Tập Làm Văn Lớp 5 Tổng Hợp 12 Mẫu Kể Chuyện Về Việc Làm Tốt Của Bạn Em Cùng Dàn Ý Chi Tiết, Giúp Học Sinh Lớp 5 Phát Triển Kỹ Năng Kể Chuyện Một Cách Sống Động.
Trong Dạng Bài Này, Các Em Có Thể Kể Lại Những Hành Động Tốt Như: Giúp Đỡ Bạn Học, Ân Cần Với Người Già, Hoặc Thậm Chí Là Cứu Giúp Bạn Khi Cần. Điều Này Sẽ Giúp Các Em Dễ Dàng Trả Lời Các Câu Hỏi Trong Bài Tập Kể Chuyện Tuần 31 - SGK Tiếng Việt Lớp 5 Tập 2 Trang 129.
Đề Bài: Hãy Kể Lại Một Hành Động Tốt Của Bạn Em - Bài Tập Kể Chuyện Đã Trải Qua Hoặc Tham Gia Tuần 31 - SGK Tiếng Việt Lớp 5 Tập 2 Trang 129.
Kế Hoạch Kể Chuyện: Việc Làm Tốt Của Bạn Em
Phần Mở Đầu
1. Giới Thiệu Bạn Em Và Hành Động Tốt Của Họ
- Giới Thiệu Về Bạn Em (Bạn Em Là Ai? Họ Đã Thực Hiện Những Hành Động Tốt Nào?)
Phần Thân Bài
- Tình Huống Kích Động (Sự Kiện Đã Dẫn Đến Hành Động Tốt Của Bạn):
- Hành Động Từ Bạn:
- Động Viên, An Ủi
- Hỗ Trợ Thực Tế
- Cảm Xúc Của Em Khi Chứng Kiến Hành Động Tốt Của Bạn
- Tính Kích Động
- Tính Ngưỡng Mộ
3. Kết luận
- Suy nghĩ của tôi:
- Trân trọng hành động giúp đỡ của người bạn
- Tấm gương để tôi học tập theo.
Dàn ý 2
1. Khởi đầu
Giới thiệu về bạn của tôi mà tôi sẽ kể về.
2. Phần chính
- Bạn kể về việc làm tốt của bạn là gì?
- Giúp đỡ bạn học tiến bộ.
- Giúp đỡ người già.
- Cứu bạn thoát khỏi nguy hiểm.
- Tự vượt qua khó khăn để học tốt hơn.
- Bạn đã thực hiện việc làm tốt đó như thế nào?
- Hoàn cảnh, tình huống dẫn đến việc làm của bạn.
- Suy nghĩ, hành động, lời nói cụ thể của bạn.
- Kết quả của việc bạn đã làm.
3. Phần kết
- Chia sẻ cảm xúc của em về hành động tốt của bạn em.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 1
Năm lớp Hai, có một sự việc mà em vẫn nhớ đến bây giờ. Trong câu chuyện ấy, em đã đấu tranh với sai lầm của chính mình.
Trong giờ học, cô gọi bạn lên bảng chữa bài toán. Em nhìn thấy bạn lúng túng nên quyết định giúp đỡ bằng cách cho bạn mượn vở. Khi cô hỏi về vở của bạn, em đã chia sẻ với cô rằng bạn Thảo Hương đã quên vở. Tuy nhiên, khi cô cho các bạn ra chơi, em nhận lại vở và cảm thấy buồn khi thấy bạn bị trừ điểm vì quên vở.
Đến nhà, em kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Mẹ khuyên em rằng nên thú nhận sự thật với cô giáo vì có lẽ cô sẽ không trách em. Đêm đó, em lo lắng không thể ngủ. Ngày hôm sau, em quyết định nói thẳng với cô rằng em đã cho bạn mượn vở. Ngạc nhiên thay, cô không mắng em mà còn khen em trong lớp. Em rất vui vì điều đó, và khi về nhà, em hào hứng kể lại với mẹ và thấy mẹ nói đúng.
