TOP 10 ví dụ So sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều mà bạn sẽ thấy trong bài viết dưới đây sẽ cung cấp thêm nhiều ý tưởng để tham khảo, nâng cao kiến thức, và biết cách viết bài văn nghị luận tốt, đủ để đạt điểm cao trong bài viết số 3 của lớp 11.
So sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều là một chủ đề hấp dẫn, nhưng nhiều bạn có thể gặp khó khăn vì không biết bắt đầu từ đâu cũng như cách trình bày ý kiến? Vì vậy, 10 ví dụ về vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều dưới đây chắc chắn sẽ hỗ trợ rất nhiều để bạn hoàn thiện bài viết số 3 của mình một cách nhanh chóng, đạt điểm cao.
Đề bài: So sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều được thể hiện trong đoạn trích sau: Đầu lòng hai ả tố nga… Tường đông ong bướm đi về mặc ai. (Trích Truyện Kiều của Nguyễn Du)
Phân tích dàn ý so sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều
Phân tích chi tiết phần 1
1. Khởi đầu
- Bắt đầu bằng việc so sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều.
2. Nội dung chính
a. Điểm tương đồng giữa vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều
- Vẻ đẹp bên ngoài
+ Hai người phụ nữ xinh đẹp
+ Mười phần trăm làm tròn mười phần trăm.
- Vẻ đẹp trong tâm hồn
+ Dáng vẻ cao quý, tinh thần trong sáng.
Màn đêm êm đềm kín bởi tấm màn.
Những chú ong và bướm bay về phía đông tường, không biết làm sao.
⇒ Sự tôn trọng nhẹ nhàng của nhà thơ về tâm hồn và đạo đức của hai chị em.
b. Điểm khác biệt trong vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều
- Vẻ đẹp của Thúy Vân
+ Vẻ đẹp của nàng thanh tú, nụ cười như hoa nở, mái tóc đen mượt, làn da trắng mịn như tuyết.
+ Dự đoán về cuộc sống êm đềm của nàng trong tương lai (mày thắng, tuyết chịu)
- Vẻ đẹp của Thúy Kiều
+ Một người con gái “khôn ngoan, quyến rũ”
+ Đôi mắt của nàng sâu thăm như dòng nước trong veo của mùa thu.
+ Dự đoán về cuộc sống đau khổ trong tương lai. (hoa ghen, cây liễu tức giận).
- Năng khiếu của Thúy Kiều
+ Kỹ năng làm thơ, có hương vị ca dao.
+ “Định mệnh không phải là lời tiên tri về bi kịch” đẹp nhưng khổ đau.
3. Kết luận
- Tổng kết: so sánh về vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều.
Phân tích chi tiết số 2
1. Khởi đầu:
Chị em Thúy Kiều là một phần của đoạn trích nằm ở phần mở đầu của Truyện Kiều của Nguyễn Du – một trong những nhà thơ nhân đạo xuất sắc nhất cuối thế kỉ XVIII, đầu thế kỉ XIX. Tác phẩm không chỉ có giá trị về mặt hiện thực và nhân đạo mà còn là biểu tượng của nghệ thuật thơ ca tiếng Việt, đặc biệt là nghệ thuật miêu tả nhân vật, với đoạn trích này là một ví dụ điển hình: (trích dẫn từ thơ)
2. Nội dung chính: Các ý chính:
- So sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều, Nguyễn Du đã miêu tả Thúy Vân như sau:
Vân có vẻ trang trọng khác biệt, Mây thua tóc nước, da tuyết nhường màu.
Vẻ đẹp của Thúy Vân thể hiện sự thanh cao và hòa nhã. Đó là vẻ đẹp của sự cân đối và hoà mình với môi trường xung quanh.
- Vân đẹp, Kiều càng đẹp hơn:
Kiều ngày càng quyến rũ hơn,
.......
Vẻ đẹp cần phải được miêu tả bằng một tài năng hội họa hai bên.
Thúy Kiều không chỉ xinh đẹp mà còn tài năng: Kiều giỏi văn, giỏi hội họa, giỏi chơi đàn. Với tâm hồn đa cảm, đa nghiệm, Kiều còn viết ra những bài thơ bi thương:
Những bài ca mà người nghệ sĩ chọn lựa, 'Định mệnh' lại càng làm cho người ta suy nghĩ thêm.
- Khi mô tả Thúy Kiều và Thúy Vân, Nguyễn Du chịu ảnh hưởng từ quan niệm về sự sáng tạo của thiên nhiên hoặc ghen ghét với những người sở hữu tài năng và sắc đẹp (Bầu trời xanh quen với việc má hồng ghen tỵ). Bằng cách này, tài sắc của Thúy Kiều được coi như một dấu hiệu tiên tri về những thách thức và khó khăn trong cuộc sống sau này. Đoạn trích này thể hiện sự tinh tế và sáng tạo của Nguyễn Du trong việc truyền đạt ý nghĩa trên.
3. Kết luận
Qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã rất trọng trị đánh giá cao vẻ đẹp và tài năng hoàn hảo của hai chị em Kiều. Điều này là một biểu hiện của tinh thần nhân đạo, tinh thần nhân văn trong Truyện Kiều. Mặc dù 'mỗi người một vẻ' nhưng có thể nhận thấy vẻ đẹp của Thúy Vân là vẻ đẹp đằm thắm, tưới đầy phúc hậu, trong khi vẻ đẹp của Thúy Kiều là vẻ đẹp tinh tế, sắc sảo và giàu cảm xúc. Điều này là điểm khác biệt cơ bản giữa hai chị em.
So sánh vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 1
Tôi nhớ một nhà văn đã từng nói: “Nếu phải chọn một nhà văn tiêu biểu cho mỗi quốc gia, Anh sẽ chọn Sechxpia, Pháp sẽ chọn Môlie và Đức sẽ chọn Gớt”. Còn nếu tôi được chọn, tôi sẽ không do dự khi đề cập đến Nguyễn Du và kiệt tác Truyện Kiều. Đây là một trong những tác phẩm văn học vĩ đại của Việt Nam và thế giới. Có nhiều nguyên nhân tạo nên giá trị vĩnh cửu của tác phẩm này, nhưng không thể phủ nhận rằng tài nghệ miêu tả và khắc họa tính cách nhân vật của Nguyễn Du đến mức các nhà văn hiện đại cũng khó lòng theo kịp. Trong Truyện Kiều, nhân vật được miêu tả đầu tiên là Thúy Vân, sau đó là Thúy Kiều.
Truyện Kiều là tác phẩm truyện Nôm tiêu biểu nhất của văn học Trung đại Việt Nam. Truyện Kiều kể về một cô gái tài năng nhưng số phận bất hạnh là Vương Thúy Kiều. Tác phẩm gồm ba phần chính. Phần đầu tiên mô tả về việc đính ước và gặp gỡ. Nguyễn Du đã mô tả Thúy Kiều, một người con gái tài sắc và lương thiện, sống trong gia đình trung lưu với hai chị em Thúy Vân và Vương Quan. Dòng thơ đầu tiên của Nguyễn Du đã vẽ nên bức tranh về hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân với những nét đẹp đặc trưng.
Trong miêu tả nhân vật Thúy Vân và Thúy Kiều, ta thấy có nhiều điểm tương đồng.
“Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”
Điểm tương đồng đầu tiên là hai chị em được so sánh với “hai ả tố nga”. Tố nga chỉ người con gái đẹp, gợi nhớ về vẻ đẹp của Hằng Nga trên cung trăng. Bằng cách sử dụng ẩn dụ tình cảm, nhà thơ cũng thể hiện nét giống nhau ở vẻ bề ngoài và bên trong của hai chị em: “Mai cốt cách, tuyết tinh thần”. Mai và tuyết đều tượng trưng cho sự thanh tao, trong trắng và tinh khôi. Tác giả đã so sánh vẻ đẹp của hai chị em như mai, như tuyết, đến mức độ “mười phân vẹn mười”. Điều này cho thấy cả hai đều có tâm hồn đẹp, thuần khiết.
“Phong lưu rất mực hồng quần
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm đi về mặc ai”
Dù đã đến tuổi lấy chồng, nhưng hai nàng vẫn sống rất kỉ cương, lễ phép. Cuộc sống êm đềm và thanh lịch đã phản ánh tính cách thùy mị, dịu dàng, quý phái của họ. Thái độ trang trọng, lễ phép được thể hiện qua cách “Tường đông ong bướm đi về mặc ai”. Điều này cũng là cách nhà thơ khen ngợi tâm hồn và phẩm hạnh của hai chị em.
Tuy nhiên, Thúy Vân và Thúy Kiều có những đặc điểm khác biệt. Thúy Vân có vẻ đẹp đoan trang, phúc hậu:
“Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang,
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.”
Thúy Vân tỏa sáng với vẻ đẹp thanh tú, khuôn mặt tròn đầy như trăng rằm. Nụ cười của cô tỏa sáng như hoa nở, lời nói của cô cao quý như ngọc. Mái tóc đen mượt của cô khiến mây cũng phải chào thua, làn da trắng mịn đến mức tuyết cũng phải nhường bước. Nguyễn Du không chỉ miêu tả vẻ đẹp bề ngoài mà còn phản ánh tính cách, địa vị của nhân vật. Vẻ đẹp của Thúy Vân không chỉ là ngoại hình mà còn thể hiện tính cách đoan trang, phúc hậu, và dự báo cuộc đời êm ả sau này.
