Tuyển chọn 14 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất, giúp các bạn học sinh lớp 9 rèn luyện khả năng kể chuyện một cách xuất sắc, để có thể học môn Văn 9 hiệu quả hơn.
Dù bạn bè có thân thiết đến đâu cũng khó tránh khỏi những hiểu lầm, những lần phạm lỗi với nhau. Thậm chí, từ những mâu thuẫn ấy mới tạo nên sự gắn bó giữa bạn bè. Với 14 bài văn mẫu Kể lại một lần em phạm lỗi với bạn thân dưới đây, hy vọng sẽ hỗ trợ cho các em rất nhiều.
Dàn ý kể về một lần em phạm lỗi với bạn thân
Dàn ý tổng quát
1. Giới thiệu
- Giới thiệu về bối cảnh, thời gian, và nhân vật chính của câu chuyện, cũng như nhắc nhở về chủ đề chính của nó.
2. Nội dung
- Mô tả tình huống cụ thể và các sự kiện diễn ra trong câu chuyện.
- Trạng thái tâm trí của người viết khi phạm lỗi: cảm thấy buồn bã, hối hận, v.v.
- Hành động và quyết định của người viết sau khi phạm lỗi: quyết định xin lỗi, v.v.
3. Kết luận
- Điểm tự nhận thức và bài học rút ra cho bản thân.
Dàn ý chi tiết
a. Mở đầu
- Tường thuật về tình huống khiến em nhớ lại lần mắc lỗi với bạn trong quá khứ.
- Đề cập đến lý do mà cho đến bây giờ, em vẫn nhớ rõ sự kiện đó.
b. Phần chính
- Giới thiệu về người bạn thân của em: từ khi nào đã quen, đặc điểm tính cách, thói quen của bạn ấy...
- Mô tả về hoàn cảnh, thời điểm, địa điểm em phạm lỗi với bạn thân
- Những nguyên nhân khiến em phạm lỗi
- Kể lại chi tiết diễn biến của sự việc (bao gồm cả hành động, lời thoại, suy nghĩ của em - kết hợp chặt chẽ giữa việc kể chuyện và miêu tả, biểu cảm)
- Cảm xúc của em sau khi sự việc kết thúc là như thế nào?
- Bài học em rút ra từ lần phạm lỗi đó là gì?
- Tình cảm và quan hệ giữa em và bạn thân có thay đổi gì sau sự kiện đó?
c. Kết luận
- Hiện tại, em vẫn nhớ rõ bài học từ lần phạm lỗi trong quá khứ.
- Em đã, đang và sẽ thay đổi như thế nào sau khi học được bài học đó?
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân một cách ngắn gọn
Trước đây, tình bạn giữa em và An không thân thiết lắm. Nhưng một lần em vô tình phạm lỗi với An, điều kỳ diệu đã xảy ra là từ sự cố đó, chúng em hiểu nhau hơn và trở thành bạn thân, luôn chia sẻ và ủng hộ nhau trong học tập.
Hôm nay, lớp chúng em có giờ thể dục. Ai cũng phải mang giày, không có sẽ bị thầy giáo phạt. Một số bạn nam trong lớp đã đùa vui, giấu một chiếc giày nam trong bụi cỏ. Kế hoạch của chúng em là trả lại chiếc giày trước khi bắt đầu giờ học.
Tuy nhiên, chúng em đã quên kế hoạch đó. Khi vào giờ thể dục, An chỉ mang một chiếc giày, vô cùng buồn bã. Khi thầy giáo hỏi về lý do, An tự nguyện nhận lỗi và chịu phạt thay em, mặc dù em định nhận trách nhiệm.
Nhìn An, em hiểu rằng em cần phải chịu trách nhiệm. Sau giờ học, em xin lỗi An và đi tìm chiếc giày của cậu ấy. Em cũng nhận lỗi với thầy giáo, mong thầy không trừ điểm An.
Từ đó, em và An trở nên gắn bó hơn. Em học được nhiều từ tính cách mạnh mẽ và thẳng thắn của An, và bỏ hết thói quen trêu chọc, nghịch ngợm với bạn bè.
Kể lại một sự cố với bạn thân trong lớp 9
Hòa đã là bạn thân của em từ khi học cấp một. Dù chúng em thường chơi với nhau một cách thoải mái, nhưng đôi khi sự thoải mái đó lại khiến em phạm lỗi với Hòa. Gần đây nhất, em đã nói dối Hòa.