Câu chuyện đó luôn ấn tượng trong tâm trí em, em tự hào về việc đã làm điều tốt.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 2
Minh Anh là một học sinh mẫu mực trong lớp, không chỉ có thành tích học tập xuất sắc mà còn là một người bạn hòa đồng, quan tâm đến bạn bè. Mặc dù không quá thân thiết nhưng Minh Anh luôn sẵn lòng giúp đỡ khi em gặp khó khăn, điều đó khiến em rất cảm động.
Em mới chuyển đến trường Tiểu học Ngô Gia Tự được một học kỳ, mặc dù đã quen với trường lớp và thầy cô nhưng vẫn chưa có nhiều bạn bè như trường cũ. Em nhớ rất rõ vào ngày kiểm tra chính tả, khi bút em gãy và không thể hoàn thành bài kiểm tra, Minh Anh đã mang bút mới cho em và thậm chí còn đề xuất đọc bài cho em viết. Hành động đó khiến em rất cảm kích và biết ơn bạn.
Nhờ sự giúp đỡ của Minh Anh, tôi đã hoàn thành bài kiểm tra. Từ đó, chúng tôi trở nên thân thiết hơn và luôn hỗ trợ lẫn nhau trong học tập. Minh Anh không chỉ là bạn thân mà còn là nguồn động viên để tôi noi theo.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 3
Thủy là bạn chơi cùng tôi từ nhỏ. Hàng ngày, chúng tôi cùng vui chơi và học tập. Thủy luôn ngoan ngoãn, chăm chỉ và sẵn lòng giúp đỡ mọi người. Một ngày nắng nóng, khi chúng tôi trở về nhà sau giờ học, chúng tôi gặp một em bé đang lạc và khóc. Thủy đã tỏ ra rất quan tâm và giúp đỡ em bé tìm mẹ.
Hôm đó, sau giờ học, tôi và Thủy rủ nhau ở lại để làm nốt mấy bài toán khó. Ra khỏi trường đã gần mười hai giờ trưa, tôi chỉ muốn mau chóng về đến nhà để được nghỉ ngơi.
Buổi trưa nóng nực, khi chúng tôi trở về nhà sau giờ học, chúng tôi thấy một em bé đang khóc giữa đường và gọi mẹ. Thủy bảo tôi đợi lại và sau đó cô ấy tiến lại gần em bé để hỏi tình hình.
- Tại sao bạn đang khóc? Bạn đứng ở đây trong cái nắng nóng như vậy vì lý do gì?
Đứa bé không trả lời mà khóc to hơn.
Tôi từ xa gọi Thủy nhanh chạy về nhà. Trong khi đó, Thủy vẫn kiên nhẫn an ủi em và hỏi lại. Lần này, đứa bé ngoan ngoãn trả lời:
- Em đi chơi nên lạc mất đường về. Em rất sợ. Em muốn về nhà với mẹ.
Thủy cảm thấy thương em nhưng không biết làm thế nào để đưa em về nhà ngay lúc này. Thủy tiếp tục hỏi:
- Mẹ bạn tên là gì? Nhà bạn ở đâu để tôi đưa bạn về?
Nghe Thủy nói như vậy, đứa bé rất vui nhưng vẫn còn thởn thẫn:
- Tôi nói thật đấy! Mẹ tôi tên là Lan, nhà tôi ở phía bên kia đó...
Thủy tiếp tục hỏi:
- Nhà bạn ở hẻm nào, bạn có biết không?
Đứa bé lắc đầu và nói:
- Em không nhớ chị ạ.
Nói xong cậu bé lại khóc nức nở và gọi: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!”
Thủy lại phải an ủi:
- Em yên đi, đừng khóc nữa chị sẽ đưa em về với mẹ. Chị mình vừa đi vừa hỏi đấy.
Nói xong, Thủy quay lại nói với tôi:
- Hà về trước đi, Thủy phải đưa em nhỏ này đi tìm mẹ thôi. Để em bé đứng đây tội nghiệp quá.
Đứng đợi giữa trời nắng gay gắt, tôi nói với Thủy:
- Bên đường có trụ sở công an đấy, hoặc chúng ta đưa em bé sang đó nhờ các anh công an giúp để mình về sớm hơn.
Thủy do dự và nói:
- Em ấy nói nhà em ấy nằm kia, vậy nên Thủy nghĩ rằng cần đưa em ấy về đó, để em sẽ không lo sợ hơn và không khóc nhiều hơn.
