Tài liệu: Văn mẫu lớp 8 (3 bộ sách mới), sẽ tổng hợp các bài văn mẫu của chương trình sách giáo khoa mới, thuộc ba bộ sách Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo và Cánh diều. Các dạng đề viết văn rất đa dạng như đoạn văn cảm nhận, thuyết minh về một hiện tượng tự nhiên, phân tích tác phẩm văn học,...
Hãy cùng đồng hành để khám phá thêm thông tin chi tiết sẽ được Mytour cung cấp ngay bên dưới. Hi vọng sẽ hỗ trợ bạn trong việc nắm bắt môn học Ngữ văn.
Đề 1: Một hành trình đáng nhớ (thăm quan một di tích lịch sử, văn hóa)
Bác Hồ là biểu tượng lớn của dân tộc Việt Nam. Hôm ấy, tôi đã có dịp đến viếng lăng Bác cùng với bố mẹ.
Mẹ đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi từ trước. Sáng sớm, tôi tỉnh giấc lúc sáu giờ. Gia đình cùng nhau chuẩn bị và ra đường. Xe tắc-xi đã đến khoảng tám giờ, chúng tôi lên đường đến lăng Bác.
Đi được khoảng ba mươi phút, chúng tôi đã đến lăng Bác. Tôi bước xuống xe, bất ngờ với sự đông đúc của đám đông. Sau một thời gian chờ đợi, tôi đã vào được trong lăng. Cảm xúc trong tôi không thể diễn tả khi nhìn thấy Bác Hồ nằm yên.
Sau đó, chúng tôi thăm nhà sàn - nơi Bác từng sinh sống và bảo tàng Hồ Chí Minh - nơi trưng bày về cuộc đời của Bác. Nghe câu chuyện về Bác từ hướng dẫn viên khiến tôi cảm thấy rất xúc động. Cuối cùng, chúng tôi còn đến thăm Quảng trường Ba Đình, nơi Bác đọc bản Tuyên ngôn Độc lập vào ngày 2 tháng 9. Gia đình tôi đã tạo ra nhiều kỷ niệm đẹp tại đây.
Chuyến thăm lăng Bác của gia đình tôi đã kết thúc. Nhưng không khí trang nghiêm của nơi đây vẫn còn in sâu trong tâm trí tôi. Tôi cũng đã hiểu thêm về Bác Hồ - người lãnh đạo được lòng người Việt.
Đề 2: Phân tích một tác phẩm văn học (bài thơ thất ngôn bát cú, tứ tuyệt Đường luật)
Qua Đèo Ngang là một tác phẩm tiêu biểu của Bà Huyện Thanh Quan, thể hiện tình yêu nước sâu đậm của nhà thơ.
Bắt đầu bằng việc mở cảnh, tác giả gợi mở về thời gian và không gian của bài thơ. Hai từ “bước tới” gợi lên một cảm giác ngạc nhiên khi tiếp cận Đèo Ngang. Đây là khoảnh khắc “bóng xế tà” khi mặt trời đã sắp lặn và bầu trời bắt đầu tối dần. Trước mắt Đèo Ngang với rừng núi hoang sơ xa lạ, lòng người đã tràn đầy cảm xúc. Tiếng “tà” với âm điệu mượt mà tạo nên bầu không khí buồn bã, trở thành “dấu hiệu” của tâm trạng thơ:
“Bước tới Đèo Ngang, ánh chiều dần tàn
Cỏ cây xen kẽ đá, lá phủ mặt hoa”
Bức tranh của thiên nhiên hiện lên rất mạnh mẽ và sống động. Sử dụng từ “chen”, cùng với vần lưng “đá - lá”, kết hợp với vần chân “tà - hoa” đã làm cho âm nhạc của thơ trở nên êm dịu và đầy sức sống. Cảnh đèo hiện ra trước mắt vô cùng hoang sơ và có phần góc cạnh.
Không chỉ có thiên nhiên, con người cũng đã xuất hiện trong cảnh vật:
“Dưới chân núi, vài người lặn lội
Bên sông, mấy nhà rải rác”
Cách sử dụng từ “lặn lội” và “rải rác”, kết hợp với kỹ thuật đảo ngữ nhấn mạnh sự nhỏ bé, hiu quạnh của con người.
