Mytour sẽ cung cấp tài liệu Đánh giá bài thơ Xa ngắm thác núi Lư của Lý Bạch cho bạn.
Hãy theo dõi tài liệu bao gồm dàn ý và 3 bài văn mẫu. Mời bạn tham khảo ngay dưới đây để nâng cao kiến thức.
Bố cục phân tích bài thơ Xa ngắm thác núi Lư
(1) Khai quật
Tổng quan, giới thiệu về tác giả Lí Bạch và bài thơ Xa ngắm thác núi Lư.
(2) Phần chính
a. Sắc màu thiên nhiên Hương Lô
- Vị trí quan sát: Đứng từ đỉnh cao nhìn xuống thác nước, sẽ có cái nhìn rộng lớn và toàn diện.
- Hình ảnh thiên nhiên: “Nhật chiếu Hương Lô” chỉ ánh sáng mặt trời chiếu xuống núi Hương Lô.
- Động từ “sinh” đề cập đến sự nảy nở, sự sống động, cùng với “tử yên” mô tả ánh sáng chiếu qua làn hơi nước tạo ra hình ảnh màu tím kỳ ảo như làn khói, rực rỡ và lôi cuốn.
=> Khung cảnh thiên nhiên mơ mộng và huyền bí của núi Hương Lô.
b. Khung cảnh thác nước núi Lư
- Từ “bộc bố” ám chỉ dòng thác kết hợp với động từ “quải” di chuyển từ trạng thái động đến tĩnh. Nhìn từ xa nơi nhà thơ đứng, dòng thác trông giống như một dải lụa trắng đang trải dài trên sườn núi.
- Hình ảnh dòng thác kết hợp với động từ “phi” là bay và “lưu” gợi liên tưởng nước đang chảy ào ào xuống con sông ở phía dưới từ “ba nghìn thước”, con số này tượng trưng cho một khoảng cách cực kỳ xa và rộng lớn.
- So sánh “Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên” tạo ấn tượng đặc biệt, khiến thác nước trở thành một dải ngân hà lớn trên bầu trời, rực rỡ và đầy màu sắc.
=> Thác núi Lư hiện ra không chỉ đẹp đẽ mà còn hùng vĩ và tráng lệ. Tác giả muốn thể hiện tình yêu sâu đậm với thiên nhiên.
(3) Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Xa nhìn thác núi Lư.
Phân tích bài thơ Xa nhìn thác núi Lư - Mẫu 1
Bài thơ mang tựa đề Xa nhìn thác núi Lư (Vọng Lư sơn bộc bố) nhưng khởi đầu không đề cập đến thác, mà miêu tả khói màu tím (tử yên) nổi lên từ núi Hương Lô. Khói màu tím 'sống' nhờ sự 'giao duyên' giữa mặt trời và núi: 'Ánh sáng của Hương Lô'. Nhờ giao duyên ấy, không gian ở đây trở nên hấp dẫn và sống động...
Ai cũng biết thơ Đường, ngoại trừ thơ trường thiên, thường có các quy tắc cứng nhắc về số câu, số chữ... Do đó, để thực hiện mục đích nghệ thuật, nhà thơ phải chọn lọc những từ ngữ rất 'đắt' và súc tích; phải áp dụng các kỹ thuật nghệ thuật như kích thích, mơ mộng, tượng trưng... Bài thơ của Lí Bạch mà chúng ta đang thảo luận là một bài tứ tuyệt bảy ngôn; cũng là một tác phẩm xuất sắc của thơ Đường, vì thế, mỗi câu, mỗi chữ của ông đều mang một giá trị nghệ thuật cụ thể.
Vậy nên, đọc lại các câu thơ, ta không chỉ cảm nhận được không gian đẹp, sống động mà còn hiểu được tầm vóc vũ trụ của núi Hương Lô ấy. Dưới ánh nắng mặt trời đang chiếu rọi là một ngọn núi như một bức tranh khổng lồ đang phát ra những vệt khói màu tím vào không gian vũ trụ. Hương Lô thuộc dãy núi Lư Sơn, nơi có thác đang rơi. Vì vậy, ở câu thơ này, Lí Bạch không chỉ mô tả, mà điều quan trọng là ông muốn gợi lên tầm cao vũ trụ của thác.
Nếu câu thứ nhất là lời gợi, thì câu thứ hai lại là lời miêu tả, nhưng miêu tả thông qua cảm nhận sâu sắc cá nhân của nhà thơ: Đứng từ xa nhìn lại, ngọn thác như treo (quải) trên dòng sông phía trước. Động từ “quải” (treo) kích thích trí tưởng tượng của người đọc về tư thế kiên cường của ngọn thác, tôn lên vẻ hùng vĩ của tự nhiên ở đây. Và ý đó đã mở đường cho câu thứ ba:
“Bay trực thẳng đến tận thiên cửu hà.”