Vậy là tôi và Thủy buộc lòng phải dẫn em bé đi tìm mẹ. May mắn thay, trên đường, chúng tôi gặp cô hàng xóm của em bé đi ngang qua. Cô chỉ cho chúng tôi biết địa chỉ nhà em bé. Chúng tôi nhanh chóng đưa em về đích. Mẹ em bé rất vui mừng khi tìm thấy con, không giấu được sự hạnh phúc và cảm ơn nồng nhiệt. Sau khi xong việc, chúng tôi xin phép về, trên đường tôi cảm thấy hơi ngượng với lời nói trước đó của mình, nhưng cũng rất vui vì có một người bạn như Thủy.
Đến bây giờ, tôi vẫn luôn quý trọng Thủy. Một người bạn xinh xắn, ngoan ngoãn và học giỏi. Kể từ khi quen biết Thủy, tôi đã học được rất nhiều từ cô ấy. Hy vọng, Thủy sẽ mãi là người bạn đồng hành tốt của tôi.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 4
Nhân dịp kỷ niệm 120 năm ngày sinh nhật của Bác Hồ, trường của chúng tôi đã khuyến khích mọi người tham gia vào phong trào học tập và làm theo tấm gương đạo đức của Người. Và trong một hoạt động của đội, Hoàng đã thể hiện một hành động tốt khi nhặt được chiếc ví của người khác và trả lại cho họ, điều đó đã nhận được sự khen ngợi từ thầy cô.
Vào chiều thứ sáu tuần trước, cả trường tổ chức buổi sinh hoạt để nghe các cựu chiến binh chia sẻ về Bác Hồ. Đúng bốn giờ ba mươi phút, tiếng hồi chuông trường vang lên, tất cả học sinh từ mọi lớp đổ ra sân trường. Hoàng và Hải cũng vội vã cất sách vào cặp và ra sân. Trong lúc vội vã, Hoàng phát hiện ra một chiếc ví nằm dưới đất gần bồn hoa của lớp. Anh ấy lấy lên và kiểm tra thì thấy trong ví có nhiều tiền và một chiếc thẻ ngân hàng mang tên Trịnh Bá Quân. Hoàng chạy lại nói với Hải:
- Mình vừa nhặt được chiếc ví này, trong đó có nhiều tiền lắm!
Hải vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ nói:
- Thật là may mắn, vậy thì sau này phải mời tớ ăn kem nha!
Trong khi suy nghĩ, Hoàng trả lời:
- Không, tớ nghĩ phải tìm cách trả lại cho người đúng. Họ có thể đang rất buồn lắm.
Hải bĩu môi và nói:
- Ôi trời ơi, có bao nhiêu người biết là của ai đâu. Nhặt được thì dùng thôi, chẳng phải mình ăn cắp gì mà sợ.
Khi đang tranh luận, tiếng loa cô phụ trách đội vang lên yêu cầu các bạn vào vị trí. Bỏ qua việc của chiếc ví, Hải và Hoàng chạy vào hàng của lớp mình. Trước khi bắt đầu buổi sinh hoạt, cô phụ trách đội thông báo với toàn trường rằng bác Trịnh Bá Quân - cựu chiến binh của phường là khách mời hôm nay của trường đã đánh rơi một chiếc ví. Ai nhặt được xin vui lòng trả lại cho bác Quân.
Nghe xong, Hoàng vội vàng đứng lên và tiến thẳng lên phía cô, nói:
- Cô ơi, lúc tập trung trước, em nhặt được chiếc ví ở bồn hoa lớp em. Em xin gửi lại cô để cô gửi lại cho bác Quân ạ!
Cả trường cùng vỗ tay tán dương, bác Quân tiến lại gần, xoa đầu Hoàng và bày tỏ lòng biết ơn đến Hoàng. Hoàng vui vẻ quay trở lại chỗ ngồi với nụ cười rạng rỡ trên môi.
