Văn mẫu lớp 12: Nghị luận về việc Sống là không chỉ nhận riêng mình cung cấp 2 dàn ý chi tiết cùng với 17 mẫu văn mẫu cực hay, giúp học sinh tự học để mở rộng, nâng cao kiến thức, và rèn luyện kĩ năng văn nghị luận về một vấn đề xã hội.
TOP 17 bài nghị luận về ý nghĩa của việc sống là không chỉ nhận riêng mình bao gồm các mẫu ngắn gọn và đầy đủ để tham khảo và lựa chọn theo sức viết của mỗi người, giúp học sinh nâng cao kiến thức môn Ngữ văn và chuẩn bị tốt hơn cho việc học. Bộ sưu tập văn mẫu này cũng khơi gợi cảm hứng học tập, đánh thức tư duy văn học, sự sáng tạo và trí tưởng tượng mới lạ, hấp dẫn. Ngoài ra, học sinh có thể xem thêm về nghị luận về trải nghiệm cuộc sống và nhiều tài liệu khác tại chuyên mục Văn 12.
TOP 17 bài nghị luận về ý nghĩa của việc sống là không chỉ nhận riêng mình
- Dàn ý nghị luận về việc Sống là không chỉ nhận riêng mình
- Sống là không chỉ nhận riêng mình
- Nghị luận về việc Sống là không chỉ nhận riêng mình
Dàn ý nghị luận về câu 'Sống là không chỉ nhận riêng mình'
Bảng dàn ý số 1
I. Khởi đầu:
- Sống vì người khác, biết yêu thương và chia sẻ với mọi người là một phẩm chất quan trọng của con người.
II. Phát triển ý:
- Diễn giải câu ngạn ngữ:
- Cho đi là hành động chia sẻ cảm xúc, biết yêu thương giúp đỡ những người gặp khó khăn.
- Không chỉ là việc nhận mà còn là lòng từ bi xuất phát từ tấm lòng
- Đưa ra các biểu hiện của sự cho đi
- Giúp đỡ những người gặp khó khăn bằng tình cảm và lòng nhân ái
- Chia sẻ quan tâm với họ qua lời động viên và sự quan tâm.
- Việc cho đi làm cuộc sống trở nên phong phú và ý nghĩa hơn.
- Cho đi cũng sẽ đem lại cho mình những tình cảm yêu thương và sự tôn trọng từ mọi người.
- Trình bày một số tấm gương của việc cho và nhận.
III. Kết luận:
- Hãy sống để cho đi, để trải nghiệm những giá trị tốt đẹp của cuộc sống mà chúng ta tự tạo ra.
Dàn ý thứ 2
I. Khởi đầu:
- Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: câu ngạn ngữ của Tố Hữu về quan niệm 'Sống là không chỉ nhận riêng mình'.
II. Phần thân bài
1. Diễn giải câu ngạn ngữ
- “Sống” không chỉ đơn thuần là tồn tại mà còn là quá trình tương tác với cộng đồng, xã hội, là một phần không thể thiếu trong cuộc sống.
- 'Cho' là hành động chia sẻ những gì mình có với người khác mà không mong đợi điều gì đổi lại.
- “Nhận” là sự tiếp nhận, tận hưởng về mặt vật chất hoặc tinh thần.
- Cho đi là hành động chia sẻ cảm xúc, biết yêu thương giúp đỡ những người gặp khó khăn.
- Không chỉ nhận mà còn làm mà không toan tính lợi ích xuất phát từ lòng từ bi.
- “Sống là không chỉ nhận mà còn biết cho đi yêu thương, sống trọn vẹn, quan tâm đến những người xung quanh, và chịu trách nhiệm với bản thân cũng như người khác.
=> Giữa việc “cho” và “nhận” luôn tồn tại mối quan hệ mật thiết. Để nhận được điều tốt đẹp, ta phải biết “cho” đi những điều tốt đẹp.
3. Phân tích và nhận định
- Biểu hiện của việc cho đi:
+ Hỗ trợ những người gặp khó khăn bằng tình cảm và lòng nhân ái
+ Quan tâm đến họ qua lời động viên và sự quan tâm.
- Tác dụng của hành động cho đi:
- Cho đi làm cuộc sống trở nên phong phú và ý nghĩa hơn.
- Việc cho đi cũng sẽ đem lại cho mình tình cảm yêu thương từ mọi người và sự tôn trọng.
- Tại sao 'sống là không chỉ nhận mà còn biết cho đi'?
- Vì hạnh phúc không phải là điểm đến mà là quá trình. Mỗi thành tựu đều đòi hỏi sự vất vả và gian nan. Vì vậy, chúng ta cần biết trân trọng và biết ơn bằng cách sống biết 'cho' đi.
- 'Cho' đi là một biểu hiện của cách sống đẹp, tạo ra sức mạnh duy trì cuộc sống.
- Chúng ta có thể 'cho' đi về vật chất hoặc chia sẻ về mặt tinh thần.
- 'Một người vì mọi người'.
- Kết hợp sự cân bằng giữa quyền lợi và trách nhiệm, giữa 'cho' và 'nhận', phải nhận thức rõ niềm hạnh phúc của bản thân khi mang lại hạnh phúc cho người khác là như thế nào.
=> “Niềm hạnh phúc thực sự là khi bạn giúp đỡ người khác từ trái tim” (Poul Newman).
- Liệt kê một số ví dụ về việc cho và nhận.
- Hồ Chí Minh - biểu tượng tình yêu và lòng trung hiếu của dân tộc Việt Nam. Cuộc đời của Bác là một bài ca vĩ đại về sự hy sinh và cống hiến cho nhân dân, cho đất nước.
