'Mỗi người chúng ta đều sẽ trải qua những ngày tháng của tuổi trẻ, đầy nhiệt huyết và cảm xúc, nhưng cũng đầy nỗi lo lắng và bất an'. Dù có muốn hay không, mọi người đều phải học cách trưởng thành, bao gồm cả bạn và tôi.
Trưởng thành là khi bạn trải qua những kinh nghiệm sống, học được từ cuộc sống và biết cách chấp nhận và tiếp thu. Không phải ai cũng có quá trình trưởng thành giống nhau. Tuy nhiên, chúng ta đều trải qua cảm giác cô đơn, lạc lõng, những lần hối tiếc về những quyết định sai lầm... Dần dần “chúng ta sẽ dùng sự bình tĩnh để vượt qua những tâm trạng ấu trĩ và những khao khát không lý do”. Khi đó, chúng ta đã trưởng thành.
Nhiều người nghĩ rằng bước vào tuổi già là trở thành người trưởng thành, nhưng trưởng thành không chỉ là việc lớn lên về thể chất, hay già đi theo tuổi tác. Bởi từ ngày sinh ra, chúng ta đã dần già đi. Mọi người đều sẽ già đi, nhưng không phải ai cũng trở thành người trưởng thành. Trưởng thành là vấn đề của tâm hồn, không phải của thân thể. Nếu chỉ là già đi, cuộc đời sẽ kết thúc với cái chết, nhưng nếu trưởng thành, “con người sẽ giải phóng mình khỏi mọi ràng buộc, kể cả ràng buộc về thể xác” (Osho).
Khi đó, trưởng thành là một quá trình không ngừng, không có điểm dừng như sự vô hạn. Bạn không thể có nhiều hơn hoặc ít hơn sự vô hạn, bạn cũng không thể so sánh xem chúng có vô hạn bằng nhau không. Đừng để cuộc sống của bạn bị hạn chế bởi thân thể bị giới hạn. Trên thế giới này, không có gì là không thể, không ai là không thể trở thành người mà họ muốn. Chỉ cần bạn tin vào lòng mình, quá trình trưởng thành sẽ là một hành trình tuyệt vời.
Cuộc sống không bao giờ trôi êm đềm như những cơn sóng nhẹ nhàng lướt qua bãi cát, mà luôn đầy thách thức và gian nan. Chỉ khi bạn có lòng tin và can đảm, bạn mới có thể điều khiển cuộc đời mình giữa những sóng gió của thời gian trên con thuyền cuộc sống, vượt qua mọi khó khăn, thử thách mới thực sự trở thành người trưởng thành từ tâm hồn đến hình thức. Trong quá trình đó, mỗi lần bạn vấp ngã cũng là một bước trưởng thành, bạn học được từng bài học, đừng bao giờ sợ bắt đầu lại từ đầu. Lần này, bạn không bắt đầu lại từ đầu, bạn bắt đầu từ kinh nghiệm. Như sâu không thể trở thành bướm nếu không trải qua giai đoạn ủ mình trong tử đàn, rắn cũng không trở thành người trưởng thành nếu không trải qua hàng trăm lần lột xác đau đớn. Và bạn cũng sẽ không thể trở thành phiên bản hoàn thiện nhất nếu không trải qua quá trình trưởng thành đầy đau đớn.
Trưởng thành là một quá trình đầy đau đớn bởi khi trưởng thành, chúng ta phải mang trên vai những lý tưởng cao đẹp, những ước mơ giữa những nẻo đường tan vỡ. Như câu nói “Không có ước mơ nào không đẹp. Không có trưởng thành nào không đau” cũng đúng thế.
Đồng thời, phải chịu trách nhiệm với những quyết định, những lựa chọn của mình. Có nhiều yếu tố tạo nên cuộc đời, nhưng quyết định của chúng ta ở những giai đoạn quan trọng nhất. Chúng ta không được chọn nơi sinh ra, nhưng chúng ta có quyền lựa chọn cách sống. Và quan trọng hơn, chúng ta phải chịu trách nhiệm với những quyết định đó.
tuyệt đối không thể bàn cãi
Tuy nhiên, thực tế sẽ thể hiện sau khi ta đối mặt trực tiếp với nó. Đây là lúc thử thách bản lĩnh của bạn, và chỉ khi đối mặt với nó, bạn mới chứng minh được sự trưởng thành của mình trong cuộc hành trình đời. Cuối cùng, người trưởng thành là người chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình và kiên trì với những quyết định mình đã đưa ra. Có lẽ bạn không sai lầm, chỉ là con đường không mượt mà như bạn nghĩ.
