Bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu của Tú Xương được nghiên cứu trong chương trình học của môn Ngữ văn lớp 8.
Mytour cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 8: Phân tích một chi tiết có tính chất trào phúng trong Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu, với 5 bài văn mẫu, được đăng tải ngay sau đây.
Phân tích chi tiết có tính chất trào phúng - Mẫu 1
Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu là một trong những bài thơ trào phúng của Tú Xương. Điểm nhấn về tính trào phúng trong bài là cảnh nhập trường và xướng danh được miêu tả vô cùng hài hước:
“Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm ọe quan trường miệng thét loa.”
“Sĩ tử” thường là nhóm người trí thức trong xã hội phong kiến, những người theo đuổi văn chương. Thường thì họ có phong cách lịch thiệp và điềm đạm. Nhưng trong bài thơ, họ được miêu tả với vẻ lôi thôi, không chú ý. Khung cảnh trường thi, một nơi trang trọng, trở thành một cảnh hài hước, khi quan trường hò hét ồn ào - không khác gì một cuộc họp chợ. Một chi tiết nhỏ nhưng phản ánh thực tế của xã hội thời kỳ đó.
Phân tích chi tiết có tính chất trào phúng - Mẫu 2
Trong bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu của Tú Xương có rất nhiều chi tiết thú vị. Tuy nhiên, tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh quan sứ và mụ đầm:
“Lọng cắm rợp trời: quan sứ đến;
Váy lê quét đất, mụ đầm ra.”
Việc tiếp đón những kẻ cướp nước trở nên trang trọng nhưng đồng thời cũng hài hước. Đặc biệt là việc tác giả miêu tả hình ảnh mụ đầm. Theo quan điểm của lễ giáo phong kiến, nam quan được coi trọng hơn nữ phụ. Phụ nữ không nên xuất hiện trong những nơi trang nghiêm như trường thi. Nhưng ở đây, họ lại được miêu tả với hài hước khi “váy lê quét đất” xuất hiện. Điều này khiến chúng ta vừa cười vừa đau lòng về sự suy thoái của xã hội phong kiến.
Phân tích chi tiết có tính chất trào phúng - Mẫu 3
Trong bài thơ “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu”, cảnh nhập trường và xướng danh được miêu tả với tính trào phúng cao:
“Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm ọe quan trường miệng thét loa.”
“Sĩ tử” thường là những người thuộc tầng lớp trí thức trong xã hội phong kiến, theo đuổi nghề viết nên thường mang phong cách lịch thiệp. Nhưng trong bài thơ này, họ lại được miêu tả với vẻ lôi thôi, hớ hênh. Sử dụng biện pháp từ đảo ngữ với cụm từ “lôi thôi” ở đầu câu thơ đã tạo ra ấn tượng mạnh mẽ. Cảnh trường thi không còn trang nghiêm mà trở nên ồn ào, như một buổi họp chợ, khiến quan trường trở nên “ậm oẹ” và “thét loa” - người coi thi cũng không giữ được phong thái trang trọng và nghiêm túc như trước. Một chi tiết nhỏ nhưng đã phản ánh được tình hình đất nước lúc đó.
Phân tích chi tiết có tính chất trào phúng - Mẫu 4
Trong bài thơ “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu”, Tú Xương đã tạo ra nhiều chi tiết trào phúng. Tuy nhiên, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với cách miêu tả hình ảnh sĩ tử và quan trường. “Sĩ tử” thường là những người thuộc tầng lớp trí thức trong xã hội phong kiến, có phong cách lịch thiệp. Nhưng ở đây, họ lại được mô tả với vẻ lôi thôi, hớ hênh. Biện pháp từ đảo ngữ với cụm từ “lôi thôi” ở đầu câu thơ đã tạo ra ấn tượng mạnh mẽ. Cảnh trường thi không còn trang trọng mà trở nên ồn ào, như một buổi họp chợ, khiến quan trường trở nên “ậm oẹ” và “thét loa” - người coi thi cũng không giữ được phong thái trang trọng và nghiêm túc như trước. Qua chi tiết này, người đọc cảm thấy vừa cười vừa đau lòng trước tình hình đất nước lúc bấy giờ.
Phân tích chi tiết có tính chất trào phúng - Mẫu 5
Bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu của Tú Xương đã mô tả khung cảnh trường thi nhộn nhịp, để gợi lên tiếng cười đắng về tình hình mất nước trong thời đại thực dân phong kiến. Trong bài thơ, tôi đặc biệt ấn tượng với đoạn miêu tả về ông Tây và mụ đầm: “Lọng cắm rợp trời: quan sứ đến;/Váy lê quét đất, mụ đầm ra.”. Một kỳ thi quan trọng của đất nước. Nhưng hình ảnh ở đây - “lọng cắm rợp trời” mô tả cảnh đón tiếp cho “quan sứ” - những kẻ cướp nước đầy trọng trách. Không chỉ vậy, từ lâu, trường thi luôn là nơi trang nghiêm, lễ giáo phong kiến luôn trọng nam kinh nữ, phụ nữ không được tham dự. Thế nhưng, lại có hình ảnh “mụ đầm ra” với “váy lê quét đất” làm tăng thêm tiếng cười đắng. Thông qua chi tiết này, chúng ta nhận ra sự suy thoái của đất nước trong thời kỳ đó. Tiếng cười trước cảnh trường thi hỗn loạn nhưng cũng là lời than khóc cho tình trạng mất nước lúc ấy.