Nhằm hỗ trợ học sinh có thêm tài liệu tham khảo khi học môn Ngữ văn, Mytour đã thu thập các bài văn mẫu lớp 7 trong chương trình sách mới. Các bài viết rất đa dạng, từ cảm nhận đến phân tích nhân vật hoặc thuyết minh về quy tắc, luật lệ...
Bạn đọc có thể theo dõi nội dung chi tiết sẽ được chúng tôi đăng tải ngay sau đây. Hi vọng sẽ hỗ trợ trong quá trình nghiên cứu môn Ngữ văn.
Bài 1: Tóm tắt văn bản theo các yêu cầu khác nhau về độ dài
Tóm tắt Bầy chim chìa vôi ngắn gọn
Một đêm nọ, Mon và Mên không thể ngủ vì lo lắng cho bầy chim chìa vôi, làm tổ ở bãi cát giữa sông. Hai anh em quyết định đưa bầy chim vào bờ sông ngay trong đêm. Khi bình minh đến, bãi cát vẫn hiện trên mặt nước, và những chú chim non bay lên không trung, làm hai anh em vui mừng.
Tóm tắt Bầy chim chìa vôi chi tiết
Khoảng hai giờ sáng, Mon tỉnh giấc, rồi gọi Mên. Mon lo lắng cho bầy chim chìa vôi làm tổ ở bờ sông. Hai anh em quyết định ra bờ sông để đưa chim vào bờ. Khi nước dâng lên, chim bố và chim mẹ dẫn bầy con tránh nước. Một con chim non gặp nạn, nhưng cuối cùng nó cũng bay lên cao, làm hai anh em cảm động.
Bài 2: Viết đoạn văn phản ánh cảm xúc về một bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ
Đoạn văn mẫu số 1
Sang thu của Hữu Thỉnh đã vẽ nên hình ảnh sắc màu của mùa thu một cách tinh tế. Tác giả đã nắm bắt được cái đẹp của mùa thu qua từng giác quan với hương thơm của ổi, làn gió mát se, và sương mù len lỏi qua các ngõ. Bài thơ giúp người đọc hình dung về sự thay đổi của thiên nhiên khi mùa thu về. Dòng sông chậm lại, bầy chim bay vội vã, và những đám mây vẫy vùng như đang lưỡng lự giữa hai mùa. Chi tiết đám mây “vắt nửa mình sang thu” gợi lên tâm trạng chuyển biến của thiên nhiên và con người. Bài thơ còn đề cập đến những hiện tượng tự nhiên như nắng, mưa, sấm, là biểu tượng cho cuộc sống con người. Bài thơ tạo ra những cảm xúc sâu sắc và triết lí về cuộc sống.
Đoạn văn mẫu số 2
Con chim chiền chiện của Huy Cận đã gợi lên tình yêu với thiên nhiên. Bài thơ mang đến hình ảnh sống động và chân thực của loài chim này. Tiếng chim vang vọng khắp không gian, tạo nên một bầu không khí tinh tế. Tác giả đã nhân hóa chim chiền chiện, tạo ra hình ảnh của một người bạn đang trò chuyện. Chúng mang lại niềm vui cho thế giới, cất cánh bay đến xa mãi mãi. Từ những dòng thơ ngắn gọn, tác giả muốn truyền đạt thông điệp về việc sống hòa mình với thiên nhiên và trân trọng môi trường.
Bài 3: Phân tích đặc điểm nhân vật trong một tác phẩm văn học
Bài văn mẫu số 1
Trong tác phẩm Vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ của Nguyễn Ngọc Thuần, nhân vật người bố được miêu tả một cách sống động và chân thực.
Người bố trong câu chuyện là một người yêu thiên nhiên và biết quan tâm đến môi trường. Anh ta dành nhiều thời gian trong khu vườn rộng của nhà, chăm sóc cây cỏ và trò chuyện với con.