Bức tranh ngoại cảnh đã hoàn hợp với hình ảnh người phụ nữ nữ sĩ trong dáng chiều tà ở nơi đèo, thổi sáo ngân nga. Nữ sĩ đã sử dụng phép tượng trưng và những cảm xúc sâu lắng của thi ca cổ (ngư, tiều, canh, mục), kết hợp với cảm hứng sáng tạo.
“Nhớ quê thân thương lòng đau đớn
Thương nhà yêu dấu mệt mỏi cha mẹ”
Nghệ thuật đối và đảo ngữ tiếp tục được sử dụng một cách tinh tế và hiệu quả trong phần thực của bài thơ. Tiếng chim cuốc, chim đa trong cảnh hoàng hôn được miêu tả. 'Nhớ quê thân thương lòng đau đớn' và 'Thương nhà yêu dấu mệt mỏi' đặt ở thế đối chiếu và kết hợp một cách hài hòa. Tác phẩm thể hiện tâm trạng của người nữ sĩ thông qua môi trường xung quanh. Điều này là một đặc điểm nổi bật trong phong cách sáng tác của Bà Huyện Thanh Quan. Bức tranh cảnh đèo Ngang lúc hoàng hôn được miêu tả sâu lắng, đầy cảm xúc, khiến người đọc cảm thấy thương xót và xao xuyến.
“Dừng bước lại: trời, đất, nước
Một góc tâm hồn riêng mình.”
Hai câu thơ cuối cùng của bài thơ thể hiện sự nhớ nhung sâu sắc và giàu cảm xúc của người nữ sĩ trong cảnh hoàng hôn. Đứng một mình trên đèo cao gió lạnh trong hoàng hôn, nữ sĩ cảm thấy mình như bị bao phủ bởi sự cô đơn, mênh mông giữa cảnh thiên nhiên hoang sơ rộng lớn của 'trời, đất, nước'.
Hai từ “dừng bước lại” mô tả một tâm trạng, một tư thế cảm xúc và sự nao nức. “Mình với mình” là một cụm từ đầy ý nghĩa, kết hợp với phép đảo âm, được đặt trong mối tương phản với “trời, đất, nước”, thể hiện sự vô hình với sự cô đơn, đơn độc và nhỏ bé của tâm hồn con người. Điều này gợi lên một cảm giác trống rỗng không thể diễn tả bằng lời.
“Qua Đèo Ngang” là một tác phẩm văn học quý được viết theo thể thơ Đường luật. Bài thơ đã phản ánh phong cách sáng tác của Bà Huyện Thanh Quan.
Bài 3: Nghị luận về mối quan hệ giữa con người và cộng đồng, đất nước
Từ lâu, chủ quyền dân tộc luôn là một vấn đề nóng bỏng trên toàn thế giới. Đặc biệt, với dân tộc Việt Nam đã phải chịu đựng hàng nghìn năm dưới sự thống trị của phong kiến phương Bắc, thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, vấn đề này trở nên càng trọng yếu hơn.
Đầu tiên, chủ quyền dân tộc được hiểu là quyền tuyệt đối của một quốc gia trên lãnh thổ của mình. Mỗi quốc gia có quyền quyết định mọi việc từ kinh tế, chính trị, an ninh quốc phòng, văn hóa xã hội mà không bị can thiệp từ bên ngoài. Do đó, bảo vệ chủ quyền dân tộc là bảo vệ quyền tự chủ và độc lập của dân tộc. Mỗi quốc gia có quyền sử dụng lực lượng quân sự và an ninh để đối phó với mọi hành động xâm phạm chủ quyền quốc gia; từ đó bảo vệ chủ quyền dân tộc và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia.
Khi nói về việc bảo vệ chủ quyền dân tộc, có người cho rằng đó là trách nhiệm của Đảng và Nhà nước, có người lại cho rằng đó là trách nhiệm của thế hệ trẻ - những người sẽ xây dựng đất nước. Cả hai quan điểm này đều đúng nhưng chưa đầy đủ. Bởi vì bảo vệ chủ quyền dân tộc là trách nhiệm của người dân Việt Nam, không chỉ của Đảng và Nhà nước hoặc của một thế hệ nào đó. Mỗi công dân cần nhận thức trách nhiệm bảo vệ chủ quyền dân tộc như một điều không thể thiếu.
