TOP 9 mẫu kể chuyện Sự tích hồ Ba Bể tóm tắt, súc tích nhất, giúp học sinh lớp 4 phát triển kỹ năng kể chuyện tốt hơn, nắm vững nội dung từng phần câu chuyện, kể lại toàn bộ Sự tích hồ Ba Bể một cách hấp dẫn.
Sự tích hồ Ba Bể là câu chuyện về lòng nhân ái ý nghĩa, ca ngợi những người có lòng nhân ái, khẳng định rằng làm việc tốt sẽ được đền đáp xứng đáng. Ngoài ra, học sinh có thể tham khảo thêm các câu chuyện khác như Cây khế, Nàng tiên Ốc, Vịt con xấu xí... Mời học sinh cùng đọc bài viết dưới đây từ Mytour:
Kể lại câu chuyện Sự tích hồ Ba Bể qua các hình minh họa
* Phần 1: Trong ngày lễ cúng Phật, một bà cụ đi ăn xin nhưng không được ai thương.
* Phần 2: Mẹ con bà cụ đưa bà già về nhà để nghỉ ngơi, cho ăn. Thần cảm thông xuất hiện.
* Phần 3: Trước khi ra đi, bà lão chỉ dẫn cách giúp hai mẹ con tránh khỏi tai hoạ. Cảnh lụt lớn xảy ra kinh hoàng.
* Phần 4: Mẹ con bà cụ sử dụng thuyền để cứu người bị nạn. Khi nước rút, đất sụp xuống tạo thành hình hổ Ba Bể. Nhà của hai mẹ con biến thành một gò nổi giữa hồ. Sau này, người ta gọi là gò Bà Goá.
Kể từng phần câu chuyện Sự tích hồ Ba Bể
- Tranh 1: Trong một ngày lễ cúng Phật tại xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, một bà cụ xấu xí, nghèo khổ đi ăn xin. Mọi người lo lắng làm việc tốt để mong đón phúc lành. Bất ngờ, bà cụ xuất hiện, da bọc xương, trông rất đáng thương. Mỗi khi đi qua, bà luôn van nài: 'Đói quá các bạn ơi'
- Tranh 2: Bà đi đến đâu cũng bị mọi người đuổi đi. Tại ngã ba, bà gặp hai mẹ con về từ chợ. Người mẹ thấy lòng thương, đưa bà cụ về nhà, cho ăn và ngủ. Đêm đó, hai mẹ con nhìn thấy chỗ bà nằm tỏa sáng và một con giao long lớn cuộn tròn ở đó. Kinh hãi, họ nhắm mắt và ngủ tiếp.
- Tranh 3: Sáng hôm sau, bà cụ ra đi. Trước khi rời khỏi, bà dặn hai mẹ con: 'Vùng này sẽ có lụt lớn. Hãy rắc tro này quanh nhà, và đặc biệt nhớ rắc xung quanh nhà mới tránh được tai họa. Đây là phần thưởng cho lòng tốt của hai mẹ con.' Nói xong, bà biến mất.
- Tranh 4: Đêm đó, khi mọi người đang cúng Phật, một cột nước phun lên từ dưới đất kèm theo tiếng nổ dữ dội, làm cho nhà cửa, con người đều chìm trong biển nước. Chỉ có nhà của hai mẹ con bà cụ còn nguyên vẹn. Nước lên cao bấy nhiêu, nhà ấy cũng cao bấy nhiêu. Thấy dân làng gặp nạn, hai mẹ con ném hai mảnh vỏ trấu xuống nước. Thế là hai mảnh vỏ trấu biến thành hai chiếc thuyền lớn. Hai mẹ con chèo thuyền cứu dân và khu vực đó biến thành hồ lớn, gọi là hồ Ba Bể. Nhà của hai mẹ con nổi lên như một gò giữa hồ, dân gọi là gò Bà Góa.
Kể lại Sự tích hồ Ba Bể một cách ngắn gọn
Xưa kia, ở xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, có một ngày hội cúng Phật thu hút đông đảo người tham dự. Trong đám đông, có một bà cụ xấu xí, nghèo khổ đi ăn xin. Mọi người sợ hãi và tránh xa bà.
