Quỳ hoa bảo điển là một kỹ năng võ thuật vô cùng tối tân trong thế giới kiếm hiệp của Kim Dung, có nguồn gốc tương tự với Tịch tà kiếm pháp.
Trong truyện Tiếu ngạo giang hồ của Kim Dung, Quỳ hoa bảo điển được mô tả là một kỹ thuật võ công vô cùng mạnh mẽ nhưng đầy nguy hiểm vì yêu cầu đặc biệt của nó.
Đông Phương Bất Bại, một nhân vật nổi tiếng, được biết đến nhờ sử dụng môn Quỳ hoa bảo điển. Trong giang hồ, có hai câu thơ nổi tiếng về anh ta:
'Nhật xuất Đông Phương'
'Duy ngã Bất Bại'.
Quỳ hoa bảo Điển: Sức mạnh huyền bí trong thế giới kiếm hiệp
Quỳ hoa bảo Điển, bí kíp võ thuật nổi tiếng, với đòn tấn công 'Thân pháp quỷ mị' và chiêu thức 'Tú hoa châm' vô cùng nhanh nhẹn và hiểm hóc. Mặc dù có nhược điểm nhỏ nhưng tốc độ nhanh của chiêu thức này khiến cho việc tìm ra điểm yếu cũng không dễ dàng.
Sau khi luyện thành môn võ này, Đông Phương Bất Bại đã trở nên phi thường, có thể đối mặt với cùng một lúc với 4 cao thủ như Lệnh Hồ Xung, Nhậm Ngã Hành, Nhậm Doanh Doanh và Hướng Vấn Thiên. Dù Lệnh Hồ Xung hiểu biết về Độc cô cửu kiếm nhưng vẫn không thể tìm ra điểm yếu của Đông Phương Bất Bại và chỉ khi Nhậm Doanh Doanh phá rối tập trung của y thì y mới bị đánh bại.
Mặc dù là một kỹ năng võ thuật mạnh mẽ, nhưng Quỳ hoa bảo Điển lại có một đặc điểm đáng sợ. Như Tịch tà kiếm pháp, để luyện tập môn võ này cần phải tự tu. Do đó, như Đông Phương Bất Bại, Lâm Bình Chi và Nhạc Bất Quần đều trở thành ái nam ái nữ.
Theo lời kể của Phương Chứng đại sư (trụ trì Thiếu Lâm Tự) trong Tiếu ngạo giang hồ, Quỳ hoa bảo Điển xuất phát từ một bí kíp võ thuật cao cấp được viết bởi một cặp vợ chồng với tên người chồng chứa chữ 'Quỳ' và người vợ chứa chữ 'Hoa'.
Bí mật của Quỳ hoa bảo Điển được truyền đến phái Nam Thiếu Lâm ở Phúc Kiến. Hai tiền nhân phái Hoa Sơn là Nguyên Mẫn Túc (sau này là tổ sư phe Khí tông) và Chu Tử Phong (sau này trở thành tổ sư phe Kiếm tông) sau đó đã lén đọc được bộ sách này và trở về Hoa Sơn tu luyện. Tuy nhiên, Hồng Diệp thiền sư, trụ trì Nam Thiếu Lâm, đã gửi Độ Nguyên để khuyên bảo họ không nên rèn luyện Quỳ hoa bảo Điển.
Hai người kia nhầm Độ Nguyên đã nắm vững bí kíp Bảo Điển, nhưng sau khi kiểm tra lại, họ phát hiện rằng Độ Nguyên thực ra không biết gì cả. Tuy nhiên, ông ta đã bị cuốn hút bởi cuốn sách và ghi nhớ từng chi tiết, sau đó chép vào áo cà sa và trở thành Lâm Viễn Đồ, phát triển kiến thức về kiếm thuật từ Quỳ hoa bảo điển thành Tịch tà kiếm pháp.
Nguyên Mẫn Túc và Chu Tử Phong tu luyện Quỳ hoa bảo điển cùng nhau, nhưng họ bất đồng về cách giải thích sách, dẫn đến phái Hoa Sơn chia thành hai trường phái: 'Khí tông' tập trung vào nội công (Càn kinh, tiêu biểu là Nhạc Bất Quần), và 'Kiếm tông' tập trung vào kiếm chiêu (Khôn Kinh, tiêu biểu là Phong Bất Bình, Thành Bất Ưu...).
Hậu quả của cuộc tranh cãi này là một cuộc xung đột dẫn đến nhiều vụ giết chết, chỉ có Phong Thanh Dương không tham gia tranh đấu nên thoát chết. Cuối cùng, mười đại trưởng lão Nhật Nguyệt thần giáo đến Hoa Sơn, cướp đi Quỳ hoa bảo điển. Quỳ hoa bảo điển sau này đã đến tay Đông Phương Bất Bại, người duy nhất thành công trong việc rèn luyện bí kíp võ công này và trở thành cao thủ vô địch.