Ở đây, bức tranh về ngọn thác núi Lư hiện lên với những đường nét rõ ràng nhất. Các động từ “bay” (bay), “trực” (thẳng) thể hiện mạnh mẽ, tạo ra một ấn tượng mạnh mẽ về tốc độ và sức mạnh của dòng nước đổ từ độ cao ba nghìn thước. Như vậy, sự kỳ vĩ, tầm vóc vũ trụ của ngọn thác chỉ được gợi và mô tả ở câu một và câu hai, nhưng ở câu ba, nó được thể hiện cụ thể hơn: Không chỉ kỳ vĩ mà còn mang trong mình một sức mạnh vô hạn, một sức mạnh không thể cưỡng lại.
Có vẻ như nét bút mô tả về ngọn thác đã đạt đến điểm cao nhất của nó. Và chính điều đó khiến người đọc phải trầm trồ trước hình ảnh của ngọn thác:
“Ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của Ngân Hà lạc giữa chín tầng trời.”
Dải Ngân Hà - một dải màu sáng nhạt với những vì sao nhấp nháy, trải dài qua bầu trời trong những đêm mùa hè, không phải là một dòng sông thực tế, mà chỉ là một dòng sông trong trí tưởng tượng. Nói cách khác, dòng Ngân Hà chỉ là một hình ảnh tưởng tượng, mang tính trừu tượng. Việc nhà thơ dùng một sự trừu tượng để so sánh với cái cụ thể đã khiến cái cụ thể trở nên trừu tượng hơn. Nhưng nhờ đó, hình ảnh thơ (ngọn thác) trở nên huyền ảo và mang một vẻ đẹp kỳ diệu. Đối diện với vẻ đẹp đó, người đọc trở nên mơ mộng giữa hai thế giới: Thực - tưởng; tiên - dương;... Điều này không lạ, mà chỉ làm tăng thêm cảm giác về sự gặp gỡ, tương tác giữa trời và đất mà chúng ta đã đề cập ở câu một.
Thơ và nhà thơ là một. Nét bút bay bổng, mạnh mẽ của Lí Bạch ở đây cũng chính là tâm hồn của ông. Một tầm vóc kỳ vĩ, một sức mạnh hùng hậu và vẻ đẹp thơ mộng cũng chính là những khát vọng, ước mơ mà nhà thơ Lí Bạch luôn mong muốn.
Phân tích bài thơ Xa nhìn thác núi Lư - Mẫu 2
Lí Bạch là nhà thơ nổi tiếng thời Đường với phong cách thơ tự do, thể hiện một tâm hồn yêu tự do, yêu thiên nhiên. Những hình ảnh trong thơ ông luôn khiến người đọc cảm nhận được sự thanh bình và kỳ vĩ. Bài thơ “Xa nhìn thác núi Lư” là một bài thơ tuyệt vời như thế, thể hiện tình yêu thiên nhiên của Lí Bạch và tôn vinh sự kỳ vĩ của tự nhiên.
Bài thơ đã truyền đạt được sự nhận thức sâu sắc và mạnh mẽ về hình ảnh thác núi Lư.
Về việc phiên âm:
“Dưới ánh nắng Hương Lô, khói màu tím bay
Từ xa nhìn xuống dòng thác trước dòng sông này
Nước trải thẳng xuống từ độ cao ba nghìn thước
Tưởng như dải Ngân Hà trôi ra khỏi mây.”
Về việc dịch thơ:
“Nắng chiếu rọi trên núi Hương Lô, khói màu tím bay
Từ xa nhìn xuống dòng thác trước con sông này
Nước trải thẳng xuống từ độ cao ba nghìn thước
Như dải Ngân Hà lạc vào giữa trời xanh.”
Tiêu đề của bài thơ đã chỉ ra không gian, góc nhìn của tác giả thông qua từ “xa” và “ngắm”. Tác giả đứng từ xa và ngắm nhìn vẻ đẹp kỳ vĩ, lớn lao của dòng thác núi Lư hoành tráng, rộng lớn. Chính tiêu đề bài thơ đã phản ánh sự tinh tế và tài hoa của Lí Bạch.
Đứng từ xa không thể quan sát từng chi tiết, từng vật nhưng lại có cái nhìn tổng quát và toàn diện nhất. Ông đã sử dụng điểm nhìn này để tạo ra một bức tranh toàn cảnh tuyệt vời nhất.
Một câu thơ mang đậm chất thơ, chất hút, ánh nắng như làm đan xen vào dòng thác hùng vĩ, lớn lao đến như vậy. Dưới nét bút của Lí Bạch, thiên nhiên hiện lên sống động và vô cùng hùng vĩ. Ông đã diễn đạt vẻ đẹp của dòng thác dưới ánh nắng mặt trời, sự phản chiếu của nắng đã khiến cho dòng nước biến thành màu tím lung linh, huyền ảo. Đây thật sự là một điểm mới trong cách nhìn nhận về thiên nhiên của Lí Bạch.
“Xa nhìn dòng thác trước dòng sông này.
Nước rơi thẳng xuống từ độ cao ba nghìn thước
Tưởng như dải Ngân Hà trôi ra khỏi mây.”
