1. Bài văn mô tả một công nhân thợ xây đang làm việc (Mẫu số 1)
An An, một thợ xây với đôi bàn tay khéo léo và tâm huyết, đang làm việc tại khu vực xây dựng gần nhà tôi. Một buổi sáng tuyệt đẹp vào ngày chủ nhật, tôi được dẫn dắt bởi Anh An để tham quan công trường đang trong quá trình thi công.
Tại đây, trước mắt tôi hiện ra một khung cảnh nhộn nhịp, với hàng loạt công nhân đang miệt mài làm việc trên một khu đất rộng lớn, xây dựng một ngôi nhà hai tầng với tốc độ đáng kinh ngạc. Cảnh tượng này thực sự làm tôi cảm thấy hào hứng.
Tại góc công trường, một nhóm công nhân chăm chỉ trộn vữa, trong khi những người khác sắp xếp gạch nhanh chóng để xây dựng nền móng. Anh An, với vóc dáng khỏe mạnh và làn da rám nắng, đóng góp tích cực vào công việc. Anh đội nón nhựa vàng và mặc trang phục bảo hộ màu tím mới, tạo nên vẻ ngoài mạnh mẽ và chuyên nghiệp. Đôi tay anh được bảo vệ bằng găng vải bạt chắc chắn.
Anh An đứng vững trên giàn giáo, trước mặt là bức tường dài đang xây dựng, cao đến thắt lưng anh. Dưới chân anh có xô chứa vữa và bên cạnh là ngăn đựng gạch sẵn sàng. Anh bắt đầu bằng cách thoa vữa đều lên hàng gạch trên cùng của bức tường, sau đó đặt gạch vào vị trí và gõ nhẹ để chắc chắn. Cuối cùng, anh dùng dao làm sạch vữa thừa trên các viên gạch.
Khi chuyển sang hàng gạch tiếp theo, Anh An đặt viên đầu tiên theo chiều của viên gạch hàng dưới để đảm bảo cấu trúc vững chắc. Đôi tay anh di chuyển uyển chuyển, tạo ra nhịp điệu tinh tế trong công việc. Thỉnh thoảng, anh lấy dây dọi để kiểm tra độ thẳng của bức tường, điều chỉnh cho đến khi hoàn hảo. Ánh mắt sáng và nụ cười hạnh phúc trên môi anh thể hiện sự hài lòng với kết quả công việc.
Khi thời gian trôi qua, mặt trời lên cao, bức tường trước mặt Anh An ngày càng cao. Ánh nắng rực rỡ hơn, mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt nam tính của anh, biểu hiện cho sự cống hiến và đam mê. Dù vậy, tiếng cười và câu chuyện đùa vui của các đồng nghiệp vẫn làm không khí công việc trở nên thoải mái và thân thiện, giúp giảm bớt khó khăn trong quá trình làm việc.
Nhìn lại bức tường vững chãi mà Anh An đang xây dựng, tôi cảm nhận rõ sự kiên trì và đam mê của anh đối với công việc. Đó không chỉ là một bức tường, mà còn là biểu tượng của sự nỗ lực không ngừng, sự cống hiến và tình yêu quê hương. Tôi ngước nhìn lên, cảm nhận sự vĩ đại và thán phục trước sự nỗ lực không ngừng của Anh An trong việc xây dựng một phần của thế giới chúng ta.
2. Bài văn mô tả một bác sĩ đang làm việc (Mẫu số 2)
Trước đây, em không ưa thích bệnh viện, một cảm xúc khá phổ biến ở trẻ nhỏ. Tuy nhiên, chứng kiến sự tận tâm của các bác sĩ với bệnh nhân đã làm em thay đổi cái nhìn về nơi này.
Suy nghĩ tiêu cực của em về bệnh viện bắt nguồn từ một lần bị cảm lạnh nặng. Khi được ba mẹ đưa đến bệnh viện, em nằm chung phòng với bảy bệnh nhân khác, đa số là bạn cùng lứa tuổi. May mắn là ba mẹ em an tâm vì có bác sĩ Mạnh Hùng chăm sóc.
