Trên con đường giang hồ của thế giới kiếm hiệp Kim Dung, không chỉ tồn tại những bí kíp võ công uy lực có thể thống trị võ lâm mà còn có những môn võ công độc đáo, tàn nhẫn khiến người ta khiếp sợ.
Bí ẩn của Huyền Minh thần chưởng

Trong truyện Ỷ Thiên Đồ Long Ký, Huyền Minh thần chưởng là một công pháp bí mật được sử dụng bởi Bách Tổn Đạo Nhân. Nó được cho là đã mất đi, nhưng lại được hai người là Hạc Bút Ông và Lộc Trượng Khách sử dụng, họ là một cặp huynh đệ nổi tiếng trong giới giang hồ với biệt danh Huyền Minh Nhị Lão.
Huyền Minh thần chưởng được xem là một trong những môn võ công độc đáo nhất trong thế giới kiếm hiệp Kim Dung. Người bị tấn công bởi Huyền Minh thần chưởng sẽ bị dấu vết của sức mạnh đen tối in sâu trên cơ thể, làm lạnh buốt toàn thân và độc tố từ từ xâm nhập vào cơ thể.
Để chữa trị Huyền Minh thần chưởng, chỉ có một cách duy nhất là luyện tập toàn bộ nội công trong Cửu Dương Chân Kinh.
Huyền Minh Nhị Lão và trận đấu với Trương Vô Kỵ
Bí ẩn của Hóa Cốt Miên Chưởng
Trong tác phẩm Lộc Đỉnh Ký của Kim Dung, Hóa Cốt Miên Chưởng được mô tả là một võ công độc đáo, khó luyện. Điểm đặc biệt của nó là sự kết hợp giữa sức mạnh, kỹ năng thủ pháp dựa trên chưởng, và khả năng vận chuyển linh hoạt nhưng liên tục.
Khi bị Hóa Cốt Miên Chưởng tấn công, nạn nhân sẽ chết ngay lập tức và xương cốt sẽ bị vỡ nát. Không có cách chữa trị, tình trạng thương tích vô cùng kinh hoàng.

Với Hóa Cốt Miên Chưởng, Tô Thuyên đã đối đầu ngang ngửa với Thất Bộ Truy Hồn Cương Thi Chưởng của thái giám Hải Đại Phú, một võ sư tài ba mà hiếm có ai trong triều có thể đánh bại được.
Trong Lộc Đỉnh Ký, Hóa Cốt Miên Chưởng đã lấy đi sinh mạng của nhiều vị hoàng hậu và phi tần.
Phép thuật Hóa Công

Hóa Công là một trong những phép thuật nội công trong truyện Thiên Long Bát Bộ, có nguồn gốc từ Bắc Minh Thần Công. Phép thuật này được sáng tạo bởi Đinh Xuân Thu, mục đích chính là làm suy yếu năng lực nội tại của đối thủ mà không cần sử dụng năng lực của chính mình.
Nguyên tắc của Hóa Công là hấp thụ chất độc từ các loài động vật độc hại rồi đánh vào cơ thể của đối thủ để phá hủy năng lực nội tại của họ. Phép thuật này có điểm yếu là phải tiếp tục hấp thụ chất độc hàng ngày để rèn luyện và phải sử dụng Thần Mộc Vương Đỉnh để thực hiện. Điều này là nguyên nhân khiến cho A Tử lấy cắp Thần Mộc Vương Đỉnh, khiến Đinh Xuân Thu phải rời Tinh Túc để quay về Trung Nguyên.
Ngoài ra, nếu không đánh vào cơ thể của đối thủ sau khi phát thuật Hóa Công, người sử dụng sẽ bị chất độc từ phép thuật của chính mình tấn công. Vì thế, khi Đinh Xuân Thu chiến đấu với Trang Tụ Hiền mà không thành công, ông phải đánh vào một đệ tử để truyền chất độc sang người này.
Trí tuệ của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo
Trong tác phẩm Anh Hùng Xạ Điêu, Cửu Âm Bạch Cốt Trảo ban đầu được gọi là Cửu Âm Thần Trảo. Khi Chu Bá Thông truyền thụ cho Quách Tĩnh, Cửu Âm Thần Trảo đã giải thích rằng chỉ cần sử dụng tay đánh vào tường đá để luyện tập, nhưng khi Mai Siêu Phong và sư huynh Trần Huyền Phong ăn cắp nửa quyển dưới của Cửu Âm Chân Kinh, họ luyện tập mà không hiểu rõ hướng dẫn, khiến cho họ thường đánh vào sọ người thật khi luyện tập. Hậu quả là xung quanh nơi họ luyện tập sẽ đầy xương người, từ đó họ được biết đến với biệt danh Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.