Nguyễn Du đã dành nhiều câu thơ hơn để miêu tả Thúy Kiều so với Thúy Vân. Điều này khiến ta tự hỏi liệu có sự ưu ái nào đó về số lượng câu thơ dành cho Thúy Kiều không. Điều này có phải là ý định hay chỉ là sự tình cờ? Thúy Kiều có những điều gì đặc biệt mà Nguyễn Du dành nhiều chỗ cho cô hơn. Trong miêu tả về nhan sắc, Nguyễn Du đã so sánh một cách thông minh:
'Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn:
Làn thu thủy nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành.
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.'
Thông qua mấy dòng này, chúng ta được ngắm nhìn một cách tuyệt vời vẻ đẹp của một người con gái “sắc sảo, mặn mà”. Vẻ đẹp này được mô tả bằng hình ảnh “làn thu thủy”. Mắt của cô thăm thẳm như nước trong veo của mùa thu, nhưng cũng ẩn chứa nỗi buồn. Lông mày cong xinh đẹp như dáng núi mùa xuân; dung nhan đằm thắm đến nỗi hoa cũng phải ghen, dáng người tươi xinh đến mức liễu cũng phải hờn giận vì không sánh bằng. Một lần nữa, ngòi bút của Nguyễn Du đã tài tình khi miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều cũng như dự báo cuộc đời đau khổ của cô thông qua chi tiết “hoa ghen, liễu hờn”, đưa người đọc về câu thơ ở phần mở đầu “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa Thúy Vân và Thúy Kiều là tài năng. Thúy Vân không được nhắc đến tài năng, trong khi Thúy Kiều lại được miêu tả một cách chi tiết:
Thúy Kiều, tài năng tự nhiên như trời cao,
Thơ họa tài cao, vượt mọi tràng ca ngợi.
Ân cần lắm lễ như hoàng hậu bên cung.
Chơi đàn hơn cả người tài danh kia.
Khúc nhà chọn kỹ, mỗi chương như dệt mơ,
Một bức tranh số phận không dễ cùng gặp.
Không chỉ xinh đẹp, Thúy Kiều còn là một người thông minh và tài năng vô cùng. Tài năng của cô được mô tả rất chi tiết và ấn tượng: thơ cao siêu, họa mỹ thuật, kỹ năng đàn tranh, và cả khả năng ca hát… Mỗi lời ca ngợi như “tài năng tự nhiên như trời cao”, “vượt mọi tràng ca ngợi”, “ăn đứt”… nhấn mạnh sự xuất sắc của tài năng của Thúy Kiều. Cô cũng có tài sáng tác nhạc, một bài đàn tranh trữ tình “Bạc mệnh” khiến ai nghe cũng phải đau lòng. “Bạc mệnh” ở đây là biểu tượng cho cuộc đời mong manh. Điều này cũng là dự báo về bi kịch của Thúy Kiều về sau, khi cô phải trải qua mười lăm năm tu lưu lạc vì “chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau” và “Chữ tài liền với chữ tai một vần”.
Bằng các phương pháp nghệ thuật như miêu tả nhân vật, so sánh, sử dụng tiểu đối,… Nguyễn Du đã phác họa sự hoàn mĩ trong nhan sắc và tính cách của Thúy Kiều và Thúy Vân. Cả vẻ đẹp lẫn tài năng của họ, mặc dù được miêu tả một cách khéo léo và đa dạng (mỗi nhân vật có một phong cách riêng), vẫn nằm trong bối cảnh nghệ thuật và tư tưởng thời Trung Đại, với những đường nét tinh tế, cao quý. Tác giả đặc biệt nhấn mạnh sự khác biệt giữa hai nhân vật, hai số phận, làm hiện rõ hai bức chân dung và dự báo về cuộc đời của họ.
Có thể nói, những nhân vật như Thúy Vân và Thúy Kiều từ khi ra đời đã trở thành biểu tượng của thời đại và xã hội. Nét bút của Nguyễn Du, cùng với nghệ thuật miêu tả và khắc họa tính cách nhân vật, sẽ khiến Truyện Kiều sống mãi trong lòng người Việt và cả nhân loại.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 2
Xanhbơvo đã nói, ý chính như sau: nếu phải chọn nhà văn đại diện cho mỗi quốc gia, Anh sẽ không ngần ngại lựa chọn Sechxpia, Pháp – Môlie và Đức – Gớt. Tuy nhiên, nếu được lựa chọn, tôi sẽ không do dự khi nhắc đến Nguyễn Du và kiệt tác Truyện Kiều. Đây là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất của văn học Việt Nam và thế giới. Sự xuất sắc của tác phẩm này có nhiều nguyên nhân, nhưng không ai có thể phủ nhận tài năng của Nguyễn Du trong việc miêu tả và khắc họa tính cách nhân vật, đến mức mà các nhà văn hiện đại cũng khó có thể so sánh kịp. Trong Truyện Kiều, nhà thơ đã miêu tả trước hết hai nhân vật Thúy Vân và Thúy Kiều. Chúng ta hãy cùng so sánh vẻ đẹp và tài năng của hai chị em qua đoạn trích sau.
Nhà thơ miêu tả Thúy Vân và Thúy Kiều có những nét rất tương đồng.
“Hai chị em thật giống như hai ngôi sao,
Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân là em
Mỗi người một vẻ, nhưng đều toả sáng rực rỡ,
Mai cốt cách, tuyết tinh thần.
Nét giống nhau đầu tiên là hai chị em được so sánh với “hai ngôi sao”. Hình ảnh ngôi sao chỉ những cô gái xinh đẹp, khiến người đọc liên tưởng đến vẻ đẹp của Hằng Nga trên cung trăng. Bằng cách sử dụng ẩn dụ và hình tượng, nhà thơ nêu lên điểm tương đồng giữa hai chị em trong ngoại hình và tính cách: “Mai cốt cách tuyết tinh thần”. Mai biểu trưng cho sự dịu dàng, tinh khiết; tuyết biểu trưng cho sự trong trắng, thanh khiết. Cả hai đều rất xinh đẹp. Tác giả ví vẻ đẹp dịu dàng, tinh khiết của hai chị em như ngôi sao và một cách rất tinh tế, “mỗi người một vẻ nhưng đều rực rỡ”, báo hiệu rằng trong họ có một tâm hồn tươi sáng, trong trắng.
“Phong lưu như là hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ đến gần ngày tới tuần cập kê.
Êm đềm trướng rủ màn che,
Trong vườn ong bướm bay về không quan tâm.”
Mặc dù đã đến độ tuổi lấy chồng nhưng cả hai nàng vẫn sống rất kỉ luật, lễ phép. Cuộc sống êm đềm, trang trọng của họ là minh chứng cho tính thùy mị, nết na và thái độ đài các. Sự trang trọng, lễ phép của họ được thể hiện qua cách họ đối xử với mọi người. Đây cũng là sự khen ngợi kín đáo của nhà thơ về phẩm hạnh và tinh thần của hai chị em.
Tuy nhiên, Thúy Vân và Thúy Kiều lại có những điểm khác biệt rõ ràng.
“Vẻ đẹp của Vân tinh tế hơn,
Khuôn mặt tròn đầy, vẻ ngài quý phái,
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang,
Mây kém nước tóc, tuyết chào thua da.”
Thúy Vân có vẻ đẹp thanh tú với khuôn mặt tròn trịa như trăng rằm. Miệng nàng cười như hoa nở, từng lời nói cao quý như ngọc. Điểm nổi bật trong nghệ thuật miêu tả của Nguyễn Du không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp bề ngoài mà còn nói lên tính cách, địa vị của nhân vật. Qua vẻ đẹp của khuôn mặt, mái tóc và làn da của Thúy Vân, người đọc cảm nhận được tính cách đoan trang, phúc hậu và cuộc sống êm đềm của nàng.
Vậy Thúy Kiều khác biệt với em gái của mình như thế nào?
Thúy Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So với vẻ đẹp, tài năng càng hơn:
Làn mặt như nước xuân sơn,
Hoa ghen thua màu liễu hờn kém xanh.
Một hai gật đầu tường thành,
Sắc vẫn đòi tài, tài hẳn đòi hai.
Đọc đến đây, chúng ta không khỏi ngưỡng mộ nhà thơ vì chỉ cần vài dòng mà như diễn đạt vẻ đẹp tuyệt vời của một phụ nữ: một người con gái “sắc sảo, mặn mà”. Nét đẹp này được minh họa bằng hình ảnh “như làn nước trong veo”. Đôi mắt của nàng sâu thẳm như dòng suối mùa thu, đong đầy cảm xúc sâu kín. Lông mày của nàng cong xinh đẹp như dáng núi mùa xuân; vẻ đẹp của nàng đằm thắm đến nỗi hoa cũng phải ghen tỵ, dáng vẻ tươi tắn của nàng đến mức cả cây liễu cũng phải ghen tỵ vì không thể sánh kịp. Một lần nữa, biện pháp tu từ ẩn dụ ước lệ trở nên sắc bén qua ngòi bút của Nguyễn Du. Nhà thơ không chỉ thành công trong việc miêu tả nhan sắc của Thúy Kiều mà còn như dự báo trước số phận đau khổ của cô khi đề cập đến chi tiết “hoa ghen, liễu hờn”, làm cho người đọc liên tưởng đến câu thơ ở phần mở đầu “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa Thúy Vân và Thúy Kiều là về tài năng. Thúy Vân không được nhắc đến về tài năng, trong khi đó Thúy Kiều lại được miêu tả rất nhiều:
Thông minh từ khi sinh ra,
Pha nghề thơ, mùi hương ca ngâm.
