'Tôi không muốn nhận thất bại, không muốn trở thành trò cười cho người khác. Đứng giữa đám đông, tôi cảm thấy lạc lõng, tổn thương. Tôi mong muốn hành động ngay lúc này... Tìm nguyên nhân, tôi nhận ra tôi luôn ganh tị người khác, nhưng lại không đủ dũng khí hành động. Tôi ganh tị những người thành công, cho rằng họ may mắn hoặc nhờ người khác...'
Bạn đã từng cố gắng mà không thấy thay đổi chưa? Đã tự hỏi vì sao không thể thành công dù đã cố gắng?
Tất cả chúng ta đều gặp phải những thất bại. Thất bại ảnh hưởng như thế nào đến con đường thành công của chúng ta?
Tôi từng được hỏi rằng: 'Bạn nghĩ gì về thất bại, bạn có sợ hãi nó không? Bạn nghĩ gì khi nhìn thấy nhiều người không đạt được mục tiêu mà họ đã đặt ra cho bản thân? Bạn có nghĩ rằng mình cũng sẽ như họ, cũng sẽ không đạt được điều mà mình mong muốn không?'
Tôi phải thật lòng trả lời rằng tôi cũng đã rất sợ thất bại, sợ người khác thành công trong khi mình thất bại. Tôi sợ bị chế nhạo. Dù không so sánh mình với người khác, nhưng đôi khi nghe người thân so sánh với ai đó cũng đủ làm tổn thương. Tuy nhiên, tôi đã học được cách không để bị tổn thương khi bị so sánh.
Dù có được nói là không chịu cố gắng, nhưng tôi đã thừa nhận nỗ lực của người khác thay vì cho rằng họ may mắn. Tôi hiểu rằng nếu muốn may mắn, trước hết phải nỗ lực.
Mất một thời gian để tôi có thể tự tin khi nghe về thành công của người khác mà không ganh tị hay tự hạ thấp bản thân. Đó là sự trưởng thành của tôi.
Thực ra, tôi nhận ra rằng thất bại chủ yếu là do bản thân mình. Không phải vì thiếu khả năng mà là do thiếu nỗ lực. Tôi thường dành thời gian cho việc lười biếng thay vì cố gắng. Đôi khi, việc nỗ lực chỉ là để có lý do để đổ lỗi cho người khác.
Bây giờ, tôi đã học cách không nhanh chóng đánh giá hay tự cho mình là đúng. Thất bại có nhiều nguyên nhân, và tôi không thể đổ lỗi cho người khác hoặc tự cho rằng mình là đúng. Đôi khi, thất bại có thể do người khác gây ra, có hoặc không cố ý.