
Phương Pháp Treo Cổ, Kéo và Tứ Mã Phanh Thây

Tại Anh vào thời Trung cổ, phản quốc được xem là một trong những tội danh nghiêm trọng nhất và bị trừng phạt một cách tàn bạo nhất. Người phạm tội sẽ bị treo dây thừng vào cổ và cột vào một con ngựa để bị kéo đi, sau đó ruột sẽ bị móc ra khỏi cơ thể. Trong một số trường hợp nghiêm trọng hơn, trước khi bị kéo lê bởi ngựa, họ sẽ bị tra tấn đến gần chết, và màn hành hạ mới bắt đầu. Màn hành hạ thường bắt đầu bằng việc rút ruột và thịt, cắt bỏ các bộ phận sinh dục và đốt cháy chúng trước mặt nạn nhân. Sau đó, bốn chi của phạm nhân sẽ được buộc vào bốn con ngựa và bị kéo cho đến khi thi thể tan nát. Những mảnh thi thể sẽ được trưng bày công khai như một cảnh báo cho người dân.

Chặt đầu

Người Hy Lạp và La Mã tin rằng chặt đầu là biện pháp tử hình danh dự và nhân đạo nhất so với các hình phạt khác vào thời đại đó. Ban đầu, việc hành quyết sẽ được thực hiện bằng rìu, nhưng sau này, để giảm đau đớn cho nạn nhân, kiếm được sử dụng và thay thế. Vua William The Conqueror của Anh được cho là đã đưa phương pháp này đến Anh vào thế kỷ 11. Được coi là một trong những phương pháp ít đau đớn nhất, chính vì vậy, nó thường chỉ dành cho tầng lớp quý tộc, hiệp sĩ và hoàng gia. Phương pháp chặt đầu vẫn được sử dụng sau khi thời kỳ Trung cổ kết thúc, cho đến khi năm 1747, lãnh chúa Lovat là người cuối cùng bị chặt đầu ở Anh.
Đeo giày cho voi
Trong hàng ngàn năm, con voi đã được huấn luyện và sử dụng để phục vụ nhiều mục đích khác nhau của con người. Loài động vật này đã tham gia vào quá trình xây dựng những công trình vĩ đại như đền Angkor Wat vào thế kỷ 12. Trong một số tín ngưỡng tôn giáo, voi còn được coi là linh vật thiêng liêng. Tuy nhiên, có điều bạn có biết rằng trong thời Trung cổ, con voi cũng được sử dụng để trừng phạt những kẻ phạm tội đáng trách.

Hình phạt này đã tồn tại hàng ngàn năm và thường được áp dụng ở khu vực Đông Nam Á, Nam Á, đặc biệt là Ấn Độ. Hình phạt này thường được áp dụng đối với những kẻ phạm tội trốn thuế hoặc trộm cắp. Cụ thể, con voi được huấn luyện để sử dụng chân đạp lên cơ thể phạm nhân và dùng vòi tấn công họ cho đến chết.

Nghiền nát bằng cối đá
Phương pháp này đã tồn tại từ thế kỷ 13 và tiếp tục phát triển trong thời kỳ Khai Sáng tại Anh. Nghiền nát là một trong những biện pháp thô bạo được áp dụng trong thời Trung cổ để ép buộc tù nhân thú nhận hay tiết lộ thông tin. Thường được áp dụng đối với những kẻ cứng đầu hoặc gián điệp. Những viên đá sẽ được đặt lên đầu của nạn nhân, từ từ chồng lên cho đến khi họ không thể chịu đựng được nữa và phải thú nhận. Quá trình này thường gây ra tổn thương nghiêm trọng và dẫn đến cái chết.

Nạn nhân nổi tiếng nhất là nữ thánh Margaret Clitherow, bị kết án vì đã chứa chấp và ủng hộ các linh mục Công giáo. Khoảng 362 kg đá đã làm vỡ cột sống và xương sườn của bà. Với ý chí kiên định và sự hy sinh của mình, vào năm 1970, Margaret được Giáo hội Công giáo công nhận là một vị thánh. Hình phạt này cuối cùng đã bị cấm vào năm 1772.
Đại bàng máu


Cuối cùng, trong quá trình này, đao phủ sẽ kéo phổi treo lên xương sườn của tù nhân, tạo thành 2 đôi cánh đẫm máu. Đại bàng máu được miêu tả như một nghi lễ dành để tôn vinh vị thần cao cả Odin từ thời kỳ đầu. Về sau, nó trở thành phương pháp trừng phạt các cá nhân phạm tội. Mặc dù vẫn có nhiều tranh cãi về việc liệu đại bàng máu thực sự tồn tại hay không, hoặc chỉ là một truyền thuyết, nhưng một số bức hoạ trên đá tìm thấy ở Gotland, Thuỵ Điển đã củng cố giả thuyết này.