Xưa kia, ở xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, một ngày hội cúng Phật được tổ chức thu hút rất đông người tham dự. Trong số đó, có một bà cụ xấu xí, nghèo khổ đi ăn xin. Mọi người đều sợ hãi và xa lánh bà.
Xưa kia, ở xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, tổ chức ngày hội cúng Phật thu hút đông đảo người tham dự. Trong số đó, có một bà cụ xấu xí, nghèo khổ đi ăn xin. Mọi người sợ hãi và tránh xa bà.
Sau mấy ngày, từ dưới bàn thờ Phật trỗi dậy một cột nước khổng lồ, chớp mắt sạt lở, cuốn trôi hết mọi thứ. Chỉ còn nhà của hai mẹ con vẫn đứng vững. Thấy dân chìm trong biển nước, người mẹ thả mảnh trấu xuống, biến thành thuyền cứu người.
Ngày nay, biển nước đó vẫn tồn tại, gọi là hồ Ba Bể. Mảnh đất với ngôi nhà của hai mẹ con được gọi là Gò Bà Góa.
Kể lại toàn bộ câu chuyện Sự tích hồ Ba Bể
Bài văn mẫu 1
Xưa kia, trong một ngày hội cúng Phật ở làng Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, một bà cụ ăn mày xuất hiện. Bà cụ gầy còm, da thịt đầy vết thương, phát ra mùi hôi khó chịu. Bà luôn van nài: “Tôi đói lắm, các ông, các bà ơi!”, và chạy đến xin ăn khắp nơi.
Ngày xưa, dân làng Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, tổ chức ngày hội cúng Phật. Mọi người đều háo hức tham dự.
Bất ngờ, một bà cụ ăn mày xuất hiện, không ai biết từ đâu. Bà gầy còm, da thịt thô ráp, mùi hôi xông ra khó chịu. Bà van nài: “Tôi đói lắm, các ông, các bà ơi!”, và chạy khắp nơi xin ăn.
Dù thế nào bà cụ cũng bị đuổi đi. Đến ngã ba, bà gặp mẹ con nhà kia vừa đi chợ về. Thấy bà ăn xin tội nghiệp, người mẹ đưa về nhà, cho ăn và mời nghỉ lại qua đêm.
Giữa đêm, hai mẹ con thấy chỗ bà cụ sáng lên. Thế nhưng, không còn bà già ăn mày lở loét nữa, mà là một con giao long to lớn nằm trước nhà. Mẹ con bà goá sợ hãi, nằm im đóng kín mắt.
Sáng hôm sau, họ không thấy giao long nữa. Trên chõng vẫn là bà cụ ăn mày ốm yếu. Bà nói: “Vùng này sắp có lụt lớn. Ta cho hai mẹ con gói tro này, nhớ rắc xung quanh nhà mới tránh được nạn'.
Nghe những lời ấy, người mẹ không hiểu, hỏi: 'Thưa bà, làm thế nào để cứu mọi người khỏi lũ lụt?”. Bà cụ suy nghĩ chốc lát, nhặt một hạt thóc, cắn vỡ ra, đưa vỏ trấu cho hai mẹ con và nói: “Hai mảnh vỏ trẩu này giúp mẹ con làm việc thiện'.
Nói xong, bà cụ biến mất. Hai mẹ con vội làm như bà dặn, nhưng mọi người xem đó là chuyện hão huyền.
Tối hôm đó, khi đám đông đang tận hưởng buổi lễ, đột nhiên một cột nước phun lên từ dưới đất, mạnh mẽ hơn từng giây. Đất rung lên, mọi người hốt hoảng chạy trốn nhưng quá muộn. Đất sụt lở, nhà cửa, người và vật cả đều chìm sâu dưới nước.
Trong cảnh hỗn loạn, ngôi nhà nhỏ của hai mẹ con vẫn giữ khô ráo vì nền nhà của họ cao lên. Đau lòng trước thảm kịch, hai mẹ con đưa ra hai mảnh vỏ trấu. Vỏ trấu biến thành hai chiếc thuyền lớn. Họ cố gắng cứu người giữa cơn lũ lụt.