- Nguyễn Đình Chiểu - một tấm gương sáng về kiên nhẫn và sự hy sinh. Dù gặp nhiều khó khăn và thất bại trong cuộc đời, nhưng ông vẫn không ngừng động viên, giúp đỡ mọi người bằng cả tâm hồn và sự nhiệt huyết của mình.
4. Thảo luận mở rộng
- Cuộc sống vô cảm, chỉ biết nhận mà không biết cho đi - một lối sống không đáng được tôn trọng. 'Ăn cỗ trước, lội nước sau' là một phê phán sâu sắc về sự ích kỷ và vô tâm.
- 'Cho' phải được thực hiện đúng thời điểm và đúng cách, không nên làm mù quáng.
=> Bài học từ cuộc sống: biết yêu thương, trân trọng cuộc sống.
III. Tổng kết
- Quan niệm 'Sống là cho không chỉ nhận riêng mình' phản ánh một chuẩn mực sống đạo đức phù hợp với bản tính con người qua mọi thời đại.
- Đó là một tư tưởng sống cao quý: Hãy sống để cho đi, để trải nghiệm những giá trị tốt đẹp của cuộc sống mà chính chúng ta tạo ra.
Nghị luận Sống là cho không chỉ nhận riêng mình tóm gọn
Sống thế nào để có ý nghĩa? Sống thế nào để tránh hối tiếc? Đó là những vấn đề lớn nhất trong cuộc đời con người. Có nhiều cách sống để chúng ta lựa chọn. Và nhà thơ Tố Hữu đã đề xuất một phương châm tích cực: “Sống là cho, không chỉ nhận riêng mình”.
Ở đây, ta có thể hiểu “cho đi” là biết chia sẻ, giúp đỡ, yêu thương, đồng cảm với mọi người xung quanh. Hành động “cho đi” có thể thể hiện thông qua nhiều cách khác nhau. Trong khi “nhận lại” là việc chúng ta nhận những điều tốt đẹp, cả về vật chất và tinh thần, mà người khác trao cho ta. “Cho” và “nhận” dường như là hai khái niệm đối lập nhưng thực tế lại hòa quyện vào nhau, là nền tảng để xây dựng một xã hội tốt đẹp.
Khi ta biết cách cho đi, chính là khi ta biết quan tâm, chia sẻ, hiểu biết về niềm vui và nỗi buồn của mọi người. Mỗi lần ta cho đi là một lần hạt mầm tình thương được gieo trồng. Con người hiểu biết, sống với nhau bằng lòng trắc ẩn. Biết cho đi cũng làm cho ta trở nên nhân hậu, thông cảm, dũng cảm,… Nhờ cho đi, tâm hồn ta trở nên thanh thản, tự do. Hãy tưởng tượng nếu mỗi người chỉ biết tận hưởng, chỉ biết nhận mà không biết cho, sống cho riêng mình thì cuộc đời sẽ cô đơn biết bao! Bên cạnh đó, đúng như lời ông cha dạy: “Gieo gió, gặt bão”, ta cũng sẽ thu hoạch những gì ta đã gieo trồng.
Trong cuộc sống, có nhiều minh chứng về sự “cho đi” và “nhận lại” này. Mỗi cá nhân là một thực thể độc lập nhưng không thể sống cô lập, ích kỷ. Lịch sử đất nước và con người được hình thành từ chính việc “cho đi” cao quý. Để có được sự độc lập, hòa bình như ngày nay, đã có bao anh hùng dân tộc hy sinh. Trong số đó, có những người đã trở thành biểu tượng, cũng như có những người hy sinh trong im lặng. Họ đã hiến dâng tuổi thanh xuân, sức trẻ, trí tuệ và thậm chí cả sinh mạng của mình. Và thế hệ sau đã nhận lấy điều ấy. Ngày nay, đất nước vẫn tiếp tục phát triển, con người vẫn không ngừng đóng góp và cho đi những giá trị cao quý để đáp trả những điều đã nhận được.
Trái lại, có những người sống tích tụ, ích kỷ, lừa dối. Lối sống đó sẽ khiến họ trở thành kẻ cô đơn, biến cuộc đời họ thành chuỗi ngày vô nghĩa. Tuy nhiên, bên cạnh việc biết cho đi, ta cũng cần biết nhận lại một cách chính đáng. Ta cần biết đặt niềm tin, sự chia sẻ vào những người xứng đáng, nhận thức giá trị mà mình đã truyền đi, ý thức rõ ràng về kết quả mà mình đã tạo ra để không trở thành những người ngu muội, mù quáng. Chỉ khi đó, cuộc sống con người mới thực sự có ý nghĩa, xã hội mới phát triển văn minh.
Sống không chỉ là nhận mà còn là cho đi
Ví dụ 1
“Sống trên đời cần có một tấm lòng
Để làm gì em có biết không
Để gió cuốn đi”
Tình cảm đóng một vai trò quan trọng trong cuộc sống con người. Nhờ có tình cảm, cuộc sống mới mang đến giá trị và ý nghĩa. Mỗi người chúng ta phải luôn biết trao đi yêu thương, sẻ chia với mọi người xung quanh. Bởi vì “sống không chỉ là nhận mà còn là cho đi”.
Đây là một câu nói phổ biến và có sức lan tỏa mạnh mẽ. Ý nghĩa của câu nói này là: Mỗi người chúng ta hãy luôn biết yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh. Chúng ta phải luôn mở rộng tấm lòng, mở rộng vòng tay để chăm sóc giúp đỡ những người gặp khó khăn, đối diện với nghịch cảnh. Hành động cho đi có thể là vật chất hoặc tinh thần đơn giản. Chúng ta không nên tự ái, ích kỷ hơn mà luôn suy nghĩ về lợi ích chung của cộng đồng. Sống không chỉ vì bản thân mà còn vì cộng đồng, xã hội, sống có ý nghĩa.
