Lễ tình nhân có nguồn gốc từ ngày đau buồn của hai vị thánh tên Valentine bị nhà vua xử tử. Nhiều năm sau, các nhà thơ, nhà văn đã biến 14/2 thành ngày lễ dành cho các đôi yêu nhau và lan tỏa rộng rãi đến ngày nay.
Người ta cho rằng việc giải thích nguồn gốc của Lễ tình nhân là rất phức tạp. Ngày nay, Lễ tình nhân gắn liền với tình yêu và lãng mạn, khiến mọi người nghĩ đến những hộp chocolate, những bó hoa, và bữa tối lãng mạn.
Đối với trẻ em, ngày này là dịp để thỏa thích ăn chocolate, mang quà từ nhà đến trường để khoe với bạn bè. Tuy nhiên, nếu điều tra sâu hơn về lịch sử ngày 14/2, chúng ta sẽ gặp phải những bí mật u ám.
Ít người biết lịch sử thực sự của Ngày Valentine. Các nhà sử học, nhà khoa học đã tranh cãi về nguồn gốc của ngày lễ này. Tuy nhiên, có một lý thuyết được nhiều người chấp nhận từ thời La Mã cổ đại đến hiện đại.
Hành trình của cái tên Valentine
Ngày 14/2 là ngày của tình yêu và lãng mạn. Theo truyền thống, đây là dịp để mọi người bày tỏ tình cảm và chia sẻ niềm vui với nhau.
Trong ngày này, mọi người thường tặng nhau những món quà ý nghĩa và tỏ ra ân cần với nhau hơn.
Thánh Valentine của Terni là biểu tượng của tình yêu và lòng dũng cảm. Ông đã hy sinh mọi thứ để bảo vệ tình yêu và sự tự do trong tình yêu.
Ngày nay, người ta vẫn nhớ về Thánh Valentine qua việc gửi thư tình và những lời chúc ngọt ngào cho nhau.
Lời chúc “Từ người yêu của em” đã trở thành biểu tượng của tình yêu và lòng trung thành.
Dù có thời gian, nhưng tinh thần của Thánh Valentine vẫn sống mãi trong trái tim của mọi người, là nguồn cảm hứng vô tận cho tình yêu và hy vọng.
Lễ tình nhân - một truyền thống đẹp đẽ
Ngày nay, Lễ tình nhân là dịp để chia sẻ tình yêu và sự gắn kết. Tuy nhiên, trước đây, ngày này không được biết đến với tư cách là ngày của tình yêu cho đến khi nhà thơ Geoffrey Chaucer xuất hiện.
Theo nhà nghiên cứu Jack B. Oruch, Chaucer đã là người đầu tiên liên kết tình yêu với ngày Lễ tình nhân qua các tác phẩm của mình từ thế kỷ 14, bao gồm The Parliament of Fowls và The Complaint of Mars.
Do đó, Oruch cho rằng Chaucer đã 'tạo ra' Lễ tình nhân, đưa ngày này trở thành một dịp kỷ niệm quan trọng như chúng ta biết ngày nay.
Vào thời điểm Chaucer viết những bài thơ tình, ngày 14/2 cũng được coi là ngày đầu tiên của mùa xuân ở Anh, khi mà các loài chim bắt đầu giao phối. Điều này làm cho ngày này trở nên ý nghĩa hơn trong tình yêu.
Thực tế, tác phẩm The Parliament of Fowls của Chaucer nói về các con chim tụ tập để chọn bạn đời. Mặc dù đó chỉ là các con chim được nhân hóa trong bài thơ, nhưng ý nghĩa về tình yêu vẫn được thể hiện một cách tinh tế.
Từ những tác phẩm văn học của Chaucer và Shakespeare, ngày Lễ Tình Nhân trở nên phổ biến trong xã hội.
Thế kỷ 19 chứng kiến sự thương mại hóa mạnh mẽ của ngày Lễ Tình Nhân như ngày nay.
Esther Howland - người được gọi là 'mẹ của Lễ Tình Nhân' ở Mỹ - đã đóng góp không nhỏ vào việc phổ biến phong tục này.
Vào đầu những năm 1910, ngày Lễ Tình Nhân chính thức trở thành một phần của văn hóa tiêu dùng Mỹ và lan rộng ra toàn thế giới.
Bên cạnh Thánh Valentine, Thần Tình Yêu Cupid cũng trở thành biểu tượng đặc trưng của ngày này.
Trong thần thoại La Mã, Cupid là con trai của Venus, nữ thần tình yêu và vẻ đẹp. Anh là người nổi tiếng với việc bắn mũi tên, khiến mọi người phải yêu nhau ngay lập tức.
Mặc dù không biết chính xác khi nào thần Cupid trở thành biểu tượng của Ngày Lễ Tình Nhân, nhưng Cupid luôn là biểu tượng không thể thiếu để thể hiện tình yêu giữa các cặp đôi.