Một buổi sáng thứ sáu, sau khi tan học, em và Hòa đã hẹn nhau đi mua sách ở tiệm sách. Chúng em đã hẹn nhau tới quán bánh mỳ của cô Hai để sau đó cùng đi mua sách. Nhưng khi về nhà, sau khi ăn trưa xong, em đã ngủ quên và không nhắc mẹ đánh thức để đi mua sách. Em đã ngủ đến bốn giờ chiều mới tỉnh dậy, khi nhận ra trời đã mưa. Em nghĩ rằng Hòa cũng đã không đi vì trời mưa.
Hôm sau, khi gặp Hòa ở trường, em vẫn chưa kịp chào thì Hòa đã tiến lại gần và hỏi 'Tại sao hôm qua cậu không đến, tớ đã chờ mãi mà cuối cùng vẫn phải về một mình!'. Em lúng túng một lúc trước khi dám trả lời 'Em xin lỗi, hôm qua em bị đau bụng nên không thể đi được, hôm nay mới khỏi để đi học'. Em đã nói dối Hòa với hy vọng Hòa sẽ bỏ qua, nhưng không ngờ mọi chuyện lại trở nên phức tạp hơn. Chiều hôm đó, Hòa đã gặp mẹ em khi mẹ đang đi chợ và biết rằng em đã ngủ quên nên không đi mua sách vào chiều hôm qua, điều này đã làm Hòa tức giận. Khi em tan học về và đi qua quán bánh mỳ của cô Hai, cô Hai cũng biết rằng Hòa đã chờ em suốt buổi chiều và phải đội mưa để về nhà. Em cảm thấy rất có lỗi với Hòa và quyết định sẽ xin lỗi bạn. Em đã đạp xe đến nhà Hòa, giải thích tất cả và xin lỗi, sau đó hẹn Hòa chiều nay đi mua sách. Hòa cũng nhanh chóng tha lỗi và đồng ý đi mua sách cùng em.
Em hứa với Hòa từ giờ trở đi sẽ luôn trung thực và đúng hẹn, sẽ không để bạn bè hoặc bất kỳ ai phải đợi đến vô ích.
Một sự cố với bạn thân - Mẫu 1
Em có một người bạn thân, chúng em hiểu nhau và thân thiết như hai chị em. Nhưng đã có một lần em phạm lỗi với bạn của em, khi em làm mất cuốn sách quý của bạn, và cho đến bây giờ em vẫn cảm thấy hối tiếc về điều đó.
Lan là người bạn thân của em từ thời cấp hai. Lan là một cô gái vui vẻ, nhiệt tình, luôn say mê với những cuốn sách khám phá khoa học. Một buổi chiều, khi em đến nhà Lan chơi, em đã bị cuốn sách mà Lan đang đọc thu hút, và em quyết định mượn nó về nhà. Lan đồng ý mượn ngay nhưng yêu cầu em phải trả lại vì đó là quyển cô ấy chưa đọc bao giờ. Em hứa sẽ trả sớm và mang sách về.
Sau khi về nhà, em để sách trong giỏ xe đạp mà không đọc ngay. Chiều hôm đó, chị gái em đã mượn xe đạp đi chơi cùng bạn bè và khi trở về, cuốn sách đã mất. Em hỏi chị, nhưng chị nói chị không cầm cuốn sách đó. Em lo lắng vì phải trả lại cho Lan nhưng không biết làm sao khi sách đã mất. Em quyết định đi các nhà sách để mua một quyển mới cho Lan, nhưng không tìm thấy. Em đành phải đến nhà Lan để xin lỗi. Ban đầu Lan tỏ ra giận dữ nhưng sau khi biết em đã cố gắng tìm sách, cô ấy đã tha lỗi cho em. Lan nhắc em phải cẩn thận hơn lần sau.
Em rất vui vì Lan đã tha lỗi và dạy em một bài học quý giá về sự cẩn thận.
Lần phạm lỗi với bạn thân - Mẫu 2
Dù đã là học sinh lớp 6, nhưng em vẫn nhớ mãi một kỷ niệm với Hùng - người bạn thân từ lớp 3. Đó là lần em thay đổi mình thành người trung thực, chín chắn.
Khi đó, em và Hùng mới lên lớp 3 và đều đam mê bóng đá. Một ngày, do không kiểm soát được lực đập, em làm bóng bay vào cửa kính lớp. Quả bóng có tên của Hùng nên thầy giáo đã gọi Hùng lên để phạt. Nhưng Hùng đã nhận lỗi một mình, không trách em. Điều đó khiến em cảm thấy hối hận và ăn năn. Em quyết định thú nhận lỗi với thầy.