Tại sao lại như vậy, vì cuộc sống tồn tại là kết hợp của nhiều yếu tố, nhiều cá nhân, không chỉ là một cá nhân cô độc. Do đó, chúng ta phải luôn đoàn kết, yêu thương và hỗ trợ lẫn nhau để phát triển, chỉ khi đó cuộc sống mới hài hòa, đồng nhất và phát triển được.
Đây là một lẽ sống nhân đạo cao quý. Sống với lòng yêu thương, sẻ chia khiến con người hạnh phúc hơn, lạc quan hơn. Hành động cho đi sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta tươi sáng hơn, làm cho tâm hồn ta thảnh thơi, bình an. Hơn nữa, sống ý nghĩa như vậy còn giúp chúng ta nhận được sự yêu quý, tôn trọng từ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và mọi người xung quanh. Đôi khi lòng nhiệt thành của chúng ta còn giúp ích trong công việc và sự nghiệp sau này. Sống với một tấm lòng đầy yêu thương, sẵn lòng giúp đỡ mọi người xung quanh cũng giúp chúng ta trưởng thành trong suy nghĩ và hành động, từ đó hoàn thiện bản thân và đóng góp vào xã hội. Điều đó rất ý nghĩa và đáng trân trọng.
Trong cuộc sống hiện nay có nhiều ví dụ điển hình cho tinh thần này như áo xanh tình nguyện có thể đã quen thuộc với mỗi người. Những người tình nguyện không ngại khó khăn, điều kiện, hy sinh thời gian, công sức để giúp đỡ người khác. Những hành động như vậy tạo ra một tuổi trẻ ý nghĩa. Hoặc mỗi cuối năm, chương trình Nối Vòng Tay Lớn được tổ chức để gây quỹ ủng hộ những người khó khăn. Các quán cơm bình dân, nhà ở giá rẻ cũng được xây dựng để giúp đỡ những người cơ nhỡ. Các quỹ từ thiện cứu trợ được tổ chức trên khắp đất nước. Những người nhân ái đã làm cho cuộc sống này ý nghĩa và phát triển hơn.
Ngược lại với tinh thần nhân ái đó là một số bạn trẻ chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá nhân, sống xa hoặc thậm chí hại người khác để đạt được mục tiêu của mình. Các hành vi như vậy là không đáng trách và nên bị loại bỏ khỏi xã hội.
Được ban tặng sự sống là điều vô cùng quý báu, vì vậy chúng ta phải biết trân trọng cuộc sống. Mỗi người chúng ta phải luôn biết yêu thương, đồng cảm, giúp đỡ những người xung quanh. Khi gặp khó khăn, hoạn nạn, chúng ta không được lạnh lùng lặng im. Sống tích cực, có mục tiêu. Sống không chỉ vì bản thân mà còn vì cộng đồng. Chúng ta phải luôn nỗ lực học hỏi, nâng cao tri thức để có thể đóng góp vào xã hội, xây dựng đất nước ngày càng phồn thịnh.
Qua bao gian khó của cuộc sống, câu nói của Tố Hữu thêm phần khẳng định giá trị của nó. Lối sống cao cả đó sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên ý nghĩa và đáng sống hơn bao giờ hết.
Được sinh ra trong cuộc sống, được trải nghiệm tình yêu thương từ cha mẹ, được thừa hưởng những giá trị mà tạo hoá ban tặng. Đó là món quà của mỗi con người. Quan trọng như không khí ta thở, thiêng liêng như tình cha mẹ, tình thương gia đình ta có hàng ngày, mỗi món quà từ tạo hoá khi hiện hữu trên thế gian này đều đi kèm với một trách nhiệm, một bổn phận. Nhận thức được điều này, trong bài thơ “Một khúc ca xuân”, nhà thơ Tố Hữu viết:
“Nếu là con chim, là chiếc lá
Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”
Tạo hoá ban tặng sự sống là một điều vô cùng quý báu, vì thế chúng ta cần biết trân trọng cuộc sống. Mỗi người chúng ta phải luôn biết yêu thương, đồng cảm, giúp đỡ những người xung quanh. Khi gặp khó khăn, hoạn nạn, chúng ta không được lạnh lùng lặng im. Sống tích cực, có mục tiêu. Sống không chỉ vì bản thân mà còn vì cộng đồng. Chúng ta phải luôn nỗ lực học hỏi, nâng cao tri thức để có thể đóng góp vào xã hội, xây dựng đất nước ngày càng phồn thịnh.
Bài thơ không chỉ dừng lại ở một cách sống mà cao cả hơn nó còn mở ra một quan niệm nhân sinh tích cực, hay đúng hơn là một lí tưởng sống cần có của mỗi người trong xã hội.
Nếu là con chim, là chiếc lá
Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Nhà thơ Tố Hữu mượn hai thực thể chiếc lá và tiếng chim để minh hoạ cho quan niệm của mình. Tạo hoá đã tạo ra loài chim và ban cho chúng giọng hót tuyệt vời thì cũng có nghĩa rằng đã là chim thì phải hót và tương tự như vậy, chiếc lá non thì phải xanh. Chắc hẳn ai đã từng đọc tác phẩm nổi tiếng “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” đều không thể quên hình ảnh chú chim đã dùng hết sứ
Vậy, là con người – là kẻ đứng đầu của muôn loài, là loài động vật cao cấp nhất có tư duy, suy nghĩ, chúng ta đã làm gì để cống hiến cho xã hội?
