Hy vọng rằng, thông qua các bài văn mẫu này, các bạn sẽ nắm được cách viết mô tả, phát triển khả năng diễn đạt và ý thức trong việc hoàn thiện bài văn để đạt điểm số cao nhất.
Dàn ý mô tả cảnh mục đồng thổi sáo dắt trâu về nhà
I. Giới thiệu:
* Giới thiệu chung:
- Quê tôi nằm bên bờ sông Đáy, là một làng nhỏ, với những cánh đồng mía và những hàng dâu xanh mướt...
- Buổi chiều, các em nhỏ thường dắt trâu ra bãi cỏ cuối làng để chăn thả.
- Khi mặt trời buông, là lúc đàn trâu quay về từ bãi cỏ.
II. Nội dung chính:
* Miêu tả cảnh mục đồng thổi sáo:
- Các đàn trâu xếp hàng dài, chúng tôi ngồi trên lưng của chúng.
- Bạn Đức thổi sáo, chúng tôi cùng hòa mình vào âm nhạc...
- Tiếng sáo vang vọng trong bầu không khí yên bình của buổi chiều quê.
- Những cánh đồng lúa xanh mướt rì rào trước làn gió nhẹ.
- Bên cạnh chân trời tím là những đàn cò trắng vội vã bay về tổ.
- Khi trở về làng, dàn trâu vẫn bước đi một cách thong thả.
- Bước chân về quê, em hạnh phúc ngửi hương vị quen thuộc của đất trời, của cây cỏ quê hương...
- Các bạn chia tay, mỗi người về nhà một hướng, hẹn gặp lại nhau vào chiều mai.
- Đức hứa sẽ dạy em cách thổi sáo.
III. Phần kết:
- Khi nhớ lại khi mình biết thổi sáo và cũng thổi như Đức, em cảm thấy vô cùng vui vẻ.
- Em sẽ dùng tiếng sáo để thể hiện tình cảm yêu quê hương, gắn bó với nơi sinh ra của mình.
Miêu tả cảnh mục đồng thổi sáo dẫn trâu về nhà - Mẫu 1
Quê em là một làng nhỏ nằm bên bờ sông Đáy hiền hòa, uốn lượn giữa những cánh đồng mía, bờ dâu tươi tốt. Buổi chiều, đám trẻ làng chúng em thường hẹn nhau dắt trâu ra bãi cỏ cuối làng để chăn. Đây là thế giới đầy kỳ thú của tuổi thơ với những trò chơi hấp dẫn như đánh đáo, đánh khăng, đúc dế, đánh trận giả, thả diều... Nhưng dù chơi đến đâu, khi mặt trời lặn sau dãy núi Ba Vì tím biếc phía Tây, chúng em lại quyết định đưa trâu về nhà.
Dẫn đầu là con trâu đực của Thắng. Bất kỳ ai cũng bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của nó. Cặp sừng to và cong vút tự hào. Đôi mắt đen sâu lắng, đôi tai nhọn nhàng, bốn chân mạnh mẽ đỡ đầu bụng tròn trĩnh. Trên lưng rộng lớn, Thắng ngồi tự tin, tay cầm roi tre, thỉnh thoảng vẫy nhẹ vào đít trâu thúc nhanh bước đi.
Tiếp theo là chú trâu tơ của Đức, vóc dáng mập mạp, bụng tròn căng. Vào lúc đi, nó vẫy đuôi và nhìn xung quanh với ánh mắt thích thú. Đức ngồi bên cạnh, hí hửng thổi sáo. Được dạy từ nhỏ, Đức biết rất nhiều bài và thổi rất tốt. Tiếng sáo du dương vang lên trong không gian yên bình, im lặng. Hai bên đường, đồng lúa mênh mông như biển khơi trước cơn gió dịu mát.