Sau khi em nói thật, thầy tỏ ra rất hài lòng và nói rằng cửa kính đã bị hỏng từ trước. Em cảm thấy rất nhẹ nhõm và vui vẻ trở về lớp. Hùng hiểu và thể hiện sự tha thứ bằng cách ôm em và nói 'Mãi là bạn nhé'.
Hạnh phúc, em gật đầu và ôm lại Hùng. Hai bạn hiểu nhau chỉ qua ánh mắt.
Sau sự việc đó, mối quan hệ giữa tôi và Hùng trở nên thêm thân thiết và vững chắc hơn. Tôi cũng đã trở nên tự tin hơn, dám nói ra sự thật và không còn nhút nhát hay nói dối như trước nữa. Những thay đổi tích cực đó chính là nhờ vào sức mạnh của tình bạn tuyệt vời.
Lần phạm lỗi với bạn thân - Mẫu 3
Hôm ấy, là ngày sinh nhật của bạn. Bữa tiệc sẽ trở nên vui vẻ hơn nếu không có sự cố xảy ra. Trước khi bắt đầu buổi tiệc, tôi là người đến sớm nhất để giúp bạn trang trí. Sau khi hoàn thành, tôi lên phòng Trân nghỉ ngơi và bật nhạc. Khi nằm trên giường, tôi cảm thấy có gì đó dằn vặt dưới gối, lấy ra thì phát hiện đó là nhật kí của Trân. Tôi đọc lướt và bị cuốn vào những dòng chữ. Quá chăm chú, không để ý rằng Trân đã đứng đó từ lúc nào. Khi bạn thấy tôi, bạn kêu to:
- Cậu thật là quá đáng!
Tiếng kêu của bạn làm tôi sửng sốt, tôi rơi vào tình trạng hoảng sợ và lúng túng khiến quyển nhật kí rơi xuống đất. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến tôi không thể tin được. Ánh mắt của bạn trở nên lạnh lùng và xa cách hơn. Tôi im lặng khi thấy bạn đang rơi nước mắt.
- Hết rồi! Mày xuống lầu tham gia tiệc đi! Vừa nói xong, Trân nhặt cuốn nhật ký lên và vội vã chạy vào phòng. Tôi đứng đó sững sờ, chưa kịp xin lỗi. Bữa tiệc đó đã diễn ra, nhưng không ai nhận ra sự cách biệt giữa tôi và Trân.
Về nhà, tôi suy nghĩ về hành động của mình, tự trách bản thân: “Tại sao mình lại tò mò như vậy? Mày có biết là đã mất niềm tin của người bạn thân không?”. Trong lòng, tôi luôn muốn xin lỗi, nhưng sao khó quá!
Chính sự ngang ngược của tôi đã khiến mất đi mối quan hệ bạn bè. Tôi tức tức với bản thân, hối hận vì đã xâm phạm vào những bí mật riêng tư của bạn. Tôi thật sự không muốn mất đi bạn bè. Tôi quyết định, ngày mai sẽ đến xin lỗi bạn.
Sáng hôm sau, khi đến trường, tôi dũng cảm bước đến gần Trân để xin lỗi. Ngoài mong đợi, Trân mỉm cười và chấp nhận lời xin lỗi của tôi. Cô bạn nói:
- Trong cuộc sống, không ai không mắc lỗi, nhưng người biết sửa chữa và xin lỗi là người tốt, và cậu đã làm được điều đó. Vì vậy, mình sẽ tha thứ cho cậu.
Tính hiếu kỳ đôi khi khiến con người khám phá những điều mới mẻ, nhưng cũng có thể khiến họ trở nên xấu xa hơn khi biến thành sự tò mò quá mức. Mỗi người đều có một góc riêng không muốn chia sẻ với ai khác, và điều này cần được tôn trọng. Vì vậy, việc lén xem nhật kí của bạn là không đúng. Tôi đã xúc phạm bạn và nếu không được tha thứ, có lẽ tôi sẽ mất mất mối quan hệ quý báu này.
Kể lại một lần tôi phạm lỗi với bạn thân - Mẫu số 4
Sau nhiều năm trôi qua, tôi mới có đủ can đảm để kể về những năm tháng học trò êm đềm, kèm theo kỷ niệm về một lỗi lầm với bạn - điều này có lẽ là lần đầu tiên và cũng là duy nhất, nhưng đủ để khiến tôi cảm thấy xấu hổ đến tận bây giờ. Tôi vẫn nhớ rõ câu chuyện ấy...