Ngoài ra, người bố còn là một người tinh tế và kiên nhẫn. Dù mệt mỏi sau một ngày làm việc, anh vẫn dành thời gian để dạy dỗ và chơi cùng con. Anh tạo ra những trò chơi thú vị như dạy con cách cảm nhận và yêu thương thiên nhiên, qua đó truyền đạt những bài học ý nghĩa về cuộc sống.
Ngoài ra, người bố còn là một người đầy lòng nhân từ và biết trân trọng tình thương. Chính ông đã cứu thằng Tí thoát khỏi nguy cơ tử vong. Mặc dù không thường xuyên ăn ổi, nhưng với lòng biết ơn đối với Tí, ông đã vui vẻ chấp nhận và thưởng thức món quà ấy. Khi được hỏi về ý nghĩa của những món quà, ông đã giải thích rằng: “Một món quà luôn đẹp, khi ta nhận hoặc tặng một món quà, ta cũng trở nên đẹp vì món quà ấy…”.
Có thể thấy, nhân vật người bố trong câu chuyện “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một người cha tuyệt vời, là tấm gương đáng ngưỡng mộ.
Bài văn mẫu số 2
Bầy chim chìa vôi, tác phẩm của nhà văn Nguyễn Quang Thiều, tập trung vào nhân vật chính là Mon - một chàng trai hiền lành và giàu lòng nhân ái.
Câu chuyện kể về Mon tỉnh giấc và gọi Mên. Mon lo lắng cho bầy chim chìa vôi làm tổ trên bãi cát giữa sông. Do mưa lớn, tổ chim bị ngập nước. Sau một hồi trò chuyện, hai người quyết định đưa chim vào bờ. Nước dâng lên nhanh chóng từ chiều tới. Chim cha mẹ dẫn bầy con lên phần cao nhất của bãi cát. Sáng hôm sau, bầy chim đã bay lên cao, cất cánh khỏi dòng nước. Cảnh tượng đó khiến Mon và Mên rất vui mừng và hạnh phúc.
Dù còn nhỏ tuổi nhưng Mon đã thể hiện sự thông minh. Cậu biết suy nghĩ và lo lắng cho đàn chim chìa vôi đang làm tổ ven sông. Mon lo rằng chúng có thể bị cuốn trôi khi nước sông dâng lên. Những câu hỏi mà Mon đặt ra cho anh trai cũng thể hiện điều đó: “Anh nghĩ mưa to không?”, “Nước sông lên có cao không?”, “Bãi cát giữa sông đã ngập chưa, bầy chim còn ở đó không?”. Mặc dù cậu cũng nghĩ đến những niềm vui khác, nhưng vẫn không quên bày tỏ lo lắng cho đàn chim: “Những con chim chìa vôi non có thể bị chết đuối mất”.
Điều này cũng bắt nguồn từ tình yêu thương của Mon dành cho động vật. Cậu đã đề xuất với anh trai: “Có thể chúng ta đưa chúng lên bờ được không?” và sau đó cậu quyết định: “Chúng ta phải đưa chúng lên bờ, anh ạ”. Sau đó, Mon và Mên cùng nhau ra ngoài bờ sông. Khi thấy đàn chim an toàn, Mon đã rơi nước mắt trong niềm vui khi thấy chúng có thể cất cánh bay lên trời, đó là niềm hạnh phúc và niềm vui.
Tác giả đã thông qua từ ngữ và hành động cụ thể để làm nổi bật nét đặc điểm và tính cách của nhân vật Mon. Ngoài ra, ngôn từ sáng sủa và hình ảnh thân quen cũng giúp mô tả cậu bé một cách chân thực và sinh động.
Như vậy, thông qua nhân vật Mon, tác giả đã truyền đạt thông điệp ý nghĩa và giá trị đến người đọc, đó là bài học về tình yêu thương và sự trân trọng đối với thiên nhiên.
Bài 4: Viết văn bày tỏ cảm xúc về con người hoặc sự việc
Văn mẫu số 1
Sự bày tỏ tình yêu thương của bố với con khác biệt so với mẹ. Trái với sự dịu dàng của mẹ, bố luôn mang một vẻ nghiêm khắc. Tuy vậy, tình yêu thương của bố vẫn không kém cạnh so với mẹ.