Đàn trâu tiếp tục bước đi một cách bình tĩnh. Tiếng móng trâu gõ nhịp đều như những nốt nhạc trầm, làm nền cho tiếng sáo cao vút. Xa xa, bầu trời rộng lớn tím thẫm, những con cò trắng vội vã bay về tổ sau một ngày dài kiếm ăn.
Em lắng nghe theo tiếng sáo du dương của Đức. Tiếng sáo như lời tâm tình nhẹ nhàng của người dân quê em. Em hát theo những dòng điệu: 'Có ai hỏi vì sao, quê hương chúng ta nhiều niềm vui mới. Bởi có cay đắng mới có ngọt bùi...' Khi hết một bài, Đức chuyển sang bài khác. 'Việt Nam quê hương tôi', rồi lại 'Trường em', và 'Em là búp măng non'... Các bạn trâu phía sau em cũng vui vẻ hát theo điệu nhạc của sáo.
Trong bóng chiều nhẹ nhàng, chiếc cổng làng bằng gạch cũ kỹ rêu phong hiện ra sau làn sương mỏng. Hai bên cổng, rào tre kén dày kéo dài thành tường tự nhiên bảo vệ xóm thôn. Cành tre uốn cong, nhún nhảy theo làn gió, tiếng tre va vào nhau phát ra âm thanh như tiếng võng.
Đàn trâu tiếp tục bước đi mạnh mẽ trên con đường làng lát gạch, bên dưới là lớp rơm rạ. Hương bèo từ ao bốc lên hòa quện với mùi khói bếp ấm áp. Mùi lá cây và mùi hoa cau, hoa bưởi thơm phức tạo nên hương vị quen thuộc của vùng đất này.
Chúng tôi chia tay nhau dưới gốc cây đa trước sân đình rồi đi mỗi ngả, nhưng hẹn gặp nhau vào chiều mai không quên. Đức đeo sáo vào lưng và nhảy xuống đất, quay lại nói với tôi: - Sau khi ăn cơm, bạn tới nhà tôi nhé! Chúng ta sẽ giải những bài toán mà thầy giao buổi sáng. À, mai đi chăn trâu, đừng quên mang theo sáo nhé. Tôi sẽ dạy bạn thổi, không khó đâu! Nghĩ đến lúc mình cũng thổi sáo giỏi như Đức, lòng tôi rạo rực một niềm vui khó diễn đạt. Đúng vậy! Tôi sẽ dùng tiếng sáo để thể hiện tình yêu với quê hương thân thương!
Miêu tả cảnh mục đồng thổi sáo dẫn trâu về nhà - Mẫu 2
Việt Nam là một đất nước nông nghiệp, với hơn chín mươi phần trăm dân số sống ở nông thôn. Từ điều kiện này đã tạo ra một văn hóa nông nghiệp độc đáo, phong phú cho Việt Nam. Từ sản xuất, canh tác trồng trọt, chăn nuôi đến những phong tục, tập quán, thói quen sinh hoạt mang tính đặc trưng chỉ có ở Việt Nam. Một trong những hình ảnh đặc trưng ấy là cảnh mục đồng thổi sáo, dẫn trâu về nhà, tạo nên những giai điệu du dương, trầm bổng đi vào lòng người.
Trong nền nông nghiệp, người nông dân cần sự trợ giúp của con trâu để cày bừa, làm mềm ruộng. Con trâu đã trở thành người bạn thân thiết, hữu ích với người nông dân. Chỉ cần bước chân vào vùng quê Việt Nam, đặc biệt vào mùa vụ, bạn có thể dễ dàng nhìn thấy hình ảnh người nông dân lao động với con trâu cày cấy.
Cuối ngày làm việc, buổi chiều là thời gian các con trâu được nghỉ ngơi, lấy lại sức lực. Các bé mục đồng thường giúp bố mẹ mang trâu ra đồng, thả chúng trên những đám cỏ ngon lành để ăn. Hình ảnh con trâu đứng gặm cỏ thường đi kèm với hình ảnh của các bé mục đồng thả diều, thổi sáo bên cạnh. Một hình ảnh đẹp và đầy ý nghĩa trong tâm trí dân gian.