Mấy năm trước, khi tôi và nhóm bạn ra khỏi tiệm net sau một buổi chơi game, chúng tôi gặp Quy - một người bạn cùng trường. Quy đang say sưa đếm tiền, với một vẻ mặt sung sướng không tả được. Tôi bất ngờ nói với bạn: “Chắc Quy vừa trộm tiền của bố mẹ nó kìa!”. Sau đó, chúng tôi cãi nhau xem ai dám đi lấy tiền của Quy. Tôi tự tin làm điều đó, vì tôi cho rằng mình mạnh mẽ, dũng cảm nhất trong nhóm. Vậy là tôi giật xấp tiền trong tay Quy, và cả nhóm chạy trốn để chia tiền. Sau đó, khi gặp lại Quy sau một thời gian, chỉ từ xa thôi...
Tôi không thể tin vào mắt mình khi thấy Quy đứng trước một cửa hàng đồ chơi, chỉ đứng nhìn qua cửa kính. Quy cõng một người anh đang mắc bệnh tâm thần, lưng Quy phải oằn xuống để chịu sức nặng. Tôi đứng gần, nấp sau một bức tường và nghe: “Tiếc quá, nếu có đủ tiền, em sẽ mua chiếc xe tăng đẹp nhất cho anh ở đó kia, nhưng không sao, chỉ cần làm thêm một tuần rửa chén nữa là em có đủ tiền để mua cho anh rồi”. Anh chàng cười hồn nhiên và nhắc lại từng lúc “xe tăng, xe tăng”. Tôi nép vào góc tường, tự dưng cảm thấy tội lỗi trong lòng.
Tôi chạy về nhà với nước mắt lưng tròng, tại sao tôi cảm thấy quá xấu hổ! Sau đó, tôi cố gắng dành dụm một số tiền để trả cho Quy và bù đắp phần nào lỗi lầm của mình. Sau này, tôi thường xuyên ghé nhà Quy chơi, hỏi thăm về người anh bị bệnh và cùng chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống. Khi nhắc lại về lần lấy tiền đó, chúng tôi chỉ cười nhìn nhau mà thôi.
Kể lại một lần tôi phạm lỗi với bạn thân - Mẫu số 5
Tôi và Hằng đã là bạn thân từ năm lớp 6. Cả hai đều yêu mến nhau. Chúng tôi thường chia sẻ rất nhiều điều với nhau.
Một ngày, sau khi ra chơi buổi sáng, tôi phát hiện mất tiền ở trong cặp. Đó là số tiền mà bố mẹ cho để đóng tiền học thêm Toán. Tôi lo lắng và sợ hãi. Tôi nghĩ lại và nhớ ra Hằng vẫn còn trong lớp. Tôi bắt đầu nghi ngờ Hằng. Cuối giờ học, tôi báo cáo với cô giáo và nhờ cô giúp đỡ.
Cô giáo bắt đầu cuộc “truy tìm kẻ trộm” nhưng không tìm ra thủ phạm. Trong thời gian đó, Hằng hỏi nhưng tôi né tránh. Cô yêu cầu cả lớp đặt đồ dùng cá nhân lên bàn để kiểm tra. Khi đến tôi, cô phát hiện chiếc phong bì trong túi áo. Đó chính là phong bì chứa tiền đã mất. Tôi nhớ ra rằng trước khi đi học, tôi đã để tiền vào đó thay vì trong cặp.
Tôi cảm thấy rất xấu hổ khi phải xin lỗi cô giáo và cả lớp. Nhưng lúc này, người tôi cảm thấy có lỗi nhất lại là Hằng. Hết giờ học, tôi không chờ Hằng như mọi khi mà về trước. Trên đường về, tôi suy nghĩ lại hành động của mình, rất hối hận và nhớ ngày mai sẽ đến xin lỗi Hằng. Kể từ đó, tình bạn của tôi và Hằng càng gắn bó hơn.
Kể lại một lần tôi phạm lỗi với bạn thân - Mẫu 6
Hôm đó là chủ nhật, tôi đến nhà Lan - người bạn thân nhất để chơi. Chúng tôi là bạn từ hồi học tiểu học cho đến bây giờ.
Tình bạn của chúng tôi rất gắn bó. Khi đến, Lan bảo tôi lên phòng chờ và đi chuẩn bị hoa quả. Tôi sobbing lên phòng Lan, bật nhạc và nằm xuống giường. Thấy có vật gì đó dưới gối, tôi lấy ra và phát hiện ra cuốn nhật ký của Lan. Tranh thủ khi Lan chưa lên, tôi lén mở cuốn nhật ký ra đọc. Vào lúc tôi đang đọc mê man, không biết rằng Lan đang đứng trước cửa. Bỗng nhiên, Lan hét lên:
- Sao cậu lại đọc lén nhật ký của tớ? Cậu quá đáng!