Gia đình tôi gồm bốn người: bố, mẹ, anh Tùng và tôi. Bố nay đã bốn mươi lăm tuổi. Bố có hình dáng cao lớn nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông vắn, mái tóc cắt ngắn đã có một chút bạc. Làn da ngăm đen do những ngày làm việc vất vả. Vầng trán cao tạo nên vẻ cương nghị. Tôi đặc biệt thích những bàn tay to lớn, chai sần nhưng ấm áp của bố.
Theo nhận xét của mẹ, bố là người khó tính, nghiêm khắc và cẩn thận. Mặc dù vậy, bố cũng rất lãng mạn và tâm lí. Là một bác sĩ, bố luôn bận rộn với công việc. Nhưng bố vẫn dành thời gian cho gia đình. Bố luôn sẵn lòng chia sẻ, hỗ trợ việc nhà với mẹ. Mỗi khi gặp phải bài tập khó, tôi thường nhớ đến bố để được hướng dẫn. Mỗi khi rảnh rỗi, bố lại dẫn cả nhà đi chơi. Bố cũng rất giỏi nấu ăn. Món ăn khoái khẩu của bố là sườn xào chua ngọt, đó cũng là món tôi thích nhất. Từ nhỏ đến lớn, bố đã dạy cho anh Tùng và tôi rất nhiều điều hữu ích. Bố đã giúp chúng tôi trở thành những đứa trẻ ngoan ngoãn và tự lập.
Thời gian trôi qua, bố ngày càng già đi. Có nhiều khi khiến tôi cảm nhận được sự mệt mỏi của bố sau những giờ làm việc. Nhưng bố chưa bao giờ biểu hiện sự than vãn. Bố luôn là điểm tựa vững chắc cho cả hai mẹ con.
Tình yêu thương của người cha luôn đặc biệt với con cái. Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng và kính trọng họ.
Bài mẫu số 2
Mỗi sự kiện trong cuộc đời đều mang lại cho chúng ta một bài học. Và tôi cũng từng trải qua một sự việc không bao giờ quên.
Khi bước vào năm học lớp bảy, gia đình tôi chuyển về Nam sinh sống. Tôi phải học tại một ngôi trường mới. Với tính cách hơi nhút nhát, tôi chưa thể kết bạn với nhiều bạn trong lớp. Tôi nhớ rõ, trong một buổi kiểm tra môn Ngữ Văn, có bạn gọi tôi:
- Thúy Hạnh ơi, cậu có bút bi màu đen không? Cho tớ mượn một cây được không? Lát nữa có giờ kiểm tra mà bút của tớ hết mực rồi. Chẳng có bạn nào mang theo bút bi đen cả.
Khi quay lại, em nhận ra đó chính là Hà Phương - người bạn ngồi phía sau em. Dù chỉ mới chào hỏi khi em mới chuyển đến lớp, nhưng em vẫn tỏ ra vui vẻ mở hộp bút của mình và đưa cho bạn một cây bút.
- Đây này, mượn của em này!
Bạn mỉm cười rồi hỏi em:
- Cảm ơn em nhé!
Em nói với bạn:
- Không có vấn đề gì cả!
Sau giờ kiểm tra đó, khi ra chơi, Hà Phương trả lại bút cho em. Bạn còn tự mình tìm cách bắt đầu trò chuyện với em. Hai chúng ta đã có cuộc trò chuyện rất vui vẻ. Em nhận ra rằng em và Phương có nhiều điểm chung. Từ đó, chúng ta đã trở thành những người bạn thân thiết của nhau.
Sự kiện đó đã giúp em mở rộng thêm mối quan hệ và làm quen với một người bạn mới. Em rất trân trọng tình bạn với Hà Phương và hy vọng rằng cả hai sẽ luôn giữ được mối quan hệ tốt đẹp này.