Được tạo nên từ tình yêu thương vô bờ bến của cha và mẹ, được lớn lên, được bao bọc giữa vòng tay nhân ái của cộng đồng, rộng hơn được hít thở nguồn dưỡng khí hằng ngày, được sống trong một đất nước hoà bình – đó là gì nếu không phải là vay mượn từ cuộc sống, từ xã hội?
Ngày nay, được học tập, được sinh hoạt giữa đất trời bình yên là gì nếu không phải mang trong mình một niềm tri ân với những thế hệ đi trước đã đánh đổi cả mùa xuân của tuổi trẻ và thậm chí là xương máu, là nước mắt để có được một cuộc sống độc lập tự do như ngày nay. Vì vậy, đã là Người hẳn mang trong mình những trách nhiệm thiêng liêng. Đơn giản như phải học tập thật tốt để trả ơn cho cha mẹ, thầy cô đã hết lòng vì mình. Cao cả hơn như cống hiến sức lực, trí tuệ của mình vào sư nghiệp chung của giang sơn gấm vóc này. Đó chính là trách nhiệm, là nghĩa vụ, bổn phận của mỗi con người. Hay đúng hơn nói theo Phạm Ngũ Lão: Đó là món nợ phải trả cho đời.
“Nam nhi vị liễu công danh trái
Tu thính nhân gian thuyết Vũ hầu”
Nhìn lại ngày xưa để ngẫm lại ngày nay. Chúng ta phải làm gì để không hổ danh là thế hệ trẻ, thế hệ thanh niên, thế hệ rường cột của nước nhà. Nhỏ nhặt như giúp đỡ mọi người xung quanh, sống hết mình, sống tích cực, lớn lao hơn là đưa đất nước mình sánh vai với các cường quốc, năm châu. Để làm được điều đó hãy noi gương Lê Bá Khánh Trình, Lê Tự Quốc Thắng hay giản dị hơn là sống tốt để trở thành một công dân có ích cho cộng đồng.
Nếu như ai cũng hiểu rằng: “Lẽ nào vay mà không trả; Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, thì mọi người sẽ sống đẹp biết bao, tình tương thân, tương ái sẽ thắm thiết và tươi đẹp biết nhường nào! Mình để lao vào bụi mận gai, chú chim đã bị một cây gai xuyên vào lồng ngực nhưng chú vần cất lên tiếng hót cuối cùng – tiếng hót mà đến cả hoạ mi, sơn ca cũng phải ghen tị, tiếng hót mà cả Thượng đế trên cao nghe cũng phải mỉm cười. Và như thế đủ cho ta thấy rằng hạnh phúc nhất, sung sướng nhất chính là giây phút được cống hiến cho đời. Còn chiếc lá kia sẽ là gì hôm nay nếu thiên nhiên không ban cho nguồn dưỡng khí để hô hấp và quang hợp. Sẽ là gì bây giờ nếu con người nhẫn tâm ngắt bỏ nó đi. Và như vậy, một khi đã được tồn tại trên cõi đời này thì lá phải có nhiệm vụ đem màu xanh tràn đầy nhựa sống ấy tô điểm cho bầu trời, cảnh vật hay đem lại bóng râm, dưỡng khí cho muôn loài.
Bài làm mẫu 3
Dân tộc Việt Nam từ lâu đã biết trân trọng tôn sư trọng đạo, yêu thương tình nghĩa và coi trọng tinh thần tương thân tương ái. Tố Hữu đã để lại câu thơ ý nghĩa: “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Câu này nhắc nhở mọi người sống với lòng nhân ái, giúp đỡ khi cần, không lạnh lùng, thờ ơ trước khó khăn của người khác. Bởi cho đi cũng là nhận. Đây là luật nhân quả, nơi mà chúng ta giúp đỡ người khác và cũng được người khác giúp đỡ khi chúng ta gặp khó khăn.
“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” cũng muốn nhấn mạnh việc sống không ích kỷ, hướng tâm hồn tới điều cao quý, thanh tao hơn. Khi giúp đỡ người khác, ta cảm thấy hạnh phúc vì làm điều có ý nghĩa cho xã hội.
Nếu xã hội chỉ chăm chăm vào lợi ích cá nhân mà không quan tâm đến nhau, sẽ trở thành một nơi vô cảm và ích kỷ. Chia sẻ yêu thương sẽ mang lại yêu thương, nhưng nếu gieo gắt, sẽ gặt gậy đắng.
Nếu sống ích kỷ, bạn sẽ cảm thấy cô đơn khi gặp khó khăn. Đừng luôn chỉ nghĩ cho bản thân mà hãy mở lòng, cho đi không tính toán quá nhiều. Cuộc sống không phải lúc nào cũng nên toan tính và tính toán lợi ích cho mình.
Trong cuộc sống, tấm lòng là điều cần thiết, dẫu cho nó chỉ là để gió cuốn đi. Như lời của Trịnh Công Sơn, tấm lòng sẽ lan tỏa khắp nơi, gieo mầm hạnh phúc cho mọi người.
Truyện Lục Vân Tiên của Nguyễn Đình Chiểu đã minh chứng cho việc nhân quả trong cuộc sống. Khi ông gặp khó khăn, Kiều Nguyệt Nga đã đền đáp lại bằng sự giúp đỡ như một luật lệ tự nhiên.
Tố Hữu đã nhắc nhở chúng ta rằng sống không chỉ vì bản thân mà còn là để giúp đỡ lẫn nhau, xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Bài làm mẫu 4
Có người nói rằng trái tim, khi quay ngược lên, sẽ hình thành thành ngọn lửa của tình yêu, làm ấm lòng và động viên cuộc sống.
Nghe nói rằng, tuổi trẻ thường tràn đầy nhiệt huyết và sẵn lòng hy sinh cho tình yêu và lý tưởng. Nhưng liệu trái tim đầy nhiệt huyết đó có mất đi ngọn lửa yêu thương khi mải mê theo đuổi đam mê và hoài bão không?
