Bình minh nở như một bản giao hưởng của thiên nhiên, với âm nhạc của cây rừng xào xạc và sóng biển rì rào, tạo nên trải nghiệm tuyệt vời cho bốn trái tim mộng mơ.
Bốn chàng trai tìm điểm đầu tiên đón bình minh ở Việt Nam
Xuất phát từ Tượng đài Chiến Thắng Buôn Ma Thuột, đám trai trẻ quyết định tự thưởng cho mình chuyến du lịch bụi, trải nghiệm cùng nhau trên hai chiếc xe máy Minsk trung thành của họ.
Mũi Đại Lãnh, hay còn được biết đến là Mũi Điện (Mũi Nhạy hay Mũi Ba), nằm ở xã Hòa Tâm, huyện Đông Hòa, Phú Yên, là điểm cực Đông của Việt Nam với khung cảnh hùng vĩ, là nơi đầu tiên chạm nhận ánh bình minh tuyệt vời của đất nước.

Chia tay sự se lạnh ở Đắk Lắk, chúng tôi hành trình qua những cung đường đẹp như tranh, vượt qua nhiều thử thách, từ đường đất đá đến con đường quê tuyệt vời, để đến được đoạn quốc lộ 1A dưới chân đèo Cả, tận hưởng hành trình đầy mê hoặc.
Con đường đèo Cả quanh co, với những khúc cua uốn lượn, đầy những cảm xúc mạnh mẽ. Những chiếc xe lớn lao vút qua, tạo nên bức tranh sống động của sự hối hả và quyết liệt. Đoạn đường ngắn 12km này chứa đựng hàng chục lần thót tim với những pha đánh lái điệu nghệ của những tài xế trên những chiếc xe khách Bắc Nam.

Đường 29, hành trình từ ngã ba Vũng Rô đến Mũi Điện, trải qua những thách thức của đoạn đầu lởm chởm đá, và đoạn sau là đường nhựa mịn màng. Trên con đường vắng lạ thường, chúng tôi ngất ngây trước vẻ đẹp của hoàng hôn, khi mặt trời nghiêng góc 90 độ tạo nên những cảm xúc đặc biệt. Bản thân tôi không biết ánh bình minh ở đây như thế nào, nhưng chắc chắn, hoàng hôn ở đây cũng không kém phần quyến rũ.
Đứng giữa con đường nhỏ, tôi ngạc nhiên về sự hòa quyện tuyệt vời của mọi thứ xung quanh. Bãi cát mịn màng giữa hai dãy núi, tạo thành hình cánh cung độc đáo, cùng với mũi Đại Lãnh và hải đăng tạo nên một bức tranh tuyệt vời. Bãi biển hoàn toàn phẳng và rộng rãi, với những tảng đá mài nhọn bên dưới chân núi, chứng tỏ sức mạnh tự nhiên qua hàng nghìn năm.

Bãi Môn, một thiên đường biển hoang sơ và đẹp nhất Việt Nam, khiến chúng tôi bất ngờ trước vẻ đẹp của nó. Với cát vàng mịn màng giữa hai dãy núi cao, Bãi Môn tạo nên một hình cánh cung độc đáo, mũi Đại Lãnh và hải đăng Đại Lãnh nằm ở đỉnh núi. Điều này là một phần thưởng xứng đáng cho hành trình dài và khó nhằn của chúng tôi.
Gặp chú Mười, bảo vệ của Bãi Môn và hải đăng Đại Lãnh, là một trải nghiệm thú vị. Ông gần 50, gương mặt gầy nhom và làn da nâu sạm. Chú Mười chào đón chúng tôi với bộ kaki màu lính sờn bạc, đầy năng lượng và nhiệt huyết. Khi biết chúng tôi từ Sài Gòn, chú tận tình mời vào nhà nghỉ, chia sẻ câu chuyện đặc sắc về nơi đây.
Nhìn chú Mười chỉ vào căn nhà bên tay phải, ngôi nhà duy nhất quanh đó, nơi chú và vợ sống giản dị. Chú Mười mô tả, đây không chỉ là ngôi nhà, mà còn là quán ăn nhỏ do chính anh và vợ mình lập ra để sống qua ngày. Với chú Mười, những du khách thường tới tham quan hải đăng Đại Lãnh trong thời gian từ tháng 4 đến tháng 8. Ông chia sẻ về sự thuận lợi khi có đoàn, những người thuê khách sạn ở thành phố Tuy Hòa, rồi đợi sáng sớm để đánh xe vào ngắm bình minh rồi tiếp tục hành trình của mình.

