Một phần của những di tích này nằm bên sông Litani tại Thung lũng Bekaa của Liban, không chỉ thuộc thời kỳ La Mã mà còn chứa đựng những dấu vết của một nền văn minh cổ đại lâu dài hơn nhiều.
Khi nhắc đến các nền văn minh cổ đại, chúng ta thường nghĩ ngay đến kim tự tháp Ai Cập, đền Parthenon ở Hy Lạp, Đấu trường La Mã ở Rome, và nhiều kiệt tác khác.
Những kiệt tác đại diện cho trí tuệ và nghệ thuật của các nền văn hóa và thời đại khác nhau trong lịch sử nhân loại. Tuy nhiên, có một địa điểm bí ẩn có thể đảo ngược hiểu biết của chúng ta về nền văn minh nhân loại.
Đây cũng là bằng chứng về sự tồn tại của một thế hệ văn minh trước đó. Đền thờ Mặt Trời ở Balbec, còn được biết đến với tên gọi là đền thờ Sao Mộc, lớn nhất ở Rome, nhưng thường được gọi là đền thờ Baalbek.
Ngày nay, nhiều người cho rằng nó là một địa điểm La Mã cổ đại, nhưng thực tế, nó có thể là sản phẩm của sự giao thoa giữa Phoenicia và La Mã. Điều này cũng là di tích của nền văn minh cuối cùng vì có những hiện vật nhân tạo không thể giải thích được.

Nằm tại vùng Liban, Đền thờ Mặt Trời Baalbek thật sự là một thành phố đá đặc sắc. Cự thạch ở đây vượt trội so với kim tự tháp Ai Cập cổ đại. Điểm nổi bật nhất chính là ba bệ đá khổng lồ, với cột đá, tượng đá, bậc đá, cổng đá đa dạng về kích thước và hình dạng, toàn bộ là biểu tượng của trí tuệ và khéo léo của những người xưa.
Nhưng ấn tượng thực sự là ba nền tảng của đền thờ Balbek. Ba tảng đá này có chiều dài 21m, cao 4m, rộng 3m, được cắt thủ công thành hình chữ nhật và đặt dưới đáy chặt đến mức mũi kim cũng không thể luồn vào. Đặc biệt, cả ba tảng đều cao 4 mét so với mặt đất, với tảng nặng nhất lên đến 1.400 tấn. Trước những tảng đá này, con người dường như trở nên nhỏ bé vô cùng.

Trên lối đi của đền, những tảng đá đã cắt sẵn được đặt, mỗi tảng nặng hơn 800 tấn. Có những lỗ nhân tạo trên mặt những tảng đá này, chứng tỏ sự khéo léo tuyệt vời của những người xưa.
Ở phía ngoài đền, có một tảng đá nằm nằm dọc, dài 19,6 mét, cao 6 mét, rộng 5,5 mét, nặng khoảng 1.650 tấn. Tảng đá này bí ẩn với một số người tin rằng nó được mang đến bởi người La Mã hoặc một nền văn minh trước đó để xây dựng một công trình hoặc bức tượng nguyên khối, nhưng mục đích thực sự vẫn là một điều bí ẩn. Có người tin rằng việc vận chuyển tảng đá này đến đây đã đặt ra những thách thức khó khăn.

Các chuyên gia khảo cổ suy đoán rằng người Ai Cập xưa đã sử dụng nguyên lý dòng sông hoặc khúc gỗ lăn để xây dựng kim tự tháp. Tuy nhiên, ý tưởng này không thích hợp cho đền Baalbek.
Đầu tiên, Baalbek không có kênh đào để thả những khối đá trên bè. Thứ hai, những tảng đá này nặng hơn 1.000 tấn, nếu vận chuyển với khúc gỗ lăn, khúc gỗ sẽ bị nghiền nát. Ngay cả khi chúng có thể đến địa điểm mong muốn với khúc gỗ lăn, làm thế nào để nâng chúng lên và đặt cách mặt đất 4 mét?
Vận chuyển và nâng hạ khối đá là hai kỹ thuật khác nhau. Một số người cho rằng người xưa có thể đã sử dụng máy móc đơn giản như đòn bẩy, ròng rọc và dây thừng. Tuy nhiên, các máy móc này có hạn chế và đòi hỏi nhiều nhân công và thời gian.
Chất liệu của những máy móc cũng cần độ bền và chắc chắn, nếu không chúng sẽ gãy và hỏng. Các thí nghiệm chỉ ra rằng di chuyển một tảng đá 1 tấn bằng khúc gỗ mất 22 giờ với 16 người. Nếu áp dụng tỷ lệ này, di chuyển tảng đá 1.000 tấn sẽ cần đến 16.000 người và 22.000 giờ. Điều này là không khả thi.