Trong cung thương, cửu âm lầu,
Trong mảnh nghề, làm cho hồ cầm một mình phải nhường bước.
Nhạc dòng tuồng lựa chọn bài,
Một tài nghệ sáng tác vượt lên trên mọi người.
Không chỉ sở hữu vẻ đẹp tuyệt vời, Thúy Kiều còn là một cô gái thông minh và cực kỳ tài năng. Tài năng của Kiều được đề cập theo cách liệt kê; từ việc viết thơ, hội họa, đến đàn hát, ca hát… mọi tài năng của cô đều xuất sắc. Các cụm từ “từ khi sinh ra”, “pha nghề”, “mùi hương”, “ăn đứt” đều giúp làm nổi bật tài năng của cô gái đã đạt đến đỉnh cao. Ngoài ra, Kiều còn sáng tác nhạc, một bản đàn ai oán như “Thiên bạc mệnh” khiến người nghe cảm thấy bi kịch và đau lòng. “Bạc mệnh” ẩn chứa sự mong manh của cuộc sống. Điều này cũng là dấu hiệu của một bi kịch sắp diễn ra, như trong câu “hồng nhan bạc mệnh” không tránh khỏi sự khổ đau trong suốt mười lăm năm của cô gái vì “chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau” và “Chữ tài liền với chữ tai một vần”.
Cũng có thể nói, từ khi những nhân vật trong Truyện Kiều như Thúy Vân, Thúy Kiều xuất hiện, thì khó có thể tìm thấy những hình ảnh xuất sắc như vậy nữa, bởi vì họ đã trở thành biểu tượng của thời đại và xã hội. Nét văn của Nguyễn Du, cùng nghệ thuật mô tả và khắc họa tính cách của nhân vật, sẽ làm cho Truyện Kiều mãi mãi sống trong lòng dân tộc Việt Nam và cả nhân loại.
So sánh nhan sắc giữa Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 3
Nguyễn Du là một nhà thơ vĩ đại của dân tộc ta. Tên của ông được liên kết với kiệt tác “Truyện Kiều” - tác phẩm văn học số một của Việt Nam trong thời kỳ trung đại. Có lẽ đoạn thơ “Chị em Thuý Kiều” trong tác phẩm là một ví dụ điển hình. Chỉ với 24 câu thơ lục bát, Nguyễn Du đã mô tả tài năng, vẻ đẹp và phẩm hạnh của hai chị em Thuý Vân, Thuý Kiều với tình yêu và tôn trọng sâu sắc của mình.
Đoạn thơ “Chị em Thuý Kiều” thuộc phần “Gặp gỡ và đính ước”, ngay sau khi giới thiệu gia đình của Thuý Kiều. Bằng sự tôn trọng và tình yêu thương, Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật mô tả cổ điển, với hình ảnh của thiên nhiên, để vẽ nên vẻ đẹp tuyệt vời của chị em Thuý Kiều.
Đầu tiên, Nguyễn Du đã giới thiệu vẻ đẹp tổng thể của hai chị em Thuý Kiều trong bốn câu đầu:
Thuý Kiều là chị, còn Thuý Vân là em,
Làm từ Hán Việt, 'tố nga' diễn tả chung sự duyên dáng của hai người con gái. Chúng có phẩm cách cao quý như hoa mai và tâm hồn thanh khiết như tuyết trắng. Mỗi người mang vẻ đẹp độc đáo, tuyệt vời, hoàn hảo. Nhà thơ đi sâu vào từng chi tiết để diễn tả. Qua việc sử dụng ước lệ, liệt kê, và nhân hoá, tác giả vẽ ra vẻ đẹp trang trọng, quý phái, và phúc hậu của Thuý Vân.
Vẻ đẹp của Thuý Vân trở nên hoàn hảo với tự nhiên, như một lời dự báo về cuộc sống êm đềm, bình yên của nàng trong tương lai.
Vẻ đẹp của Thuý Kiều, với sự 'sắc sảo mặn mà', không chỉ là vẻ đẹp về trí tuệ mà còn về tâm hồn. Đặc biệt, nét đẹp đó được thể hiện qua đôi mắt thanh tao, rạng rỡ như dòng sông mùa thu, và đôi lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn cả tự nhiên, khiến cho tự nhiên phải ngưỡng mộ, phải ganh tỵ.
Tác giả chuyển đổi trọng tâm từ việc miêu tả Thuý Vân sang việc miêu tả Thuý Kiều, thể hiện sự vượt trội của Kiều so với Vân. Điều này cũng làm nổi bật vẻ đẹp tinh tế, thanh cao của cả hai chị em.
Chỉ với một vài câu, nhà thơ đã tài tình thể hiện một vẻ đẹp tuyệt vời, một hình tượng nữ hoàng kiêu kỳ và quý phái.
Thuý Kiều có vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ hơn bất kỳ ai,
Về mặt tài năng, nàng cũng vượt trội hơn rất nhiều người khác.
Vẻ đẹp của Kiều là sự hòa quyện giữa sắc đẹp và tài năng, tạo nên một hình ảnh hoàn hảo, khó lòng so sánh.
Nếu vẻ đẹp của Thuý Kiều có thể khiến cả núi nghiêng, nước chảy, thì tài năng của nàng cũng là đỉnh cao mà ít ai có thể đạt được.
Sắc đẹp là một, tài năng là hai,
Thuý Kiều không chỉ có tài năng tự nhiên,
Mà còn biết thể hiện nó qua nghệ thuật thi hoạ, ca ngâm.
Thuý Kiều thông minh vốn có, nên mọi môn nghệ thuật như thi hoạ, ca ngâm, nàng đều tinh thông. Đặc biệt, nàng còn giỏi đánh đàn, làm cho âm nhạc của nàng trở nên cảm xúc hơn bao giờ hết.
Vẻ đẹp của Thuý Kiều không chỉ là nhan sắc, mà còn là sự tài năng và tinh thần. Điều đó cũng ẩn chứa dấu hiệu về một cuộc sống không êm đềm, mà đầy thách thức và khó khăn, khác biệt hoàn toàn so với cuộc sống của Thuý Vân.
Cuộc sống đức hạnh của hai chị em Thuý Vân và Thuý Kiều được tóm gọn trong những câu thơ cuối:
“Cuộc sống êm đềm, bình yên như màn che,
Không gian nhà cửa yên bình, chỉ có ong bướm rời đi, mặc cho ai trách móc”
Hai chị sống trong môi trường gia giáo, trang trọng, tránh xa những điều vụn vặt bên ngoài.
Đoạn thơ 'Chị em Thuý Kiều' đã thành công trong việc tái hiện hình ảnh của Thuý Vân và Thuý Kiều bằng nhiều phương tiện nghệ thuật như ẩn dụ, tượng trưng, hình ảnh sống động. Nguyễn Du đã thể hiện sự trân trọng và ngợi khen vẻ đẹp của phụ nữ thông qua việc mô tả hai chị em này. Điều này thể hiện rõ tư tưởng nhân đạo trong 'Truyện Kiều'.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thuý Vân và Thuý Kiều - Mẫu 4
Đoạn thơ “Chị em Thuý Kiều” trong tác phẩm “Truyện Kiều” của thi hào Nguyễn Du là một trong những tác phẩm thơ cổ viết về giai nhân đặc sắc. 24 câu thơ lục bát đã mô tả đầy đủ vẻ đẹp, tài năng và phẩm hạnh của hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân - hai người phụ nữ hoàn hảo - với sự trân trọng và yêu mến sâu sắc từ nhà thơ thiên tài của dân tộc.
Nguyễn Du giới thiệu về vị trí của Thuý Kiều trong gia đình thông qua bốn câu đầu: “Thuý Kiều là chị, em là Thuý Vân”. Kiều là con đầu lòng trong gia đình Vương Viên. “Hai ả tố nga” là hai cô gái xinh đẹp, cư xử cao quý như hoa mai và tinh thần trong sáng như tuyết. Mỗi người có nét đẹp và phẩm hạnh riêng, nhưng cả hai đều hoàn mỹ. Đây là sự miêu tả cẩn thận về vẻ đẹp và phẩm hạnh của hai cô gái.
Bốn câu tiếp theo miêu tả vẻ đẹp của Thuý Vân. Mỗi câu thơ đều tạo ra một bức tranh tài năng về cô gái. Cô ấy cử chỉ trang trọng và đẳng cấp, đẹp mỹ. Mặt trăng đầy tròn, nụ cười rạng rỡ như hoa, giọng nói ngọt ngào như ngọc, tóc mềm mại và mịn màng như mây. Đây là cách miêu tả tinh tế về vẻ đẹp của Thuý Vân.
“Mặt trăng tròn, nụ cười rạng rỡ như hoa,
Giọng nói ngọt ngào như ngọc.”
Nguyễn Du sử dụng nhiều phương tiện nghệ thuật như ẩn dụ và so sánh để miêu tả vẻ đẹp của hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân một cách sinh động và tinh tế.
“Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da”.
