Thuyết minh về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên cung cấp 3 gợi ý viết chi tiết và đi kèm với 10 bài văn mẫu khác nhau rất hay. Điều này giúp học sinh có thêm tài liệu để củng cố kỹ năng viết văn thuyết minh về tác phẩm văn học.
TOP 10 bài giới thiệu về tác phẩm Chuyện chức phán sự đền Tản Viên dưới đây là nguồn tài liệu hữu ích, giúp học sinh hiểu rõ cách tổ chức bài văn, quan sát, so sánh và lựa chọn từ ngữ phù hợp. Dưới đây là TOP 10 bài thuyết minh Chuyện chức phán sự đền Tản Viên hay nhất, mời các bạn lớp 10 cùng tham khảo.
Dàn ý thuyết minh về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
Dàn bài số 1
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu về tác phẩm.
II. Nội dung chính:
a. Tác giả:
- Tác giả Nguyễn Dữ, còn được biết đến với các biệt danh Nguyễn Dư hoặc Nguyễn Tự, sinh và mất vào khoảng đầu thế kỷ XVI, quê quán tại tỉnh Hải Dương.
- Ông được coi là người đã đưa khái niệm 'truyền kỳ' phát triển trong văn học Việt Nam.
- Tác phẩm duy nhất mà ông để lại là Truyền kỳ mạn lục bao gồm 20 truyền kỳ khác nhau.
b. Khái niệm 'truyền kỳ':
- Đây là các tác phẩm văn xuôi trung đại với yếu tố hoang đường, kì bí. Chúng khai thác mối tương tác giữa thế giới con người và thế giới siêu nhiên, với sự xuất hiện của thần linh, ma quỷ, tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt của tác phẩm, đồng thời phản ánh các giá trị cốt lõi trong tư duy của tác giả.
c. Tác phẩm Truyền kỳ mạn lục:
- Truyền kỳ mạn lục là tập truyện gồm 20 câu chuyện khác nhau, viết bằng chữ Hán, xuất hiện vào nửa đầu thế kỷ XVI.
- Các truyện trong Truyền Kỳ Mạn Lục làm lộ ra thực tế xã hội phong kiến thời kì thối nát, đồng thời đồng cảm với số phận bi thảm của những người bị bóc lột trong xã hội, đặc biệt là phụ nữ. Tác phẩm cũng ca ngợi vẻ đẹp của phẩm cách, đạo đức, trí tuệ của con người, thể hiện sự ủng hộ cho quan niệm 'lánh đục về trong' của cách danh sĩ thời đại, cũng như phản ánh niềm tin của nhân dân vào chân lý cái thiện luôn chiến thắng cái ác.
d. Tóm tắt Chuyện chức phán sự đền Tản Viên (Tự tóm tắt).
e. Nội dung cốt lõi của tác phẩm:
* Tính kiên định với chính nghĩa của nhân vật Ngô Tử Văn:
- Phản ánh qua thái độ và hành động khi chống lại yêu quái, và khi đương đầu với sự đe dọa từ tên ác thần.
- Bình tĩnh đối mặt với sự ác độc của cõi âm, với sự hiện diện của quỷ ma và không gian đáng sợ.
- Sự chính trực, can đảm, và dũng cảm thể hiện trong cuộc đấu tranh và việc minh oan trước Diêm Vương.
- Kết quả: Chiến thắng, đem lại hòa bình cho nhân dân, giải oan cho bản thân, trả lại ngôi đền cho Thổ thần và được thăng chức phán sự đền Tản Viên, trở thành tiên nhân.
=> Khẳng định niềm tin vào sức mạnh của chính nghĩa sẽ chiến thắng tà ác. Nhân vật Ngô Tử Văn cũng là biểu tượng của trí tuệ và sức mạnh của dân tộc Việt Nam trong việc đánh bại kẻ thù xâm lược, thể hiện lòng dũng cảm và kiên cường của nhân dân Việt Nam trong cuộc chiến chống lại quân xâm lược, đấu tranh chống lại sự hung ác và xấu xa.
* Ngụ ý phê phán:
- Hồn ma của tướng quân xâm lược, khi còn sống đã làm kẻ thù và khi qua đời tiếp tục làm yêu quái gieo rắc nỗi sợ hãi cho dân lành. Từ đầu đến cuối, hắn đều mang trong mình ý đồ xâm lược tàn bạo, xứng đáng phải chịu sự trừng phạt và tiêu diệt.
- Phản ánh sự bất công trong xã hội phong kiến thối nát, thông qua câu chuyện về tướng giặc hối lộ thần thánh, trong khi lực lượng thực thi công lý như Diêm Vương lại bị mù mờ.
f. Nghệ thuật:
- Nghệ thuật kể chuyện hấp dẫn, bắt đầu bằng tình tiết mới lạ, tạo điểm cao trào cho câu chuyện đầy kịch tính và logic, với các sự kiện quan trọng và cách giải quyết hợp lý, đem lại sự thỏa mãn cho người đọc.
- Yếu tố kỳ ảo và hoang đường được thêm vào một cách khéo léo, nhấn mạnh vào chủ đề và nội dung của câu chuyện, đồng thời mô tả rõ ràng tính cách của các nhân vật.
III. Kết bài:
Nêu tổng kết.
Dàn ý số 2
1. Khởi đầu
- “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một tác phẩm thành công trong việc xây dựng hình ảnh của người trí thức Việt Nam, kiên quyết chống lại cái ác và tà ma.
- Cùng với những tác phẩm khác, truyện đã đóng góp vào sức sống của Truyền kỳ mạn lục - một tuyệt phẩm của văn học cổ điển.
2. Thân bài
- Giới thiệu tổng quan về tác phẩm:
- Tác giả: Nguyễn Dữ.
- Thể loại: Truyền kỳ có nguồn gốc từ Trung Quốc, được truyền vào Việt Nam cuối thế kỉ XV, đầu thế kỉ XVI. Truyện truyền kỳ Việt Nam mang đậm chất dân gian, yếu tố hiện thực và tính nhân văn sâu sắc.
- Xuất xứ: được rút từ tập Truyền kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ (xem lại ở đề 2).
- Giới thiệu về giá trị của tác phẩm
+ Giá trị nội dung:
- Ca ngợi Ngô Tử Văn - hình ảnh một trí thức Việt Nam yêu nước, dũng cảm, kiên quyết chống lại tà ma, bảo vệ cho đất nước Việt Nam.
- Gửi gắm ước mơ công bằng, thể hiện niềm tin vào chiến thắng của cái thiện trước cái ác, chính nghĩa với tà ác.
- Đặt trong bối cảnh lịch sử của thời đại, truyện còn mang một giá trị hiện thực sâu sắc.
+ Giá trị nghệ thuật :
- Việc kết hợp thành công yếu tố ảo và thực.
- Là sự hòa quyện các khía cạnh nghệ thuật từ cốt truyện đến cấu trúc, diễn biến.
- Đánh giá về đóng góp và giá trị của tác phẩm trong văn học và cuộc sống của mỗi người:
- Đánh dấu bước tiến quan trọng trong phát triển văn xuôi tự sự bằng chữ Hán, trong thể loại truyền kỳ.
- Dạy chúng ta về lòng can đảm, mang lại niềm tin vào cuộc sống, vào sự thắng lợi của chính nghĩa.
3. Tổng kết
- “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là bài hát ca về sự chiến đấu và chiến thắng hùng vĩ của người dũng cảm giữa cuộc sống.