Lịch sử dân tộc chứng tỏ cho sức mạnh của người Việt Nam, những anh hùng dũng cảm. Trải qua hơn bốn nghìn năm lịch sử, từ thời kỳ Bắc thuộc cho đến thời kỳ chịu sự áp bức của thực dân Pháp và đế quốc Mỹ, dân tộc ta luôn đoàn kết chống lại kẻ thù để bảo vệ tự do, độc lập. Tuy nhiên, cũng có những người vì lợi ích cá nhân mà phản bội quốc gia. Những kẻ đó không nhiều nhưng nếu không xử lý và khắc phục kịp thời sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của dân tộc.
Đối với học sinh, việc bảo vệ chủ quyền quốc gia đòi hỏi họ phải nâng cao ý thức trách nhiệm của bản thân. Quan trọng nhất là phải nỗ lực học tập và rèn luyện để trở thành người có đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Đồng thời, mỗi người cũng cần tham gia vào các hoạt động tình nguyện như thăm hỏi gia đình thương binh, giúp đỡ mẹ Việt Nam anh hùng, ủng hộ nạn nhân chất độc màu cam, hoặc tham gia thuyết trình về bảo vệ hòa bình thế giới, chủ quyền biển đảo và quyền lợi dân tộc.
Con người cần nhận thức trách nhiệm trong việc bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ của đất nước. Hãy cùng nhau xây dựng một nền hòa bình, tự do và độc lập trên toàn cầu.
Bài 4: Phân tích một tác phẩm văn học (thơ trào phúng)
Nhà thơ Tú Xương có nhiều bài thơ trào phúng hay, trong đó, Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu là một ví dụ điển hình. Trong bài thơ này, tác giả đã mô tả cảnh trường thi nhộn nhịp để phản ánh thực trạng mất nước một cách hài hước trong xã hội thực dân phong kiến.
Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu mô tả sự kiện lễ xướng danh khoa thi Hương năm 1897 tại Nam Định. Hai câu đề nhấn mạnh sự mới mẻ của kì thi:
“Nhà nước ba năm mở một khoa,
Trường Nam thi lẫn với trường Hà.”
Trước đây, các kỳ thi cử do triều đình tổ chức với mục đích lựa chọn nhân tài để phục vụ vua chúa, phục vụ đất nước. Trong hoàn cảnh đó, khi đất nước chúng ta bị thực dân Pháp thống trị, kỳ thi vẫn tiếp tục theo hình thức thi chữ Hán theo quy luật cũ “ba năm mở một khoa”. Câu thứ hai phản ánh tính chất đa dạng của kỳ thi này: “Trường Nam thi lẫn với trường Hà”. Ở Bắc Kì trước đây có hai trường thi Hương là “trường Nam” ở Nam Định và “trường Hà” ở Hà Nội. Nhưng khi thực dân Pháp chiếm Hà Nội, trường thi ở đây đã bị giải thể. Vì vậy, các sĩ tử từ Hà Nội phải xuống thi cùng ở trường Nam Định.
Tiếp theo, hai câu mô tả cảnh nhập trường và lễ xướng danh đặc sắc nhưng cũng hài hước:
“Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm ọe quan trường miệng thét loa.”
“Sĩ tử” thường được xem là những người thuộc tầng lớp trí thức trong xã hội phong kiến, theo nghiệp bút nghiên nên thường mang phong thái nho nhã. Nhưng hình ảnh “sĩ tử” ở đây lại hiện lên thật lôi thôi, nhếch nhác. Cách sử dụng biện pháp tu từ đảo ngữ, việc đặt từ láy “lôi thôi” ở đầu câu thơ đã tạo ra ấn tượng mạnh mẽ cho người đọc. Không chỉ thế, khung cảnh trường thi lúc này không còn mang tính tôn nghiêm mà trở nên ồn ào, giống như cảnh họp chợ nên quan trường mới “ậm oẹ” và “thét loa” - những người tham gia thi cũng không còn cái phong thái nghiêm trang, trịnh trọng như trước.
Trong hai câu đầu tiên, bức tranh về “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu” được tô điểm bằng hai hình ảnh châm biếm về ông Tây và mụ đầm:
“Lọng cắm rợp trời: quan sứ đến;
Váy lê quét đất, mụ đầm ra.”
