Có một ai đó đã từng nói rằng: “Xuân qua, thu lại đến, đông lại sang, hạ về. Hãy yên bình chờ đợi tình yêu, đừng vội vàng chiếm đoạt hạnh phúc của người khác và tự mình phải chịu trận'. Tình yêu có thể làm con người trở nên điên đảo, mù quáng và ngớ ngẩn. Một tình yêu đầy đau thương, nước mắt và sự đổ vỡ, một mối hôn nhân đứng trước bờ vực của sự tan vỡ, hầu như luôn đi kèm với hình ảnh của người thứ ba. Từ xưa đến nay, vai trò của người thứ ba luôn là đề tài được nhiều người quan tâm, với những lời lẽ, biểu hiện và thái độ không được đánh giá cao. Mọi người luôn tự hỏi có bao nhiêu người trên thế giới này chưa có gia đình, tại sao họ lại chọn cách tự mình hạ thấp mình để trở thành người thứ ba? Cuốn sách
Tâm Lý Học Tình Yêu - Sự Thật Hay Cao Đẳng Của Sự Lừa Dối(tập 2) của tác giả Vũ Chí Hồng có thể giải đáp một phần nào đó những thắc mắc như thế.
Bạn đã từng nghe về hoặc đọc qua tập đầu tiên của cuốn sách này chưa nhỉ? Tập đầu tiên của cuốn sách tập trung vào vai trò của tuổi thơ trong việc hình thành tâm trí và tình cảm của một người, giải thích tại sao tình yêu có thể bắt đầu tốt đẹp nhưng cuối cùng lại kết thúc trong đau khổ và tiết lộ sự lừa dối lớn nhất trong tình yêu cuối cùng lại xuất phát từ đâu. Những phân tích tâm lý, những câu chuyện, những thông điệp mà tác giả truyền đạt qua từng trang sách thật sự hấp dẫn. Cuốn sách phù hợp với mọi đối tượng và tôi nghĩ đặc biệt là dành cho những ai đang lúng túng trong tình yêu của mình, những người hiếm khi có thời gian tự nhìn nhận lại bản thân khi yêu hoặc chỉ đơn giản là muốn khám phá tình yêu một cách tỉnh táo và sâu sắc hơn. Tiếp tục với những kiến thức tâm lý sâu sắc về tình yêu trong tập một, Vũ Chí Hồng sẽ giúp người đọc hiểu rõ hơn về những trạng thái tâm lý phong phú và đa dạng của con người trong tình yêu, đặc biệt là trong việc lý giải tại sao có những người muốn trở thành người thứ ba và tại sao có quá nhiều người muốn làm người thứ ba đến vậy qua tập hai của cuốn sách Tâm Lý Học Tình Yêu - Sự Thật Hay Cao Đẳng Của Sự Lừa Dối?
Tập hai của cuốn sách tiếp tục được chia thành hai phần tiếp theo sau hai chương đầu ở tập một. Chương ba, tác giả tập trung vào việc giải thích quan điểm rằng mọi lựa chọn đều có nguyên nhân của nó, lý giải tại sao mọi người lại muốn trở thành người thứ ba, đặc biệt là phụ nữ. Còn ở chương thứ tư, tác giả thể hiện mong muốn hướng độc giả đến với một tình yêu thực sự hạnh phúc và khuyến khích phụ nữ tự mình khám phá hạnh phúc của mình.
Ai chính là người thứ ba?
“Tiểu tam”, “Hồ ly tinh”, “Tuesday”,... là những từ ngữ không mấy tôn trọng được mọi người sử dụng để chỉ những người can thiệp vào một mối quan hệ và gây ra sự tan vỡ - đó là người thứ ba. Tuy nhiên, dưới góc nhìn phân tích của Vũ Chí Hồng, tôi cho rằng “người thứ ba” không chỉ hẹp hơn như vậy. Cuối cùng, chỉ khi đang ở trong một mối quan hệ nào đó, con người mới cảm nhận được sự tồn tại của chính mình. Cuộc sống càng trở nên hối hả, những mối quan hệ như những cơn gió lướt qua làm cho nhiều người muốn “trải nghiệm cô đơn”, nhưng ít có ai thực sự đạt được điều này. Nhà triết học Martin Buber đã từng nói: “Tất cả mọi căn nguyên có tính chất cố định đều nằm ở chỗ: Bạn tồn tại nên tôi cũng tồn tại!”
Ví dụ, khi chỉ có một mình, chỉ có sự cô độc bao quanh, một người có thể cảm thấy muốn kết thúc; vì không có mối quan hệ nào nên cảm giác của họ cũng giống như cái chết. Vì vậy, nhà triết học Đức Friedrich Jacobi đã nói: Không có “bạn” thì cũng không có “tôi”.
