Mô tả chân thực khoảnh khắc chia tay trường với 6 mẫu văn hay nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để viết bài văn tả cảnh đạt điểm cao.
Ngôi trường, nơi ghi lại bao kỷ niệm của thời học trò, đặc biệt là lúc chia tay khiến lòng trào dâng cảm xúc. Kết thúc 5 năm ở trường Tiểu học, cảm giác xa cô, xa bạn, và nghẹn ngào khi chia tay làm lòng không thể diễn tả được.
Cấu trúc mẫu văn tả cảnh chia tay trường
1. Mở đầu: Giới thiệu bối cảnh (trường học của em)
- Khi nào (buổi sáng, trước khi bắt đầu học)
- Ở đâu (bước từ ngoại ô vào trường)
2. Nội dung chính:
a) Tổng quan về trường:
- Cả khuôn viên trường như một giấc mơ vừa mới thức dậy, vẫn chưa tỉnh táo. Sân trường rộng lớn chỉ có vài nhóm bạn đang lặng lẽ trò chuyện. Các phòng học đã mở cửa nhưng vẫn yên ắng, chỉ có vài học sinh đi lại. Khắp nơi vẫn tràn ngập sự yên bình, lặng lẽ như muốn giữ cho không gian bình yên.
- Sân trường: sạch sẽ, không hạt rác, nắng mặt trời chiếu sáng từng góc nhỏ. Những hàng ghế đá trống trơn dọc theo lối đi hoa chỉ có vài cặp bạn ngồi học bài. Dưới bóng cây bàng, một bạn học sinh sớm đã ngồi trên băng ghế, tập trung vào việc ôn lại bài học.
- Các học sinh tự giác đang làm sạch phòng học, sắp xếp bàn ghế cho buổi học sắp tới.
- Dù phòng hành chính đã mở cửa nhưng các cô giáo vẫn chưa xuất hiện.
- Chưa kịp hết ổ bánh mì, sân trường đã rộn ràng tiếng đàn. Các thầy cô giáo đã ngồi trong phòng hành chính, đọc báo, bàn luận về những vấn đề thời sự nóng hổi.
3. Kết thúc: Cảm xúc và suy nghĩ của em về ngôi trường (đã trở thành mái nhà thứ hai của em trong năm học này).
Tả lại kỷ niệm lúc giây phút chia tay - Mẫu 1
Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ mới hôm nào em còn nhút nhát đi theo mẹ đến lễ khai giảng năm lớp 1; giờ đây, em sắp phải nói lời tạm biệt với ngôi trường này.
Sau năm năm, nhiều kỷ niệm đã được tạo ra với bạn bè, thầy cô dưới mái trường này. Không đếm được bước chân của thời gian, nhưng em lo sợ một ngày nào đó không còn được ở đây, không nghe tiếng cô giảng bài nữa.
Nhớ lại 5 năm trước, vào mùa thu, mỗi người đều còn lấp lửng và nhút nhát. Bây giờ, khi mọi thứ trở nên thân thiết, chúng em phải nói lời tạm biệt.
Nhớ mãi những phút giây trốn học đi chơi, bị cô giáo phạt đứng góc bảng bê chậu nước to. Nhớ những khoảnh khắc leo cây phượng hái hoa cho bạn gái. Nhớ tiếng cô giáo giảng bài vẫn còn vang vọng, nhưng ngày mai không còn được nghe nữa. Nhớ những mùa hè trước, chia tay vẫn có thể gặp lại ở đây. Nhưng sau mùa hè này, chúng ta có thể gặp nhau, nhưng ở nơi khác, trong một môi trường học tập mới.
Có lẽ mọi người cũng có cùng tâm trạng trước khi phải nói lời tạm biệt với nơi này.
Chuyển đến môi trường mới, chúng ta sẽ phải cố gắng hơn nữa trong việc học tập. Có thể sẽ có cơ hội quay lại thăm ngôi trường đã trang bị cho chúng ta kiến thức và hiểu biết về tình bạn, tình thầy trò. Những kỷ niệm êm đềm đó sẽ mãi được ghi nhớ.
Tả lại kỷ niệm lúc giây phút chia tay - Mẫu 2
Tiếng ve râm ran! Bản nhạc mùa hè của chúng đã ngân lên nhộn nhịp. Dưới bóng cây phượng, đèn đỏ rực trên các tán lá như một dấu hiệu cho sự chia tay sắp đến...