Khu vực sụt lở biến thành hồ Ba Bể. Ngôi nhà của hai mẹ con trở thành một hòn đảo nhỏ giữa hồ. Dân địa phương gọi nơi đó là gò Bà Goá.
Văn mẫu số 2
Ngày xưa ở xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, người ta tổ chức ngày hội cúng Phật rất đông đúc. Mọi người đều tề tựu để cầu phúc. Một ngày, đột nhiên, một bà cụ ăn xin xuất hiện, vẻ ngoài bẩn thỉu, gớm ghiếc, khiến ai cũng xa lánh và không thèm quan tâm đến bà.
Gần đó, có một gia đình nghèo chỉ có hai mẹ con, khi nhìn thấy bà cụ đói khổ, họ thương xót và cho bà ăn, cho ngủ. Đêm đó, người mẹ thức dậy và nhận thấy một vệt sáng rực lên từ giữa nhà, nhưng không thấy bà cụ nào nữa, chỉ thấy một con rồng lớn đang nằm ngủ. Người mẹ kinh hãi, nhưng không biết phải làm gì nên đành đóng mình đi ngủ.
Sáng hôm sau, bà cụ sắp sửa ra đi, bà nói: “Những kẻ ấy thờ Phật nhưng thực chất lại làm ăn bẩn. Họ sẽ phải chịu quả báo của mình. Chỉ có hai mẹ con nhà này là tốt bụng.” Sau đó, bà cho hai mẹ con một bọc tro và một mảnh vỏ trấu, rồi bất ngờ biến mất.
Hai mẹ con kể câu chuyện kỳ lạ này cho mọi người nghe, nhưng không ai tin. Họ chỉ cười nhạo. Vào tối hôm đó, trong lúc mọi người đang lễ bái, từ dưới đất bỗng trào lên một dòng nước, mạnh mẽ hơn từng phút. Nước cuốn trôi mọi thứ, nhà cửa, người, vật liệu, tạo thành một cái hố sâu. Nhưng kỳ lạ, nhà của hai mẹ con vẫn tồn tại và được nâng lên trên mặt nước.
Nhớ lời dặn của bà cụ, hai mẹ con lấy mảnh trấu ra, đặt xuống nước thì tức thì nó biến thành chiếc thuyền. Hai mẹ con cố gắng chèo thuyền, nỗ lực hết mình để cứu giúp những người gặp nạn.
Ngày nay, địa điểm mà nước lũ xô đổ chính là hồ Ba Bể, ở giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, đó chính là nơi ở của hai mẹ con kia. Dân gian gọi đó là “Pô Giả mải”, hay còn được biết đến là “Gò Bà Góa”.
Văn mẫu số 3
Xưa kia, ở làng Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Kạn, có truyền thống mở hội cầu Phật vào đầu năm. Người dân ăn mặc trang trọng, hân hoan đến chùa thắp hương, cầu nguyện mong nhận được nhiều điều may mắn.
Một ngày nọ, đột nhiên xuất hiện một bà lão ăn xin từ đâu đó. Vẻ ngoài của bà rất đáng sợ. Bà gầy gò, lở loét, quần áo bẩn thỉu, phát ra mùi hôi thối. Khi đi, bà liên tục van xin: “Tôi đói lắm! Xin các ông các bà nhơn tay làm phúc!”. Mọi người hoảng sợ, đuổi bà ra khỏi đám đông.
Bà cụ đi đến ngã ba thì gặp hai mẹ con cậu bé đang quay về từ chợ. Thấy bà cụ ăn mày đáng thương, người mẹ đưa bà về nhà, cho ăn và mời ở qua đêm.
Đến khuya, hai mẹ con nhìn thấy chỗ bà già nằm rực sáng. Một con giao long khổng lồ đầu gác trên xà nhà, đuôi thò xuống đất. Hai mẹ con rụng rời kinh hãi, nhắm mắt nằm im, chấp nhận số phận.