Những hình tượng thơ đầy táo bạo và cuốn hút, như một bức tranh tuyệt đẹp vững vàng giữa những vách núi hiểm trở. Hình ảnh của thác nước hiện ra vẻ đẹp kỳ vĩ và vô cùng lớn lao.
Ở câu thơ thứ hai, trong phần dịch thơ đã thiếu đi từ “quải”: So với dịch thơ, sự gợi mở, gợi tưởng của câu thơ không còn hấp dẫn nữa. Điều này thể hiện trí tưởng tượng tuyệt vời và tinh tế của nhà thơ.
Trong bức tranh này, người đọc có thể tưởng tượng thấy những ngọn núi cao, đồi nghiêng, và cảnh thác nước “rơi thẳng xuống”.
Một hình ảnh thơ rất đẹp, vô cùng tuyệt vời khi Lí Bạch miêu tả như “nước rơi thẳng xuống từ độ cao ba nghìn thước”. Với động từ mạnh mẽ “rơi thẳng” đã thể hiện vẻ đẹp kỳ vĩ, lớn lao, hùng vĩ và đôi chút hiểm trở của thiên nhiên ở đây.
Tác giả đã chọn một con số cụ thể để tượng trưng cho chiều dài của dòng thác. Con số đó còn tạo ra một vẻ đẹp kỳ vĩ, hiểm trở, tạo ra cảm giác sợ hãi cho người đọc. Và chính người đọc như cảm nhận được dòng thác như đang rơi thẳng xuống trước mắt.
Câu cuối có thể nói là một câu thơ ấn tượng đối với người đọc. Sự tinh tế và sự sáng tạo độc đáo của nhà thơ đã tạo ra một hình ảnh rất “độc” và “lạ”. Không phải nhà thơ nào cũng có từ vựng phong phú như vậy để tạo ra hình ảnh thơ mới mẻ như thế.
Câu thơ lấp lánh với vẻ đẹp huyền ảo, thực - ảo xen kẽ nhau, tạo nên một bức tranh đậm chất thơ. Tác giả so sánh thác nước với dải Ngân Hà. Một hình ảnh kỳ lạ và mới mẻ. Từ “tuột” được Lí Bạch sử dụng rất tinh tế và có vai trò quan trọng trong việc diễn đạt nội dung của bài thơ. Câu cuối được xem như điểm nhấn, là “trái tim” của cả bài thơ vì đã nói lên được tinh thần, bản chất của bài thơ. Hình ảnh này khiến người đọc ngưỡng mộ tài năng thơ, tài năng ngôn ngữ và tài năng tưởng tượng của Lí Bạch.
Bài thơ “Xa ngắm thác núi Lư” thực sự là một bài thơ với hình ảnh đẹp, kỳ vĩ và lớn lao. Thiên nhiên trong thơ Lí Bạch luôn được miêu tả một cách phóng khoáng và hùng vĩ như con người của ông.
Phân tích bài thơ Xa ngắm thác núi Lư - Mẫu 3
Lí Bạch là một nhà thơ nổi tiếng của Trung Quốc. Một trong những bài thơ giúp người đọc cảm nhận được điều này chính là “Xa ngắm thác núi Lư” (Vọng Lư sơn bộc bố):
“Nắng chiếu Hương Lô sinh khói tía,
Dòng nước bộc bố rơi xuống trước mắt.
Nước trôi thẳng từ độ cao ba nghìn thước,
Ngắm nhìn Ngân Hà mờ trong mây.”
Mở đầu bài thơ, Lí Bạch mô tả một thế giới tuyệt đẹp của cảnh quan thiên nhiên ở núi Lư. Ánh nắng mặt trời chiếu sáng núi Hương Lô, tạo ra khung cảnh kỳ vĩ của núi non. Nhà thơ còn thêm vào một sắc màu rực rỡ, lộng lẫy với khói tía bốc lên từ ngọn thác, và từ “sinh” tạo nên bức tranh thiên nhiên sống động.
Giữa khung cảnh núi hiểm trở, dòng thác hiện ra với những chuyển động tinh tế. Câu thơ “Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước” có thể hiểu là dòng thác từ đỉnh núi cao đổ xuống, như một bức tranh treo giữa không trung, nắm chặt lấy vách núi Hương Lô kỳ vĩ.
Câu thơ cuối cùng gợi lên hình ảnh thác nước như một dải Ngân Hà lớn giữa bầu trời đầy màu sắc. Thác núi Lư không chỉ mang vẻ đẹp thơ mộng mà còn to lớn và hùng vĩ. Điều này thể hiện tình yêu thiên nhiên và niềm tự hào về đất nước của Lí Bạch.
Bài thơ “Xa ngắm thác núi Lư” mô tả đẹp độc đáo của dòng thác từ đỉnh núi Hương Lô thuộc dãy núi Lư, cũng như thể hiện tình yêu sâu đậm của Lí Bạch đối với quê hương.