- Truyện cũng mang lại bài học về đời sống: Phải dũng cảm đấu tranh với cái ác, cái xấu để cuộc sống của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn từng ngày.
Dàn ý thứ 3
1. Khởi đầu
- Tổng quan về tác giả Nguyễn Dữ (mô tả cơ bản về cá nhân, cuộc sống, sự nghiệp sáng tác,…)
- Giới thiệu về nội dung thuyết minh: Tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”.
2. Phần chính
a. Thảo luận về thể loại truyền kỳ và tác phẩm “Truyền kỳ mạn lục” của Nguyễn Dữ
– Truyền kỳ là một dạng văn học truyền thống của thời Trung Cổ, có nguồn gốc từ Trung Quốc và có những đặc điểm riêng về nội dung và phong cách.
– Tác phẩm “Truyền kỳ mạn lục”:
- Bao gồm 20 câu chuyện, ghi lại những câu chuyện được truyền miệng trong dân gian từ thời kỳ Lí, Trần, Hồ và Lê sơ.
- Giá trị về nội dung:
* Thể hiện bức tranh hiện thực của xã hội phong kiến thời đại, đặc biệt là số phận của những người phụ nữ đức hạnh đối mặt với những tình huống khó khăn.
* Tôn vinh tinh thần dân tộc, khao khát của các nhà tri thức gan dạ, tâm huyết, trung trực trong cuộc đấu tranh bảo vệ chân chính.
+ Giá trị nghệ thuật: Sử dụng chi tiết kết hợp giữa thực tế và tưởng tượng, xen lẫn thế giới của con người và cõi âm với sự hiện diện của thần thánh và ma quỷ.
b, Tóm tắt nội dung tác phẩm
– “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” kể về Ngô Tử Văn – một nhân vật mạnh mẽ, kiên định, là biểu tượng của sự trí thức và chính nghĩa trong xã hội cổ đại Việt Nam.
+ Hành động của Ngô Tử Văn đốt đền tà: bày tỏ sự tức giận trước sự “hưng yêu tác quái” của tên hung thần Bách hộ họ Thôi. Ngô Tử Văn quyết định đốt đền một cách quả quyết, không quan tâm đến hậu quả xấu cho bản thân.
=> Hành động này của Ngô Tử Văn cho thấy sự cương trực, lòng yêu nước, và không chấp nhận sự gian ác, phi lý trong xã hội, đặc biệt là khi ảnh hưởng đến cuộc sống của nhân dân.
- Sau khi thực hiện việc đốt đền, Ngô Tử Văn đã gặp hồn ma của tướng giặc và Thổ công.
- Anh đã bị dẫn xuống âm ti để gặp Diêm Vương: với tính khảng khái, cương trực, không một chút lo lắng, sợ hãi, bằng những lời nói “rất kiên cường, không chịu nhượng bộ chút nào”, anh đã rõ ràng tố cáo tội ác của tướng giặc và từng bước giành chiến thắng cho mình.
- Kết thúc, Ngô Tử Văn được bổ nhiệm làm phán sự ở đền Tản Viên.
– Giá trị nội dung của tác phẩm:
- Đề cao tinh thần chính nghĩa, kiên trì, dám đấu tranh chống lại cái ác, bảo vệ dân của Ngô Tử Văn cũng như những người trí thức Việt Nam nói chung.
- Phê phán những bất công, ngang trái trong xã hội đương thời và sự tham nhũng, lạm quyền của tầng lớp phong kiến.
- Thể hiện lòng tin, ước mơ của nhân dân về một xã hội công bằng.
c, Tóm tắt những điểm nổi bật về giá trị nghệ thuật
- Cốt truyện sôi động kết hợp với cách kể chuyện tự nhiên, cuốn hút, có cao trào, thắt nút, mở nút.
- Sử dụng nhiều yếu tố tưởng tượng, hoang đường, kỳ ảo.
3. Kết luận
Tóm tắt về những điểm nổi bật về nội dung, nghệ thuật, ý nghĩa của tác phẩm và chia sẻ ý kiến cá nhân.
Phân tích về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 1
Truyền kì mạn lục được coi là một trong những tác phẩm văn xuôi tiêu biểu của văn học trung đại Việt Nam. Tác phẩm này bao gồm nhiều truyện hay, độc đáo, chúng thể hiện quan điểm của Nguyễn Dữ về xã hội và nhân sinh. Trong số những tác phẩm nổi bật nhất là “Chức phán sự đền Tản Viên”, xoay quanh nhân vật Ngô Tử Văn, một người dũng cảm, cương trực, không sợ gian ác. Nhân vật này được tạo hình với những phẩm chất tốt, thể hiện khát vọng về công bằng trong xã hội phong kiến.
Ngô Tử Văn, tên thật là Soạn, là người của huyện Yên Dũng, tỉnh Lạng Giang. Anh ta có tính cách khẳng khái, cương trực, không chịu được gian ác, không bao giờ uốn nắn trước sự xấu xa: “Anh ta rất khẳng khái, nóng nảy, không chịu được sự xấu xa”. Nguyễn Dữ đã tạo dựng nhân vật Ngô Tử Văn với những đặc điểm này, và anh ta đã thực hiện một hành động mạnh mẽ, táo bạo, đó là đốt đền. Trong làng có một ngôi đền nổi tiếng, là nơi mọi người thường lui tới để cầu may mắn, hạnh phúc cho bản thân và gia đình.
Từ khi tên tướng Bách họ Thôi thất trận gần đó, hắn đến ngôi đền gây rối cho dân làng: “Tướng Mộc Thạnh có Bách họ Thôi, thất trận gần đền, khiến dân gặp nhiều phiền toái, tai ương: “Bộ tướng của Mộc Thạnh có viên Bách họ Thôi, tử trận gần đền, từ đó làm yêu làm quái trong dân gian, có người dốc hết của cải, gia sản khánh kiệt cũng không đủ để cầu cúng”.
Ngô Tử Văn quyết định đốt đền vì tình nhân nghĩa, bảo vệ nhân dân khỏi cái ác. Trước hành động này, chàng cầu nguyện, mong trời chứng nhận tấm lòng trong sạch của mình.
Ngô Tử Văn thể hiện tính cương trực, không sợ trước quyền thế của tên tướng giặc. Chàng không những không hối hận về hành động đã làm mà còn hiên ngang đối diện với hậu quả của nó.
Khi bị bắt xuống địa ngục, Ngô Tử Văn vẫn kiên định với lương tâm và không sợ hãi trước Diêm Vương. Chàng không chấp nhận vu oan và tiếp tục đấu tranh với tên tướng giặc.
Ngô Tử Văn không ngần ngại thể hiện sự can đảm và ngay thẳng trước Diêm Vương, chấp nhận phản kháng đến cùng với tên tướng giặc.
Trong tình hình khó khăn, Ngô Tử Văn vẫn suy nghĩ tỉnh táo, tìm cách bảo vệ lẽ công bằng và minh oan cho mình.
Sau khi được minh oan, Ngô Tử Văn được đề cử làm chức phán sự ở đền Tản Viên, là phần thưởng xứng đáng cho lòng can đảm và chính trực của chàng.
“Chuyện chức phán sự ở đền Tản Viên” là câu chuyện về lòng dũng cảm và kiên trì đấu tranh với cái ác. Nhà văn Nguyễn Dữ đã xây dựng Ngô Tử Văn như một biểu tượng của sự công bằng.
Thuyết minh về tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”
Nguyễn Dữ đã góp phần làm sáng tỏ văn học Việt Nam với tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”, ca ngợi lòng dũng cảm và chính trực của Ngô Tử Văn.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” thuộc thể loại văn xuôi truyền kỳ, sử dụng yếu tố kì ảo để phản ánh cuộc sống.
