TOP 13 bài Phân tích vai trò của những người lãnh đạo đối với sự phát triển của đất nước, kèm theo dàn ý chi tiết, sẽ giúp các bạn nắm vững kiến thức và hoàn thiện bài viết số 6 lớp 8 đề 1 của mình.
Thông qua đó, các bạn sẽ hiểu sâu hơn về những đóng góp to lớn của các nhà lãnh đạo anh minh như Lí Công Uẩn, Trần Quốc Tuấn, để tự mình nỗ lực, phấn đấu góp phần cho sự phát triển của đất nước. Hãy cùng đọc để ngày càng tiến bộ trong môn Văn 8.
Đề bài: Dựa vào các văn bản Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ, hãy phân tích vai trò của những người lãnh đạo anh minh như Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đối với sự phát triển của đất nước.
Phân tích vai trò của những người lãnh đạo đối với sự phát triển của đất nước
- Phân tích dàn ý về vai trò của những người lãnh đạo
- Phân tích ngắn gọn về vai trò của những người lãnh đạo
- Các mẫu phân tích xuất sắc về vai trò của những người lãnh đạo (12 mẫu)
Phân tích dàn ý về vai trò của những người lãnh đạo
I. GIỚI THIỆU
- Trong quá khứ, nhà nước phong kiến với hệ thống lãnh đạo tập trung vào vua và các quan lại có ảnh hưởng sâu rộng đối với quốc gia.
- Qua việc tìm hiểu hai văn bản “Chiếu dời đô” của Lý Công Uẩn và “Hịch tướng sĩ’ của Quốc công Trần Hưng Đạo, chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về vấn đề này.
II. NỘI DUNG CHÍNH
1. Văn bản: “Chiếu dời đô” của Lý Công Uẩn
- Trong khi được viết dưới dạng một văn bản chiếu, thường là để ban bố mệnh lệnh của vua đến nhân dân, Lý Công Uẩn đã lựa chọn từ ngôn từ nhẹ nhàng, kỹ lưỡng để phân tích những lợi ích của việc dời kinh đô mới Đại La, đồng thời cũng muốn lắng nghe ý kiến của quần thần, dân chúng: “ .. các khanh thấy thế nào?”.
- Một người lãnh đạo anh minh cũng biết quan tâm đến hạnh phúc lâu dài của nhân dân, không chỉ tập trung vào lợi ích ngắn hạn mà bỏ qua điều lâu dài. Lý Công Uẩn là một trong những vị vua anh minh như vậy.
- Lý Công Uẩn đã chọn Đại La làm kinh đô không phải một cách ngẫu nhiên, mà là kết quả của nhiều lần quan sát, nghiên cứu. Đại La có vị trí trung tâm, là sự hội tụ của nhiều con sông lớn, nằm ở đồng bằng, vì vậy rất thuận lợi cho giao thông; nơi này còn có khí hậu mát mẻ, đất đai màu mỡ, dân chúng sống trong thịnh vượng, an ổn, với nhiều nguồn tài nguyên phong phú và đa dạng,...
- Theo quan điểm của Lý Công Uẩn, Đại La xứng đáng là “kinh đô của bậc đế vương muôn đời”.
- Ông chọn thành phố mới không chỉ vì lợi ích cá nhân, mà vì lợi ích của nhân dân và sự phát triển của đất nước. Lý Công Uẩn đã có cái nhìn xa trông rộng đó, giúp đất nước vững bền qua hàng nghìn năm và thành phố Đại La, sau này đổi tên thành Thăng Long, tồn tại và phát triển qua nhiều triều đại như Lý, Trần, Lê, Nguyễn. Mặc dù theo chế độ phong kiến, Lý Công Uẩn là một vị vua, nhưng ông đã phần nào đem lại khái niệm “dân chủ”, một khái niệm tiên tiến sau này, là lấy dân làm chủ, với triều đình và nhà nước chỉ giúp đỡ nhân dân có được hạnh phúc lâu dài.
2. Văn bản: “Hịch tướng sĩ” của Trần Quốc Tuấn
- Trong thời kỳ loạn lạc, danh tướng Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn đã thể hiện sự khoan dung và nghiêm túc.
