1. Mẫu nghị luận về bệnh vô cảm (mẫu 1)
Cuộc sống vốn dĩ là một bức tranh rực rỡ với đầy đủ những giá trị đẹp đẽ và tình yêu thương. Thế nhưng, khi xã hội ngày càng phát triển với sự bùng nổ của công nghệ, dường như khoảng cách giữa con người ngày càng rộng và sự vô cảm đã len lỏi vào những kẽ hở ấy. Sự thờ ơ và vô cảm giữa người với người đang khiến bức tranh cuộc sống trở nên kém sắc hơn.
Trước tiên, chúng ta cần hiểu rõ bệnh vô cảm là gì. Vô cảm là trạng thái thiếu cảm xúc và không quan tâm đến những người xung quanh cũng như cuộc sống xung quanh. Đôi khi, vô cảm còn biểu hiện qua sự thờ ơ với chính bản thân mình. Dù không phải là một căn bệnh về mặt y học, nhưng 'bệnh' vô cảm đang lan rộng và trở thành một 'dịch bệnh' nguy hiểm trong xã hội hiện đại.
Dù xã hội đang ngày càng phát triển và có nhiều cách để kết nối, tại sao bệnh vô cảm vẫn gia tăng? Nguyên nhân chính có thể là do áp lực cuộc sống. Khi giá cả tăng và cuộc sống ngày càng hiện đại, con người phải đối mặt với áp lực tài chính và công việc. Dần dần, điều này khiến họ tập trung vào việc kiếm sống và bỏ quên những thứ xung quanh. Một lý do khác là sự bùng nổ của internet, nơi con người bị cuốn vào thế giới ảo với nhiều điều mới mẻ và hấp dẫn hơn so với cuộc sống thực, dẫn đến sự xa cách và thiếu kết nối thực sự giữa mọi người.
Từ xưa, dân tộc Việt Nam đã tự hào với truyền thống tương thân tương ái, nhưng trong xã hội hiện đại, truyền thống này dường như đang bị phai nhạt bởi sự vô cảm. Điều này đặc biệt đáng lo ngại khi giới trẻ đang dần bị ảnh hưởng. Họ thường đứng nhìn hoặc quay video khi chứng kiến sự việc xảy ra thay vì hành động giúp đỡ. Sự thờ ơ này không chỉ ảnh hưởng xấu đến xã hội mà còn dẫn đến các vấn đề tâm lý như trầm cảm và tự kỷ. Để cuộc sống tốt đẹp hơn, mỗi người cần biết sẻ chia và đồng cảm với người khác.
Tóm lại, sự vô cảm và thờ ơ đang âm thầm hủy hoại những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, làm cho con người ngày càng xa rời nhau và khiến xã hội trở nên xấu xí hơn. Vì vậy, mỗi chúng ta cần thay đổi nhận thức và chung tay chống lại sự vô cảm để bảo vệ giá trị của cuộc sống và duy trì sự tốt đẹp trong xã hội.
2. Mẫu nghị luận về bệnh vô cảm (mẫu 2)
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết trong ca khúc 'Để gió cuốn đi': 'Sống trong đời sống cần có một tấm lòng...'. Tấm lòng yêu thương và sự quan tâm đến người khác là điều cần thiết để làm phong phú thêm cuộc sống. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, ngày càng nhiều người sống với lối vô cảm và thờ ơ, điều này là một thực trạng đáng buồn của thời đại ngày nay.
Bệnh vô cảm không phải do vi-rút gây ra, nhưng lại lây lan nhanh chóng trong xã hội hiện nay. Vô cảm là trạng thái thờ ơ, thiếu xúc cảm với những sự việc xung quanh, bao gồm cả nỗi đau và bất hạnh của người khác. Đây là một thái độ tiêu cực, trái ngược với truyền thống tốt đẹp của dân tộc về tình yêu thương và sự sẻ chia. Từ một trạng thái tâm lý, vô cảm hiện nay đã trở thành một căn bệnh nguy hiểm, xâm nhập sâu vào xã hội hiện đại.
Dù xã hội ngày càng phát triển và mang lại nhiều tiện nghi vật chất, tinh thần, nhưng điều này cũng dẫn đến sự phát triển của sự ích kỷ và chỉ quan tâm đến bản thân. Con người hiện đại thường tập trung vào lợi ích cá nhân mà quên mất lợi ích chung. Đây không chỉ do cám dỗ vật chất như tiền bạc, danh vọng, quyền lực gây ra, mà còn do sự hạn hẹp trong nhận thức và sự ích kỷ của chính con người.
Bệnh vô cảm ngày nay thể hiện qua nhiều khía cạnh của cuộc sống. Nó có thể là sự thờ ơ trước niềm vui hay nỗi buồn của người khác. Đặc biệt hơn, vô cảm có thể là sự lạnh lùng tàn nhẫn trước những mất mát lớn như trẻ mồ côi hoặc những người bị ảnh hưởng bởi đại dịch. Trái tim của những người mắc bệnh vô cảm dường như đã trở nên vô cảm, không thể cảm nhận nỗi đau của người khác. Thậm chí, vô cảm còn thể hiện qua sự tránh né khi chứng kiến tai nạn hoặc tình huống khẩn cấp, họ chọn đứng xem hoặc bỏ đi thay vì giúp đỡ.
'Bệnh vô cảm' không chỉ xuất hiện ngoài xã hội mà còn len lỏi vào môi trường học đường, nơi lẽ ra cần đầy ắp sự yêu thương và chia sẻ. Tại trường học, sự vô cảm có thể là thiếu quan tâm đối với bạn bè có hoàn cảnh khó khăn, hoặc cư xử lạnh nhạt với bạn bè và thầy cô. Điều này dẫn đến sự rạn nứt trong các mối quan hệ và giảm sự gắn kết. Khi sự vô cảm kéo dài, nó có thể dẫn đến thái độ vô trách nhiệm và gây ra nhiều thiệt hại cho xã hội.
Để làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn, đôi khi chỉ cần học cách yêu thương. Mỗi người hãy mở lòng và đối xử tử tế với những người xung quanh, vì khi chia sẻ nỗi đau, nó sẽ giảm đi một nửa, còn khi chia sẻ niềm vui, nó sẽ nhân đôi. Hãy dành chút quan tâm mỗi ngày cho những người xung quanh để xây dựng một xã hội nhân ái và văn minh hơn.
Tóm lại, bệnh vô cảm như một con sâu đang âm thầm ăn mòn những giá trị tốt đẹp của xã hội hiện đại. Để chống lại điều này, chúng ta cần xây dựng một môi trường sống đầy ắp tình yêu thương, quan tâm và sẻ chia. Một xã hội văn minh và tốt đẹp sẽ là nơi tình yêu và sự đồng cảm ngự trị, từ đó căn bệnh vô cảm sẽ được loại bỏ.
Trên đây là toàn bộ nội dung bài viết của Mytour về nghị luận về bệnh vô cảm. Chúng tôi hy vọng bài viết sẽ hữu ích cho quý độc giả. Xin chân thành cảm ơn!