Bộ sưu tập các bài văn mẫu lớp 6 bao gồm nhiều đề bài với các chủ đề đa dạng, từ những đề bài đơn giản đến những đề bài có yêu cầu phức tạp hơn, cao cấp hơn. Tổng thể, đây là những bài văn chuẩn về ngữ pháp và cũng có sự sáng tạo và lựa chọn kỹ lưỡng trong nội dung. Mời quý phụ huynh và các em học sinh cùng tải về toàn bộ tài liệu để tham khảo nhé!
Đề bài: Em hãy miêu tả hình dáng và hoạt động của chú mèo trong nhà em (hoặc chú mèo mà em thường thấy ở nhà bạn).
Bài viết 1
“Meo… meo”. Con mèo nhẹ nhàng cọ vào chân em, muốn được bế. Em vừa học bài xong nên cúi xuống chơi cùng chú. Miu đã lớn và rất thích được chăm sóc. Mèo tên là Miu, được đặt tên như vậy bởi bà em.
Chú Miu nhỏ bé trắng như tuyết. Toàn thân chú mềm mại. Đuôi dài của chú cũng mềm mại, phần cuối có một chùm lông màu nâu. Đôi mắt chú khi mở to thì tròn xoe, màu xanh biển. Em vuốt nhẹ đầu tròn nhỏ êm như nhung của chú. Miu nhắm mắt nhỏ nhắn, đặt đầu vào tay em. Khi ấy, chú trông hiền lành và đáng yêu. Khi Miu đi lại, chú ta lại trở nên im lặng. Chú vươn mình, bước đi êm đềm, nhưng mạnh mẽ, từng bước, trông giống như một con hổ nhỏ. Đôi tai chú đứng dựng, cái đầu chú nghiêng. Trong nháy mắt, chú đã nhảy lên giường. Con mèo trắng sạch. Chú thường nằm trên một chiếc đệm tròn riêng do má em làm. Chú nằm kế gối của em. Má em rất yêu quý và chăm sóc chú, không quên mua đồ cho chú khi đi chợ. Miu được ăn trong một cái đĩa nhỏ. Chú thích cơm trộn với một ít cá. Chú ăn từ từ, nhai và nhấm từng phần một, không bao giờ ăn thái quá như con chó, con lợn. Miu cũng có thói quen làm vệ sinh bằng cách ngồi gọn lại, liếm lưỡi dọc theo cơ thể. Riêng vùng mặt, chú liếm chân trước rồi dùng chân lau mặt. Má em cười: “Thật là giống việc rửa mặt của mèo!”. Đôi mắt Miu như màu nước biển. Trong bóng tối, bất cứ vật gì xuất hiện ở góc nào, chú đều nhận biết ngay lập tức. Người ta thường nói rằng đôi mắt của mèo luôn phát ra tia hồng ngoại có thể nhìn rõ trong bóng đêm dày đặc. Có lẽ mèo thật sự có tia sáng ấy. Và chắc chắn, đó là lý do tại sao chú bắt chuột rất giỏi vào ban đêm! Mũi Miu nhỏ bé, màu hồng phấn, luôn ẩm ướt. Hai bên miệng có những sợi lông màu trắng như cánh sen, nhấn vào mỗi khi chú cảm thấy con mồi. Khi đòi ăn, chú kêu “meo… meo” dịu dàng, để lộ ra hai hàng răng trắng sáng. Thân hình chú dài và mảnh mai. Mỗi khi chú vươn vai, đuôi của chú cong lên như một dấu chân của hình nhân. Mùa đông đến, mèo ta yên tâm với lớp lông dày ấm, và luôn tự hào với bộ áo mới của mình. Đôi khi, chú cũng nhõng nhẽo đòi ngồi vào lòng em. Bốn chân của chú mảnh mai nhưng rất mạnh mẽ.
Bàn chân dưới của Miu có lớp thịt dày màu hồng nhạt giúp chú đi một cách nhẹ nhàng, không gây ra tiếng động. Ngón chân của chú có móng dài và sắc bén. Khi vui, chú thường cào vào người em, làm em cảm thấy nhăn nhó. Những móng vuốt sắc bén đó, chính là vũ khí lợi hại nhất mà lũ chuột phải sợ hãi mỗi khi thấy chú. Ban ngày, chú như một cậu bé hiền lành và thích sự thoải mái. Nhưng khi đêm đến, chú biến thành một chiến binh trinh sát lão luyện, nhanh nhẹn và hoạt bát. Chú thường đi vòng quanh nhà và dừng lại ở những nơi mà chú nghĩ là lũ chuột thường xuyên xuất hiện như thùng gạo, gạch măng giê… Chú nấp vào những nơi kín đáo, im lặng chờ đợi. Chỉ cần một con chuột nào đó xuất hiện, chú bắt nó bằng một cú nhảy linh hoạt, vồ chính xác con mồi, và rất ít khi bỏ lỡ. Những móng vuốt sắc bén, kẹp chặt cổ của con mồi, miệng quặp lấy đầu của nó, nhanh chóng đâm thủng nền nhà. Chỉ sau một thoáng chú chuột, con mồi sẽ ngưng thở. Mỗi khi chú bắt được một con chuột, em đều động viên chú bằng cách vuốt ve âu yếm.
