blogradio.vn - Vợ tôi nói sẽ luôn đồng hành cùng tôi suốt đời, chăm sóc tận tình cho đến khi tôi khỏi bệnh, vì vậy tôi cứ yên tâm chữa trị.
Trân đến bệnh viện hơn tám giờ sáng. Đúng như cô dự đoán, tiền sảnh phía trước chật kín người. Trân nhìn những hàng ghế đầy người đang chờ đợi đến lượt khám bệnh.
Trân không đợi thang máy, cô đi bộ lên tầng sáu, nơi có cuộc hẹn. Mùi thuốc và các mùi đặc trưng của bệnh viện thoang thoảng quanh cô. Trân tìm đến căn phòng cô cần gặp.
Trân nhìn anh ấy, anh đang nằm thiêm thiếp trên giường, vợ anh không biết đã đi đâu, có lẽ là đi mua gì đó. Trân lặng lẽ đặt túi trái cây lên bàn nhỏ và đứng nhìn anh. Mọi người trong phòng cũng im lặng, chỉ còn tiếng máy lạnh chạy rì rì.
- Chị đến lâu chưa? Em đi đóng tiền. Hôm trước nhập viện họ yêu cầu ứng trước một ít, hôm nay lại phải ứng thêm.
- Có tốn nhiều tiền không em?
- Chị nghĩ xem, với bệnh tình của chồng em thì chi phí bao nhiêu? Lúc nhập viện em vội quá chỉ mang theo chưa đến mười triệu, mà nhà cũng chỉ còn ngần đó. Vào đây ổn định rồi em mới gọi vay mượn khắp nơi, em cũng không biết cầm cự được bao lâu.
- Khi chị gọi em hẹn phỏng vấn, chị đã liên hệ với vài tổ chức từ thiện. Lát nữa chị sẽ đi đến hai nơi nữa, cũng có người thân mắc bệnh nặng và khó khăn, họ đã hứa giúp. Chị nghĩ được chút nào hay chút ấy, em cứ yên tâm, nay mai họ sẽ gọi vì chị đã cho số điện thoại. Anh ấy phát hiện bệnh lúc nào?
- Khi em phát hiện thì anh đã đau dữ dội. Trước đó anh có nói có cái mụn ở cổ họng, em bảo chắc nóng trong người, rồi sẽ hết. Anh nói mụn nhỏ không đau, không nặn được, sau này bác sĩ nói đó là dấu hiệu của ung thư.
- Anh nhập viện lâu chưa, bác sĩ nói sao, tình hình có khá hơn không?
- Bác sĩ nói đang giai đoạn hai nên cũng có hy vọng, nhiều người phát hiện giai đoạn cuối chỉ vài tháng là đi. Em phải gửi con cho bà ngoại rồi khóa cửa nhà, mang hết tiền vào đây. Em thương anh ấy lắm. Anh cứ bảo em để dành tiền lo cho con, để anh chết đi. Em nói anh đừng bi quan, còn nước còn tát. Nhiều người giai đoạn cuối còn tích cực chữa trị, anh mới giai đoạn hai, tiền em sẽ vay mượn, mình khỏe lại rồi trả sau. Có sức khỏe là không lo gì cả.
- Chị hiểu hoàn cảnh của gia đình em. Hiện tại chồng em đang như vậy thì em sẽ rất mệt mỏi và khó khăn hơn, nhưng em phải cố lên, em là chỗ dựa của chồng, không thể gục ngã.
Trân thấy mắt cô ấy sáng lên rất nhiều.
- Em biết chị, em đã nói em sẽ ở bên anh ấy đến cuối đời. Có đau đớn thì cứ kêu, có mệt mỏi thì cứ cáu, nếu như vậy giúp anh ấy nhẹ lòng và thoải mái hơn về thể xác. Em sẽ nghe và chịu đựng tất cả, nếu làm được gì cho anh ấy mau khỏe, em sẵn sàng, thậm chí em muốn là người bệnh để anh ấy được khỏe mạnh.
- Chị tin rằng trong nay mai, bên từ thiện sẽ đến. Chị đã cho họ tên, số phòng và số điện thoại của em cùng với hai trường hợp khác. Họ nói chắc chắn sẽ đến, nhưng vì họ đang ở xa nên chưa về kịp.
- Em cảm ơn chị nhiều, nếu được vậy thì tốt quá, em sẽ rất biết ơn mọi người.
- Đây là việc chị nên làm, không cần phải cảm ơn. Chị mới là người cảm ơn em, vì em có một tình yêu lớn như vậy dành cho chồng. Chị rất thích câu nói của em, nghe em nói chị biết em thương chồng thế nào. Chị chúc em đủ nghị lực và sức khỏe để đồng hành cùng anh ấy qua cơn bão này. Chị học được từ em điều đó, sẽ bên chồng suốt cuộc đời trong lúc khó khăn.
- Em nghĩ vợ chồng ai cũng vậy thôi chị. Khi sung sướng đủ đầy thì ở bên nhau là điều hiển nhiên, chỉ khi bệnh tật nặng nề mới cần nhau thật nhiều, đó mới là điều quý giá và thể hiện đúng nghĩa vợ chồng.