Các từ ngữ: “trang trọng”, “đoan trang” là 2 nét vẽ tinh tế, gợi tả cái thần của bức chân dung ả tố nga: vẻ đẹp quý phái, phúc hậu. Đoạn thơ cho thấy một cái nhìn nhân văn đầy quý mến và trân trọng của nhà thơ khi miêu tả Thuý Vân.
Mười hai câu tiếp theo tả sắc, tài Thuý Kiều. Nguyễn Du tả Thuý Vân trước, tả Thuý Kiều sau, chỉ dùng 4 câu tả Thuý Vân, dùng đến 12 câu tả Thuý Kiều, đó là một dụng ý nghệ thuật của nhà thơ. Kiều không chỉ đẹp mà còn giàu tài năng. Vẻ đẹp của Kiều là “sắc sảo, mặn mà”, đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”. Kiều là tuyệt thế giai nhân “sắc đành đòi một”. Tài năng thì may ra còn có người thứ hai nào đó bằng Kiều: “tài đành họa hai”. Nguyễn Du dùng biện pháp tu từ ẩn dụ so sánh kết hợp với nhân hóa thậm xưng để ca ngợi và miêu tả nhan sắc Thuý Kiều:
“Làn thu thuỷ, nét xuân sơn.
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”.
Mắt đẹp xanh trong nước hồ thu, lông mày thanh tú như dáng vẻ, nét núi mùa xuân. Mỗi hồng má thắm làm cho “hoa ghen”: nước da trắng xinh làm cho liễu phải “hờn”. Vẫn là vẻ đẹp thiên nhiên (thu thuỷ, xuân sơn, hoa, liễu) làm chuẩn mực cho cái đẹp nhân gian, đó là bút pháp ước lệ trong thơ cổ. Tuy nhiên, nét vẽ của Nguyễn Du tài hoa quá, nét vẽ nào cũng có thần rất đẹp, vẻ đẹp nhân văn.
Kiều có tài năng tự nhiên, điêu luyện trong mọi môn nghệ thuật như thi, họa, ca ngâm, vượt trội hơn hẳn so với mọi người:
“Tài năng vốn có từ thiên tạo,
Thi, họa, ca ngâm, mỗi môn đều điêu luyện
Tài năng vượt trội, thắng hơn hẳn người khác,
Vượt xa người khác trong mọi nghề”.
Kiều xuất sắc trong âm nhạc, vượt trội nhưng rất giỏi và sáng tạo. Khúc nhạc mà cô sáng tác đầy cảm xúc khiến người nghe xúc động đến lòng. Các từ như sắc sảo, mặn mà, phần hơn, ghen, hờn, nghiêng nước nghiêng thành, đòi một, họa hai, vốn sẵn, pha nghề, đủ mùi, lầu bậc, ăn đứt, bạc mệnh, não nhân tạo nên một hệ thống ngôn ngữ mạch lạc, tuyên bố về tài năng và số phận của Kiều, nhưng cũng rất đầy cảm xúc:
“Một mình cô vượt trội hơn mọi người!
Tài năng của cô khiến cho cả thiên hạ ghen tỵ”.
Bốn câu cuối nhắc về phẩm hạnh cao quý của hai chị em. Mặc dù có tài, có sắc, nhưng họ sống một cuộc đời tôn trọng truyền thống, đạo đức:
“Sự êm đềm đong đưa màn che,
Bướm ong đông tường về mặc ai”.
Câu thơ “Xuân xanh xấp xỉ đến tuần cập kê” đặc biệt về điệu, sử dụng âm thanh tạo ra âm điệu nhẹ nhàng, êm dịu của cuộc sống yên bình của cô gái trẻ.
Phần văn thơ về “Chị em Thuý Kiều” được coi là một trong những đoạn thơ hay nhất, đẹp nhất trong “Truyện Kiều”, được nhiều người yêu thích và biết đến. Ngôn ngữ thơ tinh tế, giàu cảm xúc. Mỗi nét vẽ đều mang lại một ý nghĩa sâu sắc. Các biện pháp tu từ, so sánh, nhân hóa tạo ra những bài thơ sâu lắng, đậm chất thơ. Bức chân dung mĩ nhân được tả ra một cách điêu luyện, trau chuốt, thể hiện sự quý trọng và quan tâm của tác giả.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 5
“Truyện Kiều” được xem là một kiệt tác với cách xây dựng nhân vật tài hoa, ngôn ngữ tinh tế của đại thi hào Nguyễn Du. Đoạn thơ “Chị em Thúy Kiều” là một “bức họa bằng thơ” tuyệt đẹp, khiến người đọc như được trải nghiệm vẻ đẹp và tài sắc của hai chị em ngay trước mắt.
Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” nằm ở phần mở đầu của “Truyện Kiều”. Bắt đầu với đoạn trích, tác giả đã tổng quan, thực tế về hình ảnh hai chị em Kiều:
Một lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị, Thúy Vân là em
Mai cốt cách, tuyết tinh thần
Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười
Mặc dù ngắn gọn, nhưng phần này giúp người đọc hiểu rõ hơn về nhan sắc và tài năng của hai cô gái xinh đẹp, quý phái trong một gia đình.
Điều đáng chú ý ở đoạn trích này là tác giả không miêu tả theo trình tự chị trước em sau, mà lại miêu tả nhan sắc, tài năng của Thúy Vân trước. Có lẽ tác giả có ý định gì đó ẩn sau đây?
Thúy Vân được mô tả dưới nét bút của Nguyễn Du với sự nhân hậu, hiền lành, quý phái và thanh cao:
Vân một vẻ trang trọng, lịch lãm khác biệt
Đôi mắt tròn đầy, nụ cười thanh tú
Miệng cười tỏa sáng, trí thức dịu dàng
Ánh tóc mềm mại, làn da trắng mịn như tuyết
Một vẻ đẹp đáng khâm phục, vừa phúc hậu, hiền lành, vừa sang trọng, quý phái. Nguyễn Du đã mô tả từng chi tiết của Thúy Vân để vẽ nên bức tranh về tính cách và số phận của cô sau này. Hình ảnh “đôi mắt tròn đầy”, “nụ cười thanh tú”, “tóc mềm mại”, “da trắng mịn” tạo ra một hình mẫu đẹp tuyệt vời, không gì sánh kịp. Vẻ đẹp của Thúy Vân khiến thiên nhiên phải “nhường”, phải “thua”. Có lẽ Nguyễn Du đang tiên đoán một tương lai hạnh phúc, bình yên cho Thúy Vân.
Sau vẻ đẹp dịu dàng của Thúy Vân là vẻ đẹp của Thúy Kiều, một hình mẫu về người phụ nữ xã hội phong kiến:
Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Nguyễn Du đã sử dụng việc mô tả tài và sắc của Thúy Vân trước làm phương tiện để tôn vinh thêm vẻ đẹp của chị Thúy Kiều. Chỉ một từ ‘càng” đã khơi dậy sự tò mò về điều gì làm cho Thúy Kiều “hơn” Thúy Vân.
Mở bức màn từ ngôn từ, đọc giả thật sự bị ấn tượng bởi vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” của Thúy Kiều:
Làn thu thủy, vẻ xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh
Thúy Kiều có đôi mắt trong trẻo như nước mùa thu dịu dàng. Đôi lông mày như đường nét núi thanh tao của mùa xuân. Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ khiến thiên nhiên ngưỡng mộ mà còn phải “ghen” và “hờn”. Điều này có lẽ là dấu hiệu cho thấy cuộc sống sau này của nàng sẽ đầy gian truân và sóng gió.
Nguyễn Du không nhắc đến tài năng của Thúy Vân nhưng lại miêu tả khá sâu về tài năng của Thúy Kiều:
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai
Thông minh vốn có từ trời ban
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm
Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương
Khúc nhà tay lựa nên chương
Một thiên “Bạc mệnh” lại càng não nhân”
Thúy Kiều không chỉ là một người con gái xinh đẹp “quốc sắc thiên hương” mà còn là một người có tài năng hiếm có. Một vẻ đẹp hoàn hảo, mười phân vẹn mười. Nhưng bên trong cô gái đẹp, tài năng như vậy lại chứa đựng một cuộc sống nhiều u sầu, khổ đau còn chờ đợi phía trước. Người ta thường nói “hồng nhan bạc mệnh”, có lẽ điều này đúng với Thúy Kiều. Nguyễn Du đã tiên đoán cho đọc giả về một tương lai đầy sóng gió, bi thương của kiếp tài hoa.
Ở đoạn cuối, Nguyễn Du một lần nữa nhắc đến tình cảnh, nguồn gốc và tuổi tác của hai chị em:
'Phong lưu vô cùng hồng quần
Xuân xanh gần tới tuần cập kê
Êm đềm rủ màn che trướng
Tường đông ong bướm đi về mặc ai”
Hai cô gái đang đến tuổi “cập kê”, sinh ra trong một gia đình gia giáo, tuân thủ phép tắc.
Qua đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”, đọc giả nhận ra tài năng “diễn đạt” ngôn từ của Nguyễn Du rất tài tình. Ông không chỉ giỏi làm thơ mà còn có khả năng “vẽ bức tranh bằng từ ngữ” tinh tế, tinh tế. Điều này chính là điều mà mọi người luôn ngưỡng mộ ông. Cũng từ đoạn trích này, vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều khiến người ta kính trọng, thán phục.