Kể từ khi Miu về, tiếng kêu “meo… meo” của chú khiến mọi con chuột đều sợ hãi và trốn đi. Miu thường rình chuột cả ngày lẫn đêm. Nếu không có chuột, chú sẽ bắt gián. Một con gián chạy trên sàn nhà, Miu sẽ theo đuổi. Chú đùa giỡn, đạp vào gián và quấn lấy nó như một cầu thủ đá banh. Đêm về, khi em đi ngủ, Miu vẫn thức dậy để làm nhiệm vụ. Chú rất giỏi, dù là trong bóng tối chú cũng không va phải vật gì cả. Bình hoa, ống tăm, bộ sưu tập, chậu cây, chú không bao giờ đụng phải chúng. Đôi mắt của Miu ban đêm rất tinh tường. Chân của chú di chuyển cực kỳ nhẹ nhàng và mượt mà, không tạo ra bất kỳ tiếng động nào. Đôi khi, con Chó nhà em cũng trêu chọc Miu. Miu sẽ cong đuôi nhảy lên giường, đứng trấn thế. Em phải đuổi con chó đi.
Em thích cả mèo và chó. Khi em về nhà sau giờ học, con chó nhà em mừng rỡ đuôi vẫy từ cổng. Khi em bước vào nhà, Miu nhảy đến và nằm sát vào quần em. Hai bạn nhỏ này làm em hạnh phúc, phải không?
Bài viết 2
Ai cũng khen ngợi con mèo nhà em với vẻ đẹp lộng lẫy. Đó là một con mèo có bộ lông ba màu mà mọi người gọi là “mèo tam thể”. Từ khi được ba mang về cho đến nay, chị ấy đã tròn một tuổi.
Ngày ba mới mang về, chị ấy chỉ bằng một quả dưa chuột lớn. Mỗi bữa ăn, chị ấy chỉ nhâm nhi vài hạt cơm và một miếng cá hoặc thịt nhỏ sau đó tìm chỗ ấm để nằm. Có lần, chị ấy ốm hai ngày liền, không chút thức ăn nào vào bụng. Thân hình yếu đuối, bước chân không vững. Em phải liên tục cố gắng để chị ấy ăn uống. Ban đầu, mọi người nghĩ rằng chị ấy sẽ không sống qua được. Nhưng bây giờ, chị ấy đã trở thành một cô gái trẻ khỏe mạnh, xinh đẹp và kiêu sa. Bộ lông ba màu: vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mềm mại và mượt mà như sợi tơ nhuộm màu, tạo nên cho chị ấy một bộ cánh rực rỡ. Cái đầu tròn tròn như một nắm tay người lớn, điểm nhấn là cái mũi nhỏ nhắn, có hai lỗ mũi màu hồng nhạt. Hai bên miệng, những sợi râu trắng như cánh sen, luôn di chuyển liên tục. Miệng nhỏ xinh được tô điểm bằng một đường kẻ màu hồng phấn, như thể chị ấy mới trang điểm chuẩn bị cho một buổi “khiêu vũ” nào đó. Đuôi có kích thước khoảng hai bàn tay của em, tròn trịa với ba sắc quấn quanh. Khiến người ta ngạc nhiên khi thấy nó xoắn tròn như một con ốc hoặc duỗi thẳng ra, tạo ra vẻ đẹp độc đáo. Móng vuốt của chị ấy thực sự lợi hại, cong và sắc nhọn như một lưỡi dao, cung cấp cho chị ấy vũ khí hiệu quả nhất mỗi khi đối mặt với kẻ thù.
Chị rất thích được vuốt ve, chiều chuộng. Mỗi khi thấy em ngồi vào bàn học là chỉ trong vài phút sau, chị đã bước vào, nhẹ nhàng nhảy lên bàn, chui vào lòng em. Chị gãi mũi ươn ướt vào tay em để thể hiện sự âu yếm. Trong những khoảnh khắc như vậy, em không thể không dành chút thời gian để vuốt ve, vỗ về, và trò chuyện cùng chị.
