Để hỗ trợ học sinh có thêm tài liệu tham khảo, Mytour sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Viết về một kỷ niệm cá nhân.
Tài liệu bao gồm dàn ý và 14 bài văn mẫu xuất sắc, dành cho học sinh lớp 6. Hãy cùng theo dõi chi tiết ngay sau đây.
Kế hoạch kể về một kỷ niệm cá nhân
1. Khởi đầu
Mở đầu bằng việc giới thiệu tổng quan về kỷ niệm mà em sẽ chia sẻ.
2. Nội dung chính
- Thời gian và địa điểm diễn ra sự kiện, các nhân vật liên quan.
- Diễn biến của câu chuyện từ khi bắt đầu đến khi kết thúc (Lưu ý các sự kiện, hành động, ngôn từ... đặc biệt đáng nhớ).
- Chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ của em khi trải qua kỷ niệm đó.
3. Tổng kết
- Chia sẻ suy nghĩ của mình về kỷ niệm hoặc bài học mà em rút ra từ kỷ niệm đó.
- Nhấn mạnh mong ước từ kỷ niệm đó.
Kể về một kỷ niệm cá nhân - Mẫu 1
Mỗi năm, các trường học trên toàn quốc đều tổ chức buổi lễ long trọng chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam vào ngày 20 tháng 11. Đây là dịp quan trọng để tri ân các thầy cô giáo - những người mang trí tuệ và tâm hồn đến với các thế hệ học sinh.
Tôi vẫn nhớ rõ ngày đó. Trường của tôi tựa như một cung điện được trang hoàng long trọng. Sân trường được làm sạch sẽ, hàng ghế được sắp xếp gọn gàng. Trên sân khấu treo một tấm bảng màu xanh với dòng chữ trắng: “LỄ KỶ NIỆM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20 - 11”, phía dưới là tên trường “THCS…”. Khắp nơi đều thấy những lẵng hoa rực rỡ. Từ sớm, học sinh đã đổ về trường. Mọi người đều mặc đồng phục, tràn đầy hào hứng. Các cô giáo mặc áo dài truyền thống, trong khi các thầy giáo diện sơ mi trắng, quần âu trang trọng. Họ đều tỏ ra rất vui vẻ và phấn khích.
Buổi lễ khai mạc diễn ra đúng bảy giờ ba mươi phút. Tiếng trống réo rắt vang lên, học sinh xuống sân trường và xếp hàng. Bắt đầu buổi lễ, các tiết mục văn nghệ được trình diễn, những giai điệu quen thuộc của các bài hát như “Bụi phấn”, “Người thầy”, “Nhớ ơn thầy cô”… ngân nga. Kết thúc phần văn nghệ, thầy cô và toàn thể học sinh thực hiện nghi thức chào cờ trang nghiêm. Phần phát biểu của thầy hiệu trưởng gây cho tôi ấn tượng sâu sắc. Mỗi lời của thầy cùng với giọng nói ấm áp vẫn còn rất rõ trong tâm trí của tôi. Lời tri ân của thầy dành cho các thầy cô rất đáng trân trọng, cảm động. Tiếp theo, chị Đỗ Thu Hà - học sinh khối chín, đã đại diện cho toàn trường phát biểu cảm nghĩ và gửi lời cảm ơn đến các thầy cô. Bài phát biểu của chị thực sự cảm động. Chương trình tiếp tục với phần khen ngợi các thầy cô xuất sắc.
Buổi lễ kết thúc trong không khí hân hoan, phấn khởi. Học sinh đã tới gặp các thầy cô để tặng hoa và bày tỏ lòng biết ơn. Nhiều học sinh cũng đã tới gặp thầy cô cũ, có cuộc trò chuyện vui vẻ. Một số phụ huynh cũng đến để gặp và cảm ơn thầy cô.
Buổi lễ kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam thật ý nghĩa. Từ đó, mỗi người cần phải biết ơn thầy cô, tôn trọng và yêu mến họ.