Bộ truyện “Truyền kì mạn lục” ra đời vào thế kỉ XVI, thể hiện tâm trạng bất bình của nhân dân dưới triều đại vua Lê Thánh Tông.
Tóm tắt câu chuyện về Ngô Tử Văn, một người dũng cảm đốt đền để bảo vệ dân làng khỏi sự hại của tên tướng giặc.
Sau khi đốt đền, Tử Văn bị sốt và gặp phải đe dọa từ hung thần đòi đền bù và đưa xuống âm phủ.
Tuy nhiên, Thổ thần xuất hiện và ủng hộ hành động can đảm của Tử Văn, giúp chàng nhận ra sự thật và đối phó với hung thần.
Khi đêm buông xuống, khi căn bệnh của mình trở nặng thêm, Tử Văn bỗng nhận ra hai tên quỷ sứ xuất hiện, sẵn sàng kéo chàng vào cõi âm. Trước mặt Diêm Vương, Tử Văn không ngần ngại phản ánh mọi tội ác của kẻ hung ác với những bằng chứng rõ ràng. Cuối cùng, công lý đã được thi hành, Diêm Vương đã xử phạt kẻ hung ác (giam giữ trong ngục Cửu U), Thổ thần được khôi phục vị trí, và Tử Văn được trả về sống lại trên trần gian. Một tháng sau, Tử Văn được Thổ thần tới cảm ơn, và để đền ơn, Thổ thần đã đề cử Tử Văn giữ chức phán sự tại đền Tản Viên.
Qua cuộc chiến không khoan nhượng chống lại cái ác trong 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên', Nguyễn Dữ đã phơi bày bản chất gian ác của những kẻ 'trớ trêu, đầy thủ đoạn'. Ông chỉ trích mạnh mẽ bộ phận quan lại thời đại, chỉ ra sự 'rễ ác mọ lan, khó lòng xóa nhòa' của hiện thực, đồng thời bênh vực những kẻ ác và hiện thực xã hội lúc đó, khi mà có quá nhiều người nổi tiếng vô ích, lợi dụng quyền lực làm những điều bất chính. Câu chuyện kết thúc một cách hạnh phúc, thể hiện truyền thống nhân đạo của dân tộc, chứng tỏ rằng cái ác không thể chống lại cái thiện, và cái thiện sẽ luôn chiến thắng cái ác.
Về mặt nghệ thuật, Nguyễn Dữ đã tinh tế kết hợp giữa yếu tố ảo và thực trong truyện để truyền đạt thông điệp. Thế giới âm dương với những hồn ma, hình dạng ma quỷ, người sống trở lại từ cõi chết xuống cõi sống, từ thế giới bóng tối trở lại với ánh sáng, làm nên yếu tố kỳ bí cho câu chuyện. Song song đó, tác giả cũng mô tả cụ thể về tên, nơi, thời gian, địa điểm diễn ra sự kiện, kết hợp giữa yếu tố thực tế với yếu tố kỳ bí. Sự kết hợp giữa kỳ bí và thực tế làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn, thú vị và sâu sắc về mặt xã hội.
Ngoài ra, với cốt truyện đầy kịch tính, cách xây dựng nhân vật sắc nét, ngôn ngữ truyện trau chuốt, súc tích, tác phẩm đã tôn vinh nhân vật Ngô Tử Văn, một trí thức Việt Nam kiên cường, đáng kính, qua đó thể hiện lòng tin vào công lý, vào sức mạnh của cái thiện.
Với những giá trị đó, 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' trở thành một tác phẩm nổi bật trong văn học Trung Đại Việt Nam, giúp tạo dựng tên tuổi của Nguyễn Dữ. Và cho đến ngày nay, tác phẩm đó vẫn giữ được giá trị của mình.
Thuyết minh Về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 3
Cùng với các loại truyện dân gian khác như truyện cổ tích, truyền thuyết, thì truyền kỳ cũng là một trong những loại truyện được yêu thích và phổ biến tại Việt Nam. Nội dung của những thể loại này thường xoay quanh cuộc chiến giữa thiện và ác, ca ngợi những phẩm chất đạo đức và trí tuệ của con người đồng thời khẳng định niềm tin của nhân dân về sức mạnh vững chắc của cái thiện. Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của tác giả Nguyễn Dữ cũng thuộc loại truyền kỳ phổ biến này.
Tác giả Nguyễn Dữ, còn được biết đến với tên gọi Nguyễn Dư hoặc Nguyễn Tự, sinh sống khoảng đầu thế kỷ XVI, quê gốc ở tỉnh Hải Dương. Ông sinh ra trong một gia đình có truyền thống học vấn, từng tham gia các cuộc thi và làm quan trong một thời gian ngắn trước khi quyết định rút lui về ẩn cư, chăm sóc mẹ già. Ông được coi là người mở đầu cho thể loại truyền kỳ trong văn học Việt Nam, mở ra một hướng đi mới cho thể loại này trong văn học trung đại của đất nước. Về sự sáng tác, cho đến nay, tác phẩm duy nhất mà chúng ta biết được của ông là bộ truyện Truyền kỳ mạn lục, bao gồm 20 câu chuyện khác nhau.
Khái niệm truyền kỳ được sử dụng để chỉ những tác phẩm văn xuôi của thời trung đại có các yếu tố kỳ ảo hoang đường. Trong đó, sự tương tác giữa thế giới con người và thế giới âm phủ, thế giới tiên nhân với sự hiện diện của các thánh thần, ma quỷ tạo ra sức hấp dẫn đặc biệt cho tác phẩm và đồng thời phản ánh các nội dung cốt lõi trong quan điểm của tác giả.
Bộ truyện Truyền kỳ mạn lục bao gồm 20 câu chuyện viết bằng chữ Hán, mang nhiều yếu tố kỳ ảo hoang đường, ra đời vào nửa đầu thế kỷ XVI, được tiến sĩ Vũ Khâm Lân đánh giá là 'bút pháp kiệt xuất' trong văn học dân tộc vì những giá trị nhân văn, hiện thực sâu sắc. Tác phẩm có lời tựa do Hà Thiện Hán viết, phủ chính do Nguyễn Bỉnh Khiêm đảm nhận, và được Nguyễn Thế Nghi dịch ra bản chữ Nôm. Nội dung của các câu chuyện trong Truyền kỳ mạn lục là để vạch trần hiện thực xã hội phong kiến thời kỳ suy vong, thể hiện sự đồng cảm với số phận đau buồn của những con người yếu đuối trong xã hội, đặc biệt là phụ nữ. Đồng thời, tác phẩm cũng tôn vinh vẻ đẹp của phẩm cách, đạo đức và trí tuệ con người, thể hiện sự ủng hộ cho quan điểm 'lánh đục về trong' của các quan sĩ thời đại, cũng như phản ánh mong ước, niềm tin của nhân dân về sức mạnh của cái thiện. Có nhận định rằng 'Qua tác phẩm Truyền kỳ mạn lục', chúng ta có thể hiểu được phần nào về tác giả. Vì trong 20 câu chuyện, mỗi câu chuyện đều thể hiện một quan điểm chính trị, một cách nhìn về cuộc sống, một ý niệm đạo đức của Nguyễn Dữ. Đó là niềm hi vọng của ông về một xã hội hòa bình, nơi mọi người được sống trong yên bình, trong công bằng và tình thương nhân ái giữa con người với con người.