Trong những ngày nắng ấm, chị thường ra sân nằm dài dưới gốc cây cau, để bụng trắng nắng. Đôi mắt của chị luôn bày tỏ sự thích thú, nhìn ngắm những đám mây cao đang trôi dạt trên bầu trời xanh, đếm từng cánh hoa cau rơi xuống sân nhà trong một tâm trạng thích thú biết bao. Thỉnh thoảng, chị cũng thích đùa giỡn với chú cún. Chạy nhảy quanh sân nhà, chị lại leo lên cây cau, nhìn xuống chú cún đứng dưới gốc cây, kêu la đùa vui vẻ.
Ban ngày, chị xuất hiện như bình thường. Nhưng ban đêm, chị biến thành một thợ săn tài ba, luôn sẵn sàng tiêu diệt mọi mối đe dọa. Với đôi mắt sắc bén, chị không bỏ lọt bất kỳ con chuột nào trong nhà.
Kể từ khi có chị, lũ chuột độc ác không còn dám đến gần. Mọi người trong nhà đều yêu quý và trân trọng chị. Với em, chị không chỉ là người chị, mà còn là người bạn đồng hành trong mọi khoảnh khắc.
Sau khi bức tranh của em gái giành giải nhất, gia đình rất vui mừng. Mặc dù lòng tôi không hề vui, nhưng vẫn phải đi cùng bố mẹ nhận giải. Triển lãm đông người, bức tranh của em gái treo ở vị trí trang trọng, thu hút mọi ánh nhìn.
Khi nghe mẹ hỏi liệu tôi nhận ra mình không, tôi bất ngờ và không thể tin vào điều đó. Một cảm xúc lạ lùng tràn ngập tôi. Ban đầu là sự ngạc nhiên. Chẳng lẽ chú bé trong bức tranh là tôi? Sự thật này có thể không?
Khi biết được em đã dành thời gian quan sát và vẽ tôi, lòng tôi tràn ngập xúc động. Em đã chọn tôi làm chủ đề cho bức tranh từ trước khi tham gia thi. Nhưng vì ghen tứ với em, tôi không nhận ra sự quý giá ấy của em. Em thật sự yêu quý tôi và đã biến những đặc điểm tích cực của tôi thành một tác phẩm nghệ thuật đầy ý nghĩa.
Nhìn vào bức tranh, tôi thấy em gái thật sự có tài năng. Nét vẽ linh hoạt và sống động, đặc biệt là ánh mắt của chú bé trong tranh. Suy nghĩ và mơ mộng là tính cách của tôi, nhưng sự đố kị đã làm tôi cảm thấy nhỏ bé và tự ti. Tôi quyết định vượt qua cảm xúc đó và tự nhìn nhận mình để trở thành một người anh trai đáng tự hào với em gái.
Tôi muốn chia sẻ cảm xúc của mình khi đọc Sự tích bánh trưng bánh dày. Tết cổ truyền của mỗi dân tộc có những phong tục riêng. Ở Việt Nam, cúng Tết bằng bánh chưng, bánh giầy là truyền thống từ xa xưa. Sự tích này không chỉ giải thích nguồn gốc của hai loại bánh mà còn thể hiện lòng biết ơn và tôn kính đối với tổ tiên.
Truyện Sự tích bánh trưng bánh dày kể về thời Hùng Vương thứ sáu. Nhà vua muốn truyền ngôi nhưng phải chọn người xứng đáng. Ông hiểu rằng dân ấm no mới làm cho quốc gia vững chắc. Vì vậy, ông đã quyết định chọn người có đức và tài để truyền ngôi.
Nhà vua lớn tuổi và yếu đuối, muốn truyền ngôi cho ai đủ tài năng và đức đáng. Nhưng ông không nhất thiết chọn con trưởng. Ông tuyên bố sẽ truyền ngôi cho ai làm ông vừa lòng trong lễ Tiên vương.
Nhà vua nhắc lại truyền thống và mong muốn truyền ngôi cho người xứng đáng, không nhất thiết là con trưởng. Ai làm vừa lòng ông trong lễ Tiên vương sẽ được chứng nhận là người nối ngôi.
Các Lang, con trai vua Hùng, đều muốn có ngôi báu cho riêng mình nhưng họ không hiểu được ý định sâu xa của cha vua. Họ nghĩ rằng việc chuẩn bị lễ vật sang trọng là đủ, và vội vàng sai người đi tìm kiếm của quý.
Lang Liêu, con trai thứ mười tám của vua Hùng, được một vị thần giúp đỡ vì chàng luôn bị thiệt thòi so với các anh. Dù là con vua nhưng chàng phải làm công việc nông nghiệp từ nhỏ. Chàng buồn vì trong nhà chỉ có khoai và lúa, nhưng chúng lại tầm thường quá.