Hình ảnh những cậu bé mục đồng chăn trâu, thổi sáo đã trở thành một phần của văn học, nghệ thuật dân gian. Nhiều tác phẩm văn chương và hội họa đã tái hiện hình ảnh này, thể hiện truyền thống văn hóa của Việt Nam.
Hình ảnh giản dị nhưng thu hút của các bé mục đồng có giá trị văn hóa lớn đối với người Việt Nam. Bức tranh mục đồng trong nghệ thuật dân gian Đông Hồ là minh chứng rõ ràng cho điều này.
Vào buổi chiều, trẻ em nông thôn thường đưa trâu ra đồng thả. Hình ảnh các bé mục đồng chăn trâu trở nên hài hòa và đẹp đẽ. Dù có trách nhiệm với trâu nhưng khi ra đồng, các bé thường có thời gian thư giãn và vui chơi cùng nhau.
Khi trời bắt đầu tối, các bé mục đồng lại dắt trâu về nhà. Họ thường thổi sáo và hát những bài ca dao, những giai điệu du dương vang vọng trong không gian buổi chiều tà, tạo nên một bức tranh âm nhạc đầy sức sống.
Hình ảnh cậu bé mục đồng thổi sáo trên lưng trâu là điều quen thuộc, nhưng không bao giờ trở nên nhàm chán. Thực tế, nó luôn đem lại những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ và thể hiện văn hóa độc đáo của dân tộc Việt Nam.
Miêu tả cảnh mục đồng thổi sáo dẫn trâu về nhà - Mẫu 3
Tiếng sáo trong lành vang vọng xa xôi, hòa cùng đàn trâu quay về trong hoàng hôn. Bóng chiều nghiêng trên dãy núi xa tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Con đường rừng trưa nắng im lìm, rung lên từng bước chân của đàn trâu trở về. Con đường hẹp nhưng đủ cho đàn trâu đi qua. Đầu đàn là con trâu trắng dẫn đường, oai vệ và tự tin. Sau lưng, đàn trâu và những chú nghé con đáng yêu.
Con trâu đực to lớn và mạnh mẽ, đi như hổ săn mồi. Trong khi đó, trâu thiến hiền lành, đi thong thả và bình tĩnh. Hình ảnh này gợi nhớ về sự mạnh mẽ và sự bình an của cuộc sống nông thôn.
Bóng sừng trâu dài trải dưới ánh hoàng hôn. Cỏ bên đường rợp lên vui sướng, như chào đón những người bạn thân quen về sau một ngày dài. Những chú nghé đáng yêu và ngây thơ. Ánh hoàng hôn tô đậm màu vàng lên bộ lông mịn như nhung của chúng. Nghé mũm mĩm, thể hiện sự chăm sóc kỹ lưỡng từ người chủ của chúng. Mùi đồng nội thoang thoảng lan tỏa, mang lại cảm giác dễ chịu và yên bình cho tâm hồn.
Đàn trâu hân hoan bước về trại; tiếng bước chân nhẹ nhàng phá tan không khí yên bình của hoàng hôn. Cảnh trang trại rộn ràng khi đàn trâu về. Cổng trại mở toang, máng rơm, máng nước đầy ắp chào đón những người bạn thân sau một ngày làm việc. Vạn vật như rạng rỡ hơn. Đàn gà con vây quanh chân mẹ, nhảy múa vui vẻ trong ánh chiều tà.
Những chú trâu con kêu 'nghé ọ', ánh mắt ngơ ngác nhìn theo mẹ. Đàn trâu bước vào chuồng, cửa đóng lại, chúng chen chúc uống nước và ngủ sau một ngày dài.
Cảnh đàn trâu về trong hoàng hôn mang lại cảm giác bình yên và lãng mạn. Đàn trâu dễ thương và quan trọng trong cuộc sống nông thôn.