Có những cảm xúc nghẹn ngào trong lòng không thể diễn tả bằng lời. Thời gian trôi đi nhanh quá! Khi mới bước vào trường tiểu học Nguyễn Huệ, chúng ta là những đứa trẻ bé nhỏ, ngây thơ, mới lạ với mọi thứ. Những ngày đầu tiên, chúng ta rụt rè, ngơ ngác trước bề rộng lớn, xa lạ của ngôi trường. Nhưng cũng chính trong những ngày đầu đó, ánh mắt thân ái của thầy cô làm cho chúng ta cảm thấy gần gũi, ấm áp trong lòng.
Thầy cô đã dạy cho chúng ta những bài học về sự nghiêm túc và lòng nhân ái, cho chúng ta cơ hội tự cải thiện để trở thành những học sinh xuất sắc. 5 năm đã qua, chúng ta đã trưởng thành hơn từng ngày. Chúng ta luôn ghi nhớ công lao của thầy cô.
Chúng ta biết không thể đền đáp hết công ơn cao cả của thầy cô, nhưng chúng ta sẽ cố gắng học tập tốt nhất để tặng thầy cô những kết quả tốt nhất. Ve kia, xin đừng hót nữa! Đừng làm buồn lòng chúng ta nữa! Bởi khi ve kia hót, cũng là lúc phải chia tay.
Thầy cô ơi! Bây giờ, chúng ta phải xa thầy cô rồi. Không còn nghe giọng nói ấm áp của thầy, lời dạy dỗ của cô mỗi khi giảng bài. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ quên công lao của thầy cô. Chúng ta hứa sẽ cố gắng học tập để không làm thất vọng thầy cô. Chúng ta chúc thầy cô luôn khỏe mạnh, luôn là nguồn sáng soi đường cho những thế hệ học sinh sau này.
Tả lại cảm xúc lúc giây phút chia tay - Mẫu 3
Chỉ còn vài ngày nữa thôi là em sẽ phải rời xa mái trường Tiểu học Đại Đình thân yêu – nơi đã chào đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá! Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỷ niệm thân thương suốt năm năm học
Tất cả đang dần trở nên xa xôi, nhưng em sẽ mãi giữ trong tim hình ảnh đẹp về mái trường này: trường Trung học cơ sở. Có lẽ những kỷ niệm đó sẽ không bao giờ phai nhạt trong em.
Em nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đã đưa em đến trường. Em thức dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, rất háo hức. Đến nơi, em ngỡ ngàng với sự lớn lao của ngôi trường! May mà cũng có vài đứa học cùng mẫu giáo. Rụt rè, em nép sau lưng mẹ. Cũng như em là mấy đứa học trò mới cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân. Chỉ có những cậu con trai là bình tĩnh, lại nô đùa trên các dãy phòng học.
Vào lớp Một, em có cô giáo Hoa. Cô giáo Hoa dạy giỏi, nghiêm khắc nhưng cũng rất dịu dàng và yêu học sinh. Cô như một người mẹ với em. Từ đó, thế giới của em được mở rộng. Cô đã dạy cho em nhiều điều: đọc, viết, làm toán, viết văn – điều mà em không biết khi ở mẫu giáo.
Nhớ lại những kỷ niệm ấy, lòng em cảm thấy xúc động. Em giờ đã khác xưa nhiều . Em đã lớn hơn, đã sắp trở thành một cô học sinh cấp 2. Sắp phải chia tay mái trường ấy, nơi chứa đựng biết bao tình cảm về một thời học sinh đầu đời, em cảm thấy buồn lắm. Em sẽ không còn thấy những đám bạn đùa giỡn trên sân trường này nữa. Sẽ không còn tham gia vào những trận đấu khi trở thành một phần của sân trường này. Và cánh cổng xanh, nơi mẹ luôn đợi em sau mỗi buổi học... Tất cả... tất cả... Em sắp phải nói lời chia tay.
Bước vào lớp Sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời ‘‘biết ơn’’ và một lời ‘‘xin lỗi’’. Cảm ơn các thầy cô đã truyền đạt những kiến thức quý báu cho chúng em. Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã gây phiền lòng cho các thầy cô. Nhưng thầy cô ơi, chúng em chưa từng thấu hiểu được những gì thầy cô đã dành cho chúng em. Cho đến bây giờ, chúng em - những học trò lớp Sáu mới nhận ra giá trị ấy thật sự ý nghĩa.
