Tôn sư trọng đạo, nét đẹp truyền thống sáng tạo từ lòng Việt. Những bài thơ ngắn về thầy cô giáo là biểu tượng tri ân sâu sắc, phản ánh lòng biết ơn đối với những người thầy, người cô đã dành trí tuệ cho chúng ta. Không cần phải chờ đợi thêm, Mytour tự tin mang đến bộ sưu tập tuyển chọn những bài thơ ngắn về thầy cô giáo đẹp nhất.

Hành trình trở lại ngôi trường xưa
Bước chân con về thăm ngôi trường xưa
Áo trắng ngây thơ, tiếng cười nồng
Những giọt lệ của kỷ niệm tuôn rơi
Tiếng cười nụ cười xưa vẫn vang vọng trong tim
Hồi ức xa xôi, thầy cô dạy bảo ân tình
Đã xa rồi những thời học trò
Bàn tay thầy đã nâu nắng
Những bước chân cô đã đi qua bao cầu nối
Nhưng tình thầy trò vẫn là nguồn động viên không ngừng
Đến thăm trường xưa giờ đây tóc thầy đã bạc phai
Nhưng những kí ức đẹp vẫn in sâu trong lòng
Thầy cô là những người hướng dẫn, là bậc thầy tâm huyết
Dẫn dắt chúng ta trên con đường học tập và trưởng thành.
Ngày thơ êm đềm, thầy đọc lên những bài thơ
Lắng nghe tiếng thơ, cây cỏ bên cạnh xanh tươi. Thuyền chèo trôi trên dòng sông xa xăm. Tiếng hát mẹ cười nhẹ nhàng, làm trái tim em thêm yêu thơ
Lời ru dịu dàng, như làn gió nhẹ mây trắng. Con sông mẹ, đường cày của cha, là những nốt nhạc êm đềm. Thầy ru điệp khúc quê hương, truyền đạt tình yêu mến thương
Mỗi nghề mang lời ru riêng, thầy chọn ru của gió, màu mây. Bắt đầu từ tuổi lên ba, thầy ru điệu khúc quê hương cho em. Những ước mơ rộng lớn như trời xanh, thầy ru hết mê say, mong cho em đầy ước mơ. Mẹ ru em tròn giấc mỗi đêm, thầy ru khi bình minh mỗi ngày
Ký ức về cô giáo trường làng xưa
Hồi tưởng những ngày lên phố, xa cách làng quê. Nhớ những hình ảnh bướm trắng bay giữa hoa vàng. Bài tập đọc ê a, những kí ức về cô giáo xinh đẹp của tuổi thơ. Nét chữ dại khờ xiêu nghiêng, tay cô nắm ấm trong lòng em
Gửi cô ơi
Rời xa mái trường yêu quý, bao năm trôi qua cô nhỉ? Những lời dạy bảo của cô vẫn ấm áp trong trái tim em. Nhớ mãi ngày mùa thu, bước chân em rộn ràng. Cô ơi, em không biết cô đi về đâu? Nhưng giọng cô tha thiết vẫn vang mãi trong tim trẻ thơ
Gửi tặng người thầy
Hương nồng của xuân đan xen trong bài thơ tặng cô. Những ngày dạy dỗ ân cần đã để lại dấu ấn trên hàng thế hệ. Tiếng cô vẫn ngân nga trong tâm hồn, xây dựng hạnh phúc và yêu thương tràn đầy
Hành trình về quê nhà
Những kí ức về con bướm trắng giữa lối quê, bài tập đọc ê a và hình ảnh của cô giáo thân thương. Nét chữ dại khờ xiêu nghiêng, tay cô cầm ấm vẫn ấm lòng em. Trong vở ngày thơ ấu, tình cô như mẹ, sánh đôi cùng những đường bút mực đỏ thấm đẫm
Hồi ức áo trắng ngày thơ
Bước chân nhỏ trên cánh phượng, ve kêu buồn khắc sâu niềm hồi ức. Những giấc mơ tuổi thơ, tiếng cười hòa mình vào không gian tâm hồn. Túi ô mai thơm lừng, học trò tươi cười như những bông hoa. Áo trắng như một trời thơ, hoài niệm xếp hàng về sân trường nắng vàng. Ký ức bâng khuâng, thầy cô ngày ấy vẫn mãi trong lòng
Con và thầy
Con và thầy, hai thế hệ khác nhau, nhưng liên kết bởi dòng chảy nước lã. Tình cảm học trò và người thầy là niềm kiêu hãnh của mỗi học trò
Nhiều lần tự hỏi, hàng ngàn ngày xa cách
Những người thầy dạy tôi ngày thơ ấu
Vẫn luôn bên tôi trong cuộc hành trình dằng dặc.