Kể về một kỷ niệm cá nhân - Mẫu 2
Trong quãng thời gian học sinh, mỗi người đều trải qua nhiều ngày khai giảng. Nhưng nếu phải chọn một ngày khai giảng đáng nhớ nhất, có lẽ ai cũng sẽ chọn ngày khai giảng đầu tiên:
“Hành trình đầu tiên đến trường
Bước chân đầu tiên trên con đường học
Em đi với mẹ, lòng nao nức
Mẹ kề bên, lòng an ủi
Hành trình đầu tiên đến trường
Mắt nhòe nước, nụ cười phai nhòa
Cô vỗ về, an ủi
Chao ôi! Cảm xúc diệu kỳ…”
Nhớ mãi âm nhạc của bài hát “Hành trình đầu tiên đến trường” vang lên trong buổi khai giảng hôm ấy. Sáng sớm, em đã tỉnh giấc. Chuẩn bị xong cặp sách và quần áo, mẹ đưa em đến trường. Con đường đến trường đã quen thuộc với em qua những buổi chơi. Nhưng hôm nay, nó trở nên mới lạ. Em cảm nhận mình đã thay đổi - trở thành một cô bé lớp một.
Khi tới trường, em bất ngờ với vẻ đẹp của ngôi trường. Sân trường sáng sủa và được bày trí cẩn thận. Các bạn học sinh trong bộ đồng phục mới, đều tràn đầy năng lượng. Cô giáo mặc áo dài trông thật tươi tắn. Mẹ dẫn em đến lớp 1A, rồi nói lời chào tạm biệt. Em nhìn theo mẹ với nỗi lo lắng. Cô giáo nói, sắp tới, lớp 1 sẽ diễu hành trước toàn trường.
Sau đó, buổi diễu hành diễn ra. Lớp chúng em được chọn làm đoàn đầu tiên. Em tự hào với điều đó. Tiếng trống và tiếng bước chân làm trái tim em nồng nhiệt. Thầy hiệu trưởng phát biểu chào mừng học sinh lớp một. Em không nhớ nổi nội dung, nhưng giọng nói ấm áp của thầy vẫn còn vọng về. Nhưng điều khiến em nhớ nhất trong buổi khai giảng là tiếng trống khai mạc. Tiếng trống báo hiệu một năm học mới - cũng là năm học đầu tiên của em. Nó đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời học sinh. Từ hôm đó, chúng em trở thành những học sinh chính thức. Sau hôm đó, chúng em sẽ khám phá thế giới tri thức một cách sâu sắc.
Đến bây giờ, dù đã trưởng thành. Dù đã trải qua nhiều ngày khai giảng nhưng em vẫn nhớ về ngày hôm ấy với tình cảm đặc biệt nhất.
Nhớ về ngày đầu tiên đi học - Mẫu 3
Trường học như một mái nhà thứ hai của học sinh. Ở đó, chúng tôi có nhiều kỷ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè. Kỷ niệm mà tôi không bao giờ quên là về ngày đầu tiên bước chân vào trường.
Tối hôm trước, mẹ đã chuẩn bị đồ dùng học tập cho tôi. Sáng hôm sau, tôi thức dậy từ sớm. Đánh răng, rửa mặt, ăn sáng và mặc đồng phục mới. Vì bố mẹ đi làm sớm, nên ông nội sẽ đưa tôi đến trường. Đúng bảy giờ, ông đưa tôi bằng chiếc xe đạp quen thuộc. Trên đường, tôi cảm thấy vừa hân hoan vừa lo lắng.
Hôm nay, trường Tiểu học thật đẹp. Cổng rộng lớn, bảng tên trường nổi bật. Sân trường rộng rãi, bình dị. Các cây xanh mát mắt. Trường được xây theo kiểu hình chữ U, sơn màu vàng, mái tôn đỏ.
