Mỗi ngày chúng ta đều gây ra cả hành động xấu và tốt cùng một lúc, thông qua hành động, suy nghĩ và lời nói. Cuộc sống tuân theo quy luật Nhân Quả nên bản thân làm thì bản thân gánh chịu, không có ai là người tặng phước hoặc họa cho ta.
Có nhiều điều không thể giải thích ngay lập tức vì quan hệ hữu cơ giữa Nhân - Quả không chỉ trong hiện tại mà còn trong quá khứ và tương lai.
Dường như mọi thứ đơn giản như việc làm việc tốt mang lại niềm vui, hành động xấu mang lại nỗi buồn. Tạo ra nhiều hành động tốt sẽ nhận được nhiều phước, cuộc sống hạnh phúc, trong khi tạo ra nhiều hành động xấu sẽ đối mặt với họa, cuộc sống khổ đau... Nhưng thực tế là trong phước cũng có họa, và trong họa cũng có phước.
1. Tự cho mình là thông minh
Những người kinh doanh thông minh, luôn thắng trong mọi tình huống, đầu tư đâu cũng thu lợi, mua bất kỳ mảnh đất nào cũng kiếm được lợi nhuận dễ dàng... hoặc thậm chí những người trẻ tuổi nào cũng đạt thành công, được khen ngợi bởi người lớn, họ tự cho rằng mình thông minh, tài năng. Nhưng thực tế, tất cả chỉ là kết quả của phước từ quá khứ mà họ đang trải qua.
Mỗi lời khen, mỗi phần thưởng, mỗi khoản tiền thu được là họ đang thưởng thức phước của mình.
Trong Kinh Nhân Quả có câu 'Muốn biết về kiếp trước, hãy xem phần hưởng ở hiện tại. Muốn biết về kiếp sau, hãy nhìn vào hành động ngày hôm nay'. Vì vậy, người có cuộc sống thịnh vượng trong kiếp này là điều dễ hiểu.
Sự giàu có và hạnh phúc của một người không phụ thuộc vào trí tuệ hay sự nhanh trí, nhưng thường được tạo ra từ may mắn và phước lành.
Những điều mà chúng ta đang có đều là kết quả của số phận của chính mình, vì vậy không nên vội vàng kết luận chúng với sự thông minh của bản thân.
Tâm kiêu mạn là một nguyên nhân chính khiến chúng ta nghĩ rằng mình thông minh hơn người khác khi có cuộc sống thuận lợi hơn về tài chính, kiến thức hay vị thế xã hội.
Nhiều người giàu có khinh thường người nghèo, còn người thông minh thường coi thường người khác. Đây là cảm giác tự mãn của những người có may mắn. Họ không đánh giá cao những người không giống họ.
Có người giàu có chê bai người nghèo còn người thông minh thì xem thường người ngu dốt. Đó là cảm giác tự mãn của những người có phước. Họ không đánh giá cao những người không bằng mình.
Khi sống trong tâm kiêu mạn, họ dễ rơi vào vòng luẩn quẩn của nghiệp ác. Khi hết phước tốt, họ sẽ gặp những điều xấu xảy ra như bị phê bình, mất vị trí, hay mất uy tín. Ngược lại, những người khiêm tốn, tích cực tạo phước sẽ hưởng nhận quả lành sau này.
Dù ở hoàn cảnh nào, không nên nuôi dưỡng tâm kiêu mạn. Mỗi khi nghĩ đến điều đó, hãy cố gắng thay đổi suy nghĩ cho tích cực.
Suy nghĩ rằng sẽ mãi mãi hạnh phúc và giàu có là một quan niệm sai lầm. Cuộc sống thay đổi không ngừng, và nhiều phước không kéo dài mãi mãi. Nhưng nhiều người không nhận ra điều này và lãng phí phước của họ hàng ngày.
Cuộc sống luôn biến đổi, và nhiều phước không kéo dài mãi mãi. Nhưng nhiều người không nhận ra điều này và lãng phí phước của mình hàng ngày.
Một số người kiếm tiền dễ như trở bàn tay, nhưng sau đó họ có thể rơi vào hoàn cảnh nợ nần hoặc thậm chí phải lòng vòng tù tội.