Hình ảnh “lọng cắm rợp trời” mô tả cảnh đón tiếp đặc biệt cho “quan sứ” - lũ cướp nước đầy long trọng. Không chỉ thế, từ xưa, chốn trường thi luôn được coi là nơi nghiêm trang, tôn kính phong kiến, trong đó nam nhân được coi trọng hơn nữ nhân, phụ nữ không được phép tham dự. Nhưng giờ đây lại xuất hiện hình ảnh “mụ đầm ra” cùng với “váy lê quét đất” làm tăng thêm sự hài hước cho tình huống.
Cuối cùng, hai câu thơ cuối cùng thể hiện sự đắng lòng, xót xa cho cảnh ngộ của đất nước:
“Ai ở Bắc có tài năng kia?
Ngoảnh đầu nhìn cảnh non sông quê nhà.”
Câu hỏi từ “ai ở Bắc có tài năng kia” như một lời kêu gọi sự tỉnh táo của các sĩ tử về nỗi đau mất nước. Kẻ thù vẫn còn đó, vậy công danh này còn ý nghĩa gì. Tác giả tiết lộ sự đau lòng, xót xa trước thực tế đau buồn của quê hương.
Do đó, bài thơ về Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu đã mô tả khung cảnh trường thi đông đúc, để làm nổi bật tiếng cười châm biếm về hoàn cảnh mất nước.
Bài 5: Nghị luận về một thói quen xấu của con người trong xã hội hiện đại
Từ xa xưa, ông bà đã có câu tục ngữ “Ăn nói gian xảo” để chỉ những người gian trá, lừa dối. Trên thực tế xã hội ngày nay, nói dối đã trở thành một thói quen xấu, gây ra nhiều hậu quả đến từng cá nhân.
Trước hết, nói dối là việc cung cấp thông tin không đúng với thực tế một cách cố ý, thường là vì mục đích không chính đáng. Con người thường dùng lời nói dối để che đậy ý đồ xấu xa hoặc để tránh trách nhiệm về những lỗi lầm đã gây ra. Một ví dụ điển hình là câu chuyện về chú bé chăn cừu, khi cậu ta đã dùng lời dối để khiến dân làng tin rằng có chó sói đến tấn công đàn cừu của mình. Hành động này không chỉ gây ra sự tức giận của dân làng mà còn khiến họ mất niềm tin vào cậu bé. Cuối cùng, khi nguy hiểm thực sự đến, không ai tin cậu bé nữa. Trong cuộc sống hàng ngày, việc nói dối có thể xuất hiện ở nhiều tình huống, từ trẻ em nói dối cha mẹ để được đi chơi đến doanh nghiệp sản xuất sản phẩm không an toàn và gian dối với người tiêu dùng.
Hậu quả của việc nói dối là rất lớn. Đầu tiên, một người nếu có thói quen nói dối sẽ mất lòng tin của những người xung quanh. “Một lần bất tín, vạn lần bất tin”. Thói quen nói dối có thể trở thành một thói quen xấu, ảnh hưởng đến đạo đức và nhân cách. Nó cũng có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của một quốc gia, dân tộc. Mặc dù có những trường hợp lời nói dối mang lại ý nghĩa tốt đẹp nhưng chúng ta vẫn không nên sử dụng nó.
Là một học sinh, tôi luôn ý thức rèn luyện tính trung thực, đặc biệt là trong học tập và cuộc sống. Tôi cũng cố gắng học hỏi để trở thành một người tốt hơn mỗi ngày.
Có thể khẳng định rằng, nói dối là một thói quen xấu. Con người cần tôn trọng sự thật và không nên nói dối để làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Bài 6: Viết đoạn văn chia sẻ cảm xúc về một bài thơ tự do
Bài thơ “Ta đi tới” của Tố Hữu đã đem lại cho tôi nhiều cảm xúc. Tác giả đã sáng tác bài thơ vào tháng 8 năm 1954 - thời điểm cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp kết thúc thắng lợi, lan tỏa niềm vui chiến thắng khắp nơi. Tác phẩm gợi lên cảm giác tự hào, sung sướng, và lòng căm thù sâu sắc. Hình ảnh trung tâm của bài thơ kết hợp với các địa danh đã thể hiện cảm xúc của tác giả một cách sinh động. Khi đọc bài thơ, người đọc cũng cảm nhận được niềm vui của thời điểm đó. Tố Hữu như một người hướng dẫn viên, đưa người đọc trở về với quá khứ. Tác giả cũng gửi gắm lời nhắc nhở về tình cảm quê hương, mối liên kết giữa mọi người và tổ quốc.