Ông nội dắt tay tôi vào lớp học. Tôi háo hức nhưng cũng lo lắng. Cô giáo chủ nhiệm đứng đợi chúng tôi ở cửa lớp. Khi đến, tôi cảm thấy vững tin hơn với sự giúp đỡ của cô. Cô mặc áo dài màu hồng, tóc gọn gàng, khuôn mặt xinh đẹp. Đôi mắt sáng ngời, nụ cười trìu mến, giọng nói ấm áp: “Mạnh mẽ lên cô bé!”. Tất cả làm tôi tự tin hơn. Sau lời chào tạm biệt với ông, tôi bước vào lớp. Buổi học đầu tiên thú vị, sôi động. Tôi kể về nó cho ông nghe khi về nhà.
Kí ức về ngày đầu tiên đi học là một phần đẹp trong tâm trí tôi. Nhớ lại, tôi cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ.
Nhớ về một kỷ niệm của bản thân - Mẫu 4
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ trải qua nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Đối với tôi, những kỷ niệm đẹp nhất là khi được sống bên bạn bè và thầy cô trong ngôi trường tiểu học.
Ngôi trường của tôi là ngôi trường duy nhất trong làng. Lần đầu tiên bước vào, tôi rất ấn tượng. Trường to và đẹp, nằm ở trung tâm làng. Con đường vào trường được lát bằng bê tông, hai bên đường là hàng cây xanh um tùm. Bước vào cổng trường, tôi thấy bác trống nằm ngủ bên cạnh nhà bảo vệ.
Thời gian trôi đi nhanh quá, mới ngày nào còn mơ mộng, giờ đây đã trải qua năm tháng học tập. Tôi đã có rất nhiều kỷ niệm tuyệt vời với bạn bè và thầy cô. Mỗi giờ học đều là thời gian đáng nhớ. Mỗi giờ nghỉ là cơ hội để vui chơi, thể hiện bản thân qua các trò chơi như đuổi bắt, nhảy dây, đá cầu...
Tôi vẫn nhớ rõ một kỷ niệm khi học lớp 2. Một ngày, khi ra chơi, chúng tôi chơi đá cầu và chào đón Hạnh, người bạn mới.
Khi lên cấp hai, gia đình tôi chuyển nhà, xa lắm, tôi không gặp lại bạn bè cũ. Kỷ niệm của lớp một sẽ mãi còn trong lòng.
Nhớ về một kỷ niệm của bản thân - Mẫu 5
“Thời gian trôi đi chỉ còn kỷ niệm. Sẽ nhớ mãi tiếng thầy cô, những lúc giận dữ với bạn bè. Rồi mai chia xa, lòng trào dâng cảm xúc. Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa…” - Đó là đoạn lời trong bài “Mong Ước Kỷ Niệm Xưa”, gợi nhớ về thời học sinh.
Tôi nhớ rõ về ngày đầu tiên bước vào trường Tiểu học. Một ngày mùa thu ấm áp, nắng vàng rực rỡ.
Buổi sáng đó, chúng tôi đến nhận lớp, gặp thầy, cô giáo và làm quen với bạn bè. Tôi được mẹ dẫn đến trường hân hoan nhưng cũng rất hồi hộp.
Tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ học đã đến. Trường lúc này yên bình. Cô giáo yêu cầu trật tự. Sau đó, cô tự giới thiệu và cho chúng tôi làm quen với nhau.
Kỉ niệm này thật đáng trân trọng. Tôi sẽ luôn nhớ để làm hành trang cho tương lai.
Nhớ về một kỉ niệm của bản thân - Mẫu 6
Kỉ niệm đã trở thành một hành trang quý giá. Và tôi vẫn nhớ mãi về ngày đầu tiên đi học.
Buổi sáng đó, mùa thu tươi đẹp, bầu trời xanh thẳm. Sau khi chuẩn bị xong, mẹ đưa tôi đến trường. Tôi cảm thấy hồi hộp vì đó là ngày đầu tiên đi học.
Khoảng mười lăm phút sau, đến trường. Ngôi trường hiện ra rộng lớn và đẹp đẽ. Trong sân có nhiều bạn, thầy cô và phụ huynh đưa con đến trường. Mẹ đưa tôi lên lớp, nơi cô giáo đợi sẵn.