Bài 5: Viết báo cáo tường trình
Mẫu số 1
NƯỚC CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Tự do - Độc lập - Hạnh phúc
... , hôm nay là ngày... tháng... năm...
BÁO CÁO TƯỜNG TRÌNH
Kính gửi: Thầy/cô Giáo viên chủ nhiệm lớp 7A2.
Tướng trình của tôi là: Nguyễn Anh Đức, học sinh thuộc lớp 7A2 tại Trường THCS Hà Đông, xin được báo cáo về vụ việc xung đột vũ trang đã diễn ra.
Trong giờ ra chơi ngày hôm qua, tôi và bạn Hùng đã có một xích mích. Do cơn tức giận, tôi đã lao vào tấn công bạn, dẫn đến thương tích cho bạn. Sau đó, tôi cảm thấy hối hận vô cùng về hành động của mình. Tôi xin lỗi và cam kết rằng mọi thông tin trong tường trình này đều là sự thật. Tôi xin chịu trách nhiệm và hứa sẽ không tái phạm lần sau!
Người viết tường trình
Anh Đức
Nguyễn Anh Đức
Mẫu số 2
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
..., ngày..., tháng... năm 20...
BẢN TƯỜNG TRÌNH
(Về việc mất xe đạp ở nơi để xe trong trường)
Gửi đến:
- Ban giám hiệu trường THCS: ...
- Giáo viên chủ nhiệm lớp 7A: …
Tôi là Nguyễn Khôi Nguyên, học sinh trường THCS Hai Bà Trưng, xin phép tường trình lại sự việc sau:
Sáng ngày…, tháng… năm 20…, tôi đi xe đạp đến trường học. Tôi để xe ở nhà xe và quên không khoá xe. Đến giờ tan học, tôi lấy xe để ra về nhưng không thấy chiếc xe của mình.
Tôi xin cam đoan điều vừa tường trình là đúng sự thật. Tôi mong được BGH nhà trường và cô giáo chủ nhiệm giúp đỡ trong việc tìm lại chiếc xe đạp bị mất.
Người viết tường trình
Nguyên
Nguyễn Khôi Nguyên
Bài 6: Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử
Bài văn mẫu số 1
Từ lâu, dân tộc Việt Nam luôn tự hào về tinh thần yêu nước của mình. Trong mọi thời đại, đất nước đã có những vị anh hùng dẫn đầu nhân dân chống lại kẻ thù xâm lược, đem lại độc lập tự do cho Tổ quốc. Một trong số đó không thể không nhắc đến là Hưng Đạo Đại Vương - Trần Quốc Tuấn.
Trần Quốc Tuấn (1231? - 1300), danh xưng Hưng Đạo Đại Vương, là con trai của vua An Sinh - Trần Liễu. Ông ra đời trong thời kỳ rối loạn của triều đại Trần. Năm 1285 và 1287, quân Mông - Nguyên xâm lược nước ta, mỗi lần ông được Trần Nhân Tông bổ nhiệm làm Tiết chế thống lĩnh quân đội, đều giành chiến thắng hùng hậu. Trong thời Trần Anh Tông, ông rút về làm nghiên sĩ tại Vạn Kiếp (nay là xã Hưng Đạo, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương) và qua đời tại đó. Ông được dân tộc tôn thờ như một vị thánh và được xây dựng đền thờ trên khắp đất nước.
Trần Quốc Tuấn được biết đến là một nhà tư tưởng lớn lao, có uyên bác cả trong tri thức và võ nghệ. Ông là một trong những danh tướng kiệt xuất của dân tộc thời Trần, có công lao lớn trong cuộc kháng chiến chống quân Mông - Nguyên. Hơn nữa, ông còn là tác giả của nhiều tác phẩm xuất sắc, chủ yếu về binh pháp. Các tác phẩm nổi tiếng của ông bao gồm Dụ chư tỳ tướng hịch văn (Hịch tướng sĩ), Binh gia diệu lý yếu lược (Binh thư yếu lược), Vạn Kiếp tông bí truyền thư (Sách bí truyền của tông phái Vạn Kiếp, đã bị thất lạc).