Bài 7: Viết văn bản thuyết minh giải thích một hiện tượng tự nhiên
Thế giới có rất nhiều hiện tượng tự nhiên đẹp đẽ và kì thú, trong đó có sao băng.
Sao băng là đường nhìn thấy của các thiên thạch khi chúng đi vào bầu khí quyển Trái Đất với tốc độ lớn (khoảng 100 000 km/h). Lực ma sát của không khí làm cho thiên thạch phát sáng khi di chuyển.
Thiên thạch xuất phát từ bụi vũ trụ, có thể từ sao chổi hoặc các tiểu hành tinh. Sao băng có thể nhìn thấy được là do lượng nhiệt phát sinh do áp suất khi các thiên thạch đi vào khí quyển. Hầu hết các thiên thạch bị đốt cháy trước khi chạm vào mặt đất. Tuy nhiên, nếu chúng đủ lớn, có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Khi nhắc đến sao băng, không thể không nhắc đến mưa sao băng - hiện tượng nhiều sao băng xuất hiện đồng thời hoặc liên tiếp từ cùng một điểm xuất phát trên bầu trời. Nguyên nhân chính gây ra mưa sao băng là do sao chổi, gồm băng, bụi và đá di chuyển quanh Mặt Trời và quỹ đạo hình hyperbol hoặc elip. Khi sao chổi tiến gần Mặt Trời, nó tan ra tạo thành các dải bụi trên quỹ đạo của mình. Khi một sao chổi tiếp cận Trái Đất, bụi và khí từ nó sẽ bay vào khí quyển, tạo ra nhiều sao băng nhỏ, tạo thành mưa sao băng.
Hằng năm, trên bầu trời có thể xuất hiện nhiều sao băng, mưa sao băng. Mỗi trận mưa sao băng có thể kéo dài trong nhiều ngày. Tuy nhiên, khoảng thời gian sao băng xuất hiện nhiều nhất lại rất ngắn. Trong thời gian đó, số lượng sao băng quan sát được có thể lên đến mười hoặc một trăm, thậm chí nhiều hơn. Đôi khi, còn có bão sao băng với mật độ hàng nghìn hay thậm chí hàng chục nghìn sao mỗi giờ.
Quan sát sao băng phụ thuộc vào nhiều yếu tố như trời mây, độ ô nhiễm không khí, ánh sáng của Mặt Trăng… Để thưởng thức mưa sao băng tốt nhất, chúng ta cần biết hướng của các chòm sao. Những nơi có thể nhìn thấy chòm sao sẽ dễ quan sát mưa sao băng hơn, nhất là ở vùng gần xích đạo Trái Đất.
Theo quan niệm dân gian, khi sao băng xuất hiện, nếu bạn thành tâm ước điều gì đó, điều ước sẽ thành hiện thực. Mặc dù chưa được chứng minh, nhưng nhiều người vẫn tin vào điều này.
Sao băng là một hiện tượng tự nhiên đầy thú vị, thu hút sự quan tâm của những người yêu thiên văn học.
Bài 7: Nghị luận, bày tỏ quan điểm tán thành hoặc phản đối về vấn đề môi trường, thiên nhiên
Con người và thiên nhiên có mối liên kết sâu sắc. Do đó, có nhận định cho rằng thiên nhiên là một người bạn đồng hành đáng tin cậy của con người.
Trước hết, cần hiểu rõ: “Thiên nhiên là gì”. Thiên nhiên đơn giản là những gì tự nhiên sinh ra xung quanh con người, không phải do con người tạo ra. So sánh thiên nhiên như người bạn thân thiết, cho thấy thiên nhiên cũng như người bạn đồng hành, hỗ trợ con người trong cuộc sống. Từ đó, ta thấy được tầm quan trọng của thiên nhiên đối với con người. Theo tôi, quan điểm trên hoàn toàn chính xác.
Thiên nhiên cung cấp cho con người những điều cần thiết cho cuộc sống. Đất đai để trồng trọt, sinh sống. Nguồn nước để sử dụng hàng ngày. Không khí để hô hấp. Thiên nhiên cung cấp nguồn tài nguyên, khoáng sản phong phú cho sản xuất. Ngoài ra, các điểm du lịch sinh thái ngày càng nhiều, đáp ứng nhu cầu du lịch. Vẻ đẹp của thiên nhiên là nguồn cảm hứng vô tận cho nghệ thuật và văn chương. Rõ ràng, vai trò của thiên nhiên không thể phủ nhận.
