1. Miêu tả ông nội đáng kính của em - Mẫu 1
Trong gia đình, dù tôi yêu quý tất cả mọi người, nhưng ông nội là người mà tôi kính trọng và yêu quý nhất. Hình ảnh của ông luôn ngọt ngào trong trái tim tôi.
Ông tôi không quá già, chỉ khoảng bảy mươi tuổi. Ông có dáng người tầm thước và khuôn mặt nhiều nếp nhăn do những năm tháng vất vả. Mặc dù mặt ông sạm màu với nhiều vết đồi mồi và đôi mắt có vết chân chim, nhưng ông vẫn rất điển trai trong mắt tôi. Hạnh phúc nhất là khi được nằm gối đầu lên chòm râu bạc của ông và nhìn vào đôi mắt dịu dàng của ông. Đối với tôi, ông như một nhân vật trong câu chuyện cổ tích, mang đến cảm giác kỳ diệu. Tôi rất thích nắm tay ông và cảm nhận hơi ấm từ tay ông. Mặc dù bố mẹ tôi bận rộn, nhưng tôi và ông rất thân thiết. Giọng ông trầm ấm và đầy cảm xúc, vì ông từng là một nhà viết kịch nghiệp dư nổi tiếng trong trung đoàn. Ông kể chuyện rất hay, khiến chúng tôi say mê. Ông có nhiều con và cháu, nhưng tình yêu thương ông dành cho chúng tôi, đặc biệt là tôi, là vô cùng đặc biệt. Một điều thú vị nữa là ông ngoại lại là trụ cột chính trong gia đình này.
Khi đứng cạnh ông nội, bà tôi thường cảm thấy vụng về và lúng túng, như bà thường nói: “Bà ngoại không quen với việc bếp núc, dọn dẹp nên thấy rất chán!” Mỗi sáng, sau khi tập thể dục và thực hiện vài bài công pháp, ông tôi lại đi chợ. Những con ong trong khu chợ nhỏ gần chung cư của chúng tôi đã quen với những câu chào và trò đùa của ông. Những gì ông mua đều tươi ngon và đẹp mắt. Ông nấu ăn rất khéo, bạn có thể đến nhà tôi để thấy ông thể hiện những kỹ năng tuyệt vời của mình. Ông cũng rất quan tâm đến tin tức, không bao giờ bỏ qua chương trình thời sự của Đài Truyền hình hay Đài Tiếng nói Việt Nam. Ông thường xuyên cập nhật tin tức và trò chuyện với bạn bè qua điện thoại.
Điện thoại của ông tôi gần như chỉ được sử dụng cho hai việc chính: gọi thăm con cháu và trao đổi tin tức. Ông luôn nói với sự say mê và nhiệt tình như thể đang trò chuyện trực tiếp với bạn bè. Hầu hết những thông tin thời sự mà tôi biết đều từ ông. Cuộc chiến chống Iraq của Mỹ đã khiến ông rất buồn và chán nản, ảnh hưởng đến cả gia đình. Ở nhà, ông coi mảnh vườn trên mái như tài sản quý giá của mình, với nhiều cây cối và hoa. Mỗi thứ trong vườn đều gắn liền với một kỷ niệm đặc biệt. Ông đã chăm sóc vườn này rất kỹ lưỡng. Vào sinh nhật tôi trước đó, ông tặng tôi một chiếc kèn nhỏ mà tôi đã tự làm và giờ có thể chơi bài 'Nhạc rừng' mà ông yêu thích.
Tôi rất tự hào về bản thân mình và tiếp tục phát huy tài năng của các cháu. Nhưng tôi hiểu rằng ông yêu tôi rất nhiều và tôi cũng yêu ông. Dù không biết ông là người hay Phật, tôi vẫn tự nhủ: “Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để làm hài lòng ông, ông nội!”
2. Miêu tả ông nội đáng kính của em - Mẫu 2
Mỗi người đều có những kỷ niệm tuổi thơ bên ông bà, và tôi cũng vậy. Tôi lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của ông, dù bố mẹ tôi phải đi làm xa, chỉ còn hai bà cháu ở nhà. Dù vậy, gia đình luôn đầy ắp niềm vui và tiếng cười.