Đêm ấy, vợ chú Mười làm cho chúng tôi thưởng thức món mực xào chua ngọt ngon tuyệt. Bụng đói meo sau một ngày dài đi xa, chúng tôi ăn liền 4 chén cơm mỗi đứa. Khi đêm buông xuống, gió rít mạnh, nhiệt độ giảm sâu. Đèo 29 tối tăm như mực, tầm nhìn chỉ vài mét. Ngoại trừ ánh trăng lơ lửng, chỉ nhà của chú Mười sáng bừng với đèn dùng ắc quy cũ tạo ra ánh sáng mờ ảo.
Quyết định nghỉ lại nơi này để sáng hôm sau đón bình minh. Trải bạt trên cát, mỗi người chia nhau áo mưa làm mền, quấn nhiều lớp áo chống lạnh, chuẩn bị ngủ trên nền xi măng vì không có lều.
Thấy chúng tôi loay hoay, chú Mười sắp xếp 4 đứa ngủ trong phòng bảo vệ “để giữ sức cho sáng hôm sau đón bình minh”. Tuy cảm giác háo hức và sợ lỡ mất bình minh khiến chúng tôi không ngủ được, nhưng sau chuyến đi dài, cái mệt đã thấm, tôi thiếp đi không hay...
“Dậy! Mặt trời đã mọc!”, thằng bạn đạp vào tôi vào 4 giờ sáng. Tôi vẫn phải bò dậy, vươn vai và nghĩ: “Đã tới đây rồi, phải dậy coi để đáng chứ!”.
Bên ngoài có tiếng người, chú Mười là người đánh thức cả đám. Vệ sinh xong, nhóm bọn tôi đi ngược ra đường 29 để lên sườn ngọn núi gần đó. Chú Mười cho biết điểm đẹp nhất nằm trên sườn bên trái, chỉ cần đi men theo đường 29 sẽ thấy một khoảng rộng không bị cây che khuất. Từ đó, có thể nhìn thấy ánh đèn le lói của ngọn hải đăng Đại Lãnh giữa bầu trời đêm, dưới là những chiếc ghe cá lấp lánh từ xa.
Ngồi trên tảng đá lớn, tôi nhấm nháp từng hơi gió biển mặn mặn, cảm nhận hương vị đặc trưng của vùng biển. Thời tiết lúc đó là khoảng 20 độ. Trải qua 30 phút, mặt trời bắt đầu nở rộ sắc tím tại giao tuyến giữa trời và biển. “Chắc chắn, đây là chân trời tím đã đi vào lòng người qua bao bài hát, câu thơ”, tôi thầm nghĩ.
Bình minh yên bình, chỉ tiếng gió xào xạc lá cây rừng và tiếng sóng biển rì rào vỗ vào Bãi Môn, tạo nên bản giao hưởng thiên nhiên hấp dẫn cho bốn người mộng mơ, tình cờ được trải nghiệm. Ánh mặt trời đầu tiên nở rộ từ biển, sóng biển còn vỗ nhẹ, hòa mình trong vẻ đẹp ngàn năm của cát trắng.
Bình minh là khởi đầu mới, tia sáng đầu tiên của mặt trời là biểu tượng cho sự bắt đầu mới. Cuộc đi này không chỉ là du lịch, mà còn là liều thuốc giảm stress sau những ngày hối hả với cuộc sống hàng ngày. Trước ánh bình minh, tâm hồn được tẩy rửa, tiếng gió thổi nhẹ, không có tiếng ồn của đường phố, không có khói xe máy, hoàn toàn yên bình. Hít thở sâu, cảm giác tươi mới tràn ngập cơ thể và tinh thần. Thưởng thức ánh mặt trời đầu tiên ở nơi cực Đông của Việt Nam thật đáng trải nghiệm.
Hải đăng Đại Lãnh là điểm đến thú vị trong hành trình chinh phục cực Đông. Nằm giữa khung cảnh hùng vỹ với những vách núi, hải đăng này đã trải qua hơn 100 năm lịch sử. Đường lên hải đăng rộng rãi, dài khoảng 1km, được xây dựng bằng đá chắc chắn. Công trình này có cầu thang xoắn ốc 110 bậc dẫn lên ngọn đèn. Từ trên đỉnh, bạn có thể nhìn thấy cảnh đẹp thiên nhiên lớn lao, cảm giác nhỏ bé giữa đất và trời. Xuống chút, bạn sẽ thấy một con đường dẫn xuống tấm bia ghi kinh độ, vĩ độ của Mũi Điện, đánh dấu cực Đông trên đất liền Việt Nam.

Hít thở không khí biển, tôi chấm biệt biển Đại Lãnh để trở về thành phố nhộn nhịp. Chúng tôi gửi lời cảm ơn đến chú Mười đã tạo điều kiện cho lũ trẻ trải nghiệm đầy ấn tượng giữa thiên nhiên và lòng hiếu khách của người Phú Yên.
Theo H.N/Vnexpress
***
Xem thêm thông tin tại: Hướng dẫn du lịch trên Mytour.com
Mytour.comNgày 26 tháng 1 năm 2018