Thuyết minh về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 3
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên kể về việc tên tướng quân Minh bại trận trên đất Việt trở thành yêu quái, chiếm đền của Thổ thần, gây khổ cực cho dân làng. Ngô Tử Văn đã đốt đền, đấu tranh với hồn ma tên tướng, và cuối cùng chiến thắng. Sau đó, chàng được tiến cử chức phán sự đền Tản Viên.
Tác phẩm phê phán sâu sắc cái ác của tên tướng giặc, đồng thời phản ánh sự bất công trong xã hội phong kiến. Chuyện chứa đựng nghệ thuật kể chuyện hấp dẫn, thể hiện sự chính trực, dũng cảm của nhân vật Ngô Tử Văn.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là một tác phẩm có ý nghĩa sâu sắc, phản ánh mặt trái của xã hội, ca ngợi phẩm chất và trí tuệ của con người. Nó xứng đáng được coi là một mẫu mực trong thể loại truyền kỳ.
Truyện Chuyện chức phán sự đền Tản Viên và Truyền kỳ mạn lục là hai tác phẩm đáng giá về thể loại truyền kỳ, là biểu tượng cho lòng dũng cảm và chính nghĩa.
Giải thích về Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 4
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là một tác phẩm thành công trong việc tạo dựng hình ảnh người trí thức Việt Nam quả cảm, quyết đoán chống lại sự xấu xa và ác tàn. Cùng với những tác phẩm khác, câu chuyện đã góp phần làm nên sức sống của Truyền kỳ mạn lục – một ví dụ điển hình của văn học cao cổ.
Tác giả Nguyễn Dữ sinh ra ở Gia Phúc, Hồng Châu, ngày nay là Thanh Miện, tỉnh Hải Dương, và là một học trò nổi bật của Nguyễn Bỉnh Khiêm, sống vào cuối thế kỷ XV và đầu thế kỷ XVI. Cha ông là tiến sĩ Nguyễn Tường Phiêu. Nguyễn Dữ thi đỗ Hương tiến (tương đương với Hương công, cử nhân), và từng làm quan ở Thanh Tuyền. Sau không lâu, ông từ bỏ sự nghiệp quan lại để về quê chăm sóc mẹ già, và từ đó không bao giờ bước chân ra khỏi làng quê. Truyền kỳ mạn lục được viết khi ông đang sống ở nơi ẩn dật này.
Truyện được viết theo thể loại truyền kỳ, xuất phát từ Trung Quốc và lan truyền vào Việt Nam vào cuối thế kỷ XV và đầu thế kỷ XVI. Truyền kỳ Việt Nam mang đậm nét dân gian, thực tế và nhân văn sâu sắc.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là một phần của tập Truyền kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ. Tập truyện này được viết bằng chữ Hán, gồm 20 câu chuyện, xuất hiện vào nửa đầu của thế kỷ XVI. Tên tác phẩm có nghĩa là: Tập sách ghi chép tản mạn những câu chuyện kỳ lạ được lưu truyền nhưng thực ra đây là tác phẩm văn học được tạo ra bởi sự sáng tạo, biến tấu và pha trộn của Nguyễn Dữ. Các câu chuyện thường lấy bối cảnh xã hội thực tại ở thời Lý, Trần, Hồ, Lê. Qua những câu chuyện này, người đọc có thể nhận thấy số phận khốn khổ của phụ nữ, đồng thời ca ngợi tinh thần dân tộc và phẩm chất của người trí thức. Truyền kỳ mạn lục đứng đầu trong dòng văn học truyền kỳ tại Việt Nam.
Người chính trong câu chuyện là Ngô Tử Văn – một người trí thức quả cảm, ngay thẳng, không chịu đựng được sự ác tàn. Bị tức giận với tên quân đội thù địch là Thôi, đã chiếm lấy đền của Thổ Công để gây hại cho dân lành, Tử Văn đã đốt cháy ngôi đền đó. Sau đó, Tử Văn trở về nhà và mắc bệnh nặng. Trong khi mê man, anh đã mơ thấy linh hồn của họ Thôi đến đòi xây lại ngôi đền, nếu không sẽ bị kiện ra Diêm Vương. Sau đó, Thổ Công cũng xuất hiện và giải thích sự thật, hướng dẫn anh cách đối phó với yêu quái. Tử Văn đã qua đời vì bệnh tật. Linh hồn của anh đã được đưa xuống gặp Diêm Vương. Ở công đường của cõi chết, Tử Văn đã không ngần ngại để vạch trần bản chất giả dối của tên tướng quân thất bại. Tên yêu quái đã hoảng sợ và xin lỗi, nhưng Diêm Vương đã sai một người điều tra và trừng phạt hắn, bia mộ của hắn bị nổ tung. Tử Văn sau đó được mời nhận chức phán sự ở đền Tản Viên. Anh không sống lâu sau đó. Một người quen cũ đã nhìn thấy anh 'chắp tay thi lễ' trong xe ngựa của quan Phán sự và sau đó biến mất trong sương.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên ca ngợi Ngô Tử Văn – một người trí thức Việt Nam yêu nước, dũng cảm, ngay thẳng, chống lại cái ác, bảo vệ thổ thần của đất nước. Hành động đốt cháy đền không phải vì danh vọng hay lợi ích cá nhân, mà là sự cương trực tạm thời thể hiện sự hy sinh vì dân. Hành động này còn thể hiện tinh thần cao cả của dân tộc muốn bảo vệ đền thờ của một vị tướng đã có công với đất nước. Tính cách thẳng thắn của Ngô Soạn được thể hiện rõ trong nhiều tình huống khác nhau. Ngay cả khi đối diện với vua, bị đe dọa, bị vu cáo ('tội ác sâu nặng không thể giảm nhẹ'), bị xúc phạm ('tên này bướng bỉnh, ngoan cố'), và bị mắng mỏ và đe dọa bởi Diêm Vương, Tử Văn vẫn kiên trì bảo vệ cho sự công bằng.
Tác phẩm còn thể hiện niềm tin vào chiến thắng của cái thiện trên cái ác, của công lý trên tà ác. Cuộc đấu tranh giữa Tử Văn và linh hồn tên tướng quân đã có một kết cục hạnh phúc giống như trong câu chuyện cổ tích: người tốt (Tử Văn) cuối cùng chiến thắng, và nhận chức phán sự ở đền Tản Viên. Ngược lại, kẻ xấu (linh hồn của tướng quân) bị giam giữ trong ngục Cửu u, xác tan thành cát. Việc nhận chức phán sự ở đền Tản Viên biểu hiện cho ước mơ cao quý của nhân dân muốn có một người quan tài nắm quyền, là đại diện cho nhân dân và bảo vệ công lý cho họ.
Đặt trong bối cảnh lịch sử của thời đại Nguyễn Dữ (cuối thế kỷ XV – đầu thế kỷ XVI), khi chế độ phong kiến đang suy thoái, nội chiến Lê – Mạc đang diễn ra, câu chuyện còn phản ánh sâu sắc hiện trạng hiện tại. Sự hiện diện của quỷ ma, thần linh trong truyện phần nào thể hiện sự đấu tranh quyết liệt giữa các thế lực phong kiến với nhau, gây hại cho dân lành. Đồng thời, truyện còn lên án kẻ giặc ngoại xâm đã chết nhưng vẫn tiếp tục làm loạn dân lành.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên mang lại một thông điệp nhân văn cao đẹp. Bên cạnh đó, truyện còn thể hiện được niềm tin vào sự tiến bộ của cuộc sống qua hình tượng của một kẻ sĩ tích cực – Ngô Tử Văn. Dù sống ẩn dật trong rừng, tâm hồn của Nguyễn Dữ vẫn luôn gắn bó với cuộc sống.