- Với nước đang đối đầu với địch Nguyên - Mông mạnh mẽ, với thuộc địa từ Trung Quốc đến Châu Âu.
- Ông hiểu rằng, sự đoàn kết với lòng dân là chìa khóa của vận mệnh bị đe dọa của quốc gia.
- Trần Quốc Tuấn đã dẫn đầu trong việc hòa giải mọi mâu thuẫn, bằng cách loại bỏ mọi sự căm ghét giữa mình và triều vua.
- Văn bản “Hịch tướng sĩ” được tạo ra. Bài viết này đã có ảnh hưởng mạnh mẽ bởi ông biết cách phân tích hậu quả của sự yếu đuối, sợ hãi dưới góc nhìn của một người dân, không phải của một tướng lĩnh, và thể hiện sự cam kết tuyệt đối: “dù trăm xác này phơi bày ngoài đất, nghìn xác này gói vào da ngựa, tôi cũng vẫn cam lòng'
- Nhờ hiểu biết về dân, và từ đó có lòng từ bi, Trần Quốc Tuấn đã kiên định và mạnh mẽ đối đầu với bọn địch mạnh nhất.
III. KẾT LUẬN
- Dựa vào hai văn bản “Chiếu dời đô” và “Hịch tướng sĩ”, tôi đã thấu hiểu rõ vai trò quan trọng của những nhà lãnh đạo anh minh.
- Các nhà lãnh đạo là những người kiểm soát vận mệnh của quốc gia, và chính họ đã xây dựng nên Việt Nam ngày nay. Tôi rất biết ơn và tự hào về những người này, vì họ là người Việt Nam.
Suy nghĩ về vai trò của những người lãnh đạo một cách ngắn gọn
Trong lịch sử dân tộc Việt Nam, có nhiều nhà lãnh đạo tài năng đã chiến thắng. Ở mỗi giai đoạn lịch sử, có những con người xuất sắc nổi lên, trong đó có Lý Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn, những anh hùng đã thay đổi số phận của quốc gia.
Những nhà lãnh đạo anh minh là những người vượt trội về tài năng và phẩm chất. Họ được người dân tôn trọng và ngưỡng mộ. Họ có tầm nhìn rộng lớn và khả năng thực hiện ý định của mình. Quyết định của họ luôn phải đúng đắn và quyết định vận mệnh của dân tộc và quốc gia. Cuối cùng, mọi thứ họ làm đều vì dân, vì quốc gia, và vì hạnh phúc và ấm no của mọi người.
Lý Công Uẩn được biết đến là một vị vua thông thái, tận tâm với nhân dân. Khi chiến thắng quân thù, ông quyết định dời kinh đô. Đây là một quyết định mạo hiểm, nhưng nhờ sự phân tích kỹ lưỡng và sự chu đáo trong mọi việc, không gây ra hậu quả nghiêm trọng cho quốc gia. Lý Công Uẩn có cái nhìn xa trông rộng về tương lai của dân tộc và đất nước. Ông nhận ra sự phù hợp của Đại La so với Hoa Lư. Trần Quốc Tuấn là một danh tướng có tài năng. Ông cũng là một chỉ huy xuất sắc trong việc tạo ra lòng đoàn kết giữa quân lính. Cách ông thuyết phục và chỉ ra sai lầm của quân lính của mình là một cách khôn ngoan và khéo léo, không làm mất lòng bất kỳ ai mà ngược lại khiến mọi người kính trọng.
Trần Quốc Tuấn trở nên nổi tiếng qua bài 'Hịch tướng sĩ' vào năm 1285, một tác phẩm nổi bật kêu gọi các tướng sĩ sử dụng binh pháp, học tập và mưu trí để đẩy lùi quân xâm lược. Lí Công Uẩn lại trở nên nổi tiếng với 'Chiếu dời đô', một tuyên bố độc lập. Với tài năng và tâm hồn lãnh đạo, họ thu hút sự ngưỡng mộ từ mọi người.
Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đều là những nhân vật quan trọng trong việc xây dựng, bảo vệ và gìn giữ độc lập tự do cho Việt Nam. Với tài năng và lòng yêu nước, họ được dân chúng tôn kính và ngợi ca. Sự hiện diện của họ đã định hình nên những thắng lợi lịch sử của dân tộc.
Trong lịch sử, từ thời Hùng Vương đến thời chiến tranh chống quân xâm lược, chúng ta biết ơn những nhà lãnh đạo hiền lành và tài ba đã góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước. Là những người trẻ, chúng ta cần học hỏi và gìn giữ những giá trị của thế hệ đi trước.
Suy nghĩ về vai trò của những nhà lãnh đạo xuất sắc nhất
Phân tích vai trò của người lãnh đạo - Mẫu 1
Để lãnh đạo một đất nước phát triển và vững mạnh, cần có những nhà lãnh đạo anh minh, sáng suốt, và có quyết định đúng đắn đối với số phận của đất nước. Trong lịch sử, hai nhà lãnh đạo xuất sắc là Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đã để lại dấu ấn sâu đậm thông qua các văn bản Chiếu dời đô và Hịch tướng sĩ, làm nên những trang sử vinh quang cho quốc gia.
Lí Công Uẩn, hay còn được gọi là Lí Thái Tổ, khi dời đô về Thăng Long, đã thông qua Chiếu dời đô trước mặt toàn dân và quan lại. Trong bài văn này, ông đã trình bày một cách sắc bén lập luận về quyết định dời đô của mình, dựa trên ý nghĩa của 'vận mệnh trời', 'ý dân' và 'thuận thiên thì thay đổi'.
Nhà vua đã đưa ra những lập luận chặt chẽ và có căn cứ. Trong khi Hoa Lư có địa thế hiểm trở, Thăng Long lại có nhiều lợi thế, và đặc biệt, nhà vua luôn quan tâm đến lợi ích của nhân dân. Những quyết định của Lí Thái Tổ đã được chứng minh bằng sự thịnh vượng của triều đại Lý sau khi rời đô về Đại La.
Trong bài Hịch tướng sĩ, Trần Quốc Tuấn thể hiện sự đau xót không thể nào diễn tả hết khi thấy nước nhà bị đối thủ xâm lược. Ông kêu gọi tướng lĩnh cần phải tỉnh táo và quyết tâm đánh đuổi kẻ thù.
Vị vua này không ngần ngại sử dụng lời lẽ mạnh mẽ để khích lệ tinh thần binh lính. Ông muốn binh sĩ tỉnh táo bằng cách đánh vào lòng tự trọng của họ. Thông qua Hịch tướng sĩ, ta nhìn thấy Trần Quốc Tuấn không chỉ là một nhà lãnh đạo anh minh mà còn là người rất khôn ngoan và tận tâm đối với dân tộc.
Hai văn bản 'Chiếu dời đô' và 'Hịch tướng sĩ' cho thấy Trần Quốc Tuấn và Lí Công Uẩn là hai vị vua có đầy đủ phẩm chất của một nhà lãnh đạo tài ba. Họ có tầm nhìn sâu rộng, lòng yêu nước và sự sáng suốt trong mỗi quyết định đối với đất nước. Công lao của họ đã giúp đất nước phát triển mạnh mẽ và thịnh vượng như ngày nay.
Trong thời đại bình yên, để đất nước tiến lên và phát triển, mỗi nhà lãnh đạo cần phải có những phẩm chất như Trần Quốc Tuấn và Lí Công Uẩn. Nhưng trong xã hội hiện đại, cần có một hệ thống quản lý nhà nước được cải thiện và một lãnh đạo có khả năng làm việc cùng với bộ máy quản lý nhà nước để đạt được hiệu suất cao nhất. Vai trò của họ là không thể phủ nhận đối với sự phát triển của đất nước.
Không có ai sinh ra đã sẵn có đầy đủ phẩm chất để trở thành một nhà lãnh đạo. Đó là kết quả của sự rèn luyện và học hỏi qua thời gian. Mỗi người cần phải nỗ lực, tích lũy kiến thức và phát triển các kỹ năng mềm để trở thành một người có tài năng và có thể góp phần cho xã hội.
