Trên blogradio.vn, có những lúc tôi nhớ và những lúc tôi quên, nhưng với quyết tâm của mình, tôi cảm thấy như một đứa trẻ. Cuối cùng, tôi cũng thả trôi ước mơ của mình, và đi đến bất cứ nơi nào nước dẫn tới.
Dù giấc mơ có bay xa, xa vời, nhưng kết cục vẫn là sự thật.
Vào một ngày mùa đông ấy, khi bước chân vào Sài Gòn, tôi mơ ước về sự nghiệp tại đây.
Rời xa Hà Nội vào một ngày đông lạnh giá, đến Sài Gòn vào một ngày nắng và gió, tôi bắt đầu công việc đầu tiên của mình. Công ty tôi có trụ sở ở Sài Gòn, chi nhánh ở Hà Nội. Tôi làm cho một công ty nước ngoài, đang cạnh tranh để trở thành ngôi đầu bảng. Bước vào trụ sở chính, với một làn sóng công việc lớn, và thành phố lạ lẫm, tôi như con nai vàng ngơ ngác, tìm kiếm xung quanh.
Và lần đầu tiên tôi biết đến mô hình không gian làm việc trong một tòa nhà. Tôi tìm kiếm một lúc và mới thấy công ty của mình, phòng của mình và chỗ làm việc của mình ở đâu. Do là không gian làm việc, các phòng ban ở các khu vực khác nhau trong cùng một tầng, phòng của tôi nằm một mình, không giao tiếp với các phòng ban hoặc khu vực chung khác của công ty, nên tôi ít tiếp xúc với đồng nghiệp ở Sài Gòn. Thi thoảng, khi có thời gian rảnh, tôi mới chạy qua khu vực chung chơi và quen biết một số đồng nghiệp ở các phòng ban khác. Mặc dù nhiều trò trò chuyện qua mạng, nhưng khi gặp nhau, cảm giác vẫn hơi lạ lẫm.
Công ty tôi có nhiều đãi ngộ cho nhân viên, chắc do là công ty nước ngoài nên phong cách hơi bay bổng. Sếp tôi, dù là người Việt nhưng sống và làm việc lâu ở nước ngoài, đã thấm nhuần văn hóa ấy. Một hôm, sếp tôi mặc quần đùi áo may ô ngủ giữa phòng vì họp khuya với bên nước ngoài, quá mệt lăn ra ngủ luôn, không quan tâm đến hình ảnh. Sếp nói, “Công việc chính xong mới quan trọng. Còn tao, chúng mày ráng chịu.” Sếp dọa thế nhưng rất dễ tính và quan tâm đến nhân viên. Chúng tôi làm OT thì được trả OT, không như mấy nơi ở lại làm miễn cưỡng. Sếp cũng nói, “Không để bọn nước ngoài bóc lột người Việt. Công bằng và sòng phẳng.” Đó là châm ngôn của ông. Điều tuyệt vời nhất ở công ty là tủ lạnh to đựng đầy đủ từ mì, thịt bò, sữa chua, kem, bánh, café... miễn phí cho nhân viên. Nói chung rất thoải mái.
Tôi công tác hai tháng rồi mới về Hà Nội. Sếp bảo muốn ở lại thêm thì ở, học kĩ rồi về. Vì chi nhánh ở Hà Nội mới thành lập nên chỉ có tôi với vài người làm việc từ xa. Sếp muốn có đủ nhân sự nên thương nên mới muốn tôi ở lại. Tôi thích con người Sài Gòn từ đó. Về rồi, tôi quyết tâm vào lập nghiệp ở đó. Hơi tham vọng chút nhỉ, đồ ăn miễn phí thật dụ dỗ con người. Tôi rất thích mấy món free, free.
Rời xa Hà Nội, tôi không muốn chút nào. Tôi yêu mùa thu ở Hà Nội, yêu cái gió mát dịu, đi trên con đường vắng vẻ, cảm nhận lá vàng rơi, thật thơ mộng. Hơn nữa, vẫn có gia đình, bố mẹ, không thể bỏ rơi được. Quyết tâm là thế, lúc đó chỉ là lời nói suông thôi.