Bác sĩ Mạnh Hùng nổi tiếng với khả năng chữa bệnh tuyệt vời. Dù đã ngoài năm mươi, anh không chỉ có dáng vóc vững chãi mà còn làm việc rất linh hoạt. Mái tóc bạc và đôi mắt sáng sau kính trắng của anh khiến anh luôn toát lên vẻ uy nghi. Áo khoác trắng của anh, dù đã cũ, vẫn sạch sẽ. Đôi tay của bác sĩ luôn mềm mại và mát mẻ. Giọng nói ấm áp và nhẹ nhàng của anh khiến em cảm thấy như được chăm sóc bởi một người cha.
Bác sĩ luôn tận tình kiểm tra từng bệnh nhân. Khi anh đặt tay lên trán em và nói: “Sốt của cháu đã giảm nhiều rồi. Hãy nhớ uống thuốc đầy đủ để nhanh khỏi nhé. Chỉ vài ngày nữa cháu có thể về nhà và trở lại trường. Đừng lo lắng quá!”. Sau đó, anh hỏi thăm bạn Long, người bị sốt xuất huyết: “Cháu đã ngủ ngon đêm qua chưa? Miệng có còn đắng không?”. Bác sĩ kiểm tra sức khỏe của Long và nhẹ nhàng khuyên: “Cháu uống nhiều nước cam nhé, chỉ cần vài ngày nữa cháu sẽ khỏi hoàn toàn.”
Bác sĩ Mạnh Hùng luôn thể hiện sự tận tâm và chăm sóc chu đáo với từng bệnh nhân, điều này khiến mọi người hoàn toàn tin tưởng vào anh. Tất cả đều đồng ý rằng bác sĩ thực sự xứng đáng với danh hiệu 'thầy thuốc' - hình mẫu của lòng nhân ái và tình yêu thương, giống như hình ảnh người mẹ hiền.
Em cảm nhận rõ sự tốt bụng và tận tâm của bác sĩ Hùng. Nhờ vào sự chăm sóc chu đáo của anh, em đã nhanh chóng hồi phục. Em rất ngưỡng mộ và yêu quý anh!
3. Bài văn mô tả một cô lao công đang làm việc (Mẫu số 3)
Bạn có bao giờ chú ý đến những người lao công chăm chỉ chưa? Họ không ngại khó khăn, mưa nắng để giữ cho môi trường xung quanh luôn sạch sẽ và đẹp đẽ. Trong khu phố của tôi, có một cô lao công thường xuyên quét dọn, cô tên là Thu.
Cô Thu đã bước sang tuổi gần bốn mươi. Với dáng vóc cân đối và làn da nâu bóng, cô có mái tóc dài, đen óng và buộc gọn gàng ở phía sau. Gương mặt trái xoan và nụ cười tươi rói của cô tạo cảm giác thân thiện và gần gũi. Cô mặc bộ quần áo công nhân vệ sinh môi trường màu xanh lá, đội nón lá và mang giày vải mềm. Một chiếc khẩu trang màu nâu giúp bảo vệ cô khỏi bụi bẩn trong khi làm việc, và cô luôn đeo găng tay để bảo vệ đôi tay khỏi tổn thương.
Cô bắt đầu công việc từ sáng sớm và tiếp tục cho đến chiều tối. Vào buổi sáng, cô quét dọn con đường, và buổi chiều, cô thu gom rác bằng chiếc xe đẩy. Tiếng chổi đều đặn của cô đã trở thành âm thanh quen thuộc trong buổi sáng. Khi ánh nắng lan tỏa, con đường trở nên sạch sẽ, rác và lá cây được dọn dẹp gọn gàng. Đôi tay nhanh nhẹn của cô vừa di chuyển chổi vừa đưa rác vào xe đẩy. Cô làm việc này với sự hăng say và đam mê. Dù trời mưa hay nắng, cô Thu luôn hoàn thành công việc một cách đều đặn. Ngay cả khi có bão và mưa lớn, mọi người thường nghĩ đường phố sẽ lộn xộn, nhưng khi mặt trời mọc, con đường lại sạch sẽ nhờ sự chăm sóc của cô lao công.
Sự cống hiến của cô lao công không chỉ làm cho môi trường xung quanh trở nên sạch sẽ mà còn trong lành hơn. Một lần, em may mắn được chứng kiến cô làm việc vào buổi sáng cùng ông nội khi chúng em đi chạy bộ. Điều đó làm em nhận ra rằng mọi nghề nghiệp đều quý giá và xứng đáng được tôn trọng. Dù công việc của cô thường ít được công chúng biết đến, nhưng nó có ý nghĩa lớn lao đối với cuộc sống của chúng ta.