Tôi tin chắc rất nhiều người đã có những trải nghiệm sâu sắc, khi một lúc nào đó họ cảm thấy thế giới này dường như không có sự ràng buộc nào nữa, khiến họ tự nhiên nảy sinh ý định muốn kết thúc. Thậm chí, ý định đó có thể dẫn đến hành động thực hiện.
Trước khi ý định này hình thành, bạn có lẽ đã trải qua nhiều lần không thoải mái. Theo tâm lý học, điều này được gọi là “sự tan rã của nhận thức”. Hoặc có thể nói là “mất cảm giác về bản thân tồn tại”.
Vì vậy, không khó hiểu tại sao việc kết thúc một mối quan hệ quan trọng lại gây ra tổn thương nặng nề như vậy. Tất cả đều bắt nguồn từ việc không có ai có thể tồn tại hoàn toàn độc lập... Vì thế, mỗi sinh mạng mới khi ra đời đều liên kết đồng thời với hai mối quan hệ: Mối quan hệ giữa họ với mẹ và mối quan hệ giữa họ với cha. Đây chính là mối quan hệ thứ ba.
Từ cuộc sống xung quanh chúng ta, từ những bộ phim truyền hình tình cảm mà chúng ta đã xem, những câu chuyện tình yêu mà chúng ta đã đọc hay những bài hát đầy tình cảm mà chúng ta đã nghe, tình yêu không chỉ là câu chuyện của hai người. Thực ra, liệu có như vậy không? Vũ Chí Hồng đã phân tích rằng mối quan hệ do hai người tạo ra chỉ là một sợi dây yếu đuối, mong manh, không cân bằng và dễ bị đứt đoạn bởi gió, trong khi mối quan hệ tam giác mới là mối quan hệ cân bằng và ổn định nhất.
Một người bạn của tôi rất yêu thích chụp ảnh, mỗi khi anh ta chăm sóc cho chiếc máy ảnh của mình, nhẹ nhàng lau chùi ống kính với một thái độ đầy yêu thương, vợ anh ta lại tỏ ra ghen tức, coi máy ảnh như là kẻ địch của mình. Nhưng cô ấy cũng có “kẻ thứ ba” của riêng mình - đó là con gái. Gần như 80% thời gian và tâm trí của cô ấy đều dành cho con gái. Điều này cũng là điểm chung của nhiều gia đình: “Kẻ thứ ba” của đàn ông là sự nghiệp, còn “kẻ thứ ba” của phụ nữ là con cái.
Vậy liệu tất cả mọi người đều đang trong một mối quan hệ tam giác như vậy và chỉ có như thế thì gia đình mới trở nên ổn định không? Tôi nghĩ mỗi người đều có những sở thích riêng của mình. Việc coi sở thích cũng là một dạng của “kẻ thứ ba” có thể là một quan điểm đúng đắn không? Nếu sở thích chính là một “kẻ thứ ba”, thì những phụ nữ có lý trí sẽ hiểu rằng chồng họ cũng cần có sở thích. Như Vũ Chí Hồng đã nói với vợ anh ta: “Tốt nhất là cô nên chấp nhận máy ảnh, ống kính là kẻ địch, nếu không cô sẽ phải đối mặt với một kẻ địch thật sự đấy”.
Người thứ ba là “tội đồ” hay là nạn nhân của một cuộc tình tan vỡ?
Thường ta cho rằng kẻ thứ ba luôn phải chịu trách nhiệm, vì họ là nguyên nhân gây ra cuộc tình tan vỡ. Nhưng liệu ta đã từng suy nghĩ sâu sắc xem ai mới thực sự là người có lỗi? Trong chương trình “Tự tình lúc 0 giờ” của Liêu Hà Trinh, có một lá thư kể rằng cô ấy vô tình trở thành kẻ thứ ba mà không hề biết. Trong cuốn sách này, tác giả phân biệt kẻ thứ ba thành hai loại, một là kẻ thứ ba bị động, loại còn lại là kẻ thứ ba chủ động. Rơi vào vòng xoáy tình cảm rồi mới nhận ra đối phương đã có người yêu, đó là kẻ thứ ba bị động. Biết rõ đối phương đã có người yêu nhưng vẫn cố lao vào vòng xoáy tình cảm đó, đó chính là kẻ thứ ba chủ động.