So sánh về tài và sắc của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 6
Nguyễn Du - một nhà văn tài ba trong văn học Việt Nam, là đại thi hào của dân tộc, là một danh nhân văn hóa toàn cầu. Ông đã để lại rất nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng và có giá trị nhân đạo sâu sắc cho thế hệ sau. Trong số đó, không thể không nhắc đến 'Truyện Kiều' - một kiệt tác mà không một người Việt nào không biết đến. Ông có những nét vẽ từ ngữ điêu luyện trong mỗi câu thơ, câu văn của mình. Chính đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' đã lột tả được một phần của sự tài hoa của ông. Nguyễn Du đã mô tả tài và sắc của hai chị em nhà Thúy Kiều lên đỉnh cao của nghệ thuật văn chương.
Trước khi đi vào miêu tả chi tiết về hai chị em nhà Thúy Kiều, tác giả đã nhấn mạnh những điểm chung trong vẻ đẹp của cả hai:
'Hai tấm lòng ngọc thạch hồng quý,
..........
Mỗi người một vẻ đẹp mười phân vẹn mười.'
Tác giả đã giới thiệu Kiều là chị, còn cô em là Vân. Thông qua bút pháp của Nguyễn Du, hình ảnh hai chị em Kiều hiện ra trước mắt người đọc: Hai cô gái với vẻ đẹp thanh cao, trong sáng và thuần khiết 'mai cốt cách', tâm hồn trong trắng như tuyết. Bằng biện pháp tượng trưng ước lệ, ông nhấn mạnh vẻ đẹp toàn diện của cả hai chị em nhà Kiều, dù mỗi người có một nét đẹp riêng. Đến các câu thơ tiếp theo, tác giả tập trung vào việc miêu tả từng đối tượng một. Có lẽ có sự ẩn dụ nào đó khi tác giả giới thiệu người em trước người chị:
'Vẻ đẹp của Vân đặc biệt khác biệt,
.........
Mây cũng phải nhường tóc, tuyết cũng phải nhường da.'
Thúy Vân hiện ra với hình ảnh của một cô gái quý phái, cao sang, được so sánh với những vẻ đẹp cao cả trong cuộc sống. Nguyễn Du mô tả rất chi tiết từ khuôn mặt đến giọng điệu, dáng vẻ của Vân. Vân có một khuôn mặt phúc hậu, tròn trịa như vầng trăng, đôi lông mày sắc nét 'nở nang'. Vân mang vẻ đẹp phúc hậu khiến hoa cười nhìn nàng, ngọc thốt gọi tên nàng. Có lẽ tác giả muốn nói về nụ cười của nàng đẹp như hoa, lời nói nhẹ nhàng tròn đẹp như từng viên ngọc. Nàng có mái tóc óng ả, mềm mại hơn mây, làn da trắng hơn tuyết. Tất cả những đặc điểm đẹp của Vân toát lên sự kiều diễm, đoan trang, một vẻ đẹp cao quý vượt trội hơn cả thiên nhiên, nhưng vẫn hòa mình với thiên nhiên, tự nhiên yêu thương và nhường nhịn vẻ đẹp của mình. Từ vẻ đẹp đó, tác giả dường như đã tiên đoán cho cuộc đời bình lặng, hạnh phúc của nàng.
Nếu chỉ với bốn câu thơ mô tả Vân, tác giả đã dành tới mười hai câu thơ mới đủ để miêu tả hết vẻ đẹp cao cả, kiều diễm của Thúy Kiều. Vẻ đẹp của Kiều thực sự làm con người ta kinh ngạc:
'Kiều có vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà
.........
Hoa phải ghen, liễu phải hờn.'
Rốt cuộc việc miêu tả về Thúy Vân là một chiêu bài của tác giả, ông đã thực sự thành công trong việc này. Vân đã đẹp như vậy rồi, tưởng chừng không có ai có thể đẹp hơn nữa nhưng vẻ đẹp của nàng lại sắc sảo hơn, mặn mà hơn, 'so bề tài sắc' thì nàng vượt trội hơn rất nhiều. Người ta thường nói 'đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn', Thúy Kiều mang một đôi mắt đẹp như dòng nước mùa thu dịu êm, lông mày dài đẹp như 'nét xuân sơn'. Một vẻ đẹp vượt trội khiến thiên nhiên ghen tỵ: 'hoa ghen, liễu hờn'. Hoa là biểu tượng cho vẻ đẹp sắc sảo, liễu thể hiện sự xanh tươi mát, cả hai đều đẹp nhưng đều thua xa Kiều. Không chỉ dừng lại ở việc mô tả vẻ đẹp 'nghiêng nước nghiêng thành' của Thúy Kiều, tác giả còn sâu sắc hơn trong việc miêu tả tài năng của nàng:
'Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
........
Một vận mệnh bạc lại càng đầy sức người'
Thúy Kiều không chỉ sở hữu vẻ đẹp 'quốc sắc thiên hương' mà còn có vốn tài năng phong phú: cầm, kỳ, thi, họa, tất cả các kỹ năng đều điều luyện. Tác giả đã sử dụng những từ ngữ rất mạnh mẽ để thể hiện điều này như 'đủ, làu, ăn đứt'. Tài năng của Thúy Kiều dường như không có điểm dừng, không chỉ giỏi ca hát, đánh đàn mà còn sáng tác âm nhạc. Có thể thấy rằng vẻ đẹp kết hợp với tài năng của nàng đã đạt đến mức độ phi thường, vượt xa cái đẹp của thiên nhiên. Chính vì vậy, tác giả dự báo cho nàng một tương lai đầy sóng gió, đau khổ, nỗi buồn cuộc đời.
Những câu thơ cuối của đoạn trích, tác giả nhấn mạnh đến lối sống nghiêm túc của hai chị em. Hai chị em nhà Vương không chỉ có tài có sắc mà còn tuân thủ đạo đức, khuôn mẫu mực:
'Phong lưu mặc rất hồng quần,
........
Tường đông, ong bướm rời đi về, không ai để ý.'
Bằng cách mô tả kỹ lưỡng kết hợp với nghệ thuật đòn bẩy, ta thấy được rõ từng nét đẹp của hai chị em nhà Thúy Kiều. Đồng thời, ta cảm nhận được lòng nhân ái của nhà thơ dành cho con người, đặc biệt là lòng trọng trọng, yêu thương và đồng cảm với những người phụ nữ tài sắc vẹn toàn như chị em Thúy Kiều.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 7
Đây là đoạn trích ở đầu sách, giới thiệu về gia đình Kiều. Trong khi giới thiệu gia đình Kiều, Nguyễn Du tập trung so sánh vẻ đẹp và tài năng của Vân và Kiều. Trước khi đi vào miêu tả chi tiết về hình ảnh của họ, Nguyễn Du đã dành bốn câu thơ để giới thiệu tổng quan về hai chị em:
Trong lòng, hai người gái tốt bụng
Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân em
Đẹp bên trong, tinh thần trong sáng
Mỗi người một vẻ, đều tuyệt vời
Chỉ với bốn câu thơ, người đọc đã cảm nhận được vẻ đẹp về cả ngoại hình lẫn tâm hồn của hai cô gái. Cả hai đều là những người con gái xinh đẹp. Sử dụng hình ảnh của cây mai tượng trưng cho vẻ mảnh mai, thanh tao và hình ảnh của tuyết tượng trưng cho sự trong sạch để miêu tả vẻ đẹp duyên dáng, thanh tao và trong sạch của hai cô gái trẻ. Cả hai đều rất xinh đẹp, từ bên trong đến bên ngoài. Người ta thường nói 'Ngọc không chỗ nào mà không có vết', nhưng Nguyễn Du lại nói rằng hai chị em Vân Kiều đều là 'điểm 10 trên 10'. Dù đều xinh đẹp và tài năng, mỗi người lại có những đặc điểm riêng 'mỗi người một vẻ'.
Để làm rõ những điểm khác biệt 'mỗi người một vẻ', Nguyễn Du lần lượt đi vào miêu tả vẻ đẹp của từng người, trước hết là Thúy Vân. Dưới đây là bức tranh mô tả về cô:
Vẻ đẹp của Vân toát lên với sự trang trọng và độ trọng trang
Mặt trăng đầy đặn, nét mặt như hoa nở nang
Nụ cười tươi sáng, giọng nói đoan trang như ngọc
Mái tóc mượt mà, làn da trắng mịn hơn cả tuyết
Câu mở đầu không chỉ giới thiệu nhân vật mà còn tóm tắt đặc điểm quan trọng của họ. Hai từ 'trang trọng' phản ánh vẻ đẹp cao quý, lịch lãm của Vân. Vẻ đẹp trang trọng, đoan trang của cô đã được so sánh với các hình ảnh thiên nhiên cao đẹp: trăng, hoa, mây, tuyết, ngọc.
Mặt trăng đầy đặn, nét mặt như hoa nở nang
Nụ cười tươi sáng, giọng nói đoan trang như ngọc
Mái tóc mượt mà, làn da trắng mịn hơn cả tuyết
Dùng nghệ thuật so sánh và ẩn dụ, Nguyễn Du đã miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân bằng các hình ảnh cụ thể: khuôn mặt, đôi mày, mái tóc, làn da, nụ cười, giọng nói. Mỗi hình ảnh được mô tả kèm theo bổ ngữ để làm nổi bật vẻ đẹp riêng biệt: 'đầy đặn', 'nở nang', 'đoan trang' - những cách miêu tả này thể hiện vẻ đẹp trung thực, phúc hậu và quý phái của cô: một khuôn mặt tròn đầy đặn như mặt trăng, đôi mày sắc nét như hoa nở nang; nụ cười rạng rỡ, giọng nói trong trẻo như ngọc, mái tóc mượt mà, làn da trắng mịn hơn cả tuyết.
