Hôm qua, khi lướt facebook, tôi tình cờ đọc được một câu chuyện từ một chị gái hiện đang có công việc rất thành công. Bài viết của chị đã tác động mạnh mẽ đến tôi. Chị chia sẻ rằng: Tôi rất vui vì bây giờ bố mẹ tôi hạnh phúc và tự hào về tôi. Họ có xuất phát điểm thấp, nhưng giờ đây con gái và cháu của họ sẽ có cuộc sống tốt hơn, gần vạch đích hơn. Cô ấy thấy may mắn vì bố mẹ luôn yêu thương và giữ nguyên quan điểm khi về già, chăm sóc và yêu thương con cháu.
Ngẫm lại, không chỉ cô ấy thành công mà câu từ cô ấy viết về việc thay đổi bản thân thay vì cố gắng thay đổi bố mẹ đã để lại ấn tượng sâu sắc. Tuy nhiên, tôi thấy một bộ phận giới trẻ ngày nay cứ than vãn rằng bố mẹ không hiểu gì cả, lạc hậu. Nhưng làm vậy có ích gì? Thậm chí, có bạn còn thẳng thắn bộc lộ sự bực tức lên bố mẹ bằng những lời lẽ độc địa hơn.Họ còn nói: 'Ông bà cũng chả làm được gì, sao cứ bắt tôi phải theo, nếu tôi sinh ra trong gia đình khá giả hơn chắc đã sung sướng và thành đạt biết bao'.
Tôi không biết khi họ nói những lời như vậy có cảm thấy đau đớn như người nghe không? Họ có từng nghĩ hay đặt mình vào vị trí của đối phương để cảm nhận nỗi đau từ những lời nói của mình không?
Tôi nhận thấy rằng chỉ cần gặp một chút khó khăn trong cuộc sống như công việc không suôn sẻ hay điểm kém trong bài kiểm tra, họ liền đổ lỗi cho bố mẹ, cho rằng gia đình đã khiến họ thất bại và không thể thành công.
Họ trách bố mẹ không cố gắng, không hiểu cho họ, nhưng liệu họ đã từng hiểu bố mẹ chưa mà lại trách ngược lại?
Những kẻ thua cuộc tự biện hộ rằng khoảng cách thế hệ quá xa, bố mẹ không hiểu biết về công nghệ hiện đại, không nắm bắt được xu hướng giới trẻ nên không hiểu được áp lực mà họ phải chịu. Nhưng khi bố mẹ cần giải thích, họ có bao giờ sẵn sàng trình bày đâu?
Họ trách bố mẹ xuất thân thấp kém, không giàu có như người khác, nên thế hệ sau, con cái họ cũng không khá hơn là đúng rồi.
Họ dựa vào đó để ngụy biện cho sự thất bại của mình. Nhưng tại sao không suy nghĩ rằng việc đổ lỗi và trách cứ có giúp họ thay đổi tốt hơn không? Những điều đó có giúp họ thành đạt, đạt được ước mơ không? Hay nếu bố mẹ chiều theo ý họ, liệu họ có tốt hơn hay vẫn như cũ mà không thay đổi?
Vậy tại sao thay vì trách móc người khác và yêu cầu họ thay đổi theo ý mình, chúng ta không tự thay đổi chính bản thân?
Bố mẹ luôn là bố mẹ, họ có cuộc đời của họ. Tương lai của bạn là do bạn quyết định. Dù xuất phát điểm của bạn có kém hay tốt hơn người khác, việc tiến lên hay lùi lại trong cuộc đời đều nằm trong tay bạn. Bạn bước tới hay đứng yên than phiền và trách móc người khác để bản thân tụt lại phía sau cũng là do bạn quyết định. Vậy tại sao phải cố thay đổi những thứ không thuộc về mình để rồi trách móc khi thất bại? Hãy tập trung thay đổi chính bản thân mình trước!
Thứ nhất,
hãy ngừng đổ lỗi cho bố mẹ. Dù có hay không, việc này cũng không giúp bạn thay đổi. Từ bỏ thói quen đổ lỗi càng sớm sẽ tránh được những sai lầm không thể cứu vãn. Ai biết được trong lúc nóng giận vì trượt phỏng vấn, bạn có thể nói ra những lời cay độc gì với bố mẹ. Khi hoảng loạn, con người khó mà kiềm chế được. Ngay từ bây giờ, nếu còn muốn đổ lỗi cho ai, hãy đổ lỗi cho chính mình. Trách mình đi, để hiểu bao lâu nay mình đã làm tổn thương bố mẹ như thế nào.Thứ hai,
hãy dành thời gian suy nghĩ về nguyên nhân tại sao bạn cứ mãi thất bại. Đặt cho mình những câu hỏi như sau:- Tại sao mình lại luôn thất bại khi nộp đơn ứng tuyển vào các công ty này?
- Mình còn thiếu kỹ năng gì?
- Thái độ của mình khi làm việc và trong cuộc sống lâu nay như thế nào, có tích cực, lạc quan không?
Hãy dùng tất cả những gì bạn có thể nghĩ ra ngay lúc này để trả lời những câu hỏi ấy. Hãy thành thật với chính mình, vì nếu lừa dối bản thân, bạn sẽ không bao giờ phát triển tốt hơn được.
Thứ ba,
khi bạn đã đủ lý trí để nhận ra nguyên nhân khiến bản thân như vậy, thì đây là lúc tìm cách giải quyết. Trước tiên, khi hiểu mình sai ở đâu, hãy tìm kiến thức liên quan để trau dồi. Ví dụ, nếu thiếu kinh nghiệm xin việc do mẫu hồ sơ không đúng, hãy nghiên cứu xem các anh chị đi trước làm thế nào. Nếu quen ai đó sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm, đừng ngại học hỏi từ họ. Mọi người luôn sẵn lòng giúp đỡ nếu bạn thực sự muốn học hỏi.Cuối cùng,
hãy luôn nghĩ tích cực và lạc quan về mọi thứ xung quanh. Nếu đã thay đổi mà vẫn thất bại, không sao cả, hãy nghĩ theo hướng tốt. Có thể ở vị trí này, sự cố gắng của bạn chưa đủ hoặc chưa phù hợp với công ty. Dù sao đi nữa, đừng nghĩ tiêu cực về bản thân hay cuộc sống vì còn nhiều điều tốt đẹp mà bạn chưa khám phá.Ai cũng có cuộc đời riêng, mỗi người có con đường của mình. Không ai tiến lên được nếu cứ mãi chú tâm thay đổi những điều không phải là bản thân. Vì vậy, đừng đổ lỗi cho bố mẹ, vì dù họ thay đổi, bạn vẫn là bạn. Đừng để sau này con cái của bạn cũng cố gắng thay đổi bạn thay vì chính chúng.
Tác giả: Băng Hàn