Tính giá trị nghệ thuật xuất sắc của truyện nằm ở việc kết hợp thành công giữa yếu tố hư cấu và thực tế. Câu chuyện mang tính ly kỳ với sự xuất hiện của thế giới bóng tối với những linh hồn ma quỷ, những sự kiện kỳ bí như người chết sống lại từ địa phủ lên trần gian, từ thế giới âm về thế giới dương. Tuy nhiên, câu chuyện vẫn có vẻ thực tế nhờ cách diễn đạt chi tiết đến cả tên tuổi, quê quán và thời gian, địa điểm của các sự kiện (lai lịch của tên tướng giặc cho thấy bối cảnh diễn ra vào thời kỳ giặc Minh xâm chiếm nước ta từ năm 1407 – 1427; Tử Văn nhận chức phán sự vào năm Giáp Ngọ 1417). Yếu tố hư cấu làm cho câu chuyện trở nên ly kỳ, hấp dẫn hơn. Yếu tố thực tế tăng cường tính chân thực, làm cho câu chuyện trở nên ý nghĩa xã hội sâu sắc.
Ngoài ra, truyện còn thu hút người đọc nhờ việc kết hợp các yếu tố nghệ thuật từ cốt truyện đến bố cục tình tiết một cách hài hòa. Cốt truyện được xây dựng như một sự xung đột có mở đầu, phát triển và kết thúc. Nhân vật được mô tả với tính cách sắc nét, rõ ràng. Tử Văn kiên cường, thẳng thắn; linh hồn ma của họ Thôi xảo quyệt, gian trá. Việc phác thảo tính cách nhân vật giúp thể hiện rõ chủ đề của câu chuyện: cuộc đấu tranh giữa chính nghĩa và tà ác. Tình tiết hấp dẫn, ly kỳ được trình bày một cách tự nhiên, đầy hàm súc. Ngôn ngữ phong phú, đa dạng bao gồm cả lời đối thoại của nhân vật, lời kể của tác giả và lời bình cuối truyện. Lời bình ở cuối truyện không chỉ hé lộ chủ đề mà còn giúp hiểu rõ ý nghĩa tích cực của triết lý nhà nho.
Với những giá trị nội dung và nghệ thuật đặc biệt, 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' đã mang lại thành công cho Truyền kì mạn lục và là bước tiến quan trọng trong sự phát triển của văn xuôi tự sự bằng chữ Hán, của thể loại truyền kì. Truyện hấp dẫn với mỗi người chúng ta vì nó dạy chúng ta lòng dũng cảm và lý do vì sao chúng ta cần dũng cảm đấu tranh chống lại cái xấu và cái ác. Truyện truyền đạt niềm tin vào cuộc sống, vào chiến thắng của chính nghĩa.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là bài hát về cuộc chiến và chiến thắng hào hùng của kẻ sĩ kiên cường giữa cuộc đời. Ngoài ra, truyện còn là một bài học về cuộc sống: chúng ta phải biết dũng cảm đấu tranh với cái ác, cái xấu để cuộc sống của chúng ta trở nên tốt đẹp hơn.
Giới thiệu Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 5
Nguyễn Dữ là một trong những tác giả nổi tiếng trong văn học Trung Đại Việt Nam và 'Truyền kỳ mạn lục' là một tác phẩm xuất sắc của ông. 'Truyền kỳ mạn lục' bao gồm 20 truyện, trong đó, 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất về người trí thức Việt Nam trong xã hội cổ.
Như ta đã biết, 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' là một trong 20 truyện của tác phẩm 'Truyền kỳ mạn lục' - một tác phẩm xuất sắc của văn học Trung Đại, ra đời vào nửa đầu thế kỷ XVI, do đó thuộc thể loại truyền kỳ. Truyền kỳ là một thể loại văn xuôi của thời Trung Đại, có nguồn gốc từ Trung Quốc và có những đặc điểm riêng về nội dung và nghệ thuật. 'Truyền kỳ mạn lục' của Nguyễn Dữ thể hiện rõ nét, đầy đủ những đặc điểm của thể loại này. Tác phẩm này ghi lại những truyện được lưu truyền dân gian dưới thời Lý, Trần, Hồ và Lê sơ. Qua những câu chuyện đó, tác giả phản ánh hiện thực xã hội phong kiến, đề cập đến số phận của phụ nữ và tinh thần dũng cảm, trung trực của người tri thức đấu tranh bảo vệ chính nghĩa. Ngoài ra, tác phẩm còn hấp dẫn với sự kết hợp giữa thực và ảo, thế giới con người và thế giới tâm linh.
'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' kể về Ngô Tử Văn - một người với tính cách cương trực, khảng khái, là hình ảnh tiêu biểu của người trí thức Việt Nam trong xã hội cổ. Với cấu trúc bốn phần, mỗi phần mô tả những chi tiết, sự kiện đặc biệt, tác giả làm nổi bật nhân vật Ngô Tử Văn và thể hiện quan điểm của mình.
Tính cách cương trực, khảng khái của Ngô Tử Văn được thể hiện qua việc anh đốt đền. Mặc dù đền là nơi thờ các anh hùng dân tộc, nhưng ở đây lại thờ ma, thờ tà - thờ Bách hộ họ Thôi, một tên tướng giặc bại trận. Với sự phẫn nộ trước hành vi xấu xa của tên tướng giặc đó, Ngô Tử Văn đã quyết định đốt đền một cách quyết đoán, không quan tâm đến hậu quả cho bản thân. Hành động này cho thấy anh là người trí thức cương trực, yêu nước, không chịu đựng sự gian tà, bất lý trong xã hội, đặc biệt là khi ảnh hưởng đến người dân.
Sau khi đốt đền, Ngô Tử Văn đã gặp hồn ma tướng giặc và Thổ công, và anh cũng phải chịu hậu quả như mọi người lo sợ, anh ốm nặng và trong cơn mê tỉnh, anh thấy hai tên quỷ sứ đến bắt anh đi. Tại nơi âm phủ, Diêm Vương chỉ nghe lời của một phía và kết án cho Ngô Tử Văn. Tuy nhiên, với tính cương trực, khảng khái của mình, không một chút sợ hãi, anh đã vạch trần tội ác của tên tướng giặc và từng bước chiến thắng trong cuộc đấu tranh.
Sau khi được minh oan và trở về từ minh ti, không lâu sau đó, Thổ công lại tới gặp chàng và thông báo cho chàng nhận chức Phán sự tại đền Tản Viên. Thổ công đã nói với Tử Văn những lời chân thành, lời chí lý ”cuộc đời ai sinh ra cũng sẽ phải chết, quan trọng là sau khi chết vẫn còn tiếng về sau” và khuyên Văn nên đảm nhận chức quan đó. Tử Văn đã vui vẻ chấp nhận lời. Điều này thật sự là phần thưởng cho tính khẳng khái, chính nghĩa, cương trực của Ngô Tử Văn cũng như thể hiện ước muốn của nhân dân ta về một quan công công bằng, trung thực, thanh liêm
Như vậy, thông qua câu chuyện về nhân vật Ngô Tử Văn, tác giả Nguyễn Dữ đã tôn vinh tinh thần khẳng khái, cương trực, sẵn sàng đấu tranh chống lại sự xấu xa, bảo vệ dân chúng của Ngô Tử Văn riêng và những người trí thức Việt Nam nói chung. Đồng thời, thông qua đó, tác giả đã lên tiếng phê phán sự bất công của xã hội hiện tại và sự tham nhũng, lạm dụng quyền lực của tầng lớp phong kiến. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện niềm tin, ước vọng của nhân dân vào một xã hội công bằng.