Suy nghĩ về vai trò của người lãnh đạo - Mẫu 2
Dân tộc Việt Nam đã trải qua hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước. Để xây dựng một đất nước hạnh phúc và thịnh vượng như ngày nay, chúng ta không thể không nhắc đến những vị anh hùng như Lý Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn. Họ là những nhà lãnh đạo xuất sắc, luôn đặt lợi ích của đất nước lên hàng đầu. Hai văn bản “Chiếu dời đô” và “Hịch tướng sĩ” là minh chứng rõ ràng nhất cho sự anh minh của họ.
'Chiếu dời đô' của Lí Công Uẩn là biểu hiện của quyết tâm dời kinh đô từ Hoa Lư (Ninh Bình) đến thành Đại La (nay là Hà Nội) khi ông lên ngôi hoàng đế. Việc này đã đánh dấu bước khởi đầu quan trọng của triều đại Lí, mở ra một thời kỳ vinh quang cho đất nước. Nhà vua đã rõ ràng thể hiện ý dịnh của mình, không chỉ để theo thuận lợi của trời, ý dân mà còn để cải thiện cuộc sống của nhân dân, tạo điều kiện cho sự phát triển kinh tế của đất nước. Quyết định này không chỉ là một hành động đơn thuần mà còn là một bước tiến lớn trong sự trưởng thành của dân tộc Việt Nam. Kinh đô Thăng Long, hay còn gọi là Đại La, không chỉ là nơi lập đế nghiệp mà còn là linh hồn của Việt Nam, đóng vai trò quan trọng trong lịch sử và văn hóa của dân tộc. Quyết định của Lí Công Uẩn đã chứng minh sự sáng suốt và tầm nhìn dài hạn của một nhà vua anh minh.
Thời kỳ dân tộc Đại Việt đối đầu với quân Nguyên – Mông hung ác, Trần Quốc Tuấn hay Hưng Đạo Vương đã ba lần dẫn quân đánh bại quân xâm lược. Sự tâm huyết và tài năng của một vị tướng, một người con yêu nước, đồng thời là một người lãnh đạo, được thể hiện rõ trong áng văn “Hịch tướng sĩ”. Trước năm 1285, ông viết bài Hịch này nhằm kêu gọi tướng lãnh học hỏi binh sách, rèn luyện võ nghệ để chuẩn bị chống lại quân xâm lược. Câu văn sắc bén chứa đựng tình cảm, cũng như lý lẽ sắc sảo đã thấu hiểu tận sâu tội ác của kẻ thù và nhấn mạnh về những việc cần làm để chống lại chúng. Trần Quốc Tuấn đã tỏ ra thông minh khi nhìn ra bản chất của quân giặc và thế mạnh của quân ta. Tác giả rõ ràng biểu hiện sự khinh bỉ, ví dụ như gọi quân giặc là “dê chó”, “hổ đói”. Ông thể hiện sự căm phẫn của mình và sẵn lòng hy sinh cho sự nghiệp giành lại độc lập cho dân tộc. Ông khẳng định rằng việc học hỏi binh sách, rèn luyện võ nghệ là cần thiết để bảo vệ nước nhà. Lời tâm sự chân thành của Trần Quốc Tuấn đã khích lệ lòng tự trọng ở các tướng lãnh, làm cho họ sẵn lòng hy sinh và chiến đấu. Vai trò quan trọng của người lãnh đạo trong việc thúc đẩy lòng yêu nước và sự đoàn kết của dân tộc đã được khẳng định một cách rõ ràng trong lịch sử.