Nhìn lên, thấy Lan đang tức giận. Tôi vội gập cuốn nhật ký lại và đặt về chỗ cũ. Tôi im lặng, chỉ biết lắp bắp xin lỗi:
- Tớ… xin…
Trước khi kịp nói hết câu, Lan đã rời khỏi không nói lời nào thêm. Tôi biết cả hai cần một khoảnh khắc riêng tư. Vì vậy, tôi rời khỏi và ra về. Trên đường, tôi suy nghĩ về tất cả. Tôi tự trách mình vì đã xem trộm nhật kí của bạn chỉ vì sự tò mò. Chắc chắn Lan đã tức giận.
Về nhà, tôi nhắn tin xin lỗi Lan. Không có phản hồi. Tôi lo lắng, lo sợ mất đi tình bạn này mãi mãi. Sáng hôm sau đến lớp, thấy Lan đã ở đó từ sớm. Nhìn thấy tôi, Lan mỉm cười và vẫy tay chào. Tôi ngạc nhiên nhưng cũng đi đến và ngồi cạnh Lan.
- Lan ơi, tớ xin lỗi nhé!
- Hân ơi, tớ cũng xin lỗi vì hôm qua đã mắng cậu nhé!
- Không có gì đâu, tớ đã sai khi đọc trộm nhật ký của cậu. Ai cũng có quyền tức giận khi gặp tình huống như vậy. Tớ hứa sẽ không tái phạm nữa đâu.
Tôi nhìn Lan tràn đầy hy vọng. Lan im lặng một lúc rồi mỉm cười. Nụ cười ấy khiến tôi hiểu rằng Lan đã tha thứ cho tôi.
Kể lại một lần tôi phạm lỗi với bạn thân - Mẫu 7
Trong cuộc sống, không ai có thể thiếu đi một người bạn. Những người bạn thân luôn sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn, dung túng mọi lỗi lầm của nhau.
Gần đến ngày sinh nhật, tôi háo hức lên kế hoạch mời bạn bè đến dự tiệc. Trong lúc viết danh sách khách mời, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn từ Hà, người bạn cũ ở quê. Hà hỏi liệu năm nay có tổ chức sinh nhật không. Tôi lúng túng không biết phải trả lời sao. Kể từ khi gia đình tôi chuyển lên thành phố, tôi ít liên lạc với Hà, mặc dù trước đây chúng tôi rất thân thiết.
Tôi không muốn mời Hà lần này vì Hà là người quê, phong cách ăn mặc đơn giản khiến tôi e ngại trước bạn bè thành thị. Vì vậy, tôi quyết định từ chối. Hà phản ứng và nhắn tin bày tỏ tiếc nuối, hứa sẽ lên thành phố thăm tôi khi có dịp. Tiếp tục việc lên kế hoạch và viết thiệp, tôi mơ mộng về bữa tiệc sinh nhật hoành tráng, với những ngọn nến lung linh, những món quà lớn và tiếng cười vang vọng. Không biết từ khi nào tôi đã mất đi nụ cười. Sáng hôm sau, tôi đến lớp sớm nhất và âm thầm để mỗi tấm thiệp dưới bàn của mỗi bạn. Khi nhìn thấy, mọi người rất vui vẻ và hứa sẽ tham dự tiệc.
Đến ngày sinh nhật của tôi, tất cả bạn bè trong lớp đều đến và mang theo những món quà. Ngôi nhà ấm cúng chào đón những người bạn thân. Chúng tôi cùng trò chuyện, vui đùa, chụp ảnh không ngớt. Bữa tiệc đang diễn ra vui vẻ thì tôi nghe tiếng mẹ gọi:
- Mai ơi, bạn Hà từ quê đến thăm con kìa!
Nghe điều đó, tôi bất ngờ không tưởng. Chạy ra, tôi thấy Hà - người bạn thân của tôi đang đứng đó. Tôi nhìn Hà một cách ngạc nhiên, không biết phải nói gì. Còn Hà thì vui vẻ đến gần, nói:
- Mình tưởng năm nay bạn không tổ chức sinh nhật, sẽ buồn lắm. Nên mình đặc biệt lên thăm để làm cho bạn bất ngờ.