‘‘Mái trường ơi, xin hãy giữ mãi trong lòng em những kỷ niệm, những tình cảm. Những bài học mà mỗi thầy cô truyền đạt sẽ luôn là tài liệu quý giá trên con đường học tập của em. Hẹn gặp lại thầy cô và các bạn khối 1, 2, 3, 4. Một ngày nào đó, em sẽ quay trở lại…’’
Hồi tưởng về ngôi trường trong khoảnh khắc chia tay - Phần 4
Năm nay tôi đã hoàn thành lớp 5! Đây là năm kết thúc chặng đường tiểu học, là lúc tôi phải nói lời tạm biệt cô và các bạn cùng lớp. Ngày rời xa trường, trong lòng tôi tràn ngập cảm xúc.
5 năm học là thời gian quan trọng đánh dấu sự bắt đầu của quá trình học hành, với tôi cũng vậy. Nhưng 5 năm đó cũng là thời gian để tôi ghi nhớ mỗi khuôn mặt của thầy cô, của bạn bè. Hiểu rõ tính cách của những người bạn thân thiết, biết cách chia sẻ và quý trọng nhau. 5 năm cũng là thời gian để tôi lưu giữ biết bao kỷ niệm. Tôi không quên lần muốn nghỉ mà trốn vào lớp, không quên lần tranh nhau thước kẻ vì muốn có điểm cao và bạn cùng bàn ấy khóc, rồi tôi cũng khóc theo. Tôi cũng không quên những lúc bạn đến thăm khi tôi ốm… Biết bao kỷ niệm đọng lại khi tôi nghĩ về việc phải rời xa ngôi trường này!
Khi phải xa trường, cô chủ nhiệm đã nhắc nhở chúng tôi phải giữ tình thương, đoàn kết và luôn nhớ đến nhau. Chúng tôi cảm thấy xúc động và bồi hồi, có những giọt nước mắt tuôn rơi, có những người không thể kìm nén được cảm xúc tràn ngập. Bọn con trai chúng tôi nức nở, nhưng mỗi người đều đầy lòng quyết tâm sẽ cố gắng không làm thất vọng cô.
Khi nghĩ đến việc phải chia tay, chắc hẳn ai cũng cảm thấy buồn giống như tôi! Một số bạn sẽ gặp nhau ở một ngôi trường mới, một số sẽ đi học xa với gia đình, và có những người được chọn vào trường chuyên. Đủ để tôi thấy tiếc nuối, đủ để tôi muốn giữ kỷ niệm và hy vọng không phải chia xa, cũng mong muốn luôn nhận được sự quan tâm như của một người mẹ từ cô chủ nhiệm.
Nhưng chia tay, cuối cùng không chỉ mang lại nỗi buồn, mà còn là cơ hội để chúng tôi bước vào một môi trường học mới, nơi chúng tôi có thể gặp lại nhau và cùng nhau cố gắng. Chia tay cũng đồng nghĩa với việc hoàn thành một cấp học. Và có lẽ việc tiến bước này đem lại niềm hạnh phúc cho bố mẹ và thầy cô. Đúng như lời cô chủ nhiệm nói: Hãy vui lên, vì ngày mai chúng ta vẫn còn bên nhau.
Sau những cảm xúc đong đầy, chúng tôi trở nên trưởng thành hơn. Chưa bao giờ tôi cảm nhận được tình thầy trò và tình bạn đến vậy! Chúng tôi chia tay hôm nay để hướng đến một tương lai tươi sáng, để tiến gần hơn với những ước mơ của mình. Vì vậy, tôi và các bạn hãy trân trọng những ngày tháng đã qua và cũng sẽ trân trọng những khoảnh khắc sắp tới.
Tả lại hình ảnh của ngôi trường vào khoảnh khắc chia tay - Mẫu 5
Khi đến gần những ngày cuối cùng của học kỳ, tôi lại càng thêm yêu quý ngôi trường này, bởi mỗi góc sân, mỗi hàng cây đều chứa đựng bao kỷ niệm của tôi. Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn bình thường để được thưởng ngoạn vẻ đẹp của trường nhiều hơn.
Ôi trời, cảnh sắc của trường vào lúc này mới thực sự tuyệt vời! Mặc dù vẫn còn khá sớm. Bức mặt trời mới vừa thức dậy, màu đỏ như cầu lửa ùa vào sau dãy tre thôn làng. Một dải sương mờ vẫn lơ lửng giữa những cành cây. Nhưng sao cánh cổng đã mở từ khi nào, ông bác giáo vụ đón chúng tôi vào lớp.