Dùng cùng nghệ thuật ước lệ nhưng bức chân dung của Kiều lại được miêu tả bằng vẻ đẹp riêng biệt. Bức tranh này mất tới mười hai câu thơ để mô tả:
Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn:
Làn thu thuỷ nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Thông minh vốn sẵn tính trời,
Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân.
Như khi miêu tả Vân, câu thơ đầu tiên đã tóm tắt đặc điểm của nhân vật: “Kiều càng sắc sảo mặn mà”. Nguyễn Du sử dụng từ “càng” để so sánh sự “sắc sảo” của Thúy Kiều và Thúy Vân. Điều này nhấn mạnh và làm nổi bật vẻ đẹp của người chị. Nàng “sắc sảo” về trí tuệ và “mặn mà” về tâm hồn. Khi tả Vân, Nguyễn Du đã sử dụng nhiều hình ảnh thiên nhiên để ca ngợi vẻ đẹp của cô, nhưng Kiều lại còn đẹp hơn. Kiều hơn Vân cả về tài và sắc: “So bề tài sắc lại là phần hơn”.
Khi miêu tả Kiều, Nguyễn Du vẫn sử dụng những hình ảnh ước lệ:
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Nét vẽ của thi nhân thiên về gợi, tạo ấn tượng về vẻ đẹp của một giai nhân tuyệt thế. Hình ảnh ước lệ “làn thu thuỷ” - nước mùa thu trong xanh, làm sống động vẻ đẹp của đôi mắt trong sáng, long lanh, linh hoạt... Hình ảnh “nét xuân sơn” (nét núi mùa xuân) gợi lên một đôi mày thanh tú trên gương mặt trẻ trung: vẻ đẹp của Kiều khiến hoa phải ghen tức vì không rực rỡ bằng; và liễu phải hờn trước sự tươi trẻ của nàng. “Hoa” và “liễu” là hai hình ảnh đẹp, là chuẩn mực để đánh giá vẻ đẹp của con người: Người xưa nói “Phù dung như diện, liễu như mi” nghĩa là mắt đẹp như hoa phù dung, lông mày như lá liễu. Vẻ đẹp của Kiều khiến thành phải nghiêng, nước phải đổ, là vẻ đẹp không gì sánh kịp “sắc đành đòi một”. Trong bức chân dung của Kiều, Nguyễn Du tập trung mô tả đôi mắt của nàng. Trước đó, khi tả Vân, nhà thơ không nhắc gì về đôi mắt. Điều này là một dụng ý nghệ thuật của tác giả. Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, là nơi phản ánh trí tuệ và tâm hồn. Mắt đẹp như nước mùa thu làm nổi bật về trí tuệ, tâm hồn của Thúy Kiều, hé lộ một con người có đời sống nội tâm sâu sắc. Nguyễn Du miêu tả đôi mắt của nàng để làm nổi bật Thúy Kiều - nhân vật chính của tác phẩm.
Trước bức chân dung chị em Thúy Kiều, có người bắt bẻ: khuôn mặt thế này (“khuôn trăng đầy đặn”), nét ngài thế kia (“nét ngài nở nang”) xem ra không hợp; rồi màu tóc, làn da ấy là như thế nào? Rất khó để có thể vẽ được bức chân dung cụ thể. Nếu hiểu như vậy sẽ là sai lầm tai hại bởi như thế là không hiểu được dụng ý của tác giả. Đại thi hào Nguyễn Du khi tả Vân, Kiều không cốt tả người mà cốt gợi vẻ đẹp. Vẻ đẹp của hai chị em Kiều là vẻ đẹp lí tưởng, mọi họa tiết cụ thể sẽ làm hỏng bức chân dung. Tuyệt sắc giai nhân ấy không thể đem những tiêu chuẩn đã được công thức hóa mà đo được. Nguyễn Du dùng những khuôn mẫu, ước lệ để diễn tả vẻ đẹp vượt ra ngoài, vượt lên trên khuôn mẫu. “Kì tài diệu bút” của Nguyễn Du là thế!
Khác với miêu tả Vân, chỉ tả sắc mà bỏ tả tài, Nguyễn Du khi tả Kiều đã tả sắc một phần còn dành đến hai phần để tấm tắc tài năng của nàng. Là người “thông minh vốn sẵn tính trời” nên cái tài của Kiều đã đạt tới mức lí tưởng theo quan niệm cũ, đủ cả cầm, kì, thi, hoạ:
Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm
Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một chương
Tài đàn của Kiều đã là sở trường, năng khiếu, “nghề riêng”, vượt lên trên “ăn đứt” mọi người. Cực tả cái tài của Kiều cũng là để ngợi ca cái tâm đặc biệt của nàng. Cung đàn “Bạc mệnh” mà Kiều tự sáng tác khiến người nghe sầu não, đau khổ đã thể hiện được tài năng của nàng nhưng đồng thời cũng là sự ghi lại tiếng lòng của một trái tim đa sầu đa cảm. Vẻ đẹp của Kiều chính là sự kết hợp hài hòa của cả sắc - tài - tình.
Có điều tại sao Kiều là chị mà Nguyễn Du lại nhắc đến sau? Ta hiểu được ẩn ý sâu xa của đại thi hào. Chưa cần nhắc đến số lượng câu chữ viết về mỗi chị em, chỉ cần nhìn vào thứ tự miêu tả trước sau ta đã thấy nhà thơ tả Vân trước để lấy Vân làm nền nhằm làm nổi bật người chị tài sắc vẹn toàn, đa sầu đa cảm.
Tranh chân dung hai cá nhân đồng thời là biểu tượng số phận của họ. Thúy Vân như mây thấp, tuyết mỏng, thiên nhiên nhường cho vẻ đẹp của nàng. Còn Thúy Kiều đầy oán trách, ghen tỵ. Trong vẻ đẹp của Vân, ẩn chứa một tương lai tươi sáng, nhưng đầy chông gai, khó khăn. Kiều mang trong mình nỗi đau vì thua kém, ghen tức, và một số phận đầy bi thương, dày vò.
Chỉ cần một đoạn thơ ngắn, Nguyễn Du đã mô tả một cách tinh tế hai nhân vật Thúy Kiều và Thúy Vân. Ông đã tôn trọng vẻ đẹp toàn diện của con người, vẻ đẹp không gì sánh bằng. Điều này là một phần quan trọng của tinh thần nhân đạo trong thơ của ông. Hai bức chân dung này sẽ mãi là khuôn mẫu của sắc đẹp trong văn học Việt Nam thời phong kiến.
Bức tranh chân dung “Chị em Thúy Kiều” đã làm rõ hơn về số phận và cuộc đời của hai nhân vật trong Truyện Kiều. Đây là bước đầu để người đọc hiểu rõ hơn về Thúy Kiều, nhân vật chính của tác phẩm. Cô ấy được miêu tả như một người đầy sức hấp dẫn, với vẻ đẹp, tài năng, và tâm hồn nhạy cảm. Điều này dự báo một cuộc sống đầy biến động và thách thức. Tất cả những thành công này, sự ngưỡng mộ của độc giả, đều là sự đóng góp của Nguyễn Du, người đã ghi danh vào trái tim của người đọc với câu nói “Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du”.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 8
Chị em Thúy Kiều là phần mở đầu của Truyện Kiều của Nguyễn Du, một kiệt tác văn học và nghệ thuật của Việt Nam. Đoạn trích này là một ví dụ xuất sắc về nghệ thuật miêu tả nhân vật của Nguyễn Du, một nhà thơ với tầm nhìn nhân văn sâu sắc và tài năng văn chương vĩ đại.
Sau một số câu tóm tắt về hoàn cảnh gia đình của hai chị em, nhà thơ giới thiệu vẻ đẹp của Thúy Kiều và Thúy Vân:
Trước mặt, hai nữ diễm tình,
Thúy Kiều là chị, Thúy Vân là em…
Ánh dương lấp lánh màn che,
Cánh hoa bay đi, tường đông hiên nhà ai.
Bút pháp mô tả nhân vật trong đoạn trích này là kỹ thuật thường thấy trong thơ cổ điển, so sánh vẻ đẹp của con người với những nét đẹp của tự nhiên. Dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du, công thức này trở nên sống động và sáng tạo.
Nhà thơ giới thiệu hai chị em Thúy Kiều bằng cách tôn trọng gọi họ là nữ diễm tình và khẳng định: Mỗi người một vẻ, mỗi người một vẻ đẹp riêng biệt. Cả hai đều sở hữu nhan sắc tuyệt vời, với hình dáng thanh tú, yểu điệu. Họ sáng ngời như ánh mặt trời, tâm hồn trong trắng như tuyết.
Nguyễn Du đã cẩn thận lựa chọn hình ảnh và từ ngữ để miêu tả.
Thúy Vân xuất hiện trước mắt độc giả với vẻ đẹp cao quý, kiêu sa:
Vân tỏa sáng lấp lánh khác thường,
Khuôn mặt tròn trĩnh, nụ cười rạng rỡ.