Khi môi trường thiên nhiên bị phá hủy, sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng ảnh hưởng đến cuộc sống con người. Trái Đất ngày càng nóng lên, thời tiết cực đoan gia tăng hoặc dịch bệnh mới nổi. Sức khỏe và kinh tế con người đều bị ảnh hưởng bởi môi trường. Cuộc sống của loài người đang gặp nguy hiểm từ những hành động của chính mình.
Vì vậy, cần thực hiện các biện pháp bảo vệ môi trường thiên nhiên. Các hành động như vứt rác đúng nơi, trồng cây, giảm sử dụng nhựa, tiết kiệm điện… đều có ý nghĩa quan trọng.
Con người và thiên nhiên có một mối quan hệ gần gũi. Hãy trân trọng và bảo vệ thiên nhiên như một người bạn đồng hành, để chúng ta cùng phát triển tốt hơn.
Bài 8: Kể về một hoạt động xã hội có ý nghĩa mà tôi đã tham gia
Những hoạt động xã hội thường mang lại nhiều giá trị nhân văn. Trong số đó, một hoạt động mà tôi thường tham gia là hỗ trợ các gia đình ở miền Trung khắc phục hậu quả của thiên tai.
Mỗi năm, miền Trung thường phải chịu nhiều cơn bão. Dù đã có biện pháp phòng tránh nhưng hậu quả vẫn rất nặng nề. Đó là lý do tại sao mọi người khắp nơi đều hướng về miền Trung để hỗ trợ trong những hoạt động ý nghĩa.
Trường học của tôi đã tổ chức hoạt động “Vì miền Trung ruột thịt”. Tôi, với vai trò lớp trưởng, đã phổ biến thông tin cho các bạn trong lớp và tổng hợp ủng hộ. Mọi người đều tích cực tham gia và đóng góp cho hoạt động này.
Sau khi nhận được ủng hộ từ mọi người, chuyến xe của trường đã xuất phát để giao những món quà cho người dân miền Trung, đặc biệt là các em học sinh. Tôi rất hạnh phúc và quyết tâm tham gia nhiều hoạt động ý nghĩa hơn nữa.
Mỗi hành động nhỏ của chúng ta đều có ý nghĩa lớn. Đó là lý do tại sao tôi sẽ tiếp tục tham gia và ủng hộ các hoạt động xã hội trong tương lai.
Những hành động tốt sẽ mang lại niềm vui cho chúng ta. Chúng ta cần tích cực tham gia các hoạt động xã hội để lan tỏa yêu thương và nhận được những điều tốt đẹp.
Bài 9: Kiến nghị Ban Giám hiệu tổ chức hoạt động ngoại khóa
NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Tự do – Độc lập – Hạnh phúc
…, ngày… tháng… năm…
ĐƠN KIẾN NGHỊ
Về việc: Tổ chức buổi xem phim liên quan đến tác phẩm văn học
Thưa quý Ban Giám hiệu Trường THCS Hai Bà Trưng
Gửi đến: Ban Giám hiệu Trường THCS Hai Bà Trưng
Dưới dây là thông tin cá nhân của tôi:
Em tên là: Đỗ Thu Hồng
Là học sinh lớp: 8A1, và đảm nhận chức vụ lớp trưởng
Em viết đơn này mong Ban Giám hiệu xem xét vấn đề: Tổ chức một buổi đi xem phim liên quan đến tác phẩm văn học.
Sự việc diễn ra như sau: Tuần trước, lớp chúng em học môn Ngữ Văn về tác phẩm Người mẹ vườn cau - một câu chuyện về người mẹ Việt Nam anh hùng, rất cảm động và sâu sắc.
Lí do viết đơn kiến nghị: Trùng với thời điểm đó, rạp chiếu phim đang chiếu bộ phim tài liệu “Hai người mẹ” cũng kể về người mẹ Việt Nam anh hùng. Em thấy nội dung phim rất gần gũi với tác phẩm văn học đang học, có thể giúp chúng em hiểu sâu hơn về những nội dung mà tác phẩm truyền tải.