Có nhiều truyền thuyết về Trần Quốc Tuấn. Trong số đó, có việc Trần Quốc Tuấn viết “Hịch tướng sĩ”. Bài hịch được viết trước cuộc chiến chống Mông - Nguyên lần thứ hai (1285). Mục đích của Trần Quốc Tuấn là khích lệ tướng sĩ học tập cuốn Binh thư yếu lược (Sách tóm tắt những điều cốt yếu về binh pháp) mà chính ông soạn.
Nội dung chính của “Hịch tướng sĩ” thể hiện tinh thần yêu nước mạnh mẽ của dân tộc ta trong cuộc chiến chống ngoại xâm. Điều này được thể hiện qua lòng căm thù kẻ thù, quyết tâm đánh bại kẻ xâm lược và tôn vinh những tướng lĩnh trước đó. Sau đó, ông chỉ ra tội ác của quân giặc, thể hiện sự lo lắng của mình trước tình hình của đất nước. Ông chỉ ra sự sai lầm trong hành động, suy nghĩ của các tướng sĩ. Cuối cùng, ông kêu gọi tướng sĩ học tập theo “Binh thư yếu lược”.
Có thể thấy rằng, Trần Quốc Tuấn không chỉ là một nhà tài ba và anh dũng mà còn là một vị tướng tận tụy với số phận của đất nước. Ông là một anh hùng xuất sắc, được thế giới tôn vinh là một trong những vị tướng vĩ đại nhất mọi thời đại.
Bài văn mẫu số 2
Tiến quân ca là một trong những tác phẩm mà tôi rất tự hào. Bài hát ra đời trong một bối cảnh lịch sử đặc biệt và đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của tôi.
Trong một thời gian dài, tôi đã mất đi những khát vọng và ước mơ của tuổi trẻ. Cuộc sống lúc đó chỉ là những ngày tháng đầy tuyệt vọng, chán nản. Khi tôi suýt bỏ cuộc, tôi gặp được anh Ph. D. - một người bạn thân đã làm thay đổi cuộc đời tôi.
Anh Ph.D. đã giới thiệu tôi với anh Vũ Quý, người đã theo dõi sự hoạt động nghệ thuật của tôi từ lâu. Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện quý giá, từ đó tôi tìm được hướng đi mới cho mình - theo con đường nghệ thuật cách mạng. Ước mơ của tôi là cùng với đồng đội cầm súng tiêu diệt kẻ thù, nhưng nhiệm vụ của tôi lại là sáng tác nghệ thuật.
Thời điểm đó, Khoa Quân chính kháng Nhật sắp mở, cần một bài hát để khích lệ tinh thần cho quân đội cách mạng. Tôi đã từng viết nhiều bài hát về tinh thần yêu nước như Đống Đa, Thăng Long hành khúc ca, Tiếng rừng… nhưng chưa từng viết về cách mạng. Tuy vậy, tôi đã dùng hết lòng nhiệt thành để sáng tác bài hát “Tiến quân ca”.
Anh Ph.D. là người đã chứng kiến toàn bộ quá trình sáng tác bài hát. Còn anh Vũ Quý là người đầu tiên biết đến bài hát. Nhà thơ Nguyễn Đình Thi là người đầu tiên trình bày ca khúc. Cả ba đều rất xúc động.
Tôi không ngờ rằng, chỉ sau một thời gian rất ngắn, vào ngày 17 tháng 8 năm 1945, Tiến quân ca được hàng nghìn người hòa mình vào tiếng hát trước quảng trường Nhà hát Lớn. Trong một khoảnh khắc, những tờ rơi in Tiến quân ca được phát cho mỗi người trong hàng ngũ công chức tham dự mít tinh. Khi ấy, tôi đứng cùng với đám đông trước cửa Nhà hát Lớn. Tôi đã nghe thấy giọng hát quen thuộc của anh bạn tôi - Ph. D. qua loa phát thanh. Lần thứ hai là ngày 19 tháng 8, hàng ngàn người và các em thiếu nhi cùng hát tiến quân ca. Sau này, khi bài hát “Tiến quân ca” được chọn làm Quốc ca chính thức của Việt Nam, tôi cảm thấy vô cùng tự hào và vinh dự.