Theo quan niệm của tổ tiên, Thần thường giúp đỡ những người hiền lành và nghèo khó. Lang Liêu không có quyền thế hay của cải, chỉ có tấm lòng yêu kính vua và đôi bàn tay làm việc chăm chỉ. Chính vì thế, Thần đã giúp đỡ chàng.
Thần báo mộng với Lang Liêu, dạy rằng hãy làm bánh từ gạo để lễ Tiên vương, bởi vì không có gì quý bằng hạt gạo. Gạo nuôi sống con người và dễ kiếm bởi do chính tay con người tạo ra.
Lang Liêu hiểu và làm theo lời khuyên của Thần. Suy nghĩ của Thần là suy nghĩ của nhân dân, và Lang Liêu dâng lên vua cha phẩm vật quý nhất trong trời đất, là kết quả của công sức lao động của mình, chứng tỏ lòng hiếu thảo của mình.
Nhờ sự mách bảo của thần linh, cùng với lòng thành, óc sáng tạo và đôi tay khéo léo, Lang Liêu đã tạo ra những chiếc bánh đặc biệt từ gạo nếp thơm ngon, đậu xanh và thịt lợn, gói bằng lá dong, buộc bằng lạt giang.
Chẳng cần đi đâu xa, Lang Liêu đã tạo ra những chiếc bánh đặc biệt từ những nguyên liệu mà chính chàng trồng và nuôi. Thật độc đáo khi kết hợp gạo, đậu, thịt lợn và lá dong thành những chiếc bánh hình vuông và tròn.
Trong ngày cúng Tiên Vương, vua Hùng và các con trai đem đến những mâm cỗ phong phú nhưng chỉ dừng lại trước mâm cỗ của Lang Liêu. Hùng Vương được cuốn hút bởi hình dáng và vẻ đẹp của hai loại bánh này, thể hiện sự quý trọng đối với nghề nông và hạt gạo.
Hai loại bánh của Lang Liêu được Hùng Vương lựa chọn và chàng được nối ngôi vua bởi chúng thể hiện sự quý trọng đối với nghề nông và hạt gạo do con người làm ra.
Hai loại bánh của Lang Liêu được chọn vì thể hiện lòng quý trọng đối với nghề nông và hạt gạo, điều mà Hùng Vương đánh giá cao.
Hùng Vương đã nhận thức được sự thiêng liêng của câu chuyện Thần báo mộng. Lời dạy của Thần không sai: Trong trời đất, hạt gạo là quý nhất, nuôi sống con người, đem lại sự ấm no cho dân. Lang Liêu hiểu và trân trọng lao động và thành quả của mình.
Sau khi thưởng thức hai loại bánh của Lang Liêu, cả nhà vua và các quan thần đều khen ngon. Hai loại bánh này được giải thích một cách có lí: Bánh hình tròn tượng trưng cho Trời, được gọi là bánh giầy. Bánh hình vuông tượng trưng cho Đất, và các nguyên liệu bên trong đại diện cho đủ loại sinh vật, cây cỏ, được gọi là bánh chưng. Lang Liêu đã dâng lễ vật hợp ý vua, và vua quyết định nối ngôi cho chàng.
Hai loại bánh này chứng tỏ tài năng và lòng hiếu thảo của Lang Liêu, là người xứng đáng nối ngôi vua. Việc dâng lễ vật quý nhất do chính tay mình làm ra cho vua cha và tiến cúng Trời Đất đã chứng minh sự thông minh và tài năng của Lang Liêu.
Lang Liêu là người đáng tin cậy, có đủ tài trí để chăm sóc dân và nối dõi vua cha. Việc trao ngôi báu cho Lang Liêu là điều thuận lợi và hợp ý với ý của Hùng Vương.
Sự tích bánh chưng, bánh giầy đã trở thành phong tục truyền thống trong ngày Tết Nguyên Đán của dân tộc Việt. Đây là một ví dụ rõ ràng về cách mà nhân dân xây dựng phong tục từ những thứ đơn giản nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Việc làm bánh chưng và bánh giầy trở thành một phần không thể thiếu trong ngày Tết của mỗi gia đình.
Sự tích bánh chưng, bánh giầy là một phần của di sản cổ tích giải thích nguồn gốc của những thứ này sau thời kỳ vua Hùng dựng nước. Đằng sau câu chuyện thú vị về bánh chưng và bánh giầy là hình ảnh thực tế về cuộc sống của dân tộc Việt xưa - một dân tộc có nền văn minh lúa nước lâu đời.
Sự tích này cũng là bài học sâu sắc về việc lựa chọn những người có đức, có tài để dẫn dắt đất nước và chăm sóc cho muôn dân. Dù đã trải qua hàng ngàn năm, nhưng ý nghĩa của truyện vẫn được giữ nguyên.
Bạn có thể tải tài liệu để tìm hiểu thêm chi tiết.