Người khôn ngoan biết khi nào đủ, không lãng phí để bảo vệ phước lành của mình.
Ai sẵn lòng chịu đựng khó khăn sẽ chỉ cảm thấy gian nan trong một thời gian ngắn, nhưng ai chỉ biết tận hưởng cuộc sống sẽ phải thận trọng với suy nghĩ của mình về sự giàu có.
Cuộc sống đầy thách thức và khó khăn, nhưng chỉ khi vượt qua được chúng, hạnh phúc mới đến. Như một tách trà, vị đắng sẽ chuyển thành ngọt sau khi trải qua.
Con đường đến hạnh phúc không bao giờ là dễ dàng, nhưng hãy tin rằng sau những khó khăn sẽ có ngày tươi sáng, và khi đang tận hưởng hạnh phúc, hãy chuẩn bị cho những thử thách sắp tới.
4. Chỉ hưởng phước mà không đầu tư lại là sự lãng phí
May mắn, hay còn gọi là lộc, không phải là điều rơi từ trên trời xuống, mà là kết quả của sự tích lũy và nỗ lực của bản thân. Nếu bạn gặp may mắn, đó là kết quả của những công việc tốt bạn đã làm trước đó.
Tuy nhiên, đừng chỉ dừng lại ở việc nhận phước, hãy nghĩ đến việc đầu tư lại phần nào đó của phước. Như việc giữ lại một phần của thu hoạch để sẵn sàng cho vụ mùa sau, nếu bạn ăn hết gạo bạn sẽ chết đói.
Có câu: 'Nếu không tích luỹ từng bước, bạn không thể đi được ngàn dặm; nếu không tích luỹ từng giọt nước, bạn không thể tạo ra một dòng sông, hay biển lớn.'
Vì vậy, đừng để sự sung sướng và hạnh phúc hiện tại làm mê mệt bạn, hãy nhớ rằng việc tích trữ và đầu tư cho tương lai là quan trọng. Hãy dành ít nhất 10% số tiền của bạn để giúp đỡ người khác và hỗ trợ những người gặp khó khăn.
Cuộc đời chẳng gì bền vững, khi ta rời mắt, chỉ có Định Mệnh là điều đi cùng. Xây dựng những việc lành mang lại phước lành, tránh được tai hoạ, sống hạnh phúc; tạo ra những điều ác là dẫn đến tai họa, đau khổ.
5. Bỏ quên việc chăm sóc tâm hồn
Trong cuộc sống, chúng ta thường cho rằng sự giàu có, thịnh vượng vật chất là điều quan trọng, cuộc sống hạnh phúc là điều may mắn. Nhưng chúng ta đã quên mất một phần quan trọng khác, đó là cuộc sống tâm linh. Một người chỉ thật sự phúc lành khi có cơ hội học hỏi, tu tập theo lời Phật dạy (trong xã hội hiện đại đầy rẫy sự phạm pháp), chứ không phải là ai cũng được may mắn như vậy.
Ngày nay, chúng ta quá tập trung vào cuộc sống vật chất, coi thường cuộc sống tâm linh. Vì vậy, người được xem là hạnh phúc vẫn luôn ham muốn, không ngừng kiếm tiền hoặc theo đuổi niềm vui vật chất mà quên mất cuộc sống tâm linh, điều đó thực sự đáng tiếc.
Đó là lý do tại sao những người thành công, giàu có, có mọi điều trong cuộc sống, vẫn cảm thấy cô đơn, không mục tiêu. Họ cho rằng mình đã đạt được tất cả, nhưng không thể điền vào khoảng trống trong lòng và cuối cùng họ tìm kiếm sự hạnh phúc trong những điều kích thích hoặc thậm chí là tự tử vì không có mục tiêu để sống.
Một trong những sai lầm của những người được cho là may mắn là coi thường đời sống tâm linh hoặc cho rằng nó không có ý nghĩa. Điều này chỉ là dấu hiệu của sự thiếu hiểu biết và thiếu trí tuệ.
Cả khoa học và đời sống tâm linh đều quan trọng trong cuộc sống con người, nhưng cần duy trì sự cân bằng giữa tín ngưỡng và khoa học để có cái nhìn toàn diện về thế giới, thay vì mù quáng hoặc phủ nhận vai trò của tôn giáo.