Bài hát “Tiến quân ca” ra đời trong một thời kỳ quan trọng của lịch sử dân tộc, được ghi nhận bằng sự mở đầu của “một buổi sáng mới” cho đất nước.
Bài 7: Viết về cảm xúc đối với một sự kiện gây ấn tượng sâu sắc
Bài văn mẫu số 1
Trong cuộc sống, mỗi người đều từng mắc phải sai lầm. Tôi cũng không ngoại lệ, nhưng nhờ sai lầm đó, tôi đã học được một bài học quý giá.
Sự việc diễn ra vào tiết sinh hoạt cuối tuần trước. Hôm đó, do cô giáo bận nên yêu cầu lớp tự quản. Tôi, vốn thích chơi, đã mời Cường trốn học để đi chơi game. Chúng tôi trèo tường ra ngoài, rồi vào quán game gần cổng trường. Tôi chọn một góc khuất để chơi. Đang say sưa chơi thì bỗng nghe thấy một giọng quen:
- Minh và Cường, các em làm gì ở đây?
Khi quay lại, tôi nhận ra đó là cô Thúy - giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Lo lắng, tôi gọi Cường đang ngồi bên cạnh đứng dậy:
- Thưa cô, chúng tôi...
Cả hai im lặng, không biết nói gì. Tôi lén nhìn cô Thúy, thấy khuôn mặt cô tràn đầy sự thất vọng. Cô nói:
- Được rồi, các em hãy nhanh chóng quay lại lớp cho cô. Ngày mai đến trường, cô sẽ trò chuyện với các em sau.
Cả hai mau chóng trở lại lớp học. Ngày hôm sau, khi đến trường, tôi cảm thấy lo lắng. Sau giờ học, cô đã gọi chúng tôi ra nói chuyện riêng. Cô còn nói sẽ liên lạc với phụ huynh vào buổi tối.
Trong suốt buổi học đó, tôi cảm thấy không yên tâm. Buổi tối, khi cả nhà đang xem TV, tiếng chuông điện thoại vang lên. Tôi đứng hồi hộp trên phòng chờ đợi. Mẹ nghe máy, nghe tiếng mẹ, hóa ra là cô giáo đã gọi. Mẹ trò chuyện với bố, nhưng tôi không nghe rõ. Lo lắng, mẹ gọi tôi xuống nhà.
Mẹ nhẹ nhàng nói:
- Cô giáo vừa gọi điện đến, muốn trao đổi về tình hình học tập của con.
Tôi không dám nói gì, chỉ đứng im chờ nghe lời trách mắng. Nhưng không, bố chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở:
- Cô giáo đã nói về việc con bỏ học để chơi game, điều này khiến bố mẹ thất vọng.
Sau đó, bố đã kể cho tôi nghe về thời ông còn nhỏ, cũng từng ham chơi rồi trốn học. Nhưng ông bà đã khuyên bảo để giúp ông nhận ra sai lầm. Dù cuộc sống vất vả, ông bà vẫn cố gắng làm lụng để nuôi ông ăn học. Tôi lắng nghe những câu chuyện của bố và cảm thấy ân hận về hành động của mình. Tôi xin lỗi bố mẹ và hứa sẽ chăm chỉ hơn trong học tập. Bố mẹ mỉm cười và động viên tôi.
Sau sự việc đó, tôi nhận ra mình cần phải thay đổi. Tôi trưởng thành hơn: chăm chỉ học tập, biết giúp đỡ bố mẹ… Đó là một bài học quý giá đối với tôi.
