blogradio.vn - Tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào cảnh viễn tưởng của mình, quên mẹ tôi đã dành biết bao nhiêu thời gian cho những đứa trẻ nhỏ. Giờ khi tôi bước vào vai trò của mẹ, tôi mới hiểu thấu thịnh vượng mà tôi đang cầm trong tay không chỉ là hạt bụi...
Tôi - Một cô gái đang bước vào tuổi trẻ, đầu óc còn rất bay bổng, nhưng đột nhiên phải thực tập ở miền cao. Tôi là sinh viên sư phạm, nhưng lại phải đi thực tập xa xôi. Một cô gái được chiều chuộng thì ở đó như đi vào địa ngục. Đừng nghĩ tôi không chịu khổ khi chọn nghề giáo viên, thích dạy học và thích chịu khó là hai khái niệm khác nhau nhé.
Khi biết kết quả thực tập, tôi về nhà với hy vọng được mẹ dỗ dành như mọi khi, nhưng lần này mẹ lại nhìn tôi nghiêm túc và hỏi:
- Con chọn nghề giáo vì sao?
- Sao mẹ hỏi vậy? Bởi vì tôi thích dạy học. Mẹ đừng có nhìn tôi như thế, tôi không nói sai gì đâu.
Mẹ của tôi chỉ lắc đầu và nói rằng sau khi tôi hoàn thành thực tập, hãy quay lại và chia sẻ với mẹ câu trả lời của tôi. Tôi cảm thấy hoang mang, không hiểu mẹ đang nói gì, nhưng cuộc sống có những điều không thể tránh khỏi, dù trời sập đi nữa tôi cũng sẽ phải đối diện.
Khi tôi đến trường, lòng tôi rất khó chịu và tức giận, nhiều người khác nhưng sao lại có phải là tôi, nhìn thấy các tòa nhà cao tầng dần biến mất, tôi gặp những con đường đất, những đoạn đồi dốc.
Tôi shock!!! Cuộc sống thật bất ngờ, tôi hoàn toàn sửng sốt.
Lần đầu tiên trong đời, tôi chứng kiến những ngôi nhà được xây từ đất, được che phủ bằng lá..., và khi đi tiếp, đường trở nên hẹp hơn, đất dần sụp lún, buộc tôi phải chuyển sang đi bằng xe máy. Khi tiến sâu hơn, tôi nhìn thấy cảnh người dân trong bản, những đứa trẻ vui vẻ, bẩn thỉu đuổi theo những chiếc xe máy đưa giáo viên lên bản. Nhìn xung quanh 'xơ xác', tôi nảy ra một ý nghĩ, liệu tôi có thể sống ở đây không, nơi thiếu nước, thiếu điện..., ở trong một ngôi nhà, không, một cái lều sạch sẽ được dựng lên bởi vài tấm ván, tôi dám chắc rằng chỉ cần mưa là nơi ở của tôi sẽ biến thành ao cá.
Tôi muốn trở về nhà, muốn nằm trong chăn ấm, ăn những món mẹ nấu, đi dạo hít thở không khí thành phố về đêm, tôi không muốn ở đây, buổi tối tối om mịt mù, thậm chí đi vệ sinh cũng phải vào rừng, tôi sợ ma..., tôi muốn cái tổ ấm thân quen của mình, không phải một cái sạp cứng nhắc như thế này..., tôi muốn về...
Nhưng muốn thì muốn, không phải lúc nào cũng có thể trở về được.
...