Tôi đã chứng kiến một cảnh tượng đau lòng: một bà già mù lòa dẫn theo một đứa bé nhỏ đi ăn xin dưới trời mưa gió lạnh. Nhưng mọi người đều tránh né và không để ý đến họ. Họ chỉ quan tâm đến sự thoả mãn hiếu kỳ của mình.
Một đám đông xúm lại xung quanh một anh thanh niên bị ngã trên đường, máu chảy ra, ánh mắt như van xin sự giúp đỡ. Nhưng không ai để ý tới. Họ chỉ quan tâm đến sự hiếu kỳ của họ.
Dù có người bấm máy gọi xe cứu thương, thì việc chờ đợi cứu thương cũng mất rất nhiều thời gian. Người ta lo sợ gặp rắc rối và không muốn can thiệp vào vấn đề.
Tôi đã chứng kiến một em bé gái mặt nhễ nhại mồ hôi giữa trưa nắng hè đến từng cổng trường đại học để xin tiền viện phí cho bố mẹ. Nhưng mọi người đều từ chối và cho rằng đó chỉ là lừa đảo.
Một chàng trai sinh viên gọi về cho mẹ, nói đang bận thi khi thực ra đang tới dự sinh nhật của người yêu. Dù cảm thấy hối hận, anh ấy vẫn lý do cho qua: “Mẹ có thể đến thăm mỗi năm một vài lần, nhưng sinh nhật người yêu chỉ có một”. Nhiều bạn trẻ quên sinh nhật của người yêu, nhưng ai nhớ ngày mẹ sinh ra mình?
Bạn có thể sợ tình yêu của mình sẽ không được đáp lại hoặc sẽ đưa cho nhầm người. Nhưng không phải mọi thứ trên thế giới đều là toan tính hay dối trá. Một bà cụ dắt cháu đi ăn xin trong trời lạnh, một cô bé đứng trước cổng trường đại học cầu xin sự giúp đỡ cho bố mẹ, nhưng chỉ nhận được sự từ chối. Đó chính là lúc họ đặt tình yêu và niềm tin của mình vào những người không đáng tin. Gia đình có lẽ là tất cả, nhưng bạn đã làm gì cho họ? Một cái vuốt ve nhẹ nhàng khi mẹ ốm, một cái nắm tay chia sẻ khi em buồn…đó là cách bạn thể hiện tình yêu cho họ. Hãy sẵn lòng chia sẻ và cho đi tình yêu như lúc bạn cần sự chia sẻ và tình yêu ấy!
Dù biết rằng mọi ngọn lửa đều sẽ tàn, nhưng hãy để ngọn lửa trong trái tim bạn sáng rực cho đến khi nó còn có thể. Bởi “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Bài làm mẫu 5
Trong cuộc sống, luôn tồn tại vấn đề cho và nhận. Trong bài Một khúc ca Tố Hữu đã đề cập đến quan niệm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Câu này nhấn mạnh về ý nghĩa của việc chia sẻ và giúp đỡ nhau trong cuộc sống hàng ngày.
Cuộc sống của chúng ta luôn tuân theo quy luật cho và nhận, mất và được trong cuộc sống, vì vậy chúng ta cần hiểu rõ điều này. Mất là khi chúng ta cho đi, nhận là khi chúng ta được tặng quà từ người khác, món quà từ cuộc đời, cho và nhận luôn đi đôi với nhau.
Tương tự, vấn đề cho và nhận tương đương với việc cho cũng là mất, cho là trao tặng cho người khác, nhận là nhận được cho mình, cho cuộc sống. Hai khái niệm này liên quan sâu sắc với nhau. Trong cuộc sống, chúng ta cần biết đặt mình vào vị trí của người khác, lo lắng và quan tâm đến họ, sống có ý nghĩa và mục đích, luôn san sẻ và quan tâm đến cuộc sống rộng lớn.
Sống là phải có trải nghiệm, phải biết cho và nhận. Như Tố Hữu đã trình bày: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Điều này nhấn mạnh việc sống cần biết đặt mình vào vị trí của người khác, biết san sẻ với họ, thấu hiểu họ và chia sẻ với họ những khó khăn và nỗi đau trong cuộc sống.
Sống cần biết chia sẻ, yêu thương, thể hiện thái độ sống tích cực, luôn san sẻ tình yêu thương với cuộc sống, điều này giúp chúng ta suy ngẫm về cuộc sống. “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”: Câu này có ý nghĩa sâu sắc, khuyên mọi người sống có ý nghĩa, biết san sẻ và yêu thương, đó là điều cần thiết cho mỗi con người.
Chúng ta cần phải cho đi để nhận được sự chân thành mà mọi người muốn dành cho mình. Khi chúng ta cho đi, chúng ta sẽ nhận được tình cảm chân thành và yêu thương mà họ muốn dành cho mình. Điều đó đáng quý, mỗi người chúng ta cần học hỏi và rèn luyện để thực hiện.
Khi ta cho đi vật chất, chia sẻ khó khăn với những người khó khăn, họ sẽ nhận được tình thương, sự quý trọng, lòng biết ơn của mọi người. Khi ta cho đi, ta cũng sẽ nhận được niềm vui, hạnh phúc, ý nghĩa cuộc sống, những bài học quý giá, ý nghĩa cho cuộc sống của mình.
Sống luôn biết chia sẻ, yêu thương mọi người xung quanh, sống không chỉ biết nhận mà còn biết chia sẻ tình yêu thương, khó khăn trong cuộc sống. Như chủ tịch Hồ Chí Minh, thời xã hội khó khăn, bác đã huy động đồng bào chia sẻ và giúp đỡ những người khó khăn. Tuy nhiên lại có những người ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân, sống ích kỉ và không quan tâm đến người khác, những người như vậy chúng ta cần phê phán sâu sắc.