Bài văn mẫu số 2
“Thời gian trôi mau, chỉ còn lại những kỷ niệm. Kỷ niệm thân yêu ơi, sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô. Bạn bè ơi, sẽ còn nhớ những lúc giận dỗi. Rồi mai chia xa, lòng dâng trào niềm thiết tha. Nhớ bạn bè, nhớ mái trường xưa…” Những lời trong bài “Mong ước kỷ niệm xưa” đã gợi lại trong tôi những kỷ niệm về ngày khai giảng dưới mái trường THCS.
Sự kiện xảy ra vào một buổi sáng thu tuyệt đẹp. Thời tiết mát mẻ và dễ chịu. Tôi thức dậy sớm, chuẩn bị sách vở và mặc bộ đồng phục mới. Đúng bảy giờ, tôi đạp xe đến trường. Trên đường, tôi cảm thấy háo hức nhưng cũng đầy lo lắng. Hôm nay, tôi chính thức trở thành học sinh Trung học cơ sở. Thật tự hào!
Con đường đến trường quen thuộc với tôi. Trường Tiểu học cũng gần đây. Trước đây, mẹ thường đưa tôi đi học trên con đường này. Nhưng hôm nay, tôi lớn hơn và tự mình đạp xe đến trường. Khoảng mười lăm phút sau, tôi đã đến trường. Trước cổng, đông đúc với học sinh và phụ huynh. Tất cả đều rạng rỡ và hân hoan. Sân trường được dọn sạch sẽ, ghế được sắp xếp ngay ngắn. Trên sân khấu, có tấm băng rôn màu xanh với dòng chữ “LỄ KHAI GIẢNG”. Ở dưới là tên trường “THCS…”. Hai bên cũng treo lá cờ đỏ thắm. Chiếc trống nằm góc sân cũng được trang trí bằng chiếc nơ đỏ.
Buổi lễ khai giảng bắt đầu lúc bảy giờ ba mươi phút. Tiếng trống vang lên, yêu cầu học sinh ổn định chỗ ngồi. Tiết mục văn nghệ mở đầu, sau đó là tổng kết năm học cũ và mục tiêu năm học mới. Tôi được chọn làm người đại diện phát biểu cảm nghĩ. Lần đầu tiên đứng trước đông người nhưng nhờ có sự động viên của cô giáo, tôi đã tự tin hơn. Phần trình bày của tôi trôi chảy và nhận được tràng pháo tay. Đây là một niềm vinh dự đối với tôi.
Lời phát biểu của thầy hiệu trưởng ấn tượng nhất với tôi. Những lời nói sâu sắc giúp mỗi học sinh nhận thức rõ về trách nhiệm. Buổi lễ kết thúc bằng tiếng trống do thầy hiệu trưởng đánh. Tôi vẫn nhớ âm thanh của tiếng trống đó.
Buổi lễ khai giảng là một kí ức đẹp trong quãng đời học sinh của tôi. Nó sẽ là hành trang quý giá giúp tôi vững bước trên con đường phía trước.
Bài 8: Viết văn bản thuyết minh về một quy tắc hoặc luật lệ trong trò chơi hay hoạt động
Bài văn mẫu số 1
Trò chơi là phương tiện giúp con người thư giãn và giải trí. Mỗi trò chơi đều có các quy tắc và luật lệ riêng, và chơi chuyền cũng không ngoại lệ.
Chơi chuyền, hay còn được biết đến với các tên gọi như đánh chắt, đánh thẻ, là một trò chơi dân gian phổ biến, đặc biệt phổ biến với các bạn nữ. Trò chơi này đã tồn tại từ rất lâu và có luật chơi khá đơn giản.
Số lượng người tham gia có thể từ một người đến năm người, và họ sẽ thay phiên nhau chơi. Để tham gia chơi chuyền, người chơi cần chuẩn bị dụng cụ gồm mười que nhỏ được gọi là que chuyền và một quả nặng. Que chuyền thường được làm từ tre hoặc nứa, có thân nhỏ dài. Quả nặng trong trò chơi chuyền thường được làm từ quả cà, quả bưởi nhỏ...