Những lời động viên vẫn theo tôi mỗi khi lạc lõng
Nhắc nhở tôi mỗi khi vinh quang gọi tên...
Qua bao buồn vui, những thăng trầm cuộc đời
Câu trả lời sáng lên như những ngôi sao lấp lánh
Thầy giáo ký thác cho tôi khát vọng như người cha.
Đường đời vẫn dài và xa
Thầy giáo cũ đồng hành bước từng bước!
Mỗi bước tôi đi, kỷ niệm về thầy giáo ngày nào...
Chuyến đò cuộc đời
Cuộc sống như dòng sông, mỗi người là lái đò...
Ít ai đủ can đảm đứng trên bờ trông chờ,
'Để vượt sông, phải dựa vào chiếc đò'
Cuộc hành trình đầy thách thức, người lái đò trí tuệ...
Tháng năm gian khổ, chống chọi với mưa nắng,
Đò tri thức của thầy vẫn đưa bước nhiều học trò.
Bằng nụ cười trao qua sông,
Tình yêu dành tặng người thầy được kính trọng.
Con đò mộc, mái đầu buông sương,
Hành trình của ta trải dài khắp muôn nẻo,
Dòng sông ấy vẫn hiện hữu,
Thầy giáo tiếp tục đưa đò qua sông...
Lời trầm tư của người thầy
Những chiều hè, hoa phượng rơi lả tả,
Năm cũ dần trôi vào quên lãng.
Tình cảm sâu nặng với người bạn cũ,
Hồi ức về thầy xưa không bao giờ mờ nhạt.
Để nhận, thầy cần có tâm hồn rộng lớn
Hiểu rõ trò trẻ, lẽ sống tôi.
Sự cho đi không là sự mất mát, tình cảm trường tồn.
Hạnh phúc đời sống nằm trong ý nghĩa tốt lành.
Quà tặng dành cho những người thầy cô
Bức tranh tuyệt vời của trường học trong bức vẽ chiều tà
Ánh nắng vàng, gió nhẹ nhàng, lá cây như nhảy múa.
Dòng sông uốn lượn ôm trọn làng xóm thân thương.
Rồng bay giữa bầu trời, mây trắng bồng bềnh trên suối đèo.
Chúc mừng sinh nhật đến với gia đình giáo viên
Những dòng thơ nhỏ gửi tới mỗi người
Kính chúc thầy cô luôn tràn đầy sức khỏe và niềm vui
Bạn bè học giỏi luôn đạt điểm 10 trong mọi sự nghiệp.
Bình minh chiều đông, ánh nắng nhẹ nhàng khuất phủ cành cây
Cô thầy như những tia nắng, tình thương dày đặc như bức tranh sáng tạo
Hướng dẫn em bước đi với trí tuệ, tạo nên tương lai phồn thịnh.
Mái trường thân thương, nơi gắn bó tình cảm
Ánh sáng trải rộng, hồn mái trường tỏa sáng cho muôn học sinh
Lòng nhân ái, tình thương giáo dục như cánh cửa mở rộng
Cùng nhau xây dựng tổ ấm, từng bước trưởng thành vững chắc.
Thơ tặng mái trường, là điều em muốn bày tỏ
Nơi ấy chứa đựng biết bao nghệ thuật yêu thương
Kỷ niệm ấm áp từ buổi sáng tới bình minh
Tình cảm vươn xa, làm nên những dấu ấn bền vững.
Hồi ức bụi phấn, nay đã xa lạ
Quãng thời gian đẹp, tình bạn thắm thiết
Chúng ta cùng đi qua những nẻo đường vắng bóng
Bước tiến vững chắc, những kỷ niệm vẫn còn đọng mãi.
Bên cạnh bức tranh chiều vàng phai, hồn người như đưa về quá khứ
Hồn thơ thẩn, tìm kiếm hương xưa dưới bóng cây trường
Ký ức về những ngày bàn ghế cũ, hàng me và bảng đen
Bụi phấn xa rồi, nhưng hương thơ vẫn lưu truyền!