Nếu bộ ba cự thạch đỉnh cao không làm bạn kinh ngạc, dưới đền thờ Baalbek là những cấu trúc cổ xưa và bí ẩn hơn. Những tòa nhà này có thể là dấu vết của người Phoenicia hoặc một nền văn minh sớm hơn, hoặc chúng có thể là bằng chứng về sự tồn tại của một thế hệ văn minh trước đó.
Theo nghiên cứu của các nhà khảo cổ học, nền tảng của đền thờ Mặt Trời Baalbek và các tòa nhà phía trên không được xây dựng cùng một lúc. Nói cách khác, không ai biết ai đã xây dựng viên đá nền ở phía dưới, và những người Phoenicia hoặc người La Mã sau này đã xây dựng đền thờ Baalbek phía trên viên đá nền.
Người ta suy đoán rằng thời kỳ xây dựng di tích này có thể bắt nguồn từ khoảng 9.000 năm trước, trong khi ngôi đền trên được xây dựng vào khoảng năm 3.000 trước Công nguyên.
Người ta thường tin rằng ngôi đền được xây dựng bởi người Phoenicia. Họ gọi nơi này là Baalbeck, trong đó 'Beck' có nghĩa là thành phố, còn 'Baal' là tên của vị thần Mặt Trời của người Phoenicia và Canaan. Những người Phoenicia sau này sống ở đây đã biến mất một cách bí ẩn, và người La Mã đã tiếp quản khu vực này, biến nó thành một địa điểm của người La Mã.

Quá trình xây dựng đền thờ Baalbek luôn là một bí ẩn. Một giả thuyết là đền thờ Baalbek được xây dựng bởi người La Mã hoặc các nền văn minh trước đó, sử dụng công nghệ và phương pháp tiên tiến không vượt quá khả năng của con người.
Theo giả thuyết này, đền thờ Baalbek ban đầu là trung tâm tế lễ của người Phoenicia để thờ thần Mặt Trời và nữ thần Mặt Trăng Astarte. Một quan điểm khác cho rằng đây là công trình của một nền văn minh cổ xưa, sử dụng những kỹ thuật và phương pháp vượt xa sự hiểu biết của con người thời đại. Được cho là có từ trước thời kỳ Phoenicia hoặc La Mã, đền thờ Baalbek có thể được xây dựng bởi người ngoài hành tinh hoặc các siêu văn minh cổ đại để phục vụ như một trạm năng lượng hoặc liên lạc.
Nhiều người tin rằng đền thờ Baalbek không chỉ là một ngôi đền thông thường mà còn là một trạm quan sát thiên văn. Những tảng đá ở đây không được xếp đặt ngẫu nhiên mà tuân theo những quy tắc và hướng nhất định.
Những viên đá này có thể được sử dụng để theo dõi chuyển động của Mặt Trời, Mặt Trăng, các ngôi sao và các hành tinh, thậm chí có thể dự đoán sự xuất hiện của nhật thực, nguyệt thực và sao chổi.
Hai ý kiến này có cơ sở và lý lẽ, nhưng cũng gặp phải những tranh cãi và nghi ngờ. Cho đến nay, câu hỏi về đền thờ Baalbek vẫn chưa có lời giải chắc chắn. Đối với những người khác, đây không chỉ là một quần thể kiến trúc cổ xưa mà còn là một kho lưu trữ thông tin cổ xưa. Nó không chỉ ghi chép lịch sử và văn hóa của các nền văn minh cổ đại, mà còn truyền đạt tín ngưỡng và tri thức của chúng. Nó mở ra nhiều suy nghĩ và trí tưởng tượng về nguồn gốc của nền văn minh nhân loại, cũng như mang lại nhiều kỳ vọng và hy vọng về tương lai của chúng ta.