Yêu cầu cụ thể: Em kính mong Ban Giám hiệu xem xét và chấp thuận tổ chức buổi đi xem phim cho cả lớp.
Em hy vọng Ban Giám hiệu sẽ duyệt đơn sớm. Em cam đoan những thông tin trên đều chính xác!
Xin gửi lời cảm ơn!
Người viết đơn
Hồng
Đỗ Hồng
Bài 10: Thảo luận về hiện tượng núi lửa
Trong cuộc sống, ta có thể gặp rất nhiều hiện tượng tự nhiên thú vị. Một trong những hiện tượng đó là núi lửa.
Núi lửa là một phần vỡ gãy của lớp vỏ Trái Đất, cho phép dung nham, tro và khí thoát ra ngoài. Núi lửa khác biệt với núi thông thường ở chỗ có miệng ở đỉnh, và qua các giai đoạn, chất nóng chảy với nhiệt độ và áp suất cao sẽ phun ra ngoài qua miệng núi.
Về cơ chế hình thành, núi lửa được tạo ra do nhiệt độ ở dưới bề mặt Trái Đất rất cao. Khi đi sâu vào bên trong Trái Đất, nhiệt độ tăng lên. Ở độ sâu khoảng 20 dặm trong lòng đất, nhiệt độ có thể lên tới 6000 độ C, làm tan chảy mọi thứ, kể cả các loại đá cứng nhất. Khi đá nóng chảy, chúng giãn nở và cần nhiều không gian hơn. Ở một số khu vực trên Trái Đất, dãy núi liên tục được nâng lên. Áp suất dưới những ngọn núi này không lớn nên một hồ chứa đá nóng chảy, hay mắc ma, hình thành bên dưới. Đá nóng chảy liên tục được đẩy lên trên và kết quả là những ngọn núi liên tục tăng cao lên. Khi áp lực trong hồ mắc ma cao hơn áp lực từ lớp đá phía trên, mắc ma sẽ phun lên và tạo thành núi lửa.
Việc phân loại núi lửa dựa vào nhiều tiêu chí. Xét về hình dạng, có núi lửa hình chóp, núi lửa hình khiên. Xét về dạng hoạt động, có núi lửa đang phun trào (hoặc núi lửa đang hoạt động), núi lửa đang phục hồi dung nham (hoặc núi lửa ngủ), núi lửa không còn hoạt động nữa (hoặc núi lửa đã chết). Theo Chương trình nghiên cứu Núi lửa toàn cầu của Viện Smithsonian (Mỹ), hiện nay có 47 ngọn núi lửa đang trong tình trạng “tiếp tục phun trào”. Một số quốc gia có núi lửa hoạt động như Mỹ, In-đô-nê-xi-a, Nhật Bản, Nga…
Lợi ích của núi lửa mang lại là một mỏ khoáng sản phong phú, giúp đất đai tươi xanh, màu mỡ và cung cấp năng lượng địa nhiệt hoặc thúc đẩy phát triển du lịch. Tuy nhiên, tác hại của núi lửa gây ra lại lớn hơn. Núi lửa phun trào với dung nham có thể phá hoại mọi vật, thậm chí là tính mạng của con người. Ngoài ra, núi lửa gây ô nhiễm môi trường do số lượng lớn tro bụi sinh ra sau mỗi đợt phun trào, gây ra cháy rừng, làm biến đổi môi trường sinh thái cũng như suy giảm tài nguyên thiên nhiên. Các ngọn núi lửa thường hoạt động ở dưới biển hoặc xung quanh biển. Điều này dẫn đến việc hình thành các cột sóng, sóng nước cao khủng khiếp hay còn được gọi là sóng thần. Chúng tràn qua đại dương và đánh thẳng vào đất liền, cuốn trôi và phá hủy tất cả.
Vậy, núi lửa là một hiện tượng tự nhiên, mang lại nhiều lợi ích cũng như hại. Con người cần phải hiểu biết về hiện tượng này để biết cách phòng tránh và giải quyết.
Bài 11: Ý kiến của em về hiện tượng háo danh và bệnh thành tích
Mọi người đều mong muốn có được thành tích tốt, danh tiếng tốt và sự khen ngợi từ mọi người xung quanh. Nhưng hiện nay, xã hội đã xuất hiện hiện tượng háo danh và “bệnh” thành tích đang gây ra nhiều tác hại.