Trưởng thành cũng là khi ta học được cách “yêu thương bản thân sau những thời gian yêu thương người khác”, người càng hiểu rõ bản thân thì càng trưởng thành tức là sống đúng với chính mình. Nhiều người trong chúng ta dường như đang sống cuộc sống của người khác. Mỗi người đều cố gắng làm hài lòng những người xung quanh, cho phép họ chi phối quyết định, lựa chọn của mình. Và hậu quả của điều này là gì?
Khi bạn cố gắng hài lòng mọi người, bạn sẽ mất đi bản thân, và thậm chí việc hài lòng mọi người dường như là điều không thể. Cuộc sống trở nên như một cái máy, bạn từng lúc cảm thấy cô đơn chưa? Hãy sống không phụ thuộc vào thế giới bên ngoài, không phụ thuộc vào ngày mai, không phụ thuộc vào sự mong đợi của người khác. Hãy sống cho chính bản thân mình. Một ngày nào đó, thế giới sẽ tươi đẹp vì sự hiện diện của bạn, mọi người sẽ tự hào vì bạn, chứ không phải bạn sống để thỏa mãn hy vọng của họ. Hãy yêu chính bản thân mình trong cả những ngày nắng lẫn những ngày mưa giông.
Người ta thường nói rằng nỗi sợ lớn nhất của con người là “sự cô đơn và nỗi cố gắng tìm kiếm sự kết nối mà không nhận được phản hồi”. Nhưng đến tuổi trưởng thành, tuổi mà đôi khi phải giấu nỗi đau sau bộ mặt của cô đơn vào đêm khuya. Không sợ cô đơn và không trốn tránh sự đau khổ, liệu đó là do ta quá mạnh mẽ hay là trưởng thành quá khắc nghiệt.
Trưởng thành không bao giờ và cũng không bao giờ dễ dàng. Mỗi người phải tiễn biệt những ước mơ của tuổi thơ. Mỗi người phải đối mặt với những lo âu về tương lai và cuộc sống. Đi mãi mà không biết đích đến ở đâu. Chỉ có mình ta trong khoảnh khắc yên bình của cuộc đời. Khi trái tim không kịp bước theo tốc độ phát triển của cơ thể. Đứa trẻ phải học cách trưởng thành để tự lập, để tự nuôi sống bản thân. Có lẽ vì đã trải qua nhiều khó khăn từ nhỏ mà hiểu rõ hơn về những điều đau đớn.
Tuy nhiên, bất kể thế nào đi chăng nữa, mình chỉ muốn nói rằng trên hành trình trở thành người trưởng thành, dù có mệt mỏi đến đâu, có thể dừng lại nhưng đừng bao giờ ngừng. Hãy nhớ rằng phanh không làm cho chúng ta đi nhanh hơn, nhưng nhờ đó chúng ta dám đi nhanh hơn. Và hãy trân trọng những người đã, đang và sẽ xuất hiện trong cuộc đời ta. Ai đến với cuộc đời bạn đều mang theo sứ mệnh riêng, có thể chỉ là một phần của cuộc đời, có thể trở thành tri kỷ. Dù vậy, không phải bằng cách này thì bằng cách khác, họ sẽ đến và dạy ta cách trưởng thành.
Đoàn tụ đâu chỉ toàn niềm vui nhưng cũng không hẳn là đường trải đầy gai góc. Khi trưởng thành, chúng ta sẽ khám phá lại những giá trị đã từng mất, gặp gỡ những tri kỷ mới, trải qua những trải nghiệm đáng nhớ. Chỉ khi qua trải này, bạn mới thực sự trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.
Hãy tin tưởng vào bản thân, hỡi bạn ơi!