Hà đưa cho tôi một túi bóng nhỏ, bên trong là những chùm roi đỏ tươi. Tôi nhớ lại, ở quê, chúng tôi từng dạo chơi trong vườn nhà bà ngoại. Lúc đó, tôi nói rằng loại quả tôi thích nhất là roi. Hà không ngần ngại trèo cây hái cho tôi những chùm roi chín mọng, nói rằng mình ở quê, trèo cây là chuyện thường. Nghĩ đến đó, tôi cảm thấy hối hận vì những suy nghĩ ích kỷ trước đó. Tôi ôm Hà và khóc, xin lỗi về mọi điều.
Hà chỉ mỉm cười nói: “Không sao! Chúng ta là bạn tốt của nhau mà. Mình sẽ tha thứ cho bạn!”. Điều đó làm tôi nhẹ nhõm hơn. Sau đó, tôi đưa Hà vào bên trong để tham dự tiệc sinh nhật của mình.
Một tình bạn chân thành sẽ giúp mỗi người rút ra nhiều bài học quý giá. Tình bạn của tôi và Hà cũng vậy. Nhờ có những kỉ niệm như thế, tôi học được cách chia sẻ, yêu thương mọi người xung quanh nhiều hơn.
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân - Mẫu 8
Ai cũng có một người bạn thân thiết trong cuộc sống. Đối với tôi, đó chính là Nga. Chúng tôi đã là bạn từ thời cấp một đến giờ.
Nhớ mãi một kỉ niệm năm lớp sáu. Lúc ấy, tôi đã làm Nga buồn. Trước sinh nhật bố Nga, chúng tôi hẹn nhau đi mua quà. Tuy nhiên, tôi quên hẹn vì đi xem phim cùng gia đình.
Khi điện thoại Nga gọi, tôi cảm thấy áy náy. Nga hỏi về việc tôi chưa đến. Tôi chỉ biết lắng nghe và xin lỗi.
Nga lo lắng gọi:
- Ngọc ơi, sao cậu chưa đến vậy? Có chuyện gì xảy ra không?
Tôi do dự:
- Nga à... Tớ xin lỗi. Tớ đã quên hẹn với cậu. Giờ này, tớ không thể đi mua quà cùng cậu được. Tớ đang đi chơi với bố mẹ.
Sau khoảng im lặng, Nga nói:
- Không sao cả, Ngọc ạ. Tớ có thể tự mua. Quan trọng là cậu không sao là được rồi.
Mặc dù Nga nói không sao, nhưng tớ biết cậu ấy buồn. Tôi tắt điện thoại, cảm thấy rất áy náy. Tôi tự trách mình vì quên hẹn với Nga. Suốt buổi chơi đó, tôi không còn vui nữa. Sáng hôm sau, tôi đến xin lỗi Nga. May mắn là Nga rất hiểu và tha thứ cho tớ. Cuối buổi, chúng tôi đi mua quà cho bố của Nga với tâm trạng vui vẻ và hạnh phúc.
Sau sự kiện đó, tôi học được một bài học quý giá về sự quan trọng của việc giữ lời hứa, đặc biệt là đối với những người bạn thân.
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân - Mẫu 9
Trong năm lớp 6 và 7, tôi tham gia cuộc thi học sinh giỏi môn Toán cấp huyện và luôn đạt giải khuyến khích. Nhiều bạn đã chế giễu tôi là người nhận giải 'khúc khích'!
Sang lớp 8, vì bố mẹ chuyển nhà lên thị xã, tôi cùng em gái chuyển đến trường mới: Trung học cơ sở Phạm Ngũ Lão. Trong khi môn Toán tôi thuộc loại học khá, thì môn Ngữ Văn và Tiếng Anh vẫn chỉ đạt điểm trung bình. Tôi luôn tự ti và thậm chí hèn nhát. Dù biết đáp án, nhưng tôi không dám tham gia. Trong các hoạt động lớp, tôi luôn im lặng. Cô giáo Văn thường phê bình về cách trình bày của tôi và đôi khi tôi trở thành trò cười của lớp.
Tôi trở nên bất tự tin khi tham gia các hoạt động vẽ, đàn và hát. Một buổi học, khi các bạn ra ngoài sân chơi, tôi ở lại một mình trong phòng học. Không hiểu sao, tôi đã làm đứt dây đàn vĩ cầm. Sự việc xảy ra khiến tôi rất lo sợ. Mặc dù biết làm thế nào để tránh bị phát hiện, tôi vẫn lo lắng. Buổi tập hát tiếp tục, và khi có người phát hiện dây đàn đứt, mọi người đều im lặng. Cô giáo âm nhạc tỏ ra không hạnh phúc với việc không ai dám nhận lỗi. Sau sự cố đó, thầy chủ nhiệm hạ hạnh kiểm của nhóm trưởng và phó nhóm trong đội ca vũ.