Hoa nở, ngọc lấp lánh,
Mây phải chịu thua, tuyết cũng phải nhường.
Gương mặt của Thúy Vân toát lên vẻ đẹp phong phú, tươi sáng, phản ánh sự đầy đủ, hoàn hảo. Nụ cười của nàng tỏa sáng như hoa nở, giọng nói trong trẻo như tiếng ngọc rơi. Tóc của nàng đen mượt đến mức mây cũng phải chịu thua, làn da trắng của nàng lại trắng hơn tuyết. Có vẻ như Thượng Đế đã ban cho Thúy Vân nhiều phúc lợi đặc biệt mà không ai ganh ghét và ghen tỵ. Vẻ đẹp sức sống đó dự báo cho cuộc đời yên bình, phồn thịnh của Thúy Vân trong tương lai. Nàng sẽ được thưởng thức mọi điều sung túc của một bậc phụ nữ may mắn.
Không tình cờ mà Nguyễn Du miêu tả Thúy Vân trước, Thúy Kiều sau. Ý đồ của nhà thơ là đặt vẻ đẹp của em gái làm nền cho vẻ đẹp của chị – nhân vật chính. Vẻ đẹp của Thúy Vân cao quý và khác biệt, đạt đến đỉnh cao của nhan sắc, nhưng vẻ đẹp của Thúy Kiều lại đặc biệt vì nó vượt ra khỏi những ranh giới thông thường.
Thúy Kiều đặc biệt ở chỗ là nó phá vỡ những khuôn mẫu truyền thống.
Từ câu đầu tiên giới thiệu về Thúy Kiều, Nguyễn Du đã khẳng định:
Kiều càng mặn mà tài sắc,
So về sắc tài cô hơn.
Thúy Vân có vẻ đẹp khác biệt, nhưng Thúy Kiều vượt xa cả về tài lẫn sắc. Vẻ đẹp mặn mà, sắc sảo của Thúy Kiều gây ấn tượng sâu sắc, không thể nào quên. Trong khi miêu tả Thúy Vân, Nguyễn Du tập trung vào chi tiết, thì khi tả Thúy Kiều, ông nhấn mạnh vào đôi mắt – cửa sổ của tâm hồn:
Làn mắt mịn màng, đôi lông mày,
Hoa ghen thắm thua, liễu hờn kém xanh.
Đôi mắt của nàng sáng như nước hồ mùa thu, lông mày thon thả như dáng núi mùa xuân. Trong đôi mắt ấy ẩn chứa một tâm hồn đa cảm đặc biệt. Vẻ đẹp của nàng vượt trội, khiến hoa phải ghen vì không thể sánh kịp, liễu phải hờn vì không bằng xanh của nàng. Tác giả đã sử dụng tài nghệ thuật và tình cảm mến yêu để miêu tả Thúy Kiều, nhưng cũng ám chỉ sự bất an về tương lai của nàng. Theo quan niệm tài mệnh phổ biến, mọi thứ tốt đẹp trên đời đều khó mà bền vững. Thúy Kiều đẹp đến mức không ai sánh kịp, và chắc chắn sẽ phải đối mặt với sự ghen tỵ và đố kị từ người khác.
Một điều đáng chú ý nữa là khi miêu tả Thúy Vân, thi hào Nguyễn Du hoàn toàn không đề cập đến tài năng của nàng. Trong khi đó, khi tả Thúy Kiều, ông nhấn mạnh về sự toàn vẹn của vẻ đẹp cả về tài lẫn sắc của nàng:
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
..............
Tài đàn riêng vượt trội hơn cả hồ cầm một bàn.
Trên đời này, hiếm có người con gái nào có tài năng đa dạng như Thúy Kiều, đặc biệt là khi nói đến tài năng chơi hồ cầm của nàng - không ai sánh kịp. Với vẻ đẹp, tài năng và tâm hồn mẫn cảm, Thúy Kiều dường như có khả năng linh cảm về số phận đau thương của mình, vì vậy mới sáng tác ra bản nhạc 'Bạc mệnh' khiến người nghe phải xót xa:
Khúc nhạc được chọn kỹ lưỡng từng nốt,
Một bản 'Bạc mệnh' làm xúc động lòng người hơn cả.
Bốn câu thơ cuối đoạn, tác giả nhìn nhận tổng quan về hai chị em Thúy Kiều, Thúy Vân và hoàn cảnh sống của họ:
Phong lưu tới mực, quần áo hồng hào,
Mùa xuân xanh rì, tuần cập kê gần kề.
Trướng trình êm đềm, màn che lấp đi,
Ở nhà, ong bướm vẫn bay đi về không màng ai.
Những chi tiết này cho thấy họ là con nhà hiếm hoi, được nuôi dưỡng trong một môi trường giáo dục tốt và đầy đủ. Đồng thời, nó cũng khẳng định phẩm hạnh trong trắng, cao quý của hai chị em Thúy Kiều.
Mặc dù đoạn trích chỉ gồm hai mươi bốn câu thơ, nhưng nó đã thể hiện sự tài năng nghệ thuật tuyệt vời của Nguyễn Du. Ông thật sự là một bậc thầy trong việc sử dụng thủ pháp ước lệ để miêu tả nhân vật. Mỗi nhân vật trong tác phẩm của ông đều có diện mạo và tính cách riêng biệt.
Trong việc miêu tả vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều, tác giả truyền đạt sự yêu thương và trân trọng đối với nhân vật; ông tôn trọng rằng một người như Thúy Kiều, tài sắc vẹn toàn, xứng đáng được yêu thương và hạnh phúc. Sự bất hạnh sau này của nàng không phải do bản thân mà là do những tội ác của thế lực tối ác. Đọc đoạn trích này, chúng ta cảm thấy thiện cảm với hai chị em Thúy Kiều và cùng với tác giả, chúng ta hãy đi theo họ trên con đường đầy gian nan, thử thách của cuộc sống.
So sánh tài sắc của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 9
“Truyện Kiều” được coi là tác phẩm vĩ đại nhất của đại thi hào Nguyễn Du, đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ trên thế giới, biểu hiện cho sự hoàn hảo cả về nội dung lẫn nghệ thuật. Mỗi đoạn trích trong “Truyện Kiều” đều được tác giả chăm chút tỉ mỉ, mỗi nhân vật hiện lên một cách sống động. “Chị em Thúy Kiều” không phải là ngoại lệ.
Mở đầu đoạn trích là sự giới thiệu về cả hai chị em Vân – Kiều:
“Hai nữ nhân tuyệt vời kia,
Thúy Kiều chị, còn Thúy Vân em.
Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ đều tuyệt vời”
Hai người con gái xinh đẹp ấy, có phẩm cách cao quý như mai, tâm hồn trong trắng như tuyết. Mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng, nhưng đều hoàn hảo và đẹp đẽ không tì vết.
Thúy Vân được giới thiệu trước với vẻ đẹp phong lưu, sang trọng, lịch lãm:
“Vân lộ vẻ phong cách khác lạ
Mặt trăng tròn đầy, nụ cười như hoa
Ngọc thốt rực rỡ, tươi trẻ đoan trang,
Mây cũng phải chào thua, tuyết nhường màu da.”
Thúy Vân tỏa sáng với vẻ đẹp trang trọng tuyệt vời, khuôn mặt đầy đặn như ánh trăng tròn, tiếng cười như hoa, nét mặt rạng rỡ như ngọc thốt, mái tóc mượt mà như mây, làn da trắng mịn hơn cả tuyết. Vẻ đẹp của nàng khiến thiên nhiên phải ngưỡng mộ, phải “thua”, phải “nhường” một cách tự nguyện. Nàng được phú cho một vẻ đẹp đoan trang, phong cách, báo hiệu một cuộc sống bình yên, không sóng gió.
Tại sao Thúy Vân được giới thiệu trước cả Thúy Kiều? Có lẽ đó là ý đồ của Nguyễn Du, vì nếu cô em đã đẹp như vậy, liệu cô chị – nhân vật chính của truyện có thể đẹp hơn không? Ngay từ khi nói về Kiều, nhà văn đã nói:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Thúy Vân đã đẹp đến hoàn hảo, nhưng Thúy Kiều lại còn đẹp hơn, cả về tài lẫn sắc. Không chỉ vậy, đó còn là một vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà hơn Thúy Vân.
Đặc biệt ở Thúy Kiều, Nguyễn Du chỉ tập trung miêu tả đôi mắt – cửa sổ tâm hồn của cô gái ấy:
“Làn mắt như dòng nước thu, đôi lông mày như dáng núi mùa xuân
Hoa ghen thua sắc thắm, liễu hờn so với xanh”
Đôi mắt của nàng sáng sủa như dòng nước thu, lông mày như dáng núi mùa xuân. Trong đôi mắt đó, chứa đựng một tâm hồn phong phú và đầy cảm xúc. Kiều sở hữu một vẻ đẹp khiến hoa phải “ghen”, liễu phải “hờn”, nhưng cũng làm cho nàng phải đối mặt với sự ghen ghét từ người khác. Cuộc sống của Kiều, sẽ là một hành trình đầy sóng gió.
Ở Thúy Vân, người ta chỉ dựa vào vẻ đẹp ngoại hình để đoán định về tài năng, vì Nguyễn Du không đề cập đến. Tuy nhiên, ông đã nói rất nhiều về tài năng chơi đàn của Thúy Kiều:
“Một hai nghiêng nước nghiêng thành
..............