Hơn một ngàn năm qua, lịch sử dân tộc Việt Nam đã trải qua biết bao sóng gió, nhưng công lao của Lý Thái Tổ và Trần Hưng Đạo vẫn tồn tại mãi trong văn hóa và lịch sử của quốc gia. Thông qua các văn bản “Chiếu dời đô” và “Hịch tướng sĩ”, chúng ta hiểu rõ hơn tầm quan trọng của người lãnh đạo anh minh trong việc định hình và phát triển của dân tộc. Họ là tấm gương sáng ngời mà chúng ta có thể học tập và lấy làm gương mẫu. Hãy kế thừa và phát triển tinh thần yêu nước của cha ông, xây dựng một tương lai hòa bình, giàu mạnh cho Việt Nam.
Suy nghĩ về vai trò của người lãnh đạo - Mẫu 3
Lịch sử hàng nghìn năm của dân tộc Việt Nam luôn liên quan đến những người anh hùng vĩ đại. Tài năng và phẩm chất cao cả của họ đã ảnh hưởng sâu sắc đến số phận của quốc gia. Đọc lại văn bản Chiếu dời đô của Lí Công Uẩn và Hịch tướng sĩ của Trần Quốc Tuấn, chúng ta thấy được nhân cách và hành động vĩ đại của họ. Điều này làm rõ ràng tầm quan trọng của người lãnh đạo trong việc thúc đẩy phát triển của dân tộc, cho dù trong thời kỳ khó khăn hay thịnh vượng.
Đất nước đối mặt với nguy cơ bị xâm lược từ bên ngoài, đòi hỏi sự xuất hiện của những tướng lãnh tài ba. Trần Quốc Tuấn là một trong những nhân vật nổi bật trong lịch sử dân tộc, để lại ấn tượng sâu đậm về một nhà quân sự kiệt xuất, chống lại sự xâm lược ngoại bang. Việc gắn liền tên tuổi với những trận chiến tại Bạch Đằng, Chương Dương, Hàm Tử, đã chứng minh tài năng lãnh đạo của ông. Áng văn “Hịch tướng sĩ” của ông thể hiện rõ ý chí quyết liệt của một anh hùng dân tộc. Những lời tâm sự chân thành của Trần Quốc Tuấn đã làm cho tướng lãnh khác sẵn lòng hy sinh và chiến đấu, thể hiện vai trò quan trọng của người lãnh đạo trong việc thúc đẩy lòng yêu nước và đoàn kết dân tộc.
Trước nguy cơ đang dần tới gần: quân Mông - Nguyên một lần nữa đang xâm lược lâm le với ý đồ không để một bước đất của Đại Việt nảy mầm dưới bóng dáng của hàng vạn quân ngựa. Trần Quốc Tuấn đã viết “Hịch” để kêu gọi các tướng sĩ một lòng đối mặt với cuộc chiến sinh tồn. Những lời lẽ sắc bén, chứa đựng tình cảm sâu nặng đã chỉ ra tội ác của kẻ thù và những hành động cần thực hiện để chống lại chúng. Trần Quốc Tuấn chia sẻ nỗi đau của dân tộc, sự nhục nhã của quốc gia. Tác giả cảm thấy khinh bỉ khi thấy kẻ thù “nghênh ngang”, khi chúng “uốn lưỡi sỉ mắng triều đình”. Tác giả mô tả chúng như “dê chó”, “hổ đói”. Ông lấy những gương mặt anh hùng đã hi sinh vì đất nước để truyền cảm hứng cho các tướng sĩ. Ông cũng sử dụng suy nghĩ và hành động của mình để đốt cháy lòng yêu nước của họ. Viết cho các tướng sĩ, nhưng ông cũng để lộ tâm trạng băn khoăn, lo lắng, thậm chí quên ăn, mất ngủ, đau đớn như cắt ruột. Ông thể hiện sự cam kết hy sinh cho đất nước, cho dân tộc. Trần Quốc Tuấn là một biểu tượng của lòng yêu nước và tình thương dành cho nhân dân, là nguồn cảm hứng cho các tướng sĩ hi sinh vì đất nước.