Đúng như Tố Hữu đã nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, ta cần biết chia sẻ, yêu thương và giúp đỡ nhau trong xã hội. Tình cảm đó chân thành và quý giá, giúp mỗi người có cuộc sống ý nghĩa.
Bài làm mẫu 6
Để trở thành con người tốt, ta cần rèn luyện nhiều phẩm chất, trong đó việc cho đi và yêu thương đồng loại là rất quan trọng, vì “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Tình yêu thương đích thực là việc quan tâm, giúp đỡ những người gặp khó khăn hơn mình, dành sự ấm áp, lòng tốt, sẵn lòng hỗ trợ để xã hội trở nên tốt đẹp hơn. Đáp lại, chúng ta được lòng an lòng, thanh thản trong tâm hồn khi chia sẻ, yêu thương và nhận được sự biết ơn, lòng quý trọng từ những người mà chúng ta giúp đỡ. Cho và nhận không chỉ là hai khái niệm đối lập mà còn là bài học quý giá dành cho con người, khuyên mọi người biết yêu thương, chia sẻ với nhau.
Cuộc sống sẽ trở nên lạnh lẽo, vô cảm nếu mỗi người chỉ tập trung vào bản thân, không biết chia sẻ, thương yêu, giúp đỡ người khác. Nếu mỗi cá nhân chỉ quan tâm đến bản thân mình, cô lập bản thân khỏi xã hội, dần dần tâm hồn sẽ cảm thấy trống rỗng. Tình yêu thương, sự cho đi và nhận lại giúp con người gần nhau hơn, đoàn kết hơn, từ đó tạo ra sức mạnh lớn hơn. Khi biết cho đi, chúng ta sẽ nhận được một cách xứng đáng: sự an lòng, thoải mái khi thấy người khác hạnh phúc, được mọi người xung quanh tôn trọng và yêu thương, sẵn lòng giúp đỡ lại khi chúng ta gặp khó khăn,...
Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn tồn tại nhiều người ích kỉ, tầm thường, lạnh lùng, không cảm thông với nỗi đau, khổ đau của người khác, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, những người này nếu không thay đổi sẽ tự cô lập và gặp nhiều thất bại hơn.
Mỗi người chúng ta có thể lựa chọn cách sống của mình, hãy sống với trái tim chân thành, tình yêu thương, cho đi yêu thương để nhận về những điều tốt lành nhất.
Bài làm mẫu 7
Cuộc sống xã hội mà chúng ta hiện đang sống được hình thành từ sự đóng góp của nhiều cá nhân. Vì thế, để tạo ra một xã hội thống nhất, cần phải có sự đồng lòng và nghị lực của nhiều người. Tương tự, trong cuộc sống, chúng ta cũng cần biết sống không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người khác. Đây chính là ý nghĩa của câu nói 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình' của Tố Hữu.
Câu nói của Tố Hữu muốn nhấn mạnh hai khía cạnh quan trọng trong cuộc sống: cho và nhận. Hai khái niệm này luôn đi đôi với nhau, tạo thành một trạng thái thống nhất.
Thực chất, câu nói trên có hai phần bổ sung ý nghĩa cho nhau. Phần đầu 'sống là cho' muốn nhấn mạnh việc chúng ta không nên sống vì lợi ích cá nhân, mà phải biết quan tâm đến cuộc sống của người khác. Điều này làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa và đầy nhân văn. Khi chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, chúng ta rơi vào lòng tham, ích kỉ, và không quan tâm đến người khác.
Phần thứ hai 'đâu chỉ nhận riêng mình' muốn thể hiện sự quan tâm và yêu thương lẫn nhau. Trong một xã hội, chúng ta cần phải biết trao đi yêu thương để nhận lại nhiều hơn.
Cuộc sống luôn là việc trao đi tình yêu, trao đi niềm tin, và sẵn lòng chia sẻ khó khăn cùng người khác. Điều này làm cho cuộc sống trở nên vị tha và đậm chất nhân văn nhất.
Trên thực tế, có nhiều người vẫn giữ cho mình lối sống ích kỷ, chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, chỉ làm những điều có lợi cho bản thân mình mà thôi. Lối sống này sẽ tạo ra thói quen và tạo ra khoảng cách xa giữa họ và cộng đồng. Điều này thật đáng buồn và đáng lên án.
Trong khi xã hội đang hướng tới sự hội nhập, nhưng vẫn có những người vì lợi ích riêng mà đánh mất đi lòng tự trọng cũng như chân lý sống đáng trân trọng, liệu họ có đem lại điều gì cho xã hội.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết rằng “Sống trong cuộc sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không. Để gió cuốn đi”, đây là một câu hát ý nghĩa nhắc nhở chúng ta cần phải gieo yêu thương đến mọi người, để cùng nhau tận hưởng niềm vui mà cuộc sống mang lại.
Nếu không biết mở lòng, chỉ giữ cho mình tính ích kỷ, nhỏ nhen, luôn chỉ biết nhận mà không biết cho đi, thì họ đang tự giam mình vào một con đường không có lối thoát.
Sống cần biết cho đi không tính toan, không vụ lợi, không đặt lên hàng đầu để nhận về mình niềm vui và hạnh phúc mà chính bản thân không ngờ tới. Đó cũng là biểu hiện của luật nhân quả mà cha ông chúng ta thường nói.
Hồ Chí Minh là một mẫu gương của lối sống cao đẹp này. Bác luôn mở lòng để yêu thương và trân trọng đồng bào, vì với người dân là gốc, dân là con, là máu thịt. Chính triết lí ấy đã chiến thắng sự tàn ác của kẻ thù.