Tôi thường trò chuyện với nhiều phụ nữ làm kẻ thứ ba một cách im lặng. Họ thẳng thắn thú nhận động cơ quan trọng nhất thúc đẩy mối quan hệ tình yêu của họ nảy nở chính là “đánh bại một người phụ nữ khác”. Động cơ này vô cùng quan trọng, thậm chí còn quan trọng hơn việc “chiếm trái tim người đàn ông”. Khi người đàn ông đã quyết tâm ly hôn, những kẻ thứ ba đó sẽ chạy trốn hoặc chấm dứt mối quan hệ bất chính này và sau đó bắt đầu một mối quan hệ mới, tiếp tục làm kẻ thứ ba trong một mối quan hệ khác.
Dường như những người phụ nữ thích hoặc “nghiện” làm kẻ thứ ba có vấn đề về tâm lý. Muốn đánh bại một người phụ nữ là một loại bệnh.
Một bé gái từ ba đến năm tuổi sẽ mong muốn được ưu tiên trong mối quan hệ tam giác giữa nó và bố mẹ, tức là nó sẽ có mong muốn rằng người bố sẽ yêu mình hơn yêu mẹ (hoặc yêu hơn những thành viên nữ khác trong gia đình), nếu mong muốn này không thành hiện thực (hoặc được thực hiện một cách quá mức) thì nó sẽ trở thành một mong muốn cố chấp, ẩn thân trong tâm trí tiềm thức, khiến cho đứa trẻ đó không hứng thú với người đàn ông độc thân khi trưởng thành, bởi vì họ không có cơ hội “đánh bại một người phụ nữ khác” ở những người đàn ông độc thân đó.
Một người đàn ông có gia đình từng nói với tình nhân của mình: “Anh yêu em và muốn ly hôn để được sống cùng em, nhưng anh không dám thực hiện vì anh cảm thấy nếu làm như vậy thì em sẽ rời bỏ anh”
Tại sao các cô gái lại muốn trở thành kẻ thứ ba?
Trước đây, tôi thường tự hỏi tại sao khi nhắc đến kẻ thứ ba, mọi người thường nghĩ ngay đến phụ nữ? Có phải đó là một định kiến nam khinh nữ hay không? Hay là do đàn ông thay lòng đổi dạ, trong khi đàn bà lại khát khao tình yêu? Nhưng tôi nghĩ, ai cũng đều khao khát tình yêu, không phân biệt nam nữ. Trên thế giới này, có nhiều người đàn ông và phụ nữ độc thân mang theo những phẩm chất tốt đẹp, tại sao lại muốn can thiệp vào cuộc sống của người khác để trở thành một kẻ đạo đức bị khinh thường? Họ có hạnh phúc không? Dưới góc nhìn của nhà tâm lý học, tác giả đã đưa ra những phân tích cụ thể về vấn đề này.
Tương đối nói, đàn ông chủ động làm kẻ thứ ba dường như không phổ biến. Trong văn hóa của chúng ta, phụ nữ chủ động làm kẻ thứ ba chiếm tỷ lệ cao hơn. Ví dụ, trên Baidu, số lượng bài viết và bình luận về “kẻ thứ ba” đều từ phụ nữ, khiến một tài khoản tỏ ra buồn bực: “Tại sao 90% kẻ thứ ba lại là phụ nữ?”
Nhà văn Thịnh Khả Dĩ đã minh họa tâm lý phức tạp của phụ nữ chủ động làm kẻ thứ ba trong cuốn tiểu thuyết của mình. Nhân vật Chỉ Ba trong cuốn tiểu thuyết này có mối quan hệ với Thủy Kinh Thu, người đàn ông bốn mươi tuổi có vợ là Mai Ca Mã, khiến Chỉ Ba trở thành kẻ thứ ba.
Thủy Kinh Thu đã dụ dỗ Chỉ Ba trước, nhưng từ trái tim của Chỉ Ba, làm kẻ thứ ba là một đam mê.
Trước đó, Chỉ Ba từng làm kẻ thứ ba một lần. Cô đã phá hủy một gia đình thành công. Khi đối tác chuẩn bị kết hôn với cô, cô cảm thấy tất cả đều vô vị, vì vậy cô vô tình chia tay anh ta. Cô cần không phải là hôn nhân, mà chỉ muốn đánh bại một người phụ nữ khác (một kình địch). Chỉ Ba đã nói đùa rằng, yêu người đàn ông chưa kết hôn nhàm chán, qua lại với người đàn ông bằng tuổi càng chán nản hơn. Còn yêu người đàn ông đã kết hôn thì mỗi ngày đều có cảm xúc, có nhiều tình huống có thể xảy ra, điều này khiến cô có đủ sự dằn vặt, giày vò.