Buổi học đầu tiên thú vị. Nhớ nhất là giọng nói nhẹ nhàng của cô giáo. Trên đường về nhà, tôi kể cho mẹ nghe về ngày hôm nay.
Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học rất quý giá đối với tôi. Tôi sẽ luôn nhớ nó như một phần đẹp trong quãng thời gian học sinh.
Nhớ lại một kỉ niệm của bản thân - Mẫu 7
Ký ức luôn gợi lại nhiều cảm xúc. Một trong những kỉ niệm mà tôi không quên là về người bạn thân nhất - Hà Anh.
Tôi và Hà Anh là bạn từ thời tiểu học. Chuyện xảy ra khi chúng tôi đang học lớp năm. Một ngày chủ nhật, tôi đến nhà Hà Anh chơi. Lúc đó tôi vào phòng Hà Anh trước, chờ đợi bạn. Trên bàn học, tôi thấy một quyển sổ. Tò mò, tôi lấy ra đọc. Đó là nhật ký của Hà Anh.
Bất ngờ, Hà Anh hét lên:
- Tại sao cậu lại đọc trộm nhật ký của tớ?
Tôi bàng hoàng, nhanh chóng gập lại sổ, nhìn Hà Anh với vẻ xấu hổ:
- Xin… lỗi… em…
Chưa kịp nói hết câu, Hà Anh đã đi xuống nhà. Tôi cảm thấy hối hận. Tôi muốn xin lỗi, nhưng sợ bạn sẽ giận. Vậy nên, tôi cũng xuống nhà và ra về.
Về nhà, tôi gọi điện cho Hà Anh xin lỗi. Nhưng mẹ bạn nói là Hà Anh không muốn nghe máy. Tôi lo lắng và hứa ngày mai sẽ đến xin lỗi bạn. Sáng hôm sau, tôi đến sớm và chạy đến gặp Hà Anh:
- Hà Anh ơi, em xin lỗi nhé!
- Minh này, tớ cũng xin lỗi vì hôm qua đã quát cậu nhé!
- Thôi rồi, không sao đâu. Em đã làm sai khi đọc trộm nhật ký của cậu. Ai cũng có quyền tức giận trong tình huống này. Mong rằng chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau.
Hà Anh mỉm cười nhìn tôi. Chúng tôi bắt tay nhau để làm hòa. Tình bạn của chúng tôi càng trở nên chặt chẽ hơn.
Đây là một kỷ niệm quý giá của tôi. Tôi cũng rút ra được một bài học quý giá về tình bạn.
Kể về một kỷ niệm của bản thân - Mẫu 8
Ngày khai giảng là một sự kiện rất quan trọng trong cuộc đời học sinh. Tôi đã tham dự nhiều lễ khai trường, nhưng ấn tượng nhất với tôi là ngày khai giảng lớp 5.
Thời gian trôi qua vô cùng nhanh chóng, tôi đã dành bốn năm gắn bó với ngôi trường tiểu học này. Buổi lễ khai giảng cuối cùng của tôi dưới mái trường thân thương sắp diễn ra. Vì vậy, tôi cố gắng đến trường sớm. Bảy giờ sáng, tôi đã có mặt tại trường. Hôm nay, ngôi trường thật đẹp đẽ. Sân trường được làm sạch sẽ, các hàng ghế được sắp xếp ngăn nắp. Trên sân khấu treo một tấm băng rôn màu xanh với dòng chữ “LỄ KHAI GIẢNG” ở giữa và tên trường “Tiểu học…” bên dưới. Hai bên sân khấu còn treo những lá cờ đỏ thắm. Chiếc trống im lìm nằm góc tường, được trang trí bằng một chiếc nơ đỏ rực rỡ.
Buổi lễ khai giảng bắt đầu đúng bảy giờ ba mươi phút. Tiếp theo là các tiết mục văn nghệ chào mừng. Sau đó là phần diễu hành của các em học sinh lớp một. Nhìn thấy gương mặt lúng túng của các em, tôi lại nhớ về bản thân mình trước đây. Sau lễ chào cờ, tất cả học sinh được yêu cầu ổn định để nghe lời phát biểu của hiệu trưởng. Giọng của cô trầm ấm và uy nghiêm, khiến tôi cảm thấy rất xúc động. Những lời dặn dò của cô về một năm học mới bổ ích đã thêm động lực cho tôi.