Sáng ra, họ không thấy con giao long nữa, trên giường vẫn là bà cụ ăn mày ốm yếu, lở loét. Bà cụ chuẩn bị ra đi, nhìn người mẹ gần, bà nói vùng này sắp lụt, đưa gói tro để rắc quanh nhà. Nghe vậy, người mẹ hỏi cách cứu người bị nạn, bà cụ nhặt hạt thóc, cắn vỡ đưa hai mảnh vỏ trấu và dặn dùng làm việc thiện. Bà cụ biến mất. Hai mẹ con bàng hoàng, người mẹ kể cho dân làng nhưng không ai tin.
Tối hôm đó, khi mọi người đang làm lễ bái, một cột nước từ dưới đất phun lên mạnh mẽ. Nước phun, đất lở, dân làng hoảng loạn. Tiếng ầm rung, nhà cửa và mọi thứ chìm sâu trong biển nước.
Riêng ngôi nhà nhỏ của hai mẹ con vẫn khô ráo, nguyên vẹn, nền nhà cao lên. Người mẹ nhớ lời dặn của bà cụ, thả hai mảnh vỏ trấu xuống nước. Chúng biến thành hai chiếc thuyền. Hai mẹ con ra sức cứu người. Khi nước rút, chỗ đất bị sụp xuống thành hồ Ba Bể, ngôi nhà của hai mẹ con nổi lên thành gò, được gọi là gò Bà Goá.
Bài viết mẫu 4
Câu chuyện kể rằng, xưa ở một ngôi làng thuộc xã Năm Mẫu, tỉnh Bắc Kạn, hàng năm người ta tổ chức lễ cúng Phật để mong được an lành và giúp đỡ những người khốn khó. Họ luôn nói về việc làm phúc, hành thiện trong cuộc sống.
Mọi người chuẩn bị kỹ lưỡng, ăn mặc sạch sẽ, gọn gàng để đi lễ. Bất ngờ xuất hiện một bà cụ ăn mày, quần áo rách rưới, toả ra mùi hôi khó chịu. Bà cụ đi đến đâu, đưa ra cái bát nhỏ và van xin: 'Xin làm phước cứu tôi, xin thương tôi'. Nhưng không ai giúp đỡ, họ xa lánh, khiến bà buồn lòng. Trời sắp chiều mà bà vẫn lẻ loi dọc đường. May mắn có hai mẹ con bà goá đi về thấy lòng trắc ẩn, giúp đỡ bà, mời bà về nhà ở qua đêm để tránh nguy hiểm. Mẹ con bà goá nhường giường của mình cho bà ngủ, bà cảm kích lắm, nhìn mẹ con bà goá với ánh mắt hiền từ và ấm áp nói: 'Hai mẹ con tuy nghèo nhưng rất tốt bụng. Trời sẽ phù hộ cho hai người', rồi nằm xuống ngủ.
Trong đêm, mẹ con bà goá thấy chỗ bà nằm có một con giao long lớn sáng rực. Sợ hãi nhưng không dám kêu to, họ chấp nhận số phận. Sáng hôm sau, mọi chuyện vẫn bình yên, bà lão dặn mẹ con bà goá: 'Vùng này sắp có lụt lớn, con cầm gói tro này và rắc xung quanh nhà để an toàn'. Nói rồi, bà cụ đưa thêm hai miếng vỏ trấu và nói rằng khi nước dâng lên thì hãy thả vỏ trấu xuống nước để cứu giúp mọi người. Rồi bà biến mất trong phút chốc. Hai mẹ con bà goá kinh ngạc. Họ kể lại chuyện nhưng không ai tin. Đêm đó, khi mọi người đang làm lễ, giông tố nổi, đất đá sạt lở, cuốn trôi nhà cửa. Duy chỉ nhà mẹ con bà goá vẫn an toàn vì họ rắc tro quanh nhà như bà cụ dặn. Hai mẹ con thả vỏ trấu xuống, dùng thuyền cứu mọi người thoát nạn. Họ hối hận về hành động sai trái của mình và biết ơn hai mẹ con bà goá.