Sự việc đó khiến tâm hồn tôi đau đớn. Tôi trăn trở và tự trách mình tại sao lại quá hèn nhát? Tại sao không dũng cảm nhận lỗi để Diệu và Hoàn không bị oan uổng? Nhưng đôi khi tôi lại nghĩ: 'Mọi chuyện sẽ qua đi. Nhắc lại cũng chẳng làm gì nên.'
Lòng tự trọng đã giúp tôi cảm thấy an ủi. Tôi viết một lá thư dài gửi thầy chủ nhiệm, kể rõ sự việc và xin nhận trách nhiệm. Tôi hy vọng thầy sẽ không trừng phạt Diệu và Hoàn...
Thầy chủ nhiệm yêu cầu gặp riêng tôi. Thầy nói về tâm hồn tự trọng, sự hèn nhát và lòng dũng cảm. Thầy an ủi và động viên tôi. Ban đầu, tôi nghĩ rằng các bạn sẽ khinh thường và tránh xa tôi. Nhưng ngược lại, các bạn lại tôn trọng và quý mến tôi hơn. Tôi cảm thấy thanh thản trong lòng. Cuối năm học lớp 8, tôi đạt điểm 10 môn thi và được xếp loại giỏi văn hóa, tốt trong hạnh kiểm.
Nhớ lại kỷ niệm thời học sinh nghịch ngợm, bài học về 'đóng đinh lên cột' mỗi khi mắc lỗi và 'nhổ đinh' mỗi khi sửa chữa sai lầm... làm tôi cảm thấy xao xuyến.
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân - Mẫu 10
Tiết trời đầu đông, se lạnh làm túi áo vừa ấm vừa học đều rối trong lớp. Gió thoảng qua khe cửa sổ, làm cho cổ tôi cảm thấy lạnh buốt. Mặc dù tiết học đã kết thúc, nhưng tôi vẫn ngồi im lặng, không muốn ra ngoài chơi như mọi ngày. Đài phát thanh đang phát bài hát tôi thích, nhưng kỳ lạ là tôi không còn tâm trí để chú ý đến nó nữa. Cảm giác tội lỗi từ sáng nay vẫn còn vương trong tâm trí tôi. Sáng nay, tôi đã làm một điều đáng ân hận với người bạn thân nhất của mình. Tôi nhìn ra cửa sổ, ngắm khung cảnh trước mắt. Hà đến và hỏi tôi về bài toán:
- Mai ơi, bài này làm thế nào vậy? Khó quá, cậu giải giúp tớ được không?
- Dễ mà cậu, tự mày tư duy một chút đi! - Tôi trả lời mặn mà. Trong lớp, ai cũng biết tôi là người giỏi nhất môn Toán, nên thường có rất nhiều người nhờ tôi giúp đỡ. Điều đó khiến tôi cảm thấy bất tiện.
Hà nhìn tôi với ánh mắt thất vọng rồi quay lại chỗ ngồi. Tôi thầm nghĩ, liệu chính tôi có phải là người gây ra điều đó không? Nhưng càng suy nghĩ, tôi càng cảm thấy tội lỗi hơn. Cảm giác đó theo tôi từ trường về đến nhà.
Cố gắng nhắm mắt để ngủ nhưng tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi không thể ngừng nghĩ về những gì đã xảy ra sáng nay. Tôi quyết tâm sẽ xin lỗi Hà vào ngày mai. Nhưng tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, phải xin lỗi như thế nào... Rồi tôi chìm vào giấc ngủ, cảm thấy rối bời trong lòng.
Hôm sau, khi đến lớp, tôi thấy Hà đã có mặt từ lâu. Chúng tôi nhìn nhau một lúc nhưng không nói gì. Rồi sau đó, không chịu được, tôi chạy đến xin lỗi Hà. Cậu ấy nhìn tôi và mỉm cười: “Quên hết điều đó rồi mà”. Tôi nhẹ nhõm thở phào, sau đó nói với Hà: “Nếu cần giúp đỡ trong học tập, cứ đến hỏi tớ nhé!”. Từ đó, tôi trở thành một người bạn thân thiết hỗ trợ Hà trong học tập.
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân - Mẫu 11
Tôi có một người bạn thân là Tâm. Từ khi quen biết, chúng tôi luôn vui vẻ và chơi cùng nhau. Có nhiều kỷ niệm đáng nhớ, từ niềm vui đến nỗi buồn. Nhưng có một lần em phạm lỗi với Tâm, đó là điều khiến em cảm thấy day dứt suốt.