4. Bài văn mô tả một cô giáo đang làm việc (Mẫu số 4)
Nếu cha mẹ là những người đã dẫn dắt em đến với ánh sáng và phát triển thành người, thì cô giáo là ngọn đuốc sáng dẫn em đến với tri thức. Cô đã dạy em từng nét chữ, từng phép toán, và truyền đạt tình yêu thương cũng như lòng chia sẻ. Hình ảnh cô giáo Ngọc Anh - người đã đồng hành cùng em từ lớp một đến bây giờ - luôn lưu lại trong tâm trí em.
Hàng ngày, sau tiếng trống trường, cô giáo bước vào lớp với nụ cười hiền hòa như làn gió mát, mang đến những giờ học đầy đam mê và hứng thú. Vóc dáng cao ráo, thanh mảnh và làn da trắng của cô tạo nên vẻ đẹp duyên dáng. Cô thường mặc những chiếc váy có màu sắc nhẹ nhàng, càng làm nổi bật sự duyên dáng của mình.
Cô Ngọc Anh luôn tận tâm trong việc dạy dỗ chúng em, với cách trình bày bài giảng đầy tinh tế. Đối với những bạn học kém, cô không ngừng ân cần chỉ dẫn từng bước nhỏ. Em rất thích những giờ học Tiếng Việt mà cô giảng dạy. Hôm nay, cô đã dạy bài Tập đọc: 'Sắc màu em yêu'. Cô yêu cầu chúng em nhắm mắt và tưởng tượng màu sắc yêu thích của mình, liên kết chúng với các vật thể và cảnh vật. Toàn lớp hào hứng tham gia trò chơi này. Sau đó, cô viết những nét chữ mềm mại và tròn trịa lên bảng như một tác phẩm nghệ thuật. Đôi tay cô nhanh nhẹn, tạo ra chữ viết với sự khéo léo của một nghệ sĩ. Giọng nói ấm áp của cô dẫn dắt chúng em vào bài học, và nụ cười của cô luôn rạng rỡ. Cô khuyến khích chúng em tìm hiểu qua câu hỏi và thảo luận, đôi khi vuốt nhẹ mái tóc dài, thể hiện sự kiên nhẫn. Khi chúng em không biết câu trả lời, cô nhẹ nhàng gợi ý. Đôi mắt hiền lành của cô luôn đầy sự đồng cảm và tin tưởng, giúp chúng em hiểu bài tốt hơn. Trong khi giảng bài, cô viết thông tin quan trọng nhanh chóng, mồ hôi lấm tấm trên trán và bụi phấn bay nhẹ trên tóc cô. Âm thanh của những chú chim hót ngoài cửa sổ hòa quyện với giọng nói của cô, tạo nên một không gian học tập yên bình.
Khi chúng em mắc lỗi hoặc không hoàn thành bài tập, cô không bao giờ quở trách hay trừng phạt, mà luôn kiên nhẫn giải thích và phân tích để giúp chúng em nhận ra sai sót. Cô luôn tìm cách giảng dạy sáng tạo và tổ chức các hoạt động thú vị để khuyến khích sự tham gia tích cực của cả lớp. Nhờ vậy, chúng em trở nên gắn bó và đoàn kết hơn. Cô được chúng em tôn trọng và yêu quý như một người mẹ thứ hai, đã giúp chúng em khám phá thế giới tri thức rộng lớn.
Dù tương lai có thể không còn cơ hội học với cô, chúng em vẫn sẽ giữ mãi kỷ niệm về những bài giảng của cô. Khi chúng em nghịch ngợm hoặc không chú ý đến lời dạy của cô, đôi khi làm cô buồn, chúng em xin lỗi và mong cô tha thứ. Chúng em hy vọng cô luôn khỏe mạnh để tiếp tục giảng dạy xuất sắc cho các thế hệ học sinh khác. Em ước mơ trở thành một cô giáo trong tương lai, và ước mơ ấy bắt nguồn từ những bài giảng của cô hôm nay.