Như vậy câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” đã nhắc nhở chúng ta rằng cần phải trân trọng cuộc sống, phải biết trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương.
Nghị luận Về việc Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình
Bài làm mẫu 1
Trong cuộc sống của chúng ta, không ai có thể sống một mình. Chúng ta cần phải biết sống và suy nghĩ không chỉ cho bản thân mà còn cho những người xung quanh. Cuộc sống có quy luật của nó, chỉ khi biết cho đi thì mới có thể nhận lại được. Vì vậy, nhà thơ Tố Hữu đã viết: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Câu nói nói lên một sự thật, cũng như một triết lí trong cuộc sống. Cuộc sống là sự sẻ chia giữa con người với con người. Đặc biệt trong thời đại hiện đại, con người ta càng ít quan tâm đến những người xung quanh, điều này lại càng trở nên quan trọng hơn.
Đầu tiên, chúng ta cần hiểu như thế nào là sự cho và nhận trong cuộc sống? Đó có phải là việc cho và nhận tiền bạc không? Thực ra không phải vậy. Chúng ta có nhiều cách để cho và nhận cùng với những người xung quanh. Cho được ưu tiên hơn nhận, bởi vì hành động cho được mọi người đánh giá cao hơn. Cho có thể là sự chia sẻ bữa ăn sáng với bạn khi bạn không có tiền mua. Cho cũng có thể là một khoản tiền nhỏ đặt vào hòm quyên góp cho người nghèo. Cho, là nhiều điều trong cuộc sống này. Mặc dù cuộc sống hiện đại có nhiều bon chen, nhưng cũng có nhiều hành động cao đẹp, giúp đỡ những người khó khăn trong cuộc sống. Hàng ngày, có nhiều sinh viên tình nguyện đi dạy cho trẻ em nghèo, giúp gia đình neo đơn, hoặc hỗ trợ công an điều tiết giao thông mà không đòi hỏi bất kỳ sự công bằng nào. Ngoài ra, còn nhiều tổ chức từ thiện giúp đỡ trẻ em vùng cao. Khi có lũ quét, cả nhà nước và dân chúng cùng nhau chung tay để giúp đỡ đồng bào gặp khó khăn.
Có những người sinh ra với căn bệnh không chữa được, hoặc phải sống trong hoàn cảnh khó khăn. Vì vậy, có nhiều chương trình như “Trái tim cho em”, giúp các em nhỏ mắc bệnh tim bẩm sinh mà gia đình không thể trả tiền phẫu thuật cho các em. Nhờ chương trình, nhiều em được phẫu thuật, đi học và theo đuổi ước mơ của mình. Và còn nhiều chương trình khác. Điều này chứng tỏ, chúng ta vẫn sống trong một xã hội nhân đạo, quan tâm đến những người khó khăn hơn mình.
Tất nhiên, sự sẻ chia không chỉ là về vật chất. Có một câu chuyện, khi một cô gái gặp một người ăn xin trên đường. Cô tìm trong túi quần mình nhưng không có gì để cho người đó. Cô chỉ cầm tay ông ấy giữa mùa đông lạnh lẽo, xin lỗi ông vì không có gì để cho. Nhưng ông ấy nói rằng: “Cháu đã cho ông rất nhiều rồi”. Điều cô gái đem lại cho ông, chính là sự ấm áp của tình người. Mỗi người chúng ta không thể chọn số phận và cuộc sống của mình. Vì thế, sự sẻ chia là quan trọng. Nó làm cho chúng ta cảm thấy ấm áp hơn, làm cho gần nhau hơn. Trong cuộc sống hàng ngày, hãy quan tâm, chia sẻ với những người xung quanh. Khi bạn bè buồn, hãy hỏi thăm, động viên họ, cố gắng hỗ trợ trong tương lai. Bác Hồ là một minh chứng vĩ đại cho một con người cao đẹp, một nhân cách cao quý. Suốt đời Bác không bao giờ nghĩ đến bản thân, chỉ nghĩ cho dân, cho đất nước mà không than trách. Một người bao dung, cao cả như vậy, Người cũng nhận được nhiều. Mọi người Việt Nam luôn kính yêu Người, từ các thế hệ hiện tại cho đến sau này. Những người có lòng bao dung, quan tâm, giúp đỡ người khác sẽ nhận được nhiều, dù không bao giờ đòi hỏi đền đáp. Họ sẽ được mọi người yêu quý, tôn trọng, và sẵn lòng giúp đỡ khi gặp khó khăn.
Trong cuộc sống, có nhiều người luôn giúp đỡ mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Nhưng cũng có nhiều người chỉ nghĩ đến bản thân mình. Có một câu chuyện ông cha kể để lên án thái độ ích kỷ này. Một người không giúp đỡ hàng xóm khi nhà họ bị cháy, cuối cùng lửa lan sang nhà mình và không ai giúp, không còn cơ hội để cứu chữa. Đó là hậu quả của sự ích kỷ. Nếu bạn không giúp đỡ người khác, họ cũng sẽ không giúp bạn. Ai sẽ quan tâm đến bạn khi bạn buồn, nếu bạn không quan tâm đến người khác? Ai sẽ giúp bạn khi bạn từ chối giúp đỡ người khác? Chắc chắn là không có. Không ai muốn giúp đỡ một người luôn tránh trách nhiệm.
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: “Sống trong đời, cần có một tấm lòng. Để làm gì? Em có biết không? Để gió cuốn đi…” Trong cuộc sống này, chúng ta cần biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh, từ những việc nhỏ nhất. Hãy sống để mọi người gần nhau hơn trong thời đại hiện đại này.