Từ đó, nơi bị thần Giao Long làm sụt đất biến thành hồ sâu được gọi là Hồ Ba Bể. Nhà mẹ con bà goá nổi cao giữa biển nước được gọi là gò Bà Goá. Khi nhắc lại chuyện xưa, người ta thường liên kết với câu chuyện về Hồ Ba Bể.
Bài viết mẫu 5
Sự tích về hồ Ba Bể là một câu chuyện mang nhiều yếu tố huyền bí, được nhân dân tạo ra để giải thích nguồn gốc của hồ Ba Bể. Đồng thời, câu chuyện này cũng chứa đựng bài học ý nghĩa về lòng nhân hậu.
Câu chuyện kể về hai mẹ con có tâm hồn hiền lành, lương thiện. Trong lễ cúng Phật năm đó, nhiều Phật tử đổ về thắp hương. Nhưng khi có một bà lão nghèo, bẩn thỉu, xấu xí xin được giúp đỡ, họ lại tránh né, từ chối. Chỉ có hai mẹ con tốt bụng kia đồng ý đưa bà lão về nhà, mời bà ăn cơm và sắp chiếu cho bà ngủ. Đến lúc tối, bà lão biến thành con Giao Long to lớn, khiến hai mẹ con kinh hãi. Sáng hôm sau, Giao Long lại trở lại hình dáng bà cụ, gọi hai mẹ con lại. Bà ta đưa hai mẹ con một nắm tro và một mảnh trấu. Nói xong, bà biến mất. Vài ngày sau, trời bỗng mưa to, nhấn chìm mọi thứ. Riêng nhà hai mẹ con vẫn còn. Mảnh trấu kia biến thành chiếc thuyền khổng lồ. Hai mẹ con leo lên thuyền, cứu người trong biển nước.
Cả hai mẹ con trong câu chuyện Sự tích hồ Ba Bể đều là người có lòng nhân ái, đầy tình thương, sẵn sàng giúp đỡ người khác. Điều này giúp họ vượt qua nguy hiểm, sống bình yên qua cơn khủng hoảng.
Kể lại Sự tích hồ Ba Bể bằng lời của một người con
Cha tôi ra đi sớm, chỉ còn lại mẹ già và tôi sống tại xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Kạn.
Năm ngoái, làng tôi tổ chức lễ cúng Phật. Mọi người ai cũng nỗ lực làm điều tốt để cầu phúc. Nhưng đáng tiếc, vẫn có người không có tâm hồn tốt. Khi một bà lão bất hạnh xuất hiện, mọi người đều kinh sợ và từ chối giúp đỡ. Mẹ tôi thấy tội nghiệp và đưa bà cụ về nhà, chăm sóc và cho ăn. Tối hôm đó, chúng tôi bất ngờ nhìn thấy một ánh sáng lấp lánh từ chỗ bà cụ nằm. Đó là một con Giao Long lớn, khiến chúng tôi hoảng sợ.
Sáng hôm sau, mọi thứ vẫn bình yên, không còn dấu vết của Giao Long. Bà lão vẫn nằm đó yếu ớt. Trước khi ra đi, bà lão cảnh báo chúng tôi về một cơn lụt sắp tới. Mẹ tôi quyết tâm không chỉ bảo vệ chính mình mà còn muốn cứu người khác. Bà lão chỉ cho hai mẹ con tôi một gói tro và hai mảnh vỏ trấu để làm việc thiện. Rồi bà biến mất. Chúng tôi làm theo lời dặn và cố gắng cảnh báo dân làng, nhưng không ai tin.
Tối hôm đó, khi dân làng đang cầu nguyện, có một cột nước phun lên từ dưới đất cùng với tiếng nổ. Mọi thứ đều chìm trong nước. Chúng tôi hai mẹ con cầm thuyền cứu dân và làm theo lời dặn của bà lão, rắc tro quanh nhà. Nhà của chúng tôi không bị chìm và nền nhà cứ cao dậy theo mực nước. Chiếc thuyền cứu người chính là hai mảnh vỏ trấu mà bà lão cho trước đó. Từ sự kiện đó, làng tôi biến thành hồ Ba Bể và nhà của hai mẹ con tôi nổi lên như gò giữa hồ, được gọi là gò Bà Góa.