Trong quyển Hạ Cửu Âm Chân Kinh viết: 'Năm ngón phát ra kình, không gì cứng rắn có thể chống lại, tấn công vào ý thức như thủy tinh.'
Cụm từ 'tấn công vào ý thức' ám chỉ việc đánh vào điểm yếu của đối thủ, Mai Siêu Phong hiểu nhầm là cần tấn công vào đầu người thật khiến cho việc luyện công của ông theo hướng đó.
Vậy là, ban đầu triết lý của Cửu Âm Chân Kinh là theo lối tự nhiên của Đạo, loại bỏ ma quỷ để nuôi dưỡng sức khỏe, nhưng chỉ với một hiểu lầm nhỏ, nó đã biến thành Cửu Âm Bạch Cốt Trảo rất hung ác, tàn nhẫn.
Sai lầm này đã khiến cho Cửu Âm Bạch Cốt Trảo trở thành một trong những phái võ 'kỳ dị' nhất trong thế giới kiếm hiệp của Kim Dung.
Phép Thuật Hấp Tinh
Phép thuật Hấp Tinh là một môn võ công được nhắc đến trong tiểu thuyết kiếm hiệp Tiếu Ngạo Giang Hồ. Cùng với Bắc Minh Thần Công trong Thiên Long Bát Bộ, Hấp Tinh Đại Pháp được xem là một trong những phái võ bị cộng đồng võ lâm ghét bỏ nhất vì tính chất thâm độc của nó là ăn cắp nội lực của đối thủ. Người sáng chế và sử dụng môn võ này là Giáo Chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo Nhậm Ngã Hành. Sau này, chỉ có Lệnh Hồ Xung duy nhất may mắn học được.

Phép thuật Hấp Tinh Đại Pháp là một phương pháp tu luyện nội lực, khi hoàn tất sẽ có khả năng 'hấp thu nội lực của đối thủ vào bản thân'. Yếu tố chính để luyện phép thuật này là trước hết phải tự làm trống rỗng lực lượng của chính mình: 'Huyệt Ðan điền giống như chiếc rương trống, cũng giống như một hang động sâu thẳm. Rương trống có thể chứa đựng vật liệu, hang động sâu có thể chứa nước.'
Nếu có nội khí, hãy phải dẫn lưu ra khỏi những huyệt ở Nhâm mạch'. Yếu tố này trái ngược với phương pháp luyện tập nội lực thông thường: 'Nguyên tắc cơ bản của việc tu luyện nội lực là phải tập trung khí trong huyệt Ðan điền. Khi nội khí ở huyệt Ðan điền đầy thì nội lực sẽ ngày càng mạnh mẽ'.
Phép thuật Hấp Tinh Đại Pháp có một điểm yếu là dù hấp thu nội lực của đối thủ vào bản thân, nhưng những dòng khí này không cùng nguồn gốc, không thể hòa hợp với nhau, thậm chí còn xung đột với nhau trong hệ thống kinh mạch. Mỗi lần kích hoạt đều gây đau đớn và khổ sở cho người luyện như bị đốt cháy bởi lửa ma. Lần sau càng nghiêm trọng hơn lần trước.
Chính vì điều này mà sau này Nhậm Ngã Hành đã qua đời vì chính những dòng khí mà ông thu thập trong suốt cuộc đời. Lệnh Hồ Xung đã gần như bước theo vết xe của Nhậm Ngã Hành, nhưng may mắn được Phương Chứng Đại Sư truyền bộ nội công Phật Môn Thượng Thừa là Dịch Cân Kinh, có khả năng giải thoát những dòng khí xung đột trong người.