Buổi lễ kết thúc bằng tiết mục trống chào mừng năm học mới. Đó là một tiết mục trống trọng, vang vọng nhất mà tôi từng nghe; nó vang lên trong không khí yên bình, nghiêm trang và hồi hộp. Vậy là năm học cuối cùng dưới mái trường tiểu học thân thương của tôi đã bắt đầu. Tôi sẽ trân trọng những khoảnh khắc quý giá này.
Khi nghĩ về những kỷ niệm ngày khai giảng, tôi lại nhớ đến những dòng trong tác phẩm “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh: “Hằng năm vào cuối thu, lá rụng rời ngoài đường và trên cao, những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức với những kỷ niệm đẹp đẽ của buổi khai giảng”. Và kỷ niệm về buổi khai giảng cuối cùng dưới mái trường tiểu học đã trở thành một hành trang quý giá trong cuộc đời của tôi.
Kể về một kỷ niệm của bản thân - Mẫu 9
Kỉ niệm sâu đậm với thầy cô, bạn bè dưới mái trường Tiểu học mà tôi vẫn nhớ đó là buổi lễ khai giảng cuối cùng của năm học cấp một.
Tôi vẫn nhớ ngày đó là một ngày cuối thu, bầu trời trong xanh, cao thẳm. Tôi thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ. Bảy giờ kém mười lăm phút, mẹ đưa tôi đến trường.
Buổi lễ khai giảng bắt đầu vào đúng bảy giờ ba mươi phút. Mở đầu là các tiết mục văn nghệ chào mừng lễ khai giảng. Sau đó là phần diễu hành của các em học sinh lớp một. Khi nhìn thấy khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi lại nhớ đến hình ảnh của mình khi mới bước chân vào mái trường Tiểu học thân yêu.
Sau khi tiến hành lễ chào cờ, tất cả học sinh được yêu cầu ổn định trật tự để nghe lời phát biểu của cô hiệu trưởng. Giọng cô trầm ấm mà trang nghiêm, khiến cho tôi cảm thấy rất xúc động. Những lời dặn dò của cô hiệu trưởng về một năm học mới bổ ích đã thêm động lực cho tôi. Điều đặc biệt nhất, tôi sẽ thay mặt toàn thể học sinh khối năm bày tỏ cảm xúc, gửi lời tri ân tới các thầy cô. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước một đám đông để phát biểu. Cũng là lần đầu tiên tôi được giao một trọng trách lớn như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy có chút hồi hộp, lo âu. Nhưng được sự động viên của cô tổng phụ trách, tôi thêm tự tin hơn. Trong bộ đồng phục mới tinh và gọn gàng, tôi đứng trên sân khấu trình bày bài phát biểu. Sau phần phát biểu của tôi, các thầy cô và học sinh toàn trường đã dành tặng cho tôi một tràng pháo tay. Khi trở vào, tôi cũng đã nhận được lời khen của cô tổng phụ trách. Lúc đó, tôi thấy thật tự hào, hạnh phúc.
Buổi lễ kết thúc bằng tiết mục trống chào mừng năm học mới. Đó là một tiết mục trống trọng, vang vọng nhất mà tôi từng nghe. Nó vang lên trong không khí im phăng phắc, nghiêm trang và hồi hộp. Vậy là năm học cuối cùng của tôi dưới mái trường tiểu học thân thương của tôi đã bắt đầu.
Buổi lễ khai giảng kết thúc trong sự hân hoan của một năm học mới. Đối với một học sinh cuối cấp như tôi, điều đó lại càng có ý nghĩa hơn.
Kể về một kỉ niệm của bản thân - Mẫu 10
Trong cuộc sống, mỗi người đều khắc ghi những kỷ niệm tuổi học trò, đặc biệt là những kỉ niệm về buổi đầu tiên đi học. Tôi cũng vậy, mỗi khi thu về, trong lòng tôi lại trào dâng những kỷ niệm về ngày đầu tiên bước chân vào trường học.