Người tham gia trò chơi chuyền chỉ cần ngồi yên tại chỗ mà không cần di chuyển. Vì vậy, trò chơi có thể được thực hiện ở bất kỳ đâu như trong nhà, trường học hoặc sân trường… Tuy nhiên, vì trong trò chơi chuyền có hành động tung và đỡ bóng, nên cần tránh các không gian có vật cản ở phía trên để tránh bóng va chạm.
Trò chơi chuyền thường được kết hợp với bài đồng dao cùng tên có nội dung dài dòng. Do đó, trước khi tham gia chơi, người chơi cần thuộc lòng nội dung của bài đồng dao. Trong quá trình chơi, chúng ta sẽ thực hiện việc xếp hàng để chơi. Mỗi lượt chơi, người tham gia cần thực hiện mười lần tung và đỡ bóng một tay và mười lần tung và đỡ bóng hai tay.
Mỗi lượt tung và đỡ bóng một tay bao gồm hai bước: giải que chuyền xuống chân và nhặt que chuyền. Bước đầu tiên là giải que chuyền, người chơi sẽ duỗi thẳng một chân, dùng tay không cầm quả nặng cùng mười que chuyền. Sau đó, người chơi sẽ tung quả nặng lên cao (nhưng không làm rơi que chuyền). Trong khi quả nặng bay lên không trung, người chơi nhanh chóng sử dụng tay cầm que chuyền để di chuyển dọc ống chân đang duỗi. Khi quả nặng rơi xuống, người chơi sẽ dùng tay cầm quả nặng để đỡ lại. Tiếp theo, người chơi cần thực hiện việc nhặt que chuyền. Quả nặng được ném lên không trung, người chơi nhanh chóng sử dụng tay không cầm quả nặng để lấy que cần nhặt ở mỗi bàn. Khi hoàn thành mười lượt tung và đỡ bóng một tay, người chơi sẽ chuyển sang lượt tung và đỡ bóng hai tay bằng cách tung quả nặng lên cao, đồng thời dùng hai tay cầm mười que chuyền ở giữa và xoay một đến hai vòng tại chỗ. Cũng giống như lượt tung và đỡ bóng một tay, mỗi lượt hai tay cũng cần thực hiện mười lần.
Trò chơi chuyền giúp cải thiện trí nhớ, tư duy và phát triển sự nhanh nhẹn, linh hoạt và khéo léo cho trẻ. Có thể khẳng định, chơi chuyền là một trò chơi mang lại nhiều lợi ích và cũng rất thú vị.
Bài văn mẫu số 2
Văn hóa dân tộc Việt Nam từ lâu đã phát triển và đa dạng. Một trong những diễn giải cho điều này chính là sự đa dạng của các trò chơi dân gian.
Bịt mắt bắt dê là một trò chơi cổ xưa. Trong hình ảnh truyền thống, chúng ta thấy những đứa trẻ tham gia vào trò này. Đây là một trò chơi tập thể, thu hút nhiều người tham gia. Gọi là “bắt dê” cũng có lý do của nó. Dê là loài động vật hiền lành, nhút nhát nhưng linh hoạt và thích vận động. Vì vậy, việc bắt dê yêu cầu sự nhanh nhẹn, tinh ý và chiến thuật. Bắt dê đã khó, bịt mắt để bắt dê càng khó hơn.
Trò chơi này thường diễn ra ở những nơi mở rộng như sân trường, công viên… Các người chơi sẽ cầm tay nhau để tạo thành một vòng tròn. Mọi người sẽ quyết định ai sẽ đóng vai trò “dê”. Người thua sẽ phải bịt mắt bằng một chiếc khăn. Các người khác sẽ đứng thành vòng tròn xung quanh. Mọi người sẽ chạy quanh người bị bịt mắt cho đến khi họ gọi “đứng lại”. Nếu người chơi “dê” bắt được và đoán đúng tên, người đó sẽ tiếp tục đóng vai “dê” cho lượt tiếp theo.
Bịt mắt bắt dê là trò chơi giúp cải thiện phản xạ và nhanh nhẹn của người tham gia. Đồng thời, trò chơi cũng tạo sự gắn kết giữa mọi người.