Thêm vào đó, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” còn thu hút người đọc bởi nghệ thuật đặc biệt của nó. Sự đặc biệt đó ở nghệ thuật truyện kịch đầy kịch tính cùng cách kể chuyện tự nhiên, cuốn hút, có cao trào, thắt nút, mở nút. Đặc biệt, truyện còn sử dụng nhiều yếu tố tưởng tượng, hoang đường, kỳ ảo. Chính những yếu tố đó đã làm cho câu chuyện trở nên đặc sắc và cuốn hút hơn.
Tóm lại, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một trong những tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Dữ nói chung, văn học Trung Đại nói riêng bởi những yếu tố đặc biệt về nội dung và nghệ thuật. Dù đã trải qua hàng thế kỷ nhưng tác phẩm vẫn giữ nguyên giá trị, không bị phai mờ bởi thời gian.
Thuyết minh Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 6
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một truyện ngắn xuất sắc trong tập “Truyền kỳ mạn lục” của Nguyễn Dữ. Đây là một tác phẩm đặc biệt, ca ngợi tính cách dũng cảm, kiên định, trung thực, dám đương đầu với cái ác đến cùng, bảo vệ dân của Ngô Tử Văn - một trí thức Việt Nam.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” được viết bằng chữ Hán theo thể loại văn xuôi truyền kỳ. Đây là một dạng văn học phản ánh hiện thực cuộc sống qua những yếu tố kỳ ảo hoang đường. Trong bộ truyền kỳ, có sự kết hợp giữa nhân vật, ma quỷ, thần thánh, có mối quan hệ mật thiết, có thể xâm nhập vào thế giới của nhau. Bộ truyện “Truyền kỳ mạn lục” được sáng tác vào khoảng thế kỷ XVI, khi xã hội phong kiến Việt Nam đang trải qua giai đoạn suy thoái, khủng hoảng, nhân dân phẫn nộ với tầng lớp thống trị, nhiều nho sĩ buồn bã, hối tiếc về thời kỳ thịnh trị dưới triều đại của vua Lê Thánh Tông. Nguyễn Dữ viết bộ truyện trong thời gian ông ẩn mình, muốn phản ánh tình hình xã hội, cũng như thể hiện quan điểm sống và tấm lòng của mình.
Nhân vật chính của tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”, Ngô Tử Văn, được mô tả là một người tính cách cương trực, thẳng thắn, kiên định, không thể chấp nhận được sự gian tà. Minh chứng cho tính cách kiên cường của Ngô Tử Văn là hành động đốt đền tà của chàng. Trong khi mọi người đều rụt rè, e dè, không dám đối diện với quỷ thần tại ngôi đền gần làng gieo rắc hoạn nạn cho nhân dân, Tử Văn lại quyết đoán, công khai, rõ ràng, an tâm, thực hiện lễ nghi rồi đốt cháy ngôi đền. Hành động đó bắt nguồn từ mong muốn trừ hại cho dân, từ lòng tin vào chính nghĩa của Ngô Tử Văn, chứng tỏ tính cách kiên định của người sĩ.
Tính cương trực, kiên định của Ngô Tử Văn cũng được thể hiện qua cách chàng đối diện với hồn ma của tướng giặc. Tướng giặc từng là kẻ xâm lược nước ta, tàn phá dân ta, sau khi chết vẫn tiếp tục áp bức, chiếm lấy nơi trú ngụ của thổ thần Việt Nam, còn gian trá làm nên những việc ác, tà mị đối với dân trong khu vực. Hắn bị Tử Văn đốt cháy đền là điều phải trừng trị, nhưng lại xuất hiện và lợi dụng tà phép khiến chàng bị sốt rét, chóng mặt. Hồn ma của tướng giặc phán quyết, đe dọa, quyết định kiện Tử Văn xuống hạ giới. Trước sự ngang ngược rõ ràng, quyền lực đáng sợ của hồn ma tướng giặc, Ngô Tử Văn vẫn bình tĩnh, không sợ hãi và tự tin, không để ý đến những lời đe dọa, thậm chí không quan tâm đến hồn ma tướng giặc. Với sự dũng cảm của mình, trừ hại cho dân, thần linh đã đến giúp đỡ chàng.
Chàng bị kéo xuống địa ngục. Phong cảnh địa ngục đầy sợ hãi với những quỷ sứ đáng sợ, con sông đen bí với sóng nước dữ dội. Tử Văn bị bọn quỷ dẫn đi nhanh chóng, bị kết án lạnh lùng là kẻ “phạm tội nặng, không xứng đáng được khoan hồng”, bị thêm tội ngoan cố nhưng chàng vẫn kiên định, không biến chất, mạnh mẽ đòi phải được phán xét công khai, rõ ràng. Đứng trước Diêm Vương uy nghiêm, Tử Văn chiến đấu, làm sáng tỏ tội ác của tướng giặc bằng lời lẽ mạnh mẽ, bằng bằng chứng không thể chối cãi, với giọng điệu mạnh mẽ và quyết đoán. Chàng đã bảo vệ lẽ phải đến cùng, không màng tính mạng của mình, không khuất phục trước uy quyền, quyết tâm đấu tranh cho công lý và lẽ phải. Kết quả, chàng đã đánh bại hồn ma tướng giặc độc ác, giữ gìn sự sống của mình, được bổ nhiệm vào chức phán sự đền Tản Viên, có trách nhiệm bảo vệ công lý. Chiến thắng đó của Ngô Tử Văn có ý nghĩa to lớn, đã trừng trị kẻ gian trá hồn ma tướng giặc, làm sáng tỏ sự thật, khôi phục lại chức vị cho thần linh của Việt Nam, giải cứu dân chúng khỏi tai họa.
Thông qua cuộc chiến không ngừng nghỉ, chống lại sự xấu xa, Ngô Tử Văn đã tỏ ra là người chính trực, rõ ràng, dũng cảm bảo vệ công lý đến cùng, là một kẻ sĩ vững vàng của dân tộc Việt Nam. Từ đó, tác giả Nguyễn Dữ đã khẳng định niềm tin vào chính nghĩa sẽ luôn đánh bại tà ác, thể hiện tinh thần tự hào dân tộc, bày tỏ quyết tâm đấu tranh không ngừng với sự xấu xa và ác độc.
Truyện thông qua cuộc đấu tranh của Ngô Tử Văn cũng ẩn chứa phản ánh thực tế của cuộc sống với những vấn đề như tham nhũng, sự che đậy cho cái xấu, sự bất công trong hệ thống pháp luật.
Truyện gây ấn tượng bằng những chi tiết kì ảo, cốt truyện hấp dẫn, nhân vật sắc nét, ngôn ngữ trau chuốt, súc tích. Truyện ca ngợi nhân vật Ngô Tử Văn, một trí thức Việt Nam kiên cường, nhân cách vững vàng, cao đẹp, từ đó thể hiện niềm tin vào công lý và vào việc chính thắng sự xấu xa.