Hôm ấy, tôi đã thức dậy từ sớm để chuẩn bị sách vở. Đúng bảy giờ, ông nội đã chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp quen thuộc. Bầu trời hôm nay dường như cao hơn và xanh hơn bình thường. Tôi ngắm nhìn cảnh vật hai bên đường với lòng bồi hồi. Đường phố sáng sủa hơn thông thường, có nhiều bạn học sinh trong bộ quần áo mới ngồi sau bố. Họ tỏ ra vừa lo lắng vừa háo hức. Tôi còn thấy nhiều học sinh lớp trên đạp xe, nói chuyện cùng bạn bè vui vẻ.
Dù đã quen với trường, thầy cô và bạn bè, nhưng tôi vẫn rất háo hức. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã tặng và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đã đứng chờ ở cửa lớp để đón chúng tôi. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sự sắp xếp của cô. Buổi lễ khai giảng diễn ra với sự trang trọng, lời phát biểu của thầy hiệu trưởng, học sinh cuối cấp và một bạn học sinh lớp một. Cuối buổi, thầy hiệu trưởng đánh tiếng trống khai trường. Nghe tiếng trống, tôi cảm thấy xúc động và rất hạnh phúc.
Sau khi kết thúc buổi lễ khai giảng, tôi cùng các bạn đi vào lớp. Buổi học đầu tiên diễn ra với bài tập đọc. Chúng tôi chăm chú lắng nghe tiếng cô giáo giảng bài. Sau đó, cô giáo yêu cầu cả lớp đọc đồng thanh theo cô. Giọng đọc của cả lớp nghe thật to và rõ ràng. Những tiết học tiếp theo cũng rất vui vẻ và thú vị. Tôi còn hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen nữa. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Đến chiều về, khi gặp lại ông nội sau một ngày học, tôi hân hoan kể cho ông nghe những câu chuyện ở lớp học. Ông còn khen và thưởng cho tôi một que kem thật to vì sự cố gắng của mình.
Quả thật, buổi học đầu tiên luôn đem lại cho mỗi người những dấu ấn đặc biệt. Đến bây giờ, đó vẫn là kí ức tuyệt vời trong thời thơ ấu mà tôi nhớ mãi.
Kể về một kỉ niệm của bản thân - Mẫu 11
Mái trường Tiểu học là nơi em đã ghi lại nhiều kỷ niệm bên thầy cô và bạn bè. Tất cả đã trở thành hành trang quý giá trong cuộc sống của em. Và kỉ niệm đặc biệt nhất với em là về buổi học đầu tiên dưới mái trường Tiểu học.
Buổi sáng hôm đó, em thức dậy sớm. Sau khi chuẩn bị xong, mẹ đưa em đến trường. Trên đường đi, em cảm thấy hồi hộp và háo hức. Khoảng mười lăm phút sau, em đã đến trường. Hiện ra trước mắt em là ngôi trường Tiểu học thân yêu.
Ngôi trường đã được xây dựng từ lâu, nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp lâu bền. Cổng trường sơn màu đỏ rực rỡ với tấm biển ghi chữ “Trường Tiểu học Bình Minh” phía trên. Bên trong, ba dãy nhà được sơn màu vàng, mỗi dãy ba tầng. Các phòng học được trang bị đầy đủ, có quạt trần, bàn ghế và bảng đen. Mỗi phòng có hai cửa sổ và một cửa ra vào. Phía sau nhà hiệu bộ là sân bóng và nhà thể dục. Bên trái cổng trường là nhà để xe. Em tự hào về ngôi trường của mình.
Mẹ gửi xe máy ở nhà xe, dắt em vào trường. Trên sân trường đông đúc học sinh và phụ huynh. Em cảm thấy lo lắng nhưng mẹ đã động viên, giúp em tự tin hơn. Mẹ đưa em đến lớp số 10, nơi cô giáo đón em với nụ cười dịu dàng. Em bước vào lớp, cảm thấy hồi hộp nhưng cũng vui vẻ. Em ngồi ở bàn thứ hai, gần một bạn nữ xinh xắn.
