Là một dụng cụ không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày, hầu như mọi gia đình đều có băng y tế trong hộp thuốc gia đình. Một phát minh đơn giản nhưng lại mang lại hiệu quả lớn trong nhiều trường hợp điều trị vết thương, vết xước nhỏ. Đáng chú ý, băng y tế là sản phẩm của công ty Johnson & Johnson Consumer Inc, một công ty tiên phong và vẫn duy trì được vị thế hàng đầu trong lĩnh vực này, dưới thương hiệu Band-Aid.
Cách xử lý vết thương trước khi có băng y tế
Từ khoảng năm 1500 trước Công Nguyên, người Ai Cập cổ đại đã biết cách sử dụng mật ong để bảo vệ vết thương trước sự xâm nhập của vi khuẩn, chúng giống như một loại hàng rào kháng khuẩn tự nhiên.
Năm 460 trước Công Nguyên: Hippocrates, người được coi là cha đẻ của Y học và là một trong những bậc thầy thuốc vĩ đại nhất trong lịch sử thời Hy Lạp cổ đại. Ông đã sử dụng giấm để rửa vết thương và sử dụng lá thuốc bọc quanh vết thương để điều trị và ngăn chặn nhiễm trùng trong tương lai.
TK1 trước Công Nguyên: Các bác sĩ La Mã đã sử dụng mỡ chì, bạc và các loại gia vị để bảo vệ vết thương. Những loại gia vị này có chứa chất kháng khuẩn như nghệ, hương saffron, xạ hương và bạc hà.
Sự thay đổi nhỏ, hiệu quả lớnEarle Dickson được coi là cha đẻ của băng dính y tế, tuy nhiên ông không phải là một nhà phát minh chính thống. Ông chỉ là một nhân viên mua hàng cho công ty Johnson & Johnson. Vợ của Dickson, bà Josephine thường xuyên bị thương khi nấu nướng trong nhà. Thấy rằng những miếng gạc dính lớn quá không tiện lợi cho việc sử dụng, Dickson đã tạo ra một loại băng dính nhỏ gọn để sử dụng dễ dàng, giúp người bị thương có thể tự băng bó mình.
Và đây là cách Dickson đã tìm ra một giải pháp: Ông kết hợp băng dính phẫu thuật với miếng gạc, hai sản phẩm mà Johnson & Johnson cũng đang sản xuất. Ông thử dán những miếng gạc nhỏ vô trùng giữa các dải băng phẫu thuật cắt nhỏ. Sau đó, Dickson gấp miếng gạc để có độ dày nhất định, đặt lên trên băng dính phẫu thuật và bọc bên ngoài bằng một dải vải crinoline để giữ cho miếng băng không dính vào nhau. Cuối cùng, ông cuộn băng lại để vợ ông sử dụng khi cần.
Cần mất một khoảng thời gian khá dài để Band-Aid được cải tiến và phù hợp với người tiêu dùng. Mặc dù vậy, doanh số bán hàng của sản phẩm tiện lợi này vẫn tăng chậm chạp cho đến khi Johnson & Johnson bắt đầu tích hợp Band-Aid vào bộ dụng cụ sơ cứu của họ vào những năm 1920. Điều này làm nền tảng cho chiến dịch tiếp thị đến đối tượng trẻ em và gia đình, giúp công chúng liên kết Johnson & Johnson với thương hiệu con của họ - Band Aid.
Vào những năm 1950, Johnson & Johnson bắt đầu tiếp thị một số loại băng cá nhân có in hình các nhân vật nổi tiếng như chuột Mickey… để thúc đẩy doanh số bán hàng. Họ cũng bắt đầu tặng băng cá nhân miễn phí cho các nhóm hướng đạo và quân nhân ở nước ngoài để tăng nhận diện thương hiệu.
Trong suốt nhiều thập kỷ, sản phẩm băng dính cá nhân đã trải qua nhiều thay đổi đáng kể. Từ việc bắt đầu sản xuất bằng máy vào năm 1924, đến việc áp dụng kỹ thuật tiệt trùng vào năm 1939, và cuối cùng là sự ra đời của băng nhựa vinyl vào năm 1958.Khi băng dính cá nhân Band-Aid ra đời và được đón nhận rộng rãi, Johnson & Johnson đã công nhận sự đóng góp quan trọng của Dickson bằng cách bổ nhiệm ông vào hội đồng quản trị vào năm 1929. Ông đã nắm giữ 5 bằng sáng chế liên quan đến băng dính cá nhân trước khi nghỉ hưu vào năm 1957. Vào thời điểm ông qua đời vào năm 1961, doanh thu từ Band-Aid đã đạt mức 30 triệu mỗi năm.
Theo các nguồn tin (1), (2), và (3)