1. Bài tham khảo số 1
Vào một buổi sáng, Phrăng ngẫu nhiên quyết định trốn học và thảnh thơi ngoài đồng nội. Nhưng lời khuyên của bác phó rèn Oát-stơ đã thúc đẩy cậu bước vào lớp học. Khi cậu bước vào, không khí trong lớp khá lạ lùng và im ắng, điều đó thực sự là điều kỳ lạ. Phrăng cảm thấy xấu hổ vì đã đến trễ trong buổi học. Nhưng điều khiến cậu ngạc nhiên hơn cả là thầy Ha-men không mắng mỏ cậu. Chỉ khi thầy giáo thông báo rằng đây là buổi học Pháp văn cuối cùng, Phrăng mới hiểu được. Cậu trải qua cảm xúc ngạc nhiên, buồn bã và hối hận. Chú bé nhận thức được giá trị của bài giảng dễ hiểu từ thầy Ha-men, và hối tiếc vì đã không trân trọng cơ hội học tiếng mẹ đẻ. Cảm giác xấu hổ vì đã lơ là việc học, Phrăng mong ước rằng mình có thể đọc lưu loát mọi câu mà thầy giáo yêu cầu. Tình yêu với tiếng mẹ đẻ làm cho cậu cảm thấy đau đớn, giống như tình yêu của thầy giáo dành cho tiếng Pháp.

2. Tài Liệu Tham Khảo Số 3
Vào một buổi sáng tươi đẹp, Phrăng đã tự do bỏ học để lang thang trên cánh đồng. Cậu cảm thấy rất buồn về những trò đùa của bạn bè trong lớp. Nhờ lời nhắc nhở của bác phó rèn Oát-stơ, cậu vượt qua khó khăn để đến trường. Thầy Ha-men thông báo rằng đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Phrăng nghe tin và cảm nhận một loạt cảm xúc từ tức giận đến sững sờ, từ choáng váng đến hối hận. Khuôn mặt của cậu phai mờ từ đỏ bừng của tức giận sang ánh nhợt của sự ngỡ ngàng. Đôi mắt của Phrăng hiện lên vẻ kinh sợ. Cậu cảm thấy ân hận và tiếc nuối vì đã lãng phí thời gian, không chú ý đến học vấn. Buổi học cuối cùng diễn ra với sự trang nghiêm trong từng tiết đọc, viết và tiết Lịch sử. Thầy Ha-men chia sẻ những suy nghĩ sâu sắc về tiếng Pháp. Phrăng tập trung lắng nghe đến khi tiếng chuông cầu nguyện buổi trưa vang lên, đồng thời là lúc buổi học kết thúc.

3. Tài Liệu Tham Khảo Số 2
Vào một buổi sáng tươi đẹp, Phrăng đã dự định bỏ học để nhảy múa trên cánh đồng cỏ Ríp-pe, nghe tiếng sáo hòa mình với âm nhạc của tự nhiên, hoặc thậm chí là đi bắt tổ chim hoặc trượt trên mặt hồ. Nhưng cậu bé đã kiềm chế được và ba chân bốn cẳng đưa cậu đến trường. Thầy Ha-men thông báo rằng đây là buổi học Pháp văn cuối cùng. Phrăng nghe tin và cảm nhận một loạt cảm xúc từ sự tức giận, khuôn mặt đỏ bừng vì giận đến cảm giác choáng váng và nuối tiếc. Đôi mắt đen thuần khiết không còn tỏa sáng vẻ tinh nghịch như trước, thay vào đó là một biểu hiện của mất mát và nỗi sợ mơ hồ. Bàn tay nhỏ bé của cậu run lên lấy sách từ cặp, lật từng trang nhẹ nhàng. Ánh mắt của Phrăng theo dõi thầy Ha-men như thể sợ rằng thầy có thể biến mất. Khi được gọi lên đọc bài, Phrăng lúng túng, đung đưa trên chiếc ghế dài, lòng rầu rĩ, không dám ngẩng đầu lên vì xấu hổ. Cậu quan sát cả lớp, nhìn những khuôn mặt, hành động và sự kiên nhẫn của thầy Ha-men, những thứ khắc sâu trong trí nhớ về buổi học trước khi bị ép học tiếng Đức. Suốt buổi học, Phrăng chăm chú lắng nghe giảng dạy của thầy như việc nuốt chửng từng lời, cho đến khi tiếng chuông cầu nguyện trưa vang lên, là cũng là lúc buổi học kết thúc.

4. Tài Liệu Tham Khảo Số 4
Trong đoạn văn 'Buổi học cuối cùng', nhân vật Ph-răng để lại ấn tượng sâu sắc. Ph-răng, một cậu bé ham chơi, bất ngờ đối mặt với việc không được học tiếng mẹ đẻ nữa. Cậu thường thích đùa giỡn với thiên nhiên hơn là ngồi trong lớp học. Thường xuyên trốn học và bị thầy giáo Ha-men trách phạt. Nhưng, điều đặc biệt là Ph-răng thức tỉnh tình yêu tiếng Pháp của mình khi nhận ra đó là buổi học tiếng mẹ đẻ cuối cùng. Cảm xúc của cậu đầy ngạc nhiên, choáng váng, và đầy xúc động khi hiểu rằng sẽ không còn cơ hội học tiếng mẹ đẻ nữa. Ph-răng nuối tiếc vì sự lười biếng và sự ham chơi đã làm mất đi những thời khắc quý báu. Cậu thậm chí cảm thấy hối tiếc khi không thạo bài và không đọc được chữ Pháp. Buổi học cuối cùng diễn ra trang nghiêm và thầy Ha-men chia sẻ những điều sâu sắc về giá trị của tiếng Pháp. Ph-răng, lần đầu tiên, chăm chú lắng nghe giảng dạy của thầy, thấu hiểu sâu sắc và tự hứa nhớ mãi buổi học quý báu này. Cậu nhận ra giá trị của việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ, chìa khóa giúp thoát khỏi chốn lao tù. Ph-răng là biểu hiện rõ nét của lòng yêu nước, lòng tự tôn dân tộc và sự kính trọng đối với thầy giáo.