Mẫu số 2 về việc sống là sẻ chia
Nếu có một vị thần tuyệt đẹp nhất, đó chắc chắn là nữ thần mặt trời. Nếu có một gia vị làm cho cuộc sống thêm ngọt ngào, đó chính là tình yêu thương. Một hành động có thể kết nối hàng triệu con tim, đó là sự sẻ chia. Bởi vì “sống là cho, không chỉ nhận cho riêng mình”.
Sống không chỉ là tồn tại, mà còn là sự khẳng định ý nghĩa và tồn tại của bản thân. “Cho” không chỉ là việc trao đi mà không cần nhận lại, đó là tình yêu thương, là sự chia sẻ với người khác. Con người không chỉ biết nhận mà còn biết trao đi, yêu thương và cống hiến cho cuộc sống. Bản chất của cuộc sống là yêu thương và cống hiến.
Cuộc sống từ khi sinh ra đã cho chúng ta quá nhiều. Ta được cha mẹ ban tặng sự sống và nhận được sự chăm sóc, yêu thương từ họ. Cuộc sống hiện tại cũng là kết quả của nhiều người xa lạ đã cống hiến cho chúng ta. Sự sống này, cuộc đời này là những gì ta nhận được miễn phí.
Nhưng thật ích kỷ và hẹp hòi nếu chỉ biết nhận mà không biết trân trọng và sẻ chia. Sống không chỉ là nhận, mà còn là sẻ chia.
Cuộc sống này là những mảnh ghép chưa hoàn hảo. Trên trái đất này, vẫn có những con người khao khát bình yên và miếng ăn; những đứa trẻ mong được cắp sách đến trường. Một giọt nước khi tách ra không mất đi mà được nhân đôi. Một ngọn lửa sẻ chia là một ngọn lửa lan tỏa. Bạn có đôi tay không chỉ để cầm nắm đồ mà còn để dang là làm điểm tựa cho người khác. Bạn có một trái tim không chỉ để đập mà còn để sẵn sàng rung cảm trước những số phận bất hạnh và thiếu may mắn trong cuộc sống. Tình yêu thương, đó là một thứ tình cảm kì diệu. Nó không thể dùng khoa học hay tính toán để chứng minh, bởi khi cho đi, nó không mất đi mà chỉ nhân nên. Khi sẻ chia, niềm vui nhân lên gấp đôi, nỗi buồn giảm đi một nửa. Khi con người nhận được càng nhiều, càng luôn có ý thức phải biết cho đi. Đó chính là lí do những người tỉ phú giàu nhất thế giới như Bill Gates, Mark Zuckerberg, luôn dành phần lớn tài sản của mình để làm từ thiện. Cho đi để những số phận kém may mắn biết ở đâu đó, vẫn còn niềm tin, để họ tin rằng cuộc đời vẫn còn nhiều điều tốt đẹp và họ vẫn còn được quan tâm. Cho đi khiến cho khoảng cách giữa con người gần nhau hơn, và cho thế giới này tốt đẹp hơn.
Việc cho đi có thể đến từ những người có điều kiện và khả năng. Nhưng đôi khi, việc cho đi chỉ cần là những hành động giản đơn của những con người cùng khổ dành cho nhau, của những người có điều kiện kinh tế khấm khá hơn một chút. Chúng ta cảm thấy ấm lòng khi ở những con hẻm nhỏ tại Hồ Chí Minh mang tên hẻm yêu thương, những thùng nước miễn phí để người đi đường giải cơn khát giữa trời nắng, nhưng cả khu vui chơi không người canh giữ. Những con người vẫn hằng ngày thầm lặng đổ đầy nước, cung cấp bánh mì, họ chưa một lần được kể tên hay vinh danh, bởi họ muốn người nhận đón nhận món quà một cách tự nhiên nhất. Học cách cho đi những gì mình quý trọng chứ không phải làm nhẹ bớt đi những gì mình dư thừa! Đáng quý hơn, có những người không dư nhưng vẫn cho đi. Tại góc đường Điện Biên Phủ - Hà Huy Tập - TP Đà Nẵng, có những người như ông Hùng vẫn đang ngày ngày sửa xe miễn phí cho những người lao động nghèo và học sinh. Nhà thuộc diện nghèo, nhưng ông chia sẻ rằng: có lấy thêm hai ba ngàn của mấy đứa học sinh hay người nghèo cũng chẳng thể khiến ông giàu nên được. Ở đó, ông lại tìm thấy niềm vui và sự an nhàn trong cuộc sống đang bận rộn ganh đua từng miếng cơm manh áo. Và những người nghèo như ông sẽ lại gần nhau hơn trong cái nghĩa cái tình.
Sống là biết cho đi. Nhưng có những người lại không hiểu được điều đó. Những người không biết cảm thông cho người xung quanh, nhận càng nhiều mà không chịu cho đi. Cũng có những người dẫu có lòng tốt nhưng đặt không đúng chỗ, suy nghĩ chưa thấu đáo. Những số tiền được gửi mà không cần biết họ thấy thế nào, hành động cho những người nghèo những bộ áo đắt tiền, xa xỉ mà cả đời họ không dám mặc. Yêu thương là tốt nhưng yêu thương cần đặt đúng chỗ. Hãy biết trân trọng những gì mình đang có, cho đi nhiều hơn. Không cần là vật chất, một cái nắm tay, một lời an ủi, động viên đôi khi cũng có sức mạnh hơn ngàn con số.
'Tình yêu thương là ngôn ngữ mà người mù có thể nhìn thấy và người điếc có thể nghe được'. Lời của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn vang vọng trong lòng mỗi người:
'Sống trong đời sống
Cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi'
........................
Tải tài liệu để đọc thêm về bài văn nghị luận xuất sắc nhất