Thuyết minh Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 7
Nguyễn Dữ, con trai của Nguyễn Tường Phiêu, là Tiến sĩ khoa Bính Thìn, niên hiệu Hồng Đức thứ 27 (1496), sinh ra ở xã Đỗ Tùng, huyện Trường Tân, nay là thuộc Thanh Miện, Hải Dương. Ông thuộc dòng dõi trí thức, từng ấp ủ lý tưởng lãnh đạo, tham gia vào các kỳ thi và có thể đã vào làm quan. Tuy nhiên, sau khi không hài lòng với tình hình xã hội, ông rút lui về ẩn cư ở núi rừng Thanh Hóa, từ đó “sống trong bóng tối, chân không bước đến thành phố”. Ông đã sáng tác tập truyện bằng chữ Hán nổi tiếng trong cuộc đời ẩn dật còn lại.
'Truyền kỳ mạn lục' là một tác phẩm được đánh giá cao là 'thiên cổ kỳ bút'. Truyện này được Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Thế Nghi sống cùng thời dịch ra chữ nôm.
'Truyền kì mạn lục' của Nguyễn Dữ là một tác phẩm viết bằng chữ Hán gồm 20 câu chuyện, xuất hiện vào nửa đầu của thế kỷ XVI. 'Lục' có nghĩa là sách, 'mạn' là việc ghi chép tản mạn, 'truyền kì' là những câu chuyện lạ lùng lưu truyền trong dân gian.
'Truyền kì mạn lục' là một cuốn sách ghi chép lại những câu chuyện kỳ bí trong dân gian. Đây thực sự là một tác phẩm văn học được tạo ra với sự sáng tạo, hư cấu, và trau chuốt của Nguyễn Dữ, không chỉ là một tác phẩm ghi chép đơn thuần. Trong 'Truyền kỳ mạn lục', Nguyễn Dữ viết về những nhân vật và sự kiện kỳ lạ từ thời kỳ Lý, Trần, Hồ và thời kỳ Lê sơ. Với trí tưởng tượng phong phú và bút pháp linh hoạt, tác giả đã đưa người đọc vào một thế giới huyền bí với người và thần, thật và hư, được thêu dệt một cách tài tình, nhưng vẫn phản ánh một thế giới thực của cuộc sống, nơi mà những kẻ có quyền thế độc ác và bất công nhan nhản.
Ngoài sự tung hoành của cái xấu, tác giả của 'Truyền kỳ mạn lục' cũng thấy được phẩm cách lương thiện, trung thực và tình người, tình yêu thương của nhân dân và của cái thiện vĩnh hằng. Trong số đó có tác phẩm 'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' đã đề cao tinh thần khẳng khái, cương trực và dũng cảm chống lại cái ác, bảo vệ dân của Ngô Tử Văn; đồng thời thể hiện niềm tin vào công lí, chính nghĩa sẽ chiến thắng gian tà.
'Chuyện chức phán sự đền Tản Viên' kể về Ngô Tử Văn, một người tính kháng khái, nóng nảy, không thể chấp nhận sự gian tà. Mọi người thường khen Tử Văn là người cương trực. Ở làng, có một ngôi đền ngày xưa từng được thần linh ủng hộ nhưng giờ đã trở thành ngôi đền bị yêu ma xâm phạm gần đó. Trước tình hình đó, Tử Văn tức giận, một ngày, sau khi tắm gội sạch sẽ và khấn trời, chàng đã đốt đền. Sự dũng cảm và tức giận của Tử Văn đã dẫn đến một hành động ca ngợi, vì một mục tiêu cao cả hơn cho cộng đồng.
Sau khi thiêu rụi đền thờ, Tử Văn mắc bệnh nặng và thấy hai tên yêu ma đến đưa anh đi vội vã, rồi kéo ra khỏi thành về phía đông. Ở chốn âm cung, vì chỉ nghe một phía, Diêm Vương – quan tòa phán xử - cũng đã có lúc tỏ ra mơ hồ. Khi đứng trước công đường, Ngô Tử Văn càng tỏ ra mình là người có uy vọng. Anh không chỉ khẳng định rằng: “Ngô Soạn này là một người quan trọng ở thế gian” mà còn dũng cảm vạch mặt kẻ tướng quân độc ác với lời lẽ “rất kiên quyết, không chịu nhường bước”. Anh chiến đấu đến cùng vì lẽ phải. Từng bước, từng bước Ngô Tử Văn đã đánh lui tất cả sự phản công, kháng cự của kẻ thù, cuối cùng đã hoàn toàn đánh bại kẻ tướng quân giặc.
Sau khi bị oan ở Minh Ti, Tử Văn trở về nhà chưa đầy một tháng, Thổ công đến và mời anh nhậm chức phán sự tại đền Tản Viên. Thổ công nói: “Con người ai cũng sẽ phải kết thúc đời, quan trọng là khi qua đời vẫn còn tiếng tăm sau này” và khuyên Văn nên đồng ý. Văn vui vẻ chấp nhận lời mời. Việc được nhận chức ở đền Tản Viên là minh chứng cho chiến thắng của anh trong cuộc đấu tranh với kẻ thù tàn ác và gian xảo. Thắng lợi này đã khẳng định anh là người tốt, chính trực, dũng cảm, sẵn lòng đấu tranh cho công lý. Việc người của chính nghĩa đứng lên thực hiện công lý là một chiến thắng có ý nghĩa sâu sắc, là sự khẳng định rằng niềm tin vào chính nghĩa nhất định sẽ thắng lợi trước gian xảo.
Trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, tác giả đã phơi bày sự gian xảo của không ít quan lại “hay sử dụng mưu mô gian lận, thích thực hiện trò lừa đảo”. Bút pháp của Nguyễn Dữ không chỉ lên án một số quan lại mà còn tố cáo mạnh mẽ sự thực “gốc rễ ác mọc lan tràn, khó lòng diệt trừ” và bênh vực cho kẻ gian xảo. Trong câu nói bất ngờ của Tử Văn “Tại sao có quá nhiều thần vậy?” cũng cho thấy một hiện thực của xã hội phong kiến lúc bấy giờ: xã hội chứa đựng quá nhiều người có danh vọng không có giá trị, lợi dụng địa vị, quyền lực để thực hiện những điều không công bằng. Kết thúc tích cực của câu chuyện phản ánh truyền thống nhân đạo của dân tộc ta, chứng minh rằng chính nghĩa nhất định sẽ chiến thắng ác.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của Nguyễn Dữ đã kết hợp thành công yếu tố ảo và thực. Câu chuyện diễn ra đầy tính chất ly kỳ với sự xuất hiện của thế giới âm cung cùng những linh hồn ma quỷ và những sự kiện khác thường: người chết sống lại từ thế giới thượng cung xuống địa phủ, từ thế giới âm trở về thế giới dương. Những điều này có vẻ như rất thực với cách miêu tả, việc chỉ rõ tên tuổi, quê quán và thời gian, địa điểm diễn ra sự kiện. Yếu tố ảo giúp làm cho câu chuyện trở nên thú vị, hấp dẫn, trong khi yếu tố thực tạo ra tính xác thực, làm cho câu chuyện mang ý nghĩa xã hội sâu sắc.
Câu chuyện tôn vinh nhân vật Ngô Tử Văn đại diện cho tầng lớp trí thức Việt Nam giàu tinh thần dân tộc, chú trọng đến chính nghĩa, dũng cảm, kiên trì, sẵn lòng đấu tranh chống lại sự ác hại cho dân. Truyện cũng thể hiện niềm tin vào công lý, chính nghĩa nhất định sẽ thắng gian xảo.
