẫu số 7: Bản trình bày
Trong triều đình của Vua Hùng Vương thứ mười tám, có một cô công chúa tên là Mị Nương. Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài năng và dịu dàng. Vua yêu thương con gái mình hết mực, và muốn tìm cho cô một vị hôn phu xứng đáng.
Tên của tôi là Sơn Tinh, sống ở vùng núi cao Tản Viên, và là chúa tể của vùng núi này. Khi nghe tin Vua Hùng muốn kén rể cho công chúa, tôi đã không ngần ngại mang theo quà lễ và đến cầu hôn. Tuy nhiên, cũng vào thời điểm đó, có một người tên là Thủy Tinh cũng đến đây, tự xưng là chúa tể của biển cả. Hắn có khả năng kỳ diệu, có thể gọi gió và mưa theo ý muốn. Tôi cũng không kém cạnh: chỉ cần vẫy tay về phía nào, cảnh vật ở phía đó đều tuân theo ý tôi.
Nhìn thấy sự ngang tài, ngang sức giữa tôi và Thủy Tinh, Vua Hùng dường như rất phân vân. Ông mời các quan nhân vào để bàn bạc về vấn đề này. Sau khi thảo luận, Vua đã quyết định mời cả hai chúng tôi đến và phán xét:
'Cả hai anh đều rất đáng yêu và tài năng. Nhưng tôi chỉ có một cô công chúa. Hôm nay, nếu ai đến trước với lễ vật, tôi sẽ kết hôn cô ấy với người đó,' Vua phán.
Thấy Vua Hùng muốn kén rể cho Mị Nương, tôi và Thủy Tinh ngay lập tức hỏi về lễ vật cần mang. Vua giải đáp:
'Một trăm ván cơm nếp, một trăm lá bánh chưng và đôi ngà voi, gà cựa, ngựa hồng mao, mỗi loại đều đủ một trăm.'
Nghe xong, tôi rất vui. Những vật phẩm ấy không khó kiếm. Tuy nhiên, tôi không tự mãn và ngay lập tức ra lệnh để chuẩn bị lễ vật. Sáng hôm sau, khi vừa ló dạng sáng, tôi đã mang đến toàn bộ lễ vật. Vua Hùng rất hài lòng và đã chấp nhận gả Mị Nương cho tôi.
Trên đường trở về, bất ngờ bầu trời trở nên u ám, mây đen kéo tới và gió thổi mạnh. Đó là do Thủy Tinh không kịp kết hôn, nên đã tức giận và dùng sức mạnh để cướp Mị Nương. Hắn kêu gọi mưa, làm gió thành dông bão. Sông dâng cao cuồn cuộn, ngập tràn mọi nơi, làm đau đớn cho dân làng.
Khi nhận biết điều này, tôi sử dụng phép thuật để di chuyển đồi núi, tạo ra một bức tường đất cao để cản trở dòng nước lũ. Mặc dù nước dâng cao, đất cũng dâng lên theo. Trận chiến kéo dài hàng tháng, nhưng đội quân của tôi vẫn giữ vững, trong khi đội quân của Thủy Tinh bắt đầu kiệt sức và buộc phải rút lui.
Kể từ đó, cảm thấy oán giận sâu sắc, mỗi năm, Thủy Tinh vẫn sử dụng sức mạnh của mình để tạo ra gió bão, lũ lụt để tấn công ta. Tuy nhiên, mỗi lần, hắn đều thất bại.
Văn mẫu số 9: Truyện kể về Sơn Tinh và Mị Nương
Tôi là Sơn Tinh, một vị thần cư ngụ ở núi Tản Viên. Từ khi ra đời, tôi đã thể hiện được nhiều phép lạ. Bằng cách vẫy tay về phía đông, tôi có thể làm cho phía đó trở nên đầy đất, còn vẫy tay về phía tây, những ngọn núi sẽ mọc lên. Ngày tôi trưởng thành, tôi mong muốn tìm được một người phụ nữ làm vợ. Lúc này, Vua Hùng thứ mười tám đã quyết định tìm một người chồng cho con gái của mình. Sau khi tìm hiểu, tôi biết được rằng cô ấy tên là Mị Nương, là một người phụ nữ xinh đẹp và hiền lành. Ngay lập tức, tôi muốn cưới cô ấy làm vợ.
Khi đã quyết định, tôi đến gặp Vua Hùng để xin phép cưới Mị Nương. Cùng tôi, còn có một người tên là Thủy Tinh cũng muốn cầu hôn. Chúng tôi ngang sức ngang tài. Sau khi suy nghĩ một lúc, Vua Hùng quyết định rằng, trong hai chúng tôi, người nào mang đến lễ vật đầy đủ trước thì sẽ được cưới Mị Nương. Tôi đồng ý với điều kiện này vì nó rất công bằng. Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm lá bánh chưng, và các con voi, gà, ngựa, mỗi loại đều đôi. Sau khi trở về, tôi ngay lập tức bắt đầu tìm kiếm và chuẩn bị các món đồ cần thiết. Sáng sớm hôm sau, tôi mang đến lễ vật như yêu cầu, và Vua Hùng đã đồng ý cho cưới con gái mình cho tôi. Vậy là Mị Nương và tôi chính thức trở thành vợ chồng. Sau khi làm lễ, chúng tôi trở về núi Tản Viên để sinh sống. Tuy nhiên, trên đường về, chúng tôi phải đối mặt với sức mạnh khó khăn của Thủy Tinh. Hắn dâng nước lên, tạo ra lũ lụt, làm nhấn chìm nhà cửa và làng mạc, khiến cho nhiều người dân phải chịu khổ. Tuy nhiên, chúng tôi không hoảng sợ và đã đối đầu một cách kiên nhẫn. Tôi di chuyển từng quả đồi, dời từng dãy núi, xây dựng lũy đất để cản trở dòng nước lũ. Mỗi khi Thủy Tinh dâng nước lên, tôi cũng làm đồi núi cao lên theo. Cuối cùng, Thủy Tinh cũng phải chịu thua.
Sau đó, Mị Nương và tôi về núi Tản Viên sống hạnh phúc. Thủy Tinh thất bại và rất căm tức. Mỗi năm, hắn đều tấn công lại, nhưng chưa một lần nào hắn thắng được tôi.