Năm nay, ông tôi đã bước vào tuổi bảy mươi hai. Dù tuổi cao, sức khỏe ông vẫn rất tốt, vẫn đảm đương các công việc nặng nhọc như chẻ củi, gánh nước, và tưới cây. Ông bảo rằng tôi còn nhỏ, chỉ có thể giúp ông những việc nhẹ nhàng. Ông có mái tóc bạc như những nhân vật trong cổ tích và nước da đã ngả sang màu vàng sậm với nhiều nếp nhăn. Bà tôi đã mất năm ngoái, ông rất buồn nhưng cảm thấy đỡ cô đơn hơn kể từ khi tôi về ở cùng ông.
Vào những ngày hè rảnh rỗi, ông thường nằm dài trên ghế ở hiên nhà, thư giãn trong làn gió nhẹ. Những lúc đó, tôi có thể nhìn ông gần hơn, thấy gương mặt già nua và đôi bàn tay gầy guộc với những đường gân xanh, chứa đựng bao nghị lực. Tôi luôn nhớ nụ cười hiền và đôi mắt mờ của ông, mặc dù ông luôn bảo rằng mình còn rất năng động. Đôi chân mảnh khảnh của ông thường được kéo lên ngay trên đầu gối mỗi khi mặc quần ca-rô cũ.
Ông chỉ có bốn chiếc áo sơ mi trắng đã bạc màu, và dù có ai định mua đồ mới cho ông, ông đều từ chối vì không cần thiết. Đôi dép cao su của ông đã mòn nặng theo năm tháng. Dù giản dị, ông không tiếc gì cho con cháu. Ông dạy tôi nhiều bài học quý giá trong cuộc sống và kể cho tôi nhiều câu chuyện ý nghĩa. Sống với ông, tôi cảm nhận được tình yêu vô bờ bến.
Tôi rất yêu quý ông, mỗi ngày trôi qua tôi luôn lo sợ một ngày ông sẽ không còn bên tôi nữa. Vì thế, tôi càng trân trọng và yêu ông hơn. Ông không chỉ là ông nội mà còn là người bạn, người thầy quan trọng nhất trong cuộc đời tôi.
3. Miêu tả chi tiết về người ông kính trọng của tôi - Mẫu số 3
Bố mẹ tôi là bác sĩ nên công việc của họ rất bận rộn, vì vậy từ nhỏ tôi luôn được ông nội cưng chiều và chăm sóc đặc biệt. Đó chính là lý do tôi yêu quý ông đến vậy.
Ông tôi năm nay đã sáu mươi ba tuổi và đã nghỉ hưu từ lâu. Ông cao khoảng một mét tám, có thân hình cân đối. Do tuổi tác và công việc trước đây thường xuyên phải ngồi, lưng ông hơi cong, nhưng không làm giảm đi vẻ đẹp trước đây của ông. Tóc ông đã có nhiều sợi bạc và ông thường đùa rằng tóc mình màu muối tiêu. Ông có khuôn mặt hiền từ với vầng trán cao và đôi mắt dịu dàng. Ông thường phải đeo kính gọng đen để nhìn rõ. Ông không có râu vì ông không thích. Hàng ngày, ông thường mặc áo dài màu trầm như nâu, đen, xanh, trông rất giản dị và dễ gần.
Khi đi ra ngoài, ông thường mặc vest và trông rất nghiêm túc. Hàng ngày, ông dành thời gian tập thể dục ở công viên, chơi cờ với bạn bè và chăm sóc vườn cây cảnh. Nhưng ông dành nhiều thời gian nhất để chơi cùng tôi, từ xây lâu đài, đóng vai đến làm bác sĩ. Ông không bao giờ chê bai các trò chơi của tôi, ngược lại, ông luôn nhập vai rất tốt. Ông cũng dạy tôi đọc, viết, làm toán và những kỹ năng sinh hoạt như rửa bát, gấp quần áo. Ông dạy tôi biết yêu thương và chăm sóc người khác. Nhiều người bảo tôi giống ông nhất, từ thói quen đến cách ăn nói, có lẽ vì tôi đã ở bên ông từ khi còn nhỏ. Tôi luôn cầu nguyện ông khỏe mạnh và sống lâu bên tôi.
Mỗi sáng, ông đi tập thể dục về, chiều thì thường chơi cờ trước sân nhà, còn tối ông cắt tỉa cây cảnh sau vườn. Mỗi ngày, khi thấy ông, tôi đều chào và cảm thấy rất hạnh phúc.