Tôi bước vào sân trường, lòng trào dâng nỗi xúc động khó diễn tả. Bất giác, một luồng gió thoáng qua, mang theo hương thơm của hoa khẽ thôi thúc tôi nói lời tạm biệt. Tôi lại đến gần nhìn những bông hoa tươi sáng trước gió, ước mình cũng như chúng. Tôi ngồi dưới gốc bàng, nhìn lên bầu trời xanh biếc, đầu óc hồi tưởng về bao kỷ niệm. Dưới gốc bàng này, chúng tôi đã trải qua bao trò chơi vui nhộn.
Lúc này, bức mặt trời vẫn mỉm cười, chiếu sáng những tia nắng vàng rực rỡ làm cho màn sương mỏng tan chảy, chỉ còn lại những hạt sương lấp lánh trên lá cây, bên cạnh những cỏ xanh.
Cảnh sắc của trường lúc này thật sự rực rỡ, lung linh sắc màu. Cây phượng già như tái sinh vào tuổi thanh xuân, rực rỡ trong chiếc áo đỏ phô ra khắp nơi. Chỉ cần một luồng gió nhẹ thoảng qua, những cánh hoa tươi thắm như hàng ngàn con bướm vút bay lên.
Bên kia, ông bảo vệ trông thật tráng với bộ áo màu xanh mượt. Những tia nắng lọt qua kẽ lá như đang chơi đùa tinh nghịch. Tất cả dường như không hề biết rằng tôi sắp phải rời xa ngôi trường này. Tôi đứng trước cửa lớp của mình, thật là đáng yêu!
Trước mắt tôi là hai mươi tám khuôn mặt đáng yêu của các bạn, đang vui vẻ, đang hăng hái học. Tôi nghe thấy giọng nói ấm áp, thân thương của cô giáo. Tất cả như đang ở bên cạnh tôi. Lòng tôi xao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu quý này mãi mãi không xa cách. Quang cảnh trường lúc đó tươi đẹp nhưng lòng tôi bỗng thấy trống trải. Dù không muốn nhưng mai sau, tôi phải xa tất cả những gì đã thuộc về mình suốt năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là cô bé bỡ ngỡ ngày nào.
Mai sau, mái trường sẽ trở thành tổ ấm thứ hai của tôi. Ở đó có thầy cô như người mẹ, bạn bè thân thiết như anh chị em. Dù phải chia tay, nhưng hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy cô và bạn bè sẽ mãi in sâu trong tâm trí tôi.
Tả lại bức tranh của ngôi trường vào khoảnh khắc chia tay - Mẫu 6
Sáng nay, em cũng thức dậy sớm, chuẩn bị và đến trường. Mọi thứ vẫn như thường, con đường quen, ngôi trường quen, nhưng cảm xúc trong em lại khác lạ. Có lẽ, bởi hôm nay là lần cuối cùng em đến trường với tư cách học sinh ở đây.
Mới ngày nào, khi em bước chân vào trường với nhiều lo lắng, giờ đây khoảnh khắc chia xa đã đến. Từ hàng cây ven đường đến cánh cổng sắt, góc sân, ghế đá, bàn gỗ và tủ… Tất cả đều quen thuộc đến lạ lùng. Sáng nay, chỉ có học sinh khối năm đến trường làm lễ chia tay, nên sân trường trở nên vắng vẻ hơn. Trên cao, những cây phượng vẫn nở rực rỡ, tiếng ve vang vọng, chỉ có em và các bạn làm lễ mà thôi.
Hôm nay, dưới ánh nắng của mặt trời, ngôi trường trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Vẻ đẹp ấy làm cho bao kỷ niệm của em với nơi này trong suốt năm năm qua trở nên sống động hơn bao giờ hết. Em nhìn quanh, cố gắng ghi lại từng hình ảnh quen thuộc để cất giữ trong lòng. Sau đó, em và các bạn đến hội trường để tham dự lễ. Chúng ta hát quốc ca, lắng nghe bài phát biểu của thầy cô và các bạn đại biểu, khóe mắt ai cũng ướt đẫm. Khoảnh khắc này, em sẽ mãi nhớ suốt cuộc đời.
Khi buổi lễ kết thúc, cả lớp em cùng cô giáo đi ăn liên hoan để chia tay. Bước ra cổng, em ngoảnh đầu nhìn lại trường, lòng đầy những suy tư. Em biết chắc rằng, sau này, em sẽ quay lại đây với tư cách là một cựu học sinh.