Trong tiết học đầu tiên, chúng em làm quen với cô giáo Minh Thùy. Cô rất xinh đẹp và dịu dàng. Giọng nói ấm áp, ánh mắt đầy yêu thương. Mỗi bạn lên giới thiệu bản thân. Em ấn tượng với bạn gái ngồi bên cạnh, Nguyễn Anh Thư, với giọng nói đặc biệt và sự tự tin. Buổi học sôi nổi và thú vị, em học được nhiều điều bổ ích. Trên đường về nhà, em đã kể cho mẹ nghe về buổi học đầu tiên.
Kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học thật đẹp đẽ. Em coi đây là một hành trang quan trọng trong cuộc đời để vững bước trên con đường phía trước.
Kể về một kỉ niệm của bản thân - Mẫu 12
Mỗi người đều giữ trong lòng những kỷ niệm quý giá, những trải nghiệm ấy là động lực dẫn bước ta về phía tương lai. Và tôi không là ngoại lệ, nhớ mãi trong tâm trí mình là buổi khai giảng cuối cùng của năm học cấp một.
Buổi lễ khai giảng có ý nghĩa đặc biệt với một học sinh cuối cấp như tôi. Vì vậy, sáng hôm đó, tôi thức dậy sớm, tự giác chuẩn bị mọi thứ. Bảy giờ kém mười lăm, mẹ đưa tôi đến trường. Trên đường, tôi gợi lại kí ức về ngày đầu tiên đi học. Đã bốn năm trôi qua, những kỷ niệm ấy dần trở nên gắn bó với mái trường tiểu học, nơi có rất nhiều kỷ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè.
Khoảng mười lăm phút, tôi đã đến trường. Trường học đã có nhiều thay đổi. Sân trường sáng sủa, sân khấu được trang trí cầu kỳ. Cả thầy cô và học sinh ăn mặc trang trọng. Buổi lễ khai giảng bắt đầu, với các tiết mục văn nghệ và diễu hành của các em học sinh lớp một. Khi thấy khuôn mặt bỡ ngỡ của các em, tôi nhớ về chính bản thân mình khi mới bước chân vào mái trường thân yêu. Sau đó, toàn thể học sinh sẽ tham gia lễ chào cờ. Kết thúc lễ chào cờ, thầy hiệu trưởng sẽ đại diện cho tất cả giáo viên trong trường phát biểu lời chúc mừng năm học mới.
Ấn tượng nhất với tôi là hồi trống chào mừng năm học mới. Đó là một âm thanh trang trọng nhất mà tôi từng nghe. Tiếng vang lên khiến trái tim tôi rạo rực. Vậy là năm học cuối cùng của tôi tại trường tiểu học thân yêu đã bắt đầu.
Buổi lễ khai giảng kết thúc trong niềm vui sảng khoái của một năm học mới. Chỉ còn một năm nữa, tôi sẽ bước vào một ngôi trường mới. Và đây chắc chắn sẽ là kỷ niệm đáng nhớ nhất về thời gian dài ở trường tiểu học.
Kể lại một trong những kỷ niệm của bản thân - Mẫu 13
Đối với học sinh, kỷ niệm về thầy cô và bạn bè là những điều đáng nhớ và quý giá. Hiện tại, tôi vẫn luôn nhớ về ngày đầu tiên đi học - một kỷ niệm đẹp trong thời thơ ấu.
Tối hôm trước, mẹ đã giúp tôi chuẩn bị mọi thứ. Tôi chỉ cần đi ngủ sớm để sẵn sàng cho ngày mai. Sáng hôm sau, tôi thức dậy từ sáu giờ. Sau khi chuẩn bị, mẹ đưa tôi đến trường bằng xe máy. Trên đường đi, tôi vừa hân hoan vừa lo lắng.