Lúc đó, chúng tôi còn là học sinh lớp 2. Tâm là một cô bạn hiền lành, ít nói, trong khi em lại năng động, nghịch ngợm và hay đùa dai. Vì tính cách đó, em thường xuyên bị thầy cô và bạn bè phê phán mặc dù em không thay đổi.
Một ngày nọ, khi chúng tôi đang ở sân trường, em thấy Linh đang đi trước mặt, tập trung vào việc gì đó. Em bước đến phía sau và hét lớn “Òa...”. Tâm sửng sốt té ngã và làm rơi một chiếc bình hoa, vỡ tan. Nhìn thấy điều đó, Tâm bật khóc. Em cảm thấy hối hận và bối rối về hành động của mình. Trước khi em kịp làm gì, Tâm đã tức giận và về nhà. Suốt vài ngày sau đó, cô ấy không để ý hoặc nói chuyện gì với em. Dù em cố gắng lôi kéo sự chú ý của cô ấy.
Ngày hôm sau, em dùng tiền dành dụm để mua một chiếc bình hoa giống với chiếc đã vỡ hôm trước. Khi đến nhà Tâm, cậu ấy bất ngờ rơi nước mắt và ôm em chặt. Tâm nói:
- Em, tôi giận em không phải vì cái bình hoa, mà vì em hay đùa đẹp trai, không biết đúng lúc và không biết xin lỗi...
Nghe điều đó, em hiểu lòng của Tâm. Em nhanh chóng xin lỗi và hứa sẽ không tái phạm nữa.
Sự kiện đó đã thúc đẩy em quyết tâm thay đổi bản thân. Nhờ đó, em được sự quý mến của thầy cô và bạn bè. Từ đó đến nay, em và Tâm vẫn giữ mối quan hệ thân thiết. Chiếc bình hoa kia, Tâm đã đặt ở vị trí đẹp nhất trên bàn học, nhắc nhở em về lỗi lầm và khuyến khích em không tái phạm.
Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân - Mẫu 12
Hôm qua, khi cùng Linh, người bạn thân của mình, dọn đồ để chuẩn bị cho một ngày dài đi chơi, em bắt gặp một chú gấu bông với một vết may xấu xí trên chân. Dù gấu bông đã cũ nhưng vẫn rất sạch sẽ, được đặt ở một vị trí cao, cho thấy nó được chủ nhân quan tâm. Nhìn thấy nó, kí ức về những lần trẻ con của em lại ùa về.
Hồi đó, em chỉ là một cô bé lớp 2, vui vẻ và nghịch ngợm. Linh, người bạn mới chuyển đến, luôn ôm một chú gấu bông xinh xắn và ít nói. Em muốn kết bạn với Linh, nên đã rủ cậu đi chơi nhiều lần. Nhưng Linh luôn từ chối. Một ngày, sau khi Linh từ chối đi chơi, em đã cố cướp gấu bông của cậu. Khi giằng co, chân của gấu bị bung, bông bên trong rơi hết ra ngoài. Linh hoảng sợ và khóc nức nở. Em nói:
- Đừng khóc, để mình sửa lại gấu bông cho.
- Em có làm được không? - Linh hỏi với khuôn mặt nhỏ nhẹ như chú mèo.
- Chắc chắn là được. Nhưng cậu phải hứa rằng sẽ đi chơi với em thì em mới sửa cho gấu nhé.
- Em sắp xếp thời gian để trò chuyện với Linh.
Và dĩ nhiên, Linh đồng ý ngay. Đêm đó, lần đầu tiên, em cầm kim khâu và vá lại vết rách trên chân gấu bông. Dù đau nhức vì mấy lần kim đâm vào tay, em vẫn kiên trì. Mẹ đề nghị may giúp nhưng em từ chối, nhớ lời hứa với Linh. Sau một buổi tối vất vả, chân gấu đã được vá lại nhưng vết may xấu xí.
Ngày hôm sau, em dũng cảm mang chú gấu trả lại Linh. Cậu ta vui mừng ôm chú gấu và cảm ơn em, chứng tỏ đã tha thứ và đồng ý làm bạn với em. Chú gấu trở thành kỷ vật tình bạn của chúng ta. Dù bắt đầu từ một sai lầm, tình bạn của chúng ta vẫn vững mạnh và vui vẻ.
Từ sau sự cố đó, em trở nên ngoan hơn và suy nghĩ kỹ lưỡng hơn. Bài học đó giúp em trở nên điềm đạm và chín chắn hơn. Mỗi khi nổi giận, em nhớ hình ảnh chân gấu rách và nước mắt của Linh để kiềm chế bản thân.