blogradio.vn - Khi nhâm nhi tách cà phê đắng kia, hồi ức về tuổi thơ ùa về làm tôi cảm thấy vị của ly cà phê này cay đắng đến kỳ lạ.
Pha một tách cà phê và uống trước khi đi ngủ đã trở thành thói quen khó bỏ của tôi.
Hương vị của tách cà phê lúc nào cũng vậy, đắng hòa quện với ngọt nhẹ khiến tâm hồn nhẹ nhàng và thư giãn.
Những kỷ niệm đẹp đẽ của những đứa trẻ khác dường như chẳng liên quan đến cuộc sống của tôi.
Tôi vẫn nhớ rõ lúc tôi bị mắng và đánh vì lỗi của cha mẹ tôi.
Vì lo sợ về tiền bạc, mọi người trong gia đình đều phải đi làm, chỉ có riêng chị tôi vẫn đang đi học.
Ở nhà một mình, tôi phải đóng cửa kín mọi ngày vì nhà có mái thấp, nóng nực và ẩm ướt vào mùa mưa.
Không bạn bè, không đồ chơi, cuộc sống của tôi ở nhà luôn cô đơn và sợ hãi.
Nhìn thấy bạn bè được ba mẹ chăm sóc, tôi cảm thấy buồn bã và đầy cảm xúc, vì mình phải tự lo lắng và tự mua đồ cho bản thân.