Khoảng mười lăm phút sau, tôi đã đến trường. Ngôi trường Tiểu học trước mắt tôi rộng lớn và trang nghiêm. Mẹ gửi xe, rồi dắt tôi vào trường. Trong sân, tôi cảm thấy hơi run nên đi sau mẹ. Trong sân có nhiều học sinh, thầy cô và phụ huynh. Mẹ đưa tôi lên lớp. Lớp học của tôi ở tầng một, phòng số 2. Cô giáo đến, vỗ về và dẫn tôi vào lớp. Khuôn mặt của cô hiền lành, nụ cười ấm và giọng nói dịu dàng. Cô giúp tôi tìm chỗ ngồi.
Trong lớp có nhiều bạn học sinh. Có bạn lo lắng, có bạn lại vui vẻ. Nhưng tất cả đều háo hức và hồi hộp. Khoảng mười lăm phút sau, tiếng trống trường vang lên. Tiết học đầu tiên bắt đầu. Cô giáo tổ chức phần giới thiệu. Sau đó, chúng tôi tự giới thiệu và làm quen. Dù còn ngượng ngùng, nhưng nhờ cô giáo, chúng tôi trở nên mở lòng hơn. Sau một tiết làm quen, đến tiết học tiếp theo, cô giáo bắt đầu dạy. Bài học đầu tiên là bài vần chữ cái. Chúng tôi chăm chú lắng nghe cô giáo. Không khí trong lớp trở nên sôi động hơn.
Những kỷ niệm về buổi học đầu tiên đã trở thành một phần quan trọng của cuộc đời. Tôi sẽ ghi nhớ và trân trọng những kỷ niệm này, nhắc nhở bản thân luôn phấn đấu học tập và rèn luyện để có một tương lai tươi sáng.
Kể lại một trong những kỷ niệm của mình - Mẫu 14
Những kỷ niệm từ thời học sinh chắc chắn là quý giá và đáng nhớ. Đối với tôi, những kỷ niệm ấy vẫn còn hiện hữu đến tận bây giờ, đặc biệt là những kỷ niệm từ ngày đầu tiên bước chân vào trường học.
Hôm ấy, tôi đã thức dậy sớm để chuẩn bị đủ sách vở. Đúng bảy giờ, ông nội đưa tôi đến trường trên chiếc xe đạp thân quen. Bầu trời trong lành và xanh ngát. Tôi ngắm nhìn cảnh đẹp hai bên đường và cảm thấy hồi hộp. Đường phố sôi động với nhiều học sinh đi học cùng bố mẹ. Tôi cảm nhận được sự lo lắng và niềm vui trên khuôn mặt của mọi người.
Mặc dù đã quen với việc đến trường, gặp lại thầy cô và bạn bè. Nhưng tôi vẫn cảm thấy háo hức không nguôi. Tôi mặc bộ đồng phục mới, mang theo đôi dép mà mẹ tặng và cùng ông nội bước vào trường. Cô giáo đã đứng chờ ở cửa lớp để chào đón học sinh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ đã sắp xếp. Buổi lễ khai giảng diễn ra trang trọng với lời nói của hiệu trưởng, của các bạn học sinh và của một em học sinh lớp Một. Khi nghe tiếng trống khai trường, tôi cảm thấy xúc động và bồi hồi.
Sau khi kết thúc buổi lễ khai giảng, tôi cùng các bạn đi vào lớp. Buổi học đầu tiên diễn ra với bài đọc. Chúng tôi chăm chú lắng nghe cô giáo giảng bài. Sau đó, cả lớp đọc đồng thanh theo cô. Giọng đọc của mọi người thật to và rõ ràng. Những tiết học tiếp theo cũng rất vui vẻ và thú vị. Tôi còn hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen nữa. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Chiều về, khi gặp ông nội sau một ngày học, tôi vui mừng kể những câu chuyện ở lớp. Ông còn khen và thưởng cho tôi một que kem thật to vì sự cố gắng của mình.
Những kỷ niệm về ngày đầu đi học thật tuyệt vời. Đó là điều quý giá giúp em tiếp tục bước chân trong những năm tháng học trò sắp tới.