Mọi người thường nghĩ rằng, khát vọng của kẻ thứ ba là chiếm hữu người yêu làm của riêng mình. Đối với kẻ thứ ba bị động, điều đó có thể đúng, nhưng với kẻ thứ ba chủ động, mục đích thực sự của họ là trở thành một phần trong mối quan hệ tay ba đó. Khi quan hệ trở thành của hai người, họ cảm thấy mất hết ý nghĩa, vô vị, nhàm chán, và rời bỏ không hối tiếc.
Cuộc tranh giành với người yêu của người khác chính là mục tiêu sâu xa của những người phụ nữ chủ động rơi vào vòng xoáy của mối tình tay ba như Chỉ Ba.
Sự mất cân bằng trong tình yêu thúc đẩy sự xuất hiện của kẻ thứ ba
Chúng ta đều biết, dù trong mọi hoàn cảnh, tình yêu vẫn luôn là chuyện của hai người. Người thứ ba tự gây đau khổ và tự làm tổn thương chính mình. Mỗi người đều có quyền là chủ nhân của mối quan hệ của mình, vì vậy đừng bao giờ xen vào chuyện tình của người khác! Dù cuộc sống đẩy bạn vào hoàn cảnh đó, hãy tỉnh táo để thoát ra khỏi mối quan hệ không chính đáng này. Bởi cuối cùng, người bị tổn thương nhất vẫn là bạn! Mối tình tay ba thường bị ném vào văn chương và bị bêu xấu, nhưng như tác giả đã viết: Thực tế, khi chúng ta lần đầu tiên yêu, thường rơi vào một mối tình tay ba.
Mối quan hệ tay ba giữa đứa trẻ và cha mẹ của chúng. Trong điều kiện bình thường, đứa trẻ thường yêu mẹ ruột của mình. Bởi mẹ không chỉ cung cấp vật chất mà còn mang lại sự ấm áp, an toàn và thỏa mãn nhu cầu tình cảm.
Từ ba đến năm tuổi, tình yêu của đứa trẻ đối với bố mẹ đạt đến đỉnh cao. Theo Freud, giai đoạn này được gọi là phức cảm Oedipus. Con trai mong muốn mẹ yêu hơn bố, trong khi con gái mong muốn bố yêu hơn mẹ. Nếu cha mẹ nhạy cảm, họ sẽ nhận ra những biểu hiện tâm lý của giai đoạn này của trẻ. Ví dụ, mẹ có thể nhận ra con trai quá gắn bó với mình và cố ý tránh xa bố, còn bố có thể phát hiện con gái quá gắn bó với mình và cố ý tránh xa mẹ.
Nếu đứa trẻ thất bại trong mối quan hệ tay ba ở giai đoạn phức cảm Oedipus, khi trưởng thành, họ rất dễ trở thành kẻ thứ ba trong tình cảm.
Làm kẻ thứ ba có thể coi là cách để bù đắp tình cảm. Trong tuổi trẻ, khi thất bại trong mối quan hệ tam giác Oedipus, khi trưởng thành, mong muốn rơi vào mối tình tay ba để cảm thấy như đã được đền đáp những thất bại của quá khứ.
Có những phụ nữ mê mẩn kẻ sát nhân.
Trong cuốn sách 'Tâm lý học tình yêu - Thật lòng hay là đỉnh cao của sự lừa dối?', tác giả đã nhiều lần nhấn mạnh về tác động mạnh mẽ của thời niên thiếu lên tương lai của chúng ta. Nếu chúng ta trải qua nỗi đau trong tuổi thơ, khi trưởng thành, thường sẽ phải đối diện với nỗi đau đó một lần nữa.
Thực tế là chúng ta đang cố gắng giấu đi một nguyện vọng: 'Lần này, tôi sẽ kiểm soát mọi thứ, tôi muốn sửa chữa những sai lầm từ tuổi thơ.' Do đó, những người con gái từng trải qua bạo lực từ bố có thể dễ dàng mê mẩn những người đàn ông có xu hướng bạo lực. Họ hy vọng có thể thay đổi người đó bằng tình yêu của mình, mặc dù họ thường biết rằng đó là không thể.
Kết luận
Những người phải chịu đựng nỗi đau thường khao khát tình yêu và những điều tốt đẹp. Khi những điều tốt đẹp mà bạn mong muốn đến với bạn, liệu bạn có đủ dũng cảm để chấp nhận hay không? Nếu bạn còn do dự, có thể đọc cuốn 'Tâm lý học tình yêu - Thật lòng hay là đỉnh cao của sự lừa dối?' sẽ giúp bạn mở lòng và tìm ra lối đi cho mình.
Đánh giá chi tiết bởi: Đặng Trà My - MyBook