Một vị tướng không chỉ cần có lòng yêu nước và tài năng quân sự, mà còn phải biết yêu thương và dạy bảo binh sĩ. Trần Quốc Tuấn đã tự hội tụ đủ những phẩm chất đó. Ông luôn quan tâm, chia sẻ, coi binh sĩ như những người anh em, không chỉ khi trong chiến trận mà còn khi yên bình. Nhờ tình cảm đó, ông đã thắp lên lửa yêu nước trong lòng họ. Nhưng việc yêu thương và lo lắng cho binh sĩ không chỉ dừng lại ở những lời khuyên nhẹ nhàng mà còn là những lời chỉ trích nghiêm khắc, quyết liệt về những hành động sai trái của họ: thờ ơ, lãnh đạm trước vận mệnh của Tổ quốc, quên bỏ trách nhiệm của mình đối với vận mệnh của tổ quốc. Nếu các tướng sĩ không lắng nghe, hậu quả có thể rất đau đớn: “Lúc ấy, chúng ta sẽ bị bắt, đau đớn tới mức nào đây.” Những lời dạy của ông đã đánh thức lòng trách nhiệm của nhiều binh lính, giúp họ nhận thức rõ hơn về ý nghĩa của độc lập dân tộc. Ông cũng chỉ ra những hành động cần thực hiện, kêu gọi đề cao cảnh giác, đoàn kết trước nguy cơ mất nước. Ông đã biên soạn Binh thư yếu lược để hướng dẫn các tướng sĩ, khuyến khích họ từ bỏ cuộc sống xa hoa, tập trung vào việc rèn luyện võ nghệ để chiến thắng kẻ thù xâm lược. Việc học “Binh thư yếu lược” cũng là một phần của quá trình rèn luyện để chiến thắng kẻ thù. Niềm vui trước chiến thắng đã khiến Trần Quốc Tuấn ca ngợi: “Không chỉ thân ta kiếp này được vinh danh, mà cả các người hàng thế kỷ sau vẫn nhớ danh tiếng của chúng ta.” Những lời chân thành của ông đã khiến các tướng sĩ phải khâm phục vị tướng tài dũng cảm, làm nên huyền thoại trong lịch sử chống lại ngoại xâm.
Trong thời chiến, thậm chí ở thời bình, một vị vua như Lí Công uẩn vẫn là điều cần thiết để lo lắng cho dân chúng. Lí Công uẩn, một trong những vị vua tài ba và nhân hậu nhất của nước ta, đã đặt nền móng cho triều đại nhà Lí. Ông là người thông minh, nhân ái, yêu nước thương dân, có lòng dũng cảm và lập nhiều chiến công. Ông luôn mong muốn đất nước thịnh trị, nhân dân an vui, hạnh phúc. Vì vậy, ông quyết định dời đô từ Hoa Lư sang Thăng Long, một quyết định lịch sử quan trọng đánh dấu sự trưởng thành của dân tộc đại Việt.
Trong bức chiếu dời đô, Lí Công uẩn không chỉ giải thích lý do mà còn thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về lịch sử và lòng dũng cảm đối diện với tương lai của dân tộc. Ông hiểu rõ rằng để bảo vệ nước nhà, dân tộc phải đoàn kết và tự cường. Quyết định dời đô của ông là biểu hiện của ý chí kiên cường và tầm nhìn xa về sự phát triển của đất nước.
Lí Công uẩn, với trí tuệ và lòng nhân hậu, đã thể hiện ý định dời đô một cách thuyết phục và hiểu biết về khát vọng của nhân dân và lịch sử. Bức chiếu dời đô của ông vẫn giữ nguyên giá trị và ý nghĩa thực tại cho đến ngày nay, là nguồn cảm hứng mạnh mẽ cho lòng tự hào và ý chí cố gắng của dân tộc Việt Nam.
Đọc lại chiếu dời đô của Lí Công uẩn và bài hùng văn 'Hịch tướng sĩ' của Trần Quốc Tuấn, ta thấy sáng ngời tâm hồn và hành động vì dân vì nước của họ. Điều đó là minh chứng cho vai trò quan trọng của người lãnh đạo trong sự phát triển của dân tộc. Dân tộc Việt Nam cần những nhà lãnh đạo có tâm và tài như vậy.
Vai trò của người lãnh đạo - Mẫu 4
Trong hơn 4000 năm lịch sử dựng nước và giữ nước, dân tộc Việt Nam đã có những nhà lãnh đạo tài ba như Lý Công Uẩn (hay vua Lý Thái Tổ) và Trần Quốc Tuấn (hay Hưng Đạo Vương), những vị vua, vị tướng sĩ văn võ song toàn, luôn dành cả đời mình cho vận mệnh của đất nước. Bằng văn bản 'Chiếu dời đô' của Lý Công Uẩn và 'Hịch tướng sĩ' của Trần Quốc Tuấn, chúng ta thấy rõ điều đó.
Sau khi Lê Ngọa Triều qua đời, Lý Công Uẩn được tôn làm vua với niên hiệu là Thuận Thiên, điều này là do lòng tôn kính và sự tín nhiệm của triều thần.
Lý Công Uẩn quyết định dời kinh đô từ Hoa Lư ra thành Đại La vì ông hiểu rõ rằng Đại La mới là nơi mà dân tộc có thể sống trong yên bình và thịnh vượng. Quyết định của ông không chỉ là ý riêng tư mà còn là để lo cho vận mệnh của đất nước và phản ánh lòng mong mỏi của nhân dân.
Trong 'Chiếu dời đô', Lý Công Uẩn đã nêu rõ mục đích của việc dời đô là theo 'vận mệnh trời', 'ý dân', và nhấn mạnh nơi đó là 'thánh địa'. Quyết định của ông là sáng suốt vì nơi mới đã cho thấy sự phồn thịnh và hạnh phúc của nhân dân trong suốt 200 năm qua.
Trong thời kỳ đối đầu với quân Nguyên - Mông, Trần Quốc Tuấn (hay Hưng Đạo Vương) đã ba lần dẹp tan cuộc xâm lược của đối thủ, chứng tỏ mình là một anh hùng của dân tộc.
Trước năm 1285, Trần Quốc Tuấn đã sáng tác bài 'Kêu gọi các tướng sĩ' với mục đích thúc đẩy các tướng sĩ nắm vững binh thư, rèn luyện võ nghệ để đối phó với kẻ xâm lược. Bài viết này có sức thuyết phục cao do lập luận sắc bén, tinh thần rõ ràng.
Trong bài viết, Trần Quốc Tuấn đã thông minh gợi mẫu các nhân vật trung thành từ lịch sử Trung Quốc để khích lệ lòng tự hào của các tướng sĩ. Ông nhấn mạnh vào việc đối đãi thân thiện, cung cấp thông tin về tình hình địch, và thể hiện lòng trung thành với quốc gia.
Trần Quốc Tuấn đã chỉ trích sự bất cần và vô trách nhiệm của các tướng sĩ. Ông cảnh báo về nguy cơ mất nước và kêu gọi họ nắm vững binh thư, rèn luyện võ nghệ để lưu danh trong lịch sử.
Với lập luận sắc bén, Trần Quốc Tuấn đã khuyến khích lòng yêu nước, tình thù kẻ thù của mọi người.
Trần Quốc Tuấn, một người con của dòng họ võ nhưng hiểu rõ giá trị của học vấn, tuân thủ nguyên tắc 'tam cương, ngũ thường'. Ông là một tấm gương đáng theo đuổi cho các chiến sĩ. 'Kêu gọi các tướng sĩ' của Trần Quốc Tuấn, một tác phẩm văn học vĩ đại, là tiếng kèn hú vang đầy ấn tượng, ghi dấu trong lòng dân tộc từ thời Trần (thế kỷ 13) và mãi mãi sau này.
Tóm lại, lịch sử của Việt Nam tỏa sáng nhờ vào những vị vua, tướng lĩnh anh minh như Lý Công Uẩn, Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi,... Họ là tấm gương sáng để hậu thế học tập. Chúng ta nhớ đến Bác Hồ đã dẫn dắt dân tộc giành độc lập hôm nay. Chắc chắn Bác đã theo gương những người đi trước. Sống xứng đáng với sự hy sinh của họ. Bác từng nói: 'Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ gìn nước'. Và người cũng đã dạy tuổi trẻ 'có tài mà không có đức thì là người vô dụng. Có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó'.
Xem xét vai trò của lãnh đạo - Phần 5
Trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước, đã có không ít trang sử hào hùng ghi lại những bước tiến, những cuộc cách mạng lớn làm thay đổi vận mệnh của quốc gia, dân tộc. Những thay đổi này được thực hiện bởi những người sáng suốt, anh minh. Những người này có thể là những tướng lĩnh tài ba, vua tài trí như Trần Quốc Tuấn, Lí Công Uẩn,... Tại sao tôi nhắc đến hai anh hùng dân tộc này? Bởi qua các bài văn 'Chiếu dời đô', 'Hịch tướng sĩ', vai trò của họ đã được làm rõ trong các biến cố của đất nước.
Khi tiếp xúc với hai bài viết sâu sắc của họ, ta hiểu thêm về sự anh minh của các nhà lãnh đạo trong lịch sử Trần, Lí. Điều quan trọng khi nói về những người lãnh đạo anh minh là họ phải có tầm nhìn xa trông rộng, công đức lớn lao đối với quốc gia, dân tộc. Họ cống hiến cho tự do, hạnh phúc của nhân dân. Nếu họ là những người như vậy, việc họ để lại di sản cho hậu thế là điều tự nhiên.
Nhưng để đạt được những thành tựu lớn như vậy không phải ai cũng làm được, điều gì thúc đẩy họ thực hiện những việc đó? Đó là lòng yêu nước cháy bỏng. Nhìn nhận từ hai bài viết của Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn, ta thấy tấm lòng yêu nước, trách nhiệm trước số phận của dân tộc. Trong 'Chiếu dời đô', Lí Công Uẩn đã thể hiện tình yêu của mình khi quyết định dời kinh đô để cải thiện cuộc sống cho dân. Trần Quốc Tuấn, qua 'Hịch tướng sĩ', khuyến khích tình yêu quê hương, đất nước trong tướng sĩ.
Nhìn lại những thành tựu họ đạt được, ta nhận thấy ảnh hưởng của họ không chỉ mang lại lợi ích ngay lúc đó mà còn có tác động lớn đến tương lai của đất nước. Vì vậy, vai trò của những nhân vật anh minh như họ trong lịch sử dân tộc là rất quan trọng, không thể thiếu. Như Lí Công Uẩn, người dẫn đầu triều đình nhà Lí, là minh chứng cho điều này, đặc biệt là trong việc chuyển kinh đô từ Hoa Lư sang Đại La. Hành động này đã giúp đất nước phát triển mạnh mẽ và trở thành một quốc gia độc lập, có chủ quyền.
Vai trò của 'Chiếu dời đô' trong lịch sử là một điều mà chúng ta rất tự hào. Nhưng để có được độc lập tự do, không chỉ cần sự anh minh của vua mà còn cần đến những tướng lĩnh tài ba như Trần Quốc Tuấn - Hưng Đạo vương. Ông không chỉ là một vị tướng dũng mãnh mà còn là một nhà chiến lược tài ba.
Những bậc hiền tài như Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn đã để lại dấu ấn quan trọng trong lịch sử dân tộc. Ảnh hưởng của họ không chỉ là ở thời điểm đó mà còn kéo dài đến tương lai - chúng ta. Nếu không có họ, liệu đất nước ta có còn tồn tại và phát triển như ngày nay?
Tôi và nhiều người khác đều biết ơn và tự hào về những nhân vật anh minh như Lí Công Uẩn và Trần Quốc Tuấn. Việc gìn giữ di sản của họ là biểu hiện của lòng tôn kính và biết ơn của chúng ta.
Kết quả của sự lãnh đạo anh minh của Trần Quốc Tuấn và Lí Công Uẩn là cuộc sống hạnh phúc của nhân dân Việt Nam từ xưa đến nay. Tầm quan trọng của họ đối với đất nước là không thể phủ nhận. Bây giờ, chúng ta cần tiếp tục xây dựng và phát triển đất nước mạnh mẽ hơn, để tiếp tục thừa kế công lao của họ.
...