Trước hết, “háo danh” là một hiện tượng tiêu cực, chỉ việc coi trọng danh tiếng trên mức cần thiết và trên mức chúng ta có. Còn “bệnh” thành tích là chỉ chăm chú vào vẻ ngoài để được khen ngợi mà không quan tâm đến bên trong. Hiện tượng háo danh đôi khi cũng là nguyên nhân của “bệnh” thành tích, khi chúng ta chỉ quan tâm đến bề ngoài mà không chú trọng đến bản chất.
Nếu nhìn từ góc độ tích cực, mọi người đều mong muốn trở thành một người có giá trị. Lập danh là một khao khát đáng chấp nhận nếu đến từ năng lực cá nhân và được xã hội công nhận. Danh tiếng mang lại nhiều lợi ích cho chúng ta. Nhưng nếu danh tiếng trở thành mục tiêu thay vì phương tiện, nó sẽ trở thành hàng hóa và lệch lạc giá trị thực sự. Điều này dẫn đến hiện tượng háo danh. Có nhiều ví dụ trong cuộc sống, như một nam ca sĩ gây tranh cãi khi tự xưng mình là The King - tức là vua. Một người đàn ông gây xôn xao dư luận khi tự nhận là nhà báo quốc tế, tiến sĩ danh dự từ Vương quốc Anh, nhưng sau đó mọi thứ chỉ là giả mạo.
Tương tự, thành quả là kết quả của sự cố gắng không ngừng của con người. Nhưng khi quá coi trọng thành quả, nó sẽ trở thành một căn bệnh. Và “bệnh” thành quả đang xuất hiện trong hầu hết các lĩnh vực. Nhưng đáng lo ngại nhất là trong lĩnh vực giáo dục - nơi đào tạo những người sẽ là chủ nhân của tương lai đất nước. Hành vi tiêu cực trong thi cử và bệnh thành quả trong giáo dục sẽ gây ra sự đối lập giữa hình thức và thực tế, vấn đề bản chất không được quan tâm mà chủ yếu tập trung vào “bề ngoài”. Học sinh - đối tượng chính của hoạt động giáo dục sẽ dần trở nên lười biếng, không chịu cố gắng học tập mà chỉ theo đuổi những điểm số không có thực, trong khi kiến thức của bản thân vô cùng hạn hẹp. Thầy cô giáo chỉ biết theo đuổi thành quả sẽ dẫn đến mất nhiệt huyết với nghề nghiệp, không còn những bài giảng tận tâm, nhiệt huyết. Đó cũng là nguồn gốc của những sai lầm, gian lận trong kiểm tra, đánh giá ủng hộ cho tham nhũng, quan liêu trong xã hội.
Hiện tượng háo danh và “bệnh” thành quả gây ra những hậu quả rất nghiêm trọng cho xã hội. Nó làm mất đi sự trung thực của bản thân, đánh mất niềm tin của mọi người xung quanh. Chúng ta đều biết rằng một xã hội muốn phát triển thì cần có nhân tài, và nhân tài phải có năng lực thực sự. Hiện tượng háo danh và “bệnh” thành quả khiến người ta chỉ coi trọng hình thức mà không có nội dung. Ngoài ra, con người sẵn sàng lừa dối mọi người xung quanh và dần trở nên thoái hóa nhân cách, mất đi những giá trị đạo đức tốt đẹp của bản thân.
Tục ngữ có câu “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” đã cho thấy rõ một điều rằng con người ta quan trọng chất lượng hơn là chỉ coi trọng bề ngoài, số lượng để đánh giá giá trị của một vấn đề. Do đó, chúng ta cần những biện pháp để ngăn chặn, đẩy lùi hiện tượng háo danh cũng như “bệnh” thành quả. Các bộ, ngành và cơ quan chức năng cần có cuộc thanh tra, phát hiện và ngăn chặn kịp thời những thành quả ảo. Nếu vi phạm, cần có biện pháp xử lý đúng đắn. Ngoài ra, chúng ta cần tăng cường tuyên truyền, giáo dục để nâng cao nhận thức của mỗi người.
Đất nước đang trên con đường hội nhập và phát triển, mỗi người cần tự khẳng định giá trị của bản thân để giành lấy một vị trí nhất định. Mỗi người cần đi lên bằng chính khả năng của bản thân, tránh xa hiện tượng háo danh và “bệnh” thành quả.