Bạn bè ngày xưa giờ đâu, mỗi người một nơi khác biệt
Cuộc đời như cuốn sách, thư viện mênh mông với ký ức mặt trời!!!
Nước mắt là dấu hiệu của quãng thời gian xa cách
Hình bóng mờ nhạt, tìm kiếm những vết tích còn lại?
Tôi nhớ thầy cô, nhớ giọng giảng của thời sinh viên
Giáo án vẫn còn nguyên, cuộc đời muôn nẻo nhưng nhớ thầy mãi mãi!!!
Gửi lời tri ân đến thầy cô và bạn bè
Nắng sân trường kêu gọi tâm hồn điệu đà
Dưới tán cây xanh, chuyện đời trẻ thơ
Bước chân nhỏ nhắn trên con đường phát triển
Nhìn lá rụng, mắt mang theo những giấc mơ.
Chiếc lá vụt khỏi cành, chẳng hối tiếc vì gió
Tay nâng lên, lòng buồn muốn khóc
Ngày mai, những kí ức sẽ xa xôi
Nhưng kỷ niệm vẫn đọng mãi trong tâm hồn.
Xa cách, những người bạn vẫn duyên phận gặp gỡ
Kỉ niệm như hình ảnh mờ nhòa, nhưng vẫn tìm lại được
Dòng sông có khi nào ngừng chảy?
Nước đẩy bèo dạt trôi, ký ức như một chiếc lá nhẹ.
Và đến lúc tóc bạc trắng, biển vẫn xanh và núi vẫn cao
Nhớ những ngày xưa, tóc phơi dài dưới nắng cháy
Tên bạn vẫn còn đọng mãi trong trái tim.
Lời tri ân và tâm sự của một học trò
Thời gian đã trôi, em trở nên trưởng thành
Hình ảnh thầy dạy bảo còn nguyên trong tâm hồn
Tóc thầy bạc trắng, kể lại tháng năm
Bàn tay ân cần từng nắm, truyền đạt tình thương
Em nhớ hơi ấm, cả sự mỉm cười của thầy
Học trò ngoan ngoãn, bước chắc trên con đường cuộc sống!
Em hồn nhiên trước thầy, tình cảm sâu đậm
Thầy xóa bỏ nỗi sợ đầu tiên của em
Âu lo lạ lẫm khi thầy xuất hiện
Niềm tin trường tồn, cái khó quên
Nhiều lứa học trò qua, thầy không thể nhớ hết
Nhưng với em, hình ảnh thầy mãi mãi trong trái tim
Dáng vẻ hao gầy, em giữ mãi không phai.
Hành trang đến trường
Tuổi cắp sách, đưa hành trang xanh
Mơ mộng đồng hành cùng bước chân mới mẻ
Ngập tràn gió xuân, sức sống tràn đầy
Bước vào trường với niềm vui, hồn nhiên
Khoác vai nhau, gặp nụ cười hạnh phúc
Hồn nhiên chợt nhớ, mong muốn quay lại
Dưới bóng trường, cuộc sống mở ra
Không lạc lõng giữa đại dương thế giới
Tuổi hồn nhiên, nhẹ nhàng theo nắng lả lơi
Không lo sự phức tạp của cuộc sống
Học và chơi, cuộc đời không chấp
Luôn có thầy cô và bạn bè ân cần
Cây bút, giấy trắng, cặp xách trên vai
Hành trang suốt quãng đời trẻ thơ
Lớn lên, nhận ra mình nhỏ bé
Tuổi xanh, giấc mơ hiện về trong giấc ngủ.
Thầy và cuộc hành trình ngày xưa
Những năm tháng trôi qua yên bình
Chiếc đò kể lên câu chuyện xưa xa
Người chèo đưa ta qua những lưu lạc
Bụi phấn rơi, như cánh diều trắng bay
Hồn xưa vẫn còn, dù khách đều tan biến
Rời xa bến nước, tên quê hương nhòa mờ
Sông vắng buồn, tiếng cười dần tắt nhạt
Giọt sương mặn, làm ẩm bờ mắt đời
Tóc thầy bạc phai giữa không gian chiều đông
Mắt thầy nhòa, xa vời nhìn theo thời gian...
Chân thành cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc những bài thơ ý nghĩa về thầy cô giáo, được Mytour tổng hợp. Hy vọng những tác phẩm này sẽ làm cho trái tim của thầy cô ấm áp. Hãy chia sẻ và tặng những điều tốt đẹp nhất đến người thầy, cô của bạn.