Giải nghĩa Chuyện chức phán sự đền Tản Viên - Mẫu 8
Nguyễn Dữ là một trong những nhà văn nổi tiếng thời Trung cổ. Danh tiếng của ông được gắn liền với tác phẩm “Truyền kì mạn lục” nổi tiếng. Trong đó, không thể không nhắc đến “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”. Đây là tác phẩm xuất sắc, ca ngợi phẩm chất chính nghĩa cương trực, kiên định dám đối mặt với sự ác, đòi lại công bằng cho xã hội của một tri thức Việt thuộc dòng họ Ngô.
Tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” được viết bằng chữ Hán theo lối văn xuôi truyền kỳ. Đây là lối viết sử dụng những chi tiết ảo diệu để phản ánh hiện thực cuộc sống. Trong truyện, không có sự phân biệt giữa ma quỷ và con người, thần thánh, chỉ còn thiện và ác. Câu chuyện chính là một bức tranh nhỏ về hiện thực phong kiến khủng hoảng cuối thế kỷ XVI cũng như cái nhìn sâu sắc và tấm lòng của tác giả dành cho cuộc sống.
Như đã đề cập, nhân vật chính trong tác phẩm là Ngô Tử Văn. Anh là một tri thức Việt Nam, dũng cảm, cương trực, nổi tiếng khắp nơi. Từ đầu tiên với những lời khen ngợi, tác giả đã giúp người đọc hiểu được hơn về hành động sắp tới. Minh chứng rõ ràng cho tính cách của Ngô Tử Văn là hành động đốt đền. Trong khi mọi người đều sợ hãi, lưỡng lự, không dám làm gì ngoài việc thờ phụng quỷ thần ở đền Tử Văn lại quyết tâm cầm lửa đốt đền. Đối với anh, đó là việc loại bỏ yêu ma, giúp đỡ dân lành nên không có gì phải sợ hãi. Anh không thẹn với lòng, với lương tâm của mình. Tính cách cao quý, kiên định của một người quân tử không thể bị ác bóp méo.
Tính cương trực, kiên định của Ngô Tử Văn còn được thể hiện qua cách anh đối phó mạnh mẽ với hồn ma của tướng quân giặc. Tướng quân giặc khi còn sống thì tàn bạo, hung ác; sau khi chết vẫn tiếp tục làm phiền dân lành; bắt ép người yếu đuối; chiếm đất của dân; thực hiện các trò xấu xa trong khu vực. Anh bị Tử Văn đốt đền là xứng đáng, nhưng lại vẫn lợi dụng, dùng lời lẽ xảo trá để tự cho rằng mình là nạn nhân; còn dùng bùa phép khiến Tử Văn sốt sắng; đe dọa kiện Tử Văn xuống âm phủ. Dù bị đe dọa, cái chết gần kề, nhưng Tử Văn không chút sợ hãi, ngược lại còn tỏ ra mạnh mẽ, kiên định, vững vàng trước lời nói dối của kẻ xấu.
Tâm hồn và lòng yêu nước nhân ái của Tử Văn đã khiến các thần linh cảm phục và giúp đỡ, chỉ dẫn anh trên con đường để đối mặt với cái ác. Sự can đảm của anh được thể hiện khi anh đi xuống âm phủ. Con đường đó chứa đầy những quỷ dữ tàn ác, con sông sóng gió, những lời phán xét ghê rợn, nhưng Tử Văn vẫn giữ vững tinh thần, không khuất phục, kiên định yêu cầu sự công bằng, rõ ràng. Đứng trước Diêm Vương đáng sợ, kẻ ác với lời lẽ xảo trá, Tử Văn không hề chùn bước, mạnh mẽ đưa ra lập luận, chứng cứ, vạch trần tội ác. Anh hy sinh tất cả để chống lại cái ác, bảo vệ dân lành, đòi lại công bằng cho đất nước.
Trời không bỏ rơi những người tốt, với tấm lòng hi sinh và công lý, Tử Văn đã chiến thắng kẻ ác tàn của thế giới bên kia. Anh được bổ nhiệm vào chức vụ phán sự ở đền Tản Viên, trở thành biểu tượng được kính trọng và nhớ mãi.
Cốt truyện được xây dựng với những chi tiết hấp dẫn, kỳ bí, chứa đựng nhiều điều bất ngờ, ngôn từ đơn giản, súc tích, nghệ thuật xây dựng nhân vật đặc sắc kết hợp với miêu tả tâm lý tài tình của nhân vật. Tất cả đã tạo nên một cốt truyện rõ ràng, giàu ý nghĩa; để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả và được lưu truyền rộng rãi trong dân gian qua nhiều thế kỷ.
Câu chuyện chỉ là một phần nhỏ về cuộc sống nhưng đã phần nào thể hiện được ý đồ của tác giả. Nguyễn Dữ có lẽ muốn tái hiện lại hiện thực u ám của chế độ phong kiến cuối thế kỷ XVI. Đó là một xã hội mà cái ác luôn thống trị, xâm phạm xã hội bất cứ khi nào có cơ hội. Cái ác tồn tại nhưng ít ai dám đứng lên đấu tranh. Một xã hội mà tiền bạc có thể làm mờ đi phẩm chất con người qua vấn nạn tham nhũng, dối trá.
Chiến thắng của Ngô Tử Văn không chỉ ca ngợi tính chính trực, kiên định, can đảm của tri thức Việt Nam mà còn phản ánh chân lý của dân tộc: cái thiện, cái chính nghĩa luôn chiến thắng cái ác, cái xấu. Ngô Tử Văn là biểu tượng của dân tộc Việt Nam, của lòng yêu nước, của khát vọng bảo vệ các quan niệm anh dũng, thẳng thắn và chính trực của dân tộc.
Thuyết minh về truyện Chức Phán Sự Đền Tản Viên - Mẫu 9
Nguyễn Dữ nổi tiếng với tập truyện 'Truyền kì mạn lục', trong đó câu chuyện về Ngô Tử Văn, một nhân vật kiên trung, trung thực và dũng cảm, đã để lại ấn tượng sâu sắc.
Ngô Tử Văn được miêu tả là một người cương trực, thẳng thắn, kiên định, và nồng nhiệt. Câu chuyện 'Chức Phán Sự Đền Tản Viên' là minh chứng rõ ràng nhất cho tính cách của anh.
Sau khi đốt ngôi đền, Tử Văn gặp phải nhiều thử thách. Tuy nhiên, bằng tinh thần kiên cường và không khuất phục, anh đã vượt qua mọi khó khăn và bảo vệ lẽ phải, chân chính.
Phần thưởng cho lòng dũng cảm và tấm lòng thiện lương của Tử Văn là chức quan ở đền Tản Viên, điều này chứng tỏ sự chiến thắng của cái thiện trước cái ác. Cuối cùng, Nguyễn Dữ đã truyền đi thông điệp về giá trị vĩnh cửu của chân lý và lòng chân chính.
Giải thích về truyện Chức Phán Sự Đền Tản Viên - Mẫu 10
Truyện kể về Ngô Tử Văn - một người dũng cảm, nhiệt huyết, không chịu được sự gian ác. Hành động của anh ta khi đốt ngôi đền là một hành động dũng cảm, bảo vệ cộng đồng khỏi hiểm họa.
Sau khi đánh bại tên tướng giặc, Tử Văn được minh oan và được mời nhậm chức phán sự ở đền Tản Viên. Sự thắng lợi của anh là một minh chứng rõ ràng cho lòng dũng cảm và chính nghĩa, khẳng định rằng công lý sẽ chiến thắng cái ác.
Sau khi trở về nhà, Tử Văn nhận lời nhậm chức phán sự ở đền Tản Viên. Sự thành công của anh là một chiến thắng cho chính nghĩa và niềm tin vào công lý.