Một thiên “Bạc mệnh” lại càng nao lòng”
Không chỉ sở hữu vẻ đẹp quý phái, Kiều còn là một người thông minh, đa tài. Có thể nói, đến với Thúy Kiều, người đọc mới thấu hiểu được vẻ đẹp tuyệt vời của nàng. Tuy nhiên, trong vẻ đẹp hoàn hảo đó, là một tâm hồn đầy bi thương và nhiều cảm xúc. Có lẽ nàng đã cảm nhận được số phận u buồn của mình, nên đã sáng tác “Bạc mệnh” khiến người nghe đều đồng cảm. Và đúng như nàng dự đoán, cuộc đời bình yên của nàng không kéo dài được lâu, bởi “Chữ tài gặp chữ tai” như một luật trời, nàng sẽ phải trải qua nhiều gian khổ trong cuộc sống.
Ở cuối đoạn trích, Nguyễn Du tóm tắt về hai chị em Thúy Vân – Thúy Kiều và hoàn cảnh sống của họ:
“Phong lưu rực rỡ, kiêu hùng quyền uy
Xuân xanh đã gần, tuần cập kê như đang đến
Màn che êm đềm, tường đông ong bướm bay đi về đâu mất”
Bốn câu thơ đã tả lên hoàn cảnh sống của hai chị em. Họ được giáo dục kỹ lưỡng, là những cô gái con nhà đạo đức, mang trong mình phẩm hạnh cao quý và trong sáng.
Chỉ với hai mươi bốn câu thơ và thủ pháp ước lệ, Nguyễn Du đã vẽ lên trước mắt người đọc vẻ đẹp tuyệt vời của hai chị em Thúy Vân – Thúy Kiều và ẩn trong đó là những tình cảm, dự đoán của ông về cuộc sống, số phận của hai người. Hãy cùng theo dõi những bước chân của họ trên con đường gập ghềnh của cuộc đời.
So sánh vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều - Mẫu 10
“Chị em Thúy Kiều” là đoạn trích nổi bật ở phần khai mạc của Truyện Kiều của Nguyễn Du - nhà thơ vĩ đại thế kỷ XVIII, XIX. Tác phẩm mang giá trị về nhân đạo và hiện thực, đồng thời là điểm cao của thơ ca tiếng Việt, đặc biệt là nghệ thuật miêu tả nhân vật mà đoạn trích này là một ví dụ điển hình.
Sau một số câu tóm tắt về hoàn cảnh gia đình Vương viên ngoại, nhà thơ đã giới thiệu vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều, Thúy Vân:
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân….
…..đi về mặc ai.
Với bút pháp miêu tả nhân vật làm chủ đạo trong đoạn trích này là bút pháp ước lệ thường thấy trong văn học cổ điển, sử dụng sự so sánh giữa vẻ đẹp của thiên nhiên và vẻ đẹp của con người. Dưới ngòi bút tài hoa, tinh tế và sáng tạo của Nguyễn Du, công thức ước lệ này đã được biến đổi một cách tài tình, làm cho nhân vật trở nên sống động và cụ thể hơn.
Nhà thơ Nguyễn Du đã giới thiệu hai chị em Thúy Kiều bằng cách gọi tôn trọng những người con gái xinh đẹp là “tố nga’ và khẳng định rằng “Mai cốt cách, tuyết tinh thần, Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”. Cả hai đều có nét đẹp tự nhiên. Hình dáng thanh tú, dịu dàng (mai cốt cách), tâm hồn trong trắng như sương, như tuyết (tuyết tinh thần).
Nguyễn Du đã kỹ lưỡng và công phu trong việc chọn từ và hình ảnh để mô tả. Thúy Vân đã được nhà thơ đưa ra trước mắt độc giả, người nghe với vẻ đẹp trang trọng, kiêu sa:
Vân xem trang trọng khác với,
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang,
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.
Gương mặt của Thúy Vân toát lên vẻ đẹp phúc hậu, tươi tắn, gợi cảm giác đầy đủ, trọn vẹn. Nụ cười của nàng tươi như hoa nở, tiếng nói trong trẻo như tiếng ngọc rơi trên bàn vàng. Tóc nàng đen mượt đến mức mây phải chịu thua, da nàng trắng đến mức tuyết phải nhường. Có thể nói tạo hoá đã ban cho Thúy Vân rất nhiều ưu ái mà nàng vẫn không gây ra ganh ghét và đố kị. Vẻ đẹp sống động ấy tiên báo cho cuộc đời sau này của Thúy Vân sẽ êm đềm, giàu sang. Và chắc chắn rằng nàng sẽ thưởng thức mọi niềm vui của một phụ nữ giàu có.
Không phải tình cờ mà Nguyễn Du đã miêu tả Thúy Vân trước, Thúy Kiều sau. Việc sắp xếp thứ tự miêu tả của nhà thơ có mục đích, đó là dùng vẻ đẹp của em gái làm nền cho vẻ đẹp của chị gái - nhân vật chính, vẻ đẹp của Thúy Vân trang trọng khác biệt, tức là đạt đến đỉnh cao của nhan sắc mà tạo hoá ban cho người phụ nữ; nhưng vẻ đẹp của Thúy Kiều lại rất đặc biệt ở chỗ là nó phá vỡ khuôn mẫu thông thường từ trước đến nay.
Từ câu đầu tiên giới thiệu về Thúy Kiều, Nguyễn Du đã khẳng định:
Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn.
Thúy Vân đã có vẻ đẹp ngoại lệ, nhưng Thúy Kiều lại vượt xa cả Vân ở cả tài năng và vẻ đẹp. Vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ của Thúy Kiều dường như đã để lại ấn tượng sâu sắc, không thể quên. Miêu tả về Thúy Kiều, Nguyễn Du không đi vào chi tiết như với Thúy Vân mà tập trung vào vẻ đẹp của đôi mắt - cửa sổ của tâm hồn:
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Đôi mắt của Kiều tỏa sáng như nước hồ mùa thu, lông mày thanh tú như dáng núi mùa xuân. Trong đôi mắt đẹp đó chứa đựng một tâm hồn đa cảm, không giống ai. Vẻ đẹp của Kiều khiến hoa phải ghen tỵ vì thua sắc, cây liễu phải hờn dỗi vì kém xanh. Nguyễn Du đã dùng tài nghệ thuật và lòng kính trọng để mô tả về Thúy Kiều, nhưng ông cũng nhấn mạnh sự lo lắng, dự báo về tương lai không mấy hạnh phúc của nàng. Theo quan niệm về tài mệnh phổ biến trong dân gian, đặc biệt là ở phương Đông thời kì đó, thì mọi điều tốt đẹp đều khó mà bền lâu. Thúy Kiều đẹp, nàng đẹp một cách không ai sánh kịp, nhưng nàng sẽ gánh chịu sự ghen ghét và đày đọa từ người đời.
Một điều đáng chú ý là khi miêu tả về Thúy Vân, thi hào Nguyễn Du hoàn toàn không nhắc đến tài năng của nàng. Nhưng khi đến Thúy Kiều, ông nhấn mạnh rằng nàng là người tài năng và xinh đẹp hoàn hảo:
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
Thông minh vốn sẵn tính trời,
Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.
Trên thế gian, hiếm có phụ nữ nào có nhiều tài năng như Thúy Kiều, đặc biệt là với tài năng chơi hồ cầm không ai sánh kịp. Ngoài vẻ đẹp, nàng còn có tài năng và một tâm hồn nhạy cảm đặc biệt với cuộc sống. Có vẻ như nàng đã cảm nhận được số phận bất hạnh sắp đến với mình, vì vậy đã sáng tác khúc hòa âm “Bạc mệnh” khiến ai nghe cũng phải xót xa:
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên “Bạc mệnh” lại càng não nhân.
Bốn câu thơ cuối đoạn, Nguyễn Du nhìn nhận tổng quan về hai chị em Thúy Kiều, Thúy Vân và hoàn cảnh sống của họ:
Phong lưu quần áo hồng tươi,
Mùa xuân sắp tới, cỏ xanh mơn mởn.
Trướng rủ màn che êm đềm,
Hoa mùa đông về, bướm bay mặc ai.
Những chi tiết này cho thấy họ là con nhà nền nếp, được giáo dục đầy đủ và tốt đẹp; đồng thời khẳng định phẩm hạnh trong trắng và cao quý của chị em Thúy Kiều.
Đoạn trích ngắn gọn, chỉ trong hai mươi bốn câu thơ, đã thể hiện tài năng nghệ thuật xuất sắc của Nguyễn Du. Ông là một bậc thầy trong việc sử dụng thủ pháp ước lệ để miêu tả nhân vật. Mỗi nhân vật của ông đều có diện mạo và tính cách rõ nét.
Trong khi tả vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều, Nguyễn Du thể hiện tình yêu và trân trọng sâu sắc đối với con người; ông khẳng định rằng một người như Thúy Kiều xứng đáng được yêu thương và hạnh phúc. Dù sau này cuộc đời nàng gặp phải gian truân, bất hạnh, đó là do tội ác của thế lực tối ác. Đọc đoạn trích này, chúng ta cảm thấy gần gũi hơn với hai chị em Thúy Kiều và đồng cảm với họ trong những khó khăn của cuộc đời. Hãy theo dõi họ trên con đường đầy gian nan và thử thách.