Qua câu chuyện này, Hoàng được xem là một học sinh ngoan ngoãn, vâng lời thầy cô và cha mẹ. Thấy đồ rơi, Hoàng không giữ mà tìm cách trả lại cho người mất. Hoàng là một tấm gương đáng khen ngợi và các bạn nên noi theo, là một đứa trẻ mẫu mực theo gương Bác Hồ.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 5
Hôm qua là lượt Nam làm nhiệm vụ trực nhật. Dù không hoàn thành tốt, Nam vẫn được khen ngợi. Vì Nam đã giúp một cụ già trên đường.
Hôm qua, do ảnh hưởng của cơn áp thấp, trời mưa suốt cả ngày. Nam vẫn phải dậy sớm chuẩn bị đồ đến lớp làm nhiệm vụ trực nhật. Nam mặc áo mưa, xắn quần đến gối, bước trên con đường lầy lội đầy bùn đất và ổ gà. Bỗng từ xa, Nam thấy một cụ già đang gồng mình từng bước trong cơn mưa. Nam vội bước đến, lễ phép hỏi:
- Bà ơi, bà đi giữa trời mưa này có việc gì vậy ạ?
Cụ già ngước lên, lau nước mưa, mỉm cười trả lời Nam:
- À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm, chồng đi công tác xa, nhà chỉ còn bà và con. Bà lo quá nên sang xem sao.
Nam suy nghĩ về việc đưa cụ qua con đường đến làng bên. Nếu để cụ đi một mình, có thể gặp chuyện gì đó. Nhưng nếu Nam đưa cụ, ai sẽ thay Nam làm nhiệm vụ trực nhật? Nhưng sau khi nhớ đến lời khuyên của mẹ, Nam biết khi làm việc tốt, sẽ cảm thấy vui. Vậy là, không cần suy nghĩ, Nam cười và nói với cụ:
- Bà ơi, đường qua làng bên rất xa. Sao bây giờ, bà nắm tay cháu, cháu sẽ đưa bà qua nhé!
Bà cụ vui mừng đồng ý:
- Bà lo lắng lắm, đường trơn trượt quá, sợ ngã là khổ. May mà có cháu giúp bà.
Vậy là Nam dắt bà từ từ qua làng bên. Trên đường, bà cụ vừa hỏi thăm Nam, vừa kể chuyện về con gái của bà. Sau hơn ba mươi phút, Nam đã đưa bà đến nhà của con gái. Nam lịch sự chào bà và rồi đi đến trường.
Nhìn vào đồng hồ, Nam tự nói: “Lần này xong rồi, cô giáo sẽ phạt vì không làm vệ sinh và đi muộn”. Nam đạp xe nhanh hơn càng nghĩ. Nhưng khi quảng trường đã điểm chuông, Nam đẩy xe vào bãi rồi chạy vào lớp.
Khi vừa bước vào cửa lớp, chưa kịp nói gì, cô giáo đã phát biểu:
- Nam hôm nay không chỉ không làm vệ sinh mà còn đến muộn hơn ba mươi phút. Em phải lên phòng bảo vệ viết một bản tường trình rồi mang đến cho cô.
Bề ngoài lúc đầu còn tươi cười, giờ đây tươi đã tan biến, Nam xin phép cô và rời khỏi lớp để viết bản tường trình. Trong bản tường trình đó, Nam diễn đạt lí do vì sao mình không làm vệ sinh và muộn học. Khi hoàn thành, Nam mang bản tường trình trở lại và nộp cho cô giáo. Khi đọc bản tường trình, diện mạo của cô giáo cũng có phần thay đổi. Cô lại đến gần Nam và phát ngôn:
- Cô xin lỗi, em không đáng bị phạt, em xứng đáng được khen ngợi. Vào lớp đi, Nam.
Nam cảm ơn cô và quay trở lại chỗ ngồi. Cả lớp đều bối rối không biết xảy ra chuyện gì. Cô giáo tiếp tục kể câu chuyện của Nam. Không nói gì thêm, mọi người nhìn nhau và vỗ tay tán dương Nam. Nụ cười trên môi Nam trở lại.
Từ câu chuyện trên, tôi nhận thấy Nam là một học sinh hiền lành, biết giúp đỡ người lớn tuổi. Cậu xứng đáng được thầy cô và bạn bè khen ngợi và là một tấm gương sáng để mọi người noi theo.
Kể về một hành động tốt của bạn em - Mẫu 6
Ở trường, người bạn thân thiết nhất với tôi là Tuấn Anh. Cậu không chỉ giỏi học mà còn rất tốt bụng. Tôi đã chứng kiến nhiều việc tốt mà Tuấn Anh đã làm.
Một kỷ niệm đáng nhớ là vào năm lớp bốn. Khi tiếng trống trường vang lên: “Tùng tùng tùng!”, chúng tôi vội vã chào cô và chạy ra cổng lớp. Tôi và Tuấn Anh cùng nhau ra về. Vì nhà gần, chúng tôi quyết định đi bộ về nhà.
Ở ngã tư gần đó, chúng tôi nhìn thấy một bà cụ mang nhiều đồ nặng. Tuấn Anh nhanh chóng tiến đến gần và giúp đỡ bà. Tôi nhìn thấy cậu nói với bà vài lời, sau đó nhận túi đồ từ tay bà. Cậu bạn vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay nhăn nheo của bà cụ. Tuấn Anh dẫn bà cụ qua đường. Mặc dù đường rất đông xe, nhưng cậu vẫn dũng cảm giơ tay xin đường. Khi sang đường, bà cụ nắm lấy hai tay của Tuấn Anh, có lẽ để cảm ơn. Tuấn Anh mỉm cười và chia tay bà.
Qua hành động đẹp đẽ đó, tôi rất ngưỡng mộ tấm lòng của Tuấn Anh. Anh ấy là một tấm gương đáng phải noi theo.
Kể về một hành động tốt của bạn em - Mẫu 7
Hùng là một người bạn rất tốt bụng. Anh ấy luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Nghĩ về Hùng, tôi nhớ đến trận bóng hôm đó với hành động tốt của anh.
Đó là một chiều chủ nhật. Tôi cùng các bạn trong xóm đi đá bóng. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ về trận đấu sắp tới. Mọi người đều hy vọng giành chiến thắng trước đội bóng Đông - một đội bóng mạnh trong làng.
Gần sân bóng, tôi thấy một cụ bà đang cố gắng sách một túi đồ nặng. Bất ngờ, một nhóm thanh niên đi ngang qua xô đẩy làm bà đánh rơi túi đồ. Họ không quay lại giúp bà mà chỉ cười và bước đi.
Lúc đó, trên đường khá vắng vẻ. Không ai dừng lại giúp bà cụ. Bất ngờ, tôi thấy Hùng chạy tới giúp bà nhặt những quả cam rơi. Anh chăm sóc cho bà rồi đưa lại chiếc túi. Bà cụ nhìn Hùng mỉm cười tươi sáng. Cả nhóm đến và nghe thấy cuộc trò chuyện:
- Cảm ơn cháu! Cháu là một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Hùng hỏi bà cụ ngay lập tức:
- Bà ơi, bà đi đâu để chúng tôi đưa bà đi ạ?
Bà cụ trả lời ngay:
- Nhà bà ở bên đường, gần sân bóng kia kìa.
Nghe thấy vậy, cả nhóm đồng thanh đáp:
- Thế ạ? Chúng tôi sẽ đưa bà qua đường ạ!
Hùng nói chuyện với bà cụ và không để ý đến chúng tôi. Khi nghe xong, anh ta vô cùng ngạc nhiên nhưng rồi mỉm cười. Cả nhóm cùng dắt bà qua đường cẩn thận. Trên đường, bà cụ hỏi chúng tôi đang đi đâu. Hùng kể cho bà về cuộc thi đấu sắp tới. Bà tin rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ giành chiến thắng. Điều đó làm đội bóng cảm thấy đầy động viên.
Sau khi dẫn bà về nhà, chúng tôi chào tạm biệt để đi thi đấu. May mắn, còn đủ thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Có vẻ như việc làm tốt của chúng tôi đã đem lại may mắn, vì đội bóng đã giành chiến thắng với tỉ số 3 - 2.
Việc làm tốt thật sự mang lại hạnh phúc. Tôi cảm ơn Hùng đã cho tôi một bài học về lòng tốt.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 8
Tôi từng nghĩ rằng trong cuộc sống, không ai có cơ hội làm việc tốt. Nhưng một sự việc đã thay đổi suy nghĩ của tôi. Tôi đã chứng kiến một tấm gương tốt lành trong lớp tôi, đó là bạn Ngô Xuân Anh.
Vào buổi sinh học, khi cô giáo chưa đến, lớp trở nên rối bời khi Xuân Anh tìm thấy một số tiền lớn. Tôi nhìn thấy anh suy nghĩ: “Trả hay không trả? Có tiền, liệu tôi sẽ mua gì? Truyện, quần áo mới, hay những đồ chơi mà tôi mơ ước…”
Rồi một bạn trai đứng lên nói:
Xuân Anh ơi, hãy dùng tiền đó mua trà đá cho cả lớp đi.
Một nửa lớp đồng thanh nhắc nhở:
Đúng rồi, Xuân Anh à, đừng trả tiền đó.
Tuy nhiên, Anh Thư - lớp trưởng lại đề xuất:
Xuân Anh, hãy trả lại tiền cho cô giáo để cô trả lại cho người mất. Bạn nhớ lời dạy của cô giáo rằng “nhặt được của rơi, trả người đánh mất” chứ?
Xuân Anh chỉ cười không nói, sau đó nhờ lớp trưởng Anh Thư xin phép cô giáo vắng mặt. Tôi nhìn theo và nghĩ “Có lẽ bạn muốn trả lại cho người mất”. Không lâu sau, bạn đi vào phòng học với vẻ mặt thanh thản.
Quả nhiên, vào sáng thứ hai, Xuân Anh được hiệu trưởng tuyên dương trong buổi chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt từ toàn bộ học sinh khiến Xuân Anh cảm thấy xúc động. Hành động của bạn ấy đã làm thức tỉnh trong tôi ý thức về việc trả lại cho người mất, dù chỉ là những vật nhỏ nhặt trong lớp. Tôi hiểu rằng ai cũng có thể làm điều tốt, chỉ cần trái tim của họ là nhân từ.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 9
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những người bạn đáng quý. Và với em, đó là Thanh Loan - người bạn thân từ thuở nhỏ. Loan là một người bạn tốt, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh. Chúng tôi đã trở thành bạn từ thời còn đi học lớp hai.
Một buổi sáng, lớp tôi có tiết học làm văn. Khi đến lớp, em nhận ra mình đã quên hộp bút ở nhà. Em lo lắng vô cùng, vì cô giáo luôn yêu cầu mỗi học sinh mang đủ bút mực. Em đã hỏi vài bạn xem có bút mực không, nhưng mọi người chỉ có một chiếc bút duy nhất. Đến gần giờ học, em không biết phải làm thế nào. Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Phương Anh à, cậu muốn mượn bút mực hả?
Nhưng thật ra đó là Thanh Loan. Em nhìn bạn và gật đầu. Thanh Loan vui vẻ mỉm cười rồi rút ra từ hộp bút một chiếc bút mực còn mới:
- Đây, mình cho cậu mượn chiếc bút của mình nhé!
Em lắc đầu và hỏi Loan:
- Nếu em lấy chiếc bút này thì cậu sẽ dùng cái gì?
Loan nhẹ nhàng mỉm cười nói với em:
- Không có gì đâu, mình vẫn còn một chiếc bút nữa đây.
Em cảm thấy rất biết ơn Loan, nhận chiếc bút và nói với bạn:
- Cảm ơn Loan nhiều nhé!
Nhờ sự giúp đỡ của Loan, ngày hôm đó, em đã hoàn thành xuất sắc bài tập làm văn của mình. Em còn được cô giáo tuyên dương trước lớp vì bài văn xuất sắc.
Sau ngày đó, tôi và Loan trở thành những người bạn thân thiết. Chúng tôi đã giúp đỡ nhau rất nhiều và tôi rất yêu quý Loan.
Kể về một việc làm tốt của bạn em - Mẫu 10
Ở lớp, tôi thường chơi thân với Hoàng Bách. Cậu ta vừa học giỏi vừa tốt bụng. Hôm qua, cậu đã làm một việc tốt khiến tôi ngưỡng mộ và muốn học theo.
'Tùng tùng tùng!' Tiếng trống quen thuộc vang lên, chúng tôi nhanh chóng chào cô và chạy ra cửa lớp. Tôi và Bách đi ra cổng 2. Thường ngày, tôi hẹn mẹ ở đó. Còn nhà của Bách ở ngay đối diện cổng trường nên hai đứa cùng đi ra cổng. Cổng trường lúc này đông người. Bách tạm biệt tôi rồi đi về phía đường. Từ xa, tôi thấy Bách đứng nói chuyện với một bà cụ. Nói vài câu, Hoàng Bách và bà cụ đi đến trước vạch trắng sang đường. Cậu bạn đưa bàn tay mũm mĩm của mình ra nắm lấy đôi tay nhăn nheo của bà cụ. Bách dắt bà cụ băng qua đường. Dù con đường lúc này xe cộ đi lại đông đúc, cậu bạn vẫn giơ cánh tay ra vẫy vẫy để xin đường. Sang đường, cụ già nắm hai tay Bách, tôi đoán chừng là cụ nói cảm ơn. Bách mỉm cười chia tay cụ và mở cổng vào nhà của mình.
Sáng nay, tôi kể lại cho Bách về sự việc hôm qua. Cậu bạn chỉ cười và nói việc sang đường lúc đông xe đã quen thuộc với cậu rồi. Tôi thật may mắn khi có một người bạn tốt như vậy.
Hãy kể về một hành động đáng khen của bạn em - Mẫu 11
Thúy Nga là bạn ngồi cùng bàn của em trong lớp học. Cậu ấy luôn là một học sinh chăm chỉ và tốt bụng, luôn sẵn lòng giúp đỡ bạn bè.
Chiều hôm qua, sau khi học xong, Nga đã ở lại với em để giúp em làm nhiệm vụ trực nhật, mặc dù không được yêu cầu. Cậu ấy đã nhiệt tình mang bình nước đi lấy để tưới cây, trong khi em và một người bạn khác cắt tỉa cỏ và lá. Lần đi thứ ba, Nga mất hơn mười phút để quay trở lại. Lo lắng cho bạn, em đã chạy ra khu vực bể nước để kiểm tra. Khi đến đó, em đã nhìn thấy Thảo đang giúp cô lao công thu dọn lá khô vào thùng rác. Thấy góc sân sạch sẽ và thùng rác đầy ụ, em hiểu ngay rằng Nga đã giúp cô lao công. Khi thấy em đến, Nga đã yêu cầu em mang bình nước để tưới cây còn lại. Sau đó, họ cùng nhau đẩy thùng rác lớn về khu vực thu gom rác. Nhờ có sự giúp đỡ của Nga, cô lao công đã không phải làm việc vất vả hơn nhiều.
Sau khi hoàn thành mọi công việc, em đã cùng Nga đi bộ về nhà. Gió thổi qua làm khô những giọt mồ hôi trên trán, làm khô áo của Nga ướt nhẹp mồ hôi. Em bỗng cảm thấy tự hào và yêu quý về một người bạn tuyệt vời như Nga.
Hãy kể về một hành động đáng khen của bạn em - Mẫu 12
Minh Anh đảm nhận vai trò lớp trưởng và cũng là người bạn thân thiết nhất của tôi. Không chỉ xuất sắc trong học tập, Minh Anh còn rất lòng vị tha và tích cực tham gia các hoạt động của trường.
Vào năm ngoái, Minh Anh đã tự mình nảy ra ý tưởng và kêu gọi mọi người tham gia vào một chiến dịch quyên góp đồ dùng học tập và thực phẩm để giúp đỡ những bạn học sinh khó khăn tại quê hương của chúng tôi.
Minh Anh đã nỗ lực tìm kiếm những người có lòng nhân từ để hỗ trợ dự án này. Rất nhiều bạn trong lớp cũng đã tích cực tham gia sau khi biết về ý định tốt lành của anh ấy.
Nhờ sự hỗ trợ nhiệt tình của cộng đồng, chúng tôi đã thu được một khoản tiền đáng kể cùng với nhiều đồ dùng cần thiết. Chúng tôi đã sử dụng số tiền này để mua sắm đồ chơi, sách vở và thực phẩm cho các em nhỏ. Buổi lễ trao quà đã diễn ra thành công và những món quà đặc biệt này đã làm cho các em cảm thấy rất hạnh phúc và biết ơn.