Nếu bạn chưa trải qua đổ vỡ tình yêu vì bạn đã cống hiến hết mình mà chỉ nhận được sự lạnh nhạt từ đối phương, thì chúc mừng bạn, bạn có may mắn.
Bản thân tôi cũng đã từng gặp thất bại trong tình yêu. Có những ngày tôi mệt mỏi vì đuổi theo cảm xúc của người khác. Họ buồn bã, tôi lại đến bên. Họ bị ốm, tôi lại loay hoay chuẩn bị cháo. Họ nhớ nhung người yêu cũ, tôi lại ở đây an ủi. Tôi đã đánh mất bản thân mình, cảm thấy mệt mỏi và tổn thương vì trong mối quan hệ đó, tôi không nhận được gì.
Mọi người đều biết rằng một mối quan hệ lành mạnh, dù là tình yêu hay bạn bè, đều cần sự cống hiến từ cả hai phía. Tôi không phủ nhận rằng việc tận tâm trong tình yêu là sai, vì nếu cả hai cùng tận tâm thì mối quan hệ đó thật đáng quý trọng. Nhưng có những lúc, người ta tận tâm cho đi nhưng không được đáp lại sự quan tâm từ đối phương.
Ngược lại, cũng có những người chỉ thích đùa giỡn với tình cảm của đối phương mà không muốn cống hiến. Hiện tượng này được giải thích bằng hiệu ứng Matthew (Matthew effects).
Hiệu ứng Matthew là gì?
Hiệu ứng Matthew xuất phát từ một câu trong Kinh Thánh: “Phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì cả cái đang có cũng sẽ bị lấy đi” (câu gốc: “For unto every one that hath shall be given, and he shall have abundance: but from him that hath not shall be taken away even that which he hath”).
Một cách đơn giản, những ai đã có điểm khởi đầu tốt sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn, ngược lại, những người không có gì sẽ dễ bị lãng quên. Khi áp dụng vào giáo dục, nhà tâm lý học Keith Stanovich đã đặt tên cho hiện tượng này là hiệu ứng Matthew.
Hiệu ứng Matthew không chỉ ảnh hưởng đến giáo dục mà còn lan rộng vào các lĩnh vực như khoa học, kinh tế, xã hội và tâm lý học. Tóm gọn, người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo. Trong tình yêu, người yêu càng nhiều lại thường không được đánh giá cao, trong khi người ích kỷ lại có sức hấp dẫn cao.
“Tôi từng nghĩ rằng nếu tôi yêu hết mình, đối phương sẽ đáp lại tình cảm đó. Vì vậy, tôi dành toàn bộ tình yêu cho một người mặc dù có nhiều biểu hiện cảnh báo và lời khuyên từ mọi người. Tôi còn tha thứ cho mọi lỗi lầm của đối phương - từ phản bội, tổn thương đến cảm xúc và sức khỏe của bản thân. Tôi biết rằng nên bước ra đi nhưng tình cảm cứ tiếp tục tăng lên. Sau hai năm, khi tôi không còn tình cảm nào